• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Mạc Nghiên Xuyên Sách (2 Viewers)

  • Chương 367: Bảo bảo

Editor: Dâu



Cô sững sờ nhìn hai con hổ trắng, trong giây tiếp theo, tay nhanh hơn não, bàn tay tinh xảo vươn ra vuốt ve đầu chúng.



"Bạch Túc… Lẫm Lẫm…?"



Một dấu vết ký ức lướt qua đầu cô, cô thốt lên.



Bọn chúng cọ vào người cô, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm cánh tay làm cho cô cảm thấy có chút ngứa ngáy, vội vàng tiến lên đem thân thể của cô vùi vào.



"Hắc, đi thôi! Cùng ta đi dạo một vòng !"



Mạc Nghiên dẫn bọn chúng vào nhà, đi đến lầu hai dừng trước một cánh cửa, nhẹ nhàng vặn, căn phòng trong trí nhớ hiện ra trước mắt.



Nhìn xung quanh, ánh mắt cô rơi vào một chiếc túi trên bàn trang điểm, cô mở chiếc túi ra, bên trong đặt ngay ngắn mười chiếc hộp.



Nhẹ nhàng mở một trong những chiếc hộp ra, trên mặt sau chiếc dây chuyền bạc có khắc một chuỗi chữ cái đầu, sắc mặt cô trở nên khó coi, ngay lập tức cô mở từng gói một, cẩn thận xoa xoa cái tên trên đầu.







Giọng mũi xót xa, nhìn cổ tay trống trơn, cô cuống cuồng nhìn xung quanh, lục tung các hộp, tủ tìm kiếm sợi dây chuyền mất tích.



"Rầm ..."



Lẫm Lẫm cảm thấy cảm xúc của chủ nhân rất kích động, nó cáu kỉnh dùng chân cào xuống nền nhà, dùng đầu xoa lưng cho cô, nhưng không thấy chủ nhân đáp lại, Bạch Túc mắng Lẫm Lẫm rồi vội vàng chạy ra ngoài căn phòng.



"Tại sao không có… Nó ở đâu?"



Nước mắt cô bất giác rơi xuống, cô ngây người lục lọi, thứ đó đối với cô rất quan trọng, nó đã đi đâu… đây rồi!



Cô vuốt ve sợi dây chuyền bạc, phía sau mảnh khóa an toàn có khắc tên YEN, trong đầu cô nhanh chóng hiện lên một đoạn ký ức, đau lòng ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy đầu.



"Đầu đau quá ... ô..."



Bước chân hỗn loạn, vội vàng càng lúc càng gần, cô chỉ thấy vài bóng người, giây sau liền chìm vào bóng tối.







—————————



Bạch Túc và Lẫm Lẫm nằm trên sàn bên cạnh giường, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn chủ nhân đang bất tỉnh, nhắm mắt nghỉ ngơi.



"Nghiên nhi thế nào rồi?"



Cơ thể sau khi tắm rửa mang theo chút mùi xà phòng dễ chịu, Diệp Hàn Ngự lấy khăn lau mái tóc ướt để rửa sạch hết vết máu dính trên người.



"Chờ lát nữa sẽ tỉnh... thu liễm hơi thỏe của cậu ..."



Tư Đồ Dịch nhìn người đàn ông, luồng sát khí mạnh mẽ trên người anh khó có thể kiềm chế khi trừng phạt Diệp Linh.



"Hiểu rồi!" Diệp Hàn Ngự gật đầu, nhẹ nhàng chạm vào đầu Bạch Túc.



Nếu vừa rồi Bạch Túc không lao ra ngoài gầm rú, có lẽ anh đã không đuổi kịp rồi.



"Hừ ..."



Người ở giữa giường khẽ cau mày, lông mi khẽ run lên, chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt tập trung vào một người đàn ông quen thuộc, nước mắt trong hốc mắt tuôn ra không tự chủ được, Mạc Nghiên sờ sờ bụng nói một cách nghi ngờ.







"Ngự...? Bảo bảo đâu...?"



"Nghiên nhi, bảo bảo cái gì?"



Diệp Hàn Ngự và Tư Đồ Dịch nhìn nhau, ngạc nhiên hỏi.



Nghiên nhi đã hồi phục trí nhớ chưa? Nhưng bảo bảo gì?



"Chính là... bảo bảo đó! Con bé vừa rồi còn chào hỏi em, sau đó con bé hỏi em ... là em không cần con bé nữa phải không... Con em, sao em có thể không cần con bé cơ chứ!"



Mạc Nghiên dường như chưa lấy lại tinh thần, nước mắt như vỡ bờ, cô bất lực nắm lấy cánh tay của người đàn ông.



"Dịch, con em đâu?"



"Ngoan! Bọn anh đưa em đi kiểm tra cơ thể. Nếu em thật sự mang thai, chúng ta sẽ sinh đứa bé."



Tư Đồ Dịch ôm chặt Mạc Nghiên và hôn nhẹ lên mái tóc cô, ra hiệu cho Diệp Hàn Ngự một cái nhìn ở nơi cô không thể nhìn thấy.



"ô... người đàn ông đó đã làm cái quái gì với em... chuyện gì xảy ra với em lúc nãy .... Đầu em đau quá .... Kí ức thật khó hiểu ... Bọn nhỏ đâu? Tiểu hoàng tử của em đâu? Tiểu công chúa của em đâu rồi?"

Trí nhớ tác động vào não, khiến Mạc Nghiên không còn phân biệt được mơ và thực, đôi mắt đẫm lệ, mắt hạnh đỏ hoe khóc đáng thương.



"Bé ngoan! Hoàng tử nhỏ của em ngoan lắm. Bọn nhóc đi học muộn sẽ về nhà. Em đi ngủ trước đi, khi tỉnh lại mọi chuyện sẽ ổn."



Lòng bàn tay ấm áp vỗ về lưng cô, Tư Đồ Dịch kiên nhẫn dỗ dành người trong lòng đang run rẩy khóc thút thít, cuối cùng thϊếp đi trong vòng tay anh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

MẠC TỔNG CƯNG CHIỀU CÔ VỢ SÁT THỦ
  • 4.00 star(s)
  • Lee Min Hu - Dịch giả: Nhất cầu lông vũ
Chương 20
Y Tiên - Vân Mạc
  • Một miếng ngói xanh
Chương 39-40
Mạc Cẩn Ngôn
  • Minh Nguyệt
Mạc Cẩn Ngôn
  • Minh Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom