Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 425 “Không ổn! Số kiếp vẫn chưa tản đi!”
“Dẹp đi, đi thôi!”, Thiên Quân tóc trắng đứng bên cạnh hắn thở dài nói: “Cậu ta chắc chắn sẽ không trở thành trợ thủ của đệ đâu. Đệ nghĩ mà xem, cũng không phải tu giả vượt qua được ba mắt số kiếp là có thể phá vỡ được sự ràng buộc đó”.
“Đại sư huynh nói phải”, Ôn Thác nhếch mép cười, sau đó quay đầu nói: “Suýt thì làm hỏng chuyện lớn của đại sư huynh rồi, chúng ta đuổi theo chiến hạm Trấn Linh đó thôi!”
“Đi!”, hai bóng người xé toang không gian, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Sau khi hai người họ đi, các Thiên Quân cũng đồng loạt rời đi. Bao gồm cả Niết Ngột Thiên Quân cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Trong nháy mắt, bên trên đỉnh Bách Phong chỉ còn lại một đám tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp. Bọn họ đương nhiên không dám đuổi theo Thiên Quân. Tầm mắt của tất cả bọn họ đều nhìn về phía con đường dẫn tới Thiên Thành lúc ẩn lúc hiện, trong lòng ngập tràn khao khát.
Có thể đặt chân lên con đường dẫn tới Thiên Thành, đối với rất nhiều người mà nói chính là một cơ hội. Bây giờ cơ hội bày ra trước mắt, bọn họ đều không muốn từ bỏ hy vọng mong manh được kế thừa đạo chính thống của Thiên Quân.
“Đi! Lên con đường dẫn tới Thiên Thành, tiến vào trong Thiên Thành xem xem!”
“Không sai, nếu như có thể có được truyền thừa của Thiên Quân thì chúng ta có hy vọng tu thành Thiên Quân rồi”.
“Lên!”
“Tiến lên!”, “Đi!”, tất cả tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp đồng loạt kích động tiến lên trước, bay về phía con đường dẫn tới Thiên Thành với tốc độ kinh người.
“Rầm ầm ầm!”, đúng vào lúc này, ba mắt số kiếp trên bầu trời đột nhiên phát ra sự dao động kịch liệt, sau đó năng lượng khủng bố bất tận lại quy tụ thêm lần nữa.
“Không ổn! Số kiếp vẫn chưa tản đi!”
“Lùi lại! Mau lùi lại!”
“A?”, trong nháy mắt, năng lượng cực mạnh lập tức đổ ụp xuống. Mấy tu giả ở gần mắt số kiếp bị áp lực đó nghiền cho nát vụn.
Có một số kẻ may mắn tháo chạy kịp nên giữ được tính mạng, sắc mặt trắng bệch, kinh hoảng không thôi nhìn về phía ba mắt năng lượng bên trên bầu trời, thầm vui mừng vì mình mạng lớn.
“Hả?”, xé toang không gian, một cường giả Thiên Quân bay giữa khoảng không đột nhiên như phát giác ra gì đó và quay đầu lại.
Hắn dừng lại trong cảm giác hoang mang vô tận, sau đó nhắm hai mắt lại, trước mặt hắn xuất hiện những cảnh tượng rất mơ hồ. Những cảnh tượng này không một ai có thể nhìn hiểu, chỉ có bản thân hắn là có thể tìm ra được chút manh mối.
“Đại sư huynh nói phải”, Ôn Thác nhếch mép cười, sau đó quay đầu nói: “Suýt thì làm hỏng chuyện lớn của đại sư huynh rồi, chúng ta đuổi theo chiến hạm Trấn Linh đó thôi!”
“Đi!”, hai bóng người xé toang không gian, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Sau khi hai người họ đi, các Thiên Quân cũng đồng loạt rời đi. Bao gồm cả Niết Ngột Thiên Quân cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Trong nháy mắt, bên trên đỉnh Bách Phong chỉ còn lại một đám tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp. Bọn họ đương nhiên không dám đuổi theo Thiên Quân. Tầm mắt của tất cả bọn họ đều nhìn về phía con đường dẫn tới Thiên Thành lúc ẩn lúc hiện, trong lòng ngập tràn khao khát.
Có thể đặt chân lên con đường dẫn tới Thiên Thành, đối với rất nhiều người mà nói chính là một cơ hội. Bây giờ cơ hội bày ra trước mắt, bọn họ đều không muốn từ bỏ hy vọng mong manh được kế thừa đạo chính thống của Thiên Quân.
“Đi! Lên con đường dẫn tới Thiên Thành, tiến vào trong Thiên Thành xem xem!”
“Không sai, nếu như có thể có được truyền thừa của Thiên Quân thì chúng ta có hy vọng tu thành Thiên Quân rồi”.
“Lên!”
“Tiến lên!”, “Đi!”, tất cả tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp đồng loạt kích động tiến lên trước, bay về phía con đường dẫn tới Thiên Thành với tốc độ kinh người.
“Rầm ầm ầm!”, đúng vào lúc này, ba mắt số kiếp trên bầu trời đột nhiên phát ra sự dao động kịch liệt, sau đó năng lượng khủng bố bất tận lại quy tụ thêm lần nữa.
“Không ổn! Số kiếp vẫn chưa tản đi!”
“Lùi lại! Mau lùi lại!”
“A?”, trong nháy mắt, năng lượng cực mạnh lập tức đổ ụp xuống. Mấy tu giả ở gần mắt số kiếp bị áp lực đó nghiền cho nát vụn.
Có một số kẻ may mắn tháo chạy kịp nên giữ được tính mạng, sắc mặt trắng bệch, kinh hoảng không thôi nhìn về phía ba mắt năng lượng bên trên bầu trời, thầm vui mừng vì mình mạng lớn.
“Hả?”, xé toang không gian, một cường giả Thiên Quân bay giữa khoảng không đột nhiên như phát giác ra gì đó và quay đầu lại.
Hắn dừng lại trong cảm giác hoang mang vô tận, sau đó nhắm hai mắt lại, trước mặt hắn xuất hiện những cảnh tượng rất mơ hồ. Những cảnh tượng này không một ai có thể nhìn hiểu, chỉ có bản thân hắn là có thể tìm ra được chút manh mối.
Bình luận facebook