• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Mạc Nghiên Xuyên Sách (4 Viewers)

  • Chương 344: Nguy cơ 1

Editor: Sunn_t



Mạc Nghiên nhìn túi mua hàng trong tay , cũng không nhiều lắm! Mới có hai cái túi, không cần bảo Tiêu hỗ trợ.



Cô móc di động từ trong túi xách nhìn xuống, 7 giờ tối, cũng không khác lắm với giờ dự tính cũng nên trở về!



"Hãy gọi cho bọn anh khi em về! Bọn anh đến đón em!"



Cô nhớ lại lời mấy người bọn hắn đặc biệt dặn dò, không ngăn được lộ ra nụ cười ngọt ngào, ngón tay di chuyển trên màn hình điện thoại, cô suy tư nghĩ nên gọi cho ai đến đón.



Giây tiếp theo cô bất đắc dĩ cười, dù sao mặc kệ gọi cho ai, bọn họ đều sẽ mở lớn loa ngoài, vì thế tùy ý click mở số điện thoại cuối cùng, ở đầu khác di động mới vừa vang tiếng chương, lập tức bị một người cầm lấy mở lên.



“Anh yêu, em muốn về!”



“Được! Chúng ta hiện tại đi qua! Em tìm trước một chỗ ngồi chờ chúng ta! Đừng để mệt!” Thanh âm Tư Đồ Dịch ở kia đầu vang lên.







“Biết rồi, em không có sức lực nhiều như vậy!” Cô nhỏ giọng oán giận, đuôi lông mày nhếch lên lộ ra kiều mị.



“A....”



Tiếng cười trầm thấp vang lên càng thêm mê hoặc người khác.



Cô cắt đứt cuộc trò chuyện, lộ ra một tia hạnh phúc, nhìn khắp nơi đánh giá tìm được vị trí không người ngồi xuống, nhìn vòng bạc trên cổ tay, cô rất thích nghịch nghịch, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn người đến người đi qua lại.



Thời gian này mọi người phần lớn là ăn xong bữa tối đang chuẩn bị đi dạo phố.



A! Dù sao cũng đang chờ, liền tiếp tục đi dạo một chút, nói không chừng còn có thể tìm được một ít thứ hay ho!



Cách đó không xa, hai vệ sĩ mặc đồ đen mang kính râm đi theo Mạc Nghiên bước chân chậm rãi đi trước, cố gắng bảo trì khoảng cách nhất định, để cho cô có một không gian, khi nào có tình huống xảy ra kịp thời bảo vệ.







“Người thật nhiều.......” Âm thanh 2 vệ sĩ vang lên, ánh mắt đảo quanh khắp nơi tùy thời đề phòng, thân thể thỉnh thoảng né tránh đám người.



“Đúng vậy! Hôm nay là thứ sáu, lượng người khá lớn! Hơn nữa ngày mai là kỳ nghỉ, ngươi xem có rất nhiều học sinh đều chạy ra chơi!” Một người khác chậm rãi nói.



“Ừ......”



Mạc Nghiên xách theo túi xách cùng túi mua hàng chậm rãi đi tới, một tay kia cầm lấy di động, chờ điện thoại của bọn hắn.



Cách đó không xa, một đám ăn mặc đồng phục, lắc lắc cặp sách học sinh vui đùa ầm ĩ hướng phương hướng cô đi tới, cô có chút kinh ngạc chớp mắt, hôm nay học sinh thật đúng là nhiều!



Nhớ trước đây sau khi tan học cô với bạn học cùng nhau đi dạo phố, tuổi trẻ thật tốt!



Cô cười một cái, tiến lên hơi hơi nghiêng người tránh, cùng bọn học sinh đan xen mà đi qua, đột nhiên túi xách cô dường như đụng vào thứ gì, thân thể không chịu nổi lực đạo, di động rơi trên mặt đất, cô lễ phép tính ngẩng đầu, hướng về đối phương nói lời xin lỗi.







“Ngượng ngùng!”



Mới vừa ngồi xổm xuống chuẩn bị nhặt di động lên, một đạo thanh âm nghẹn ngào vang lên.



”Để ta giúp ngươi......”



Giây tiếp theo, Mạc Nghiên chỉ cảm thấy bụng có một trận đau đớn, toàn thân tê dại, cô mờ mịt chớp đôi mắt, một cỗ hàn ý lạnh băng từ bụng truyền đến tứ chi, cẳng chân không chịu nổi trọng lượng thân thể, thân hình như lông chim uyển chuyển nhẹ nhàng ngã xuống trên mặt đất, váy dài trắng như tuyết dần dần nhiễm như màu đỏ như cánh hoa hồng.



“Cô không nên tồn tại!”



Tiếng nói nghẹn ngào lại lần nữa vang lên, như là thanh âm kim loại cọ xát bén nhọn chói tai.



“A a a a!”



“Tránh ra! Toàn bộ tránh ra! Đi ra! Không cần chặn đường! Phu nhân, phu nhân!” Nhóm Bảo Tiêu nỗ lực mà tách ra trước mặt một đám ngươi chạy nạn, hướng tới phương hướng Mạc Nghiên đi tới.

“Mau báo cảnh sát!”



“Kêu xe cứu thương!”



“Đánh cấp BOSS!”



“A ha ha ha! Chỉ cần cô chết ta liền thỏa mãn!” Người đàn ông thoải mái cười to, trên mặt điên cuồng mà vặn vẹo, dị thường quỷ quyệt.



“Bắt lấy hắn!” Có người chỉ hướng người đàn ông kia tay cầm lưỡi dao sắc bén hô to.



Chung quanh truyền đến từng đợt thét chói tai cùng tiếng kêu cứu, nhưng cô hoàn toàn nghe không rõ ràng lắm, chỉ cảm thấy lỗ tai một trận hỗn loạn.



Trước mắt cô bắt đầu dần dần mơ hồ, nhìn di động cách đó không xa, ngón tay dính đầy máu đỏ tươi run rẩy mà nỗ lực cầm lấy di động, từng dấu vết vệt đỏ ở sàn cẩm thạch lưu lại nhìn thấy ghê người.



Đầu ngón tay nỗ lực di chuyển lết đến, giây tiếp theo tiếng chuông thanh thúy vang lên, bị người đàn ông lập tức tiếp lên.

“Nghiên Nhi, em đang chờ chúng ta phải không? Chúng ta năm phút liền đến ngay!” Thanh âm Cung Kỳ Diệp từ điện thoại kia đầu truyền tới.



Nước mắt chậm rãi trào ra hốc mắt, cô nỗ lực mà hé miệng kêu cứu, nhưng truyền ra lại là hơi thở hư vô mờ mịt.



”Em......”



Không biết vì sao, trong đầu cô không ngừng hiện lên những gì đã từng trải qua, từ xuyên qua đến thế giới này cùng Cung Kỳ Diệp, Tiêu Mục Thần, Diệp Hàn Ngự, Mộc Trạch Uyên, Tư Đồ Dịch tương ngộ trở thành vợ chồng, trải qua nhiều lần nguy hiểm cuối cùng rốt cuộc cũng trở nên thuận lợi, cũng sinh hạ năm tiểu vương tử bảo bối, có được ba mẹ, Húc ca ca yêu thương chiếu cố, Thẩm Vũ cùng Lâm Dịch Phong hữu nghị.



Cuối cùng trong đầu hình ảnh ngừng ở trước lúc xuyên qua, thân là cô nhi cả đời, cô phảng phất còn có thể nghe thấy tiếng bạn tốt Lâm Ngữ Dao cùng cô nói chuyện.

""Nghiên Nghiên, cuốn tiểu thuyết tớ đọc vừa rồi, cốt truyện thực sự siêu hấp dẫn và nóng bỏng, còn có cả nữ phụ nữa. Cùng tên với cậu! Ừ... Dù kết thúc của cô ấy tệ, nhưng đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết, có thể dùng để thư giãn, haha! "



Ánh mắt cô dừng khóa bạc bnhf an dính lên vết máu, giây tiếp theo lâm vào một mảng tối đen.



Cô nghĩ này có thể hay không là lần cuối cùng, nhưng... Cô thật sự muốn gặp lại năm người đan ông yêu thương cô, cùng tiểu vương tử bảo bối, còn có ba mẹ cô......



Sunn_t: Drama rồi quý zị ơi :big_smile: đến giờ vẫn chưa hiểu bà t/g nghĩ gì nữa ::vv
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

MẠC TỔNG CƯNG CHIỀU CÔ VỢ SÁT THỦ
  • 4.00 star(s)
  • Lee Min Hu - Dịch giả: Nhất cầu lông vũ
Chương 20
Y Tiên - Vân Mạc
  • Một miếng ngói xanh
Chương 39-40
Mạc Cẩn Ngôn
  • Minh Nguyệt
Mạc Cẩn Ngôn
  • Minh Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom