Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 26 : Làm mối
Tống Uyển Nghi chạy vào lớp , cũng may mà kịp . Cô lấy thời khóa biểu ra xem tiết đầu học gì . Toang là môn của Lục Nhất Nguyên. Minh HÀ ngồi bên cạnh hỏi :
- Này cậu làm bài hôm trước chưa nay giảng viên chữa đấy .
Tống Uyển Nghi quên nói :
- Ồ đấy tớ quên làm rồi .
Đang định lấy vở ra làm thì Lục Nhất Nguyên bước vào lớp nói :
- Tôi sẽ kiểm tra bài tập hôm trước : Mời ....TỐNG UYỂN NGHi .
Cả lớp thở một hơi thật dài , có bạn còn nói cô :
- Chúc mừng cậu đã được một tấm vé lên bảng
Uyển Ngh đang đọc đề lên làm , cô lên bảng làm vừa làm cô không ngừng nói nhỏ :
- Cái đồ đáng ghét nhà anh , không phải anh ta làm giảng viên thì mình đã cho một trận rồi , lúc nào cũng nhắm vào mình .
Tống Uyển Nghi đọc đề qua ở dưới rồi nên là cũng làm được . Dưới lớp Lục Nhất Nguyên nhìn lên bảng xem cô làm bài . Một lúc sau cô làm xong , bước xuống chỗ mình cô vẫn còn mnkhông quên lẩm bẩm mấy câu . Minh Hà thấy cô ngồi xuống bàn rồi hỏi :
- Sợ không ?
Tống Uyển Nghi trả lời :
- Anh ta có là gì mà mình phải sợ ,tớ đây : "Cây Ngay Không Sợ Chết Đứng "
Minh Hà phì cười nói :
- Cậu đúng là hơi bị cứng đấy. Idol tớ có khác .
Uyển Nghi nói :
- Idol cơ từ khi nào thế . Cái tên hay đấy tớ ưng . Chú ý kìa không lại họa vào thân giờ .
Trên bảng anh đang chữa bài tập , chữa xong thì bắt đầu tiết học anh nói :
- Hôm nay chúng ta sẽ học như thế nào là Logic , các bạn chú ý hết lên đây ở dưới không một ai làm việc riêng .
Nhất Nguyên mà đã giảng bài thì không ai dám lên tiếng , hé răng trừ khi cho nói vì anh chỉ cần bộ mặt lạnh lùng là đủ rồi . Học tiết một xong thì đến học luật lao động . Môn học này khá khó nên Uyển Nghi học rất tập trung . Kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ đầu cô đau như muốn nổ tung . Tiết cuối cũng đỡ hơn một chút học cũng không có gì căng thẳng quá . Tan học cô đi ra cổng bắt xe về . Tông Uyển Nghi dừng ngay ở con phố gần nhà cô . Uyển Nghi bước vào một của hàng bán đàn lớn hỏi :
- Xin chào anh có thể tư vấn cho em về đàn guitar không ạ ?
Chủ quán nói :
- Có nhiều loại đàn lắm em vào xem thử . Mà em muốn một loại đàn như nào ?
Uyển Nghi nói :
- Em muốn mua một cây đàn Acoustic , classic thôi ạ .
Đi quanh ngó một hồi Uyển Nghi cũng chọn được cây đàn như ý . Cây đàn này cũng không đắt lắm nhưng Uyển Nghi nhìn thì rất thấy có cảm giác với nó, cái cảm giác giác rất vừa mắt . Về đến nhà cô lao đầu vào làm công việc buổi chiều xong chuẩn bị nấu ăn . Chán quá Uyển Nghi ra vườn chăm sóc hoa . Chiều nay Tống Uyển Nghi chỉ làm công việc ở nhà thôi rồi gửi qua mail là được . Lục Nhất Nguyên dạy xong anh cũng về nhà nhưng mà là về nhà bố mẹ. Nhất Nguyên về đến nhà vào nhà rồi mẹ anh nói :
- Về rồi à con . Mẹ bảo :
- Năm nay con cũng 27 tuổi rồi nhanh mà lấy vợ đi chứ . Lục Nhất Nguyên ngồi nghe nhưng không nói gì , mẹ anh lại nói thêm :
- Hôm trước sang nhà bác Tống chưa . Lục Nhất Nguyên trả lời :
- Con sang thăm rồi .
Ba anh ngồi ngay đấy không nói gì mẹ anh nói tiếp :
- Con nhanh dẫn cô bạn gái về đây cho mẹ , à cả bố con nữa , bố mẹ mong lắm rồi . Mẹ nghe nói con gái nhà bác Tống năm nay 22 tuổi đang học trường luật . Để hôm nào mẹ dẫn con sang nhà bác cho hai đứa gặp nhau . Lục Nhất Nguyên lạnh lùng nói :
- Con gặp cô ấy rồi . Mẹ anh cười lên nói :
- Con thấy cô bé đó sao , cô bé đó được chứ .
Nhất Nguyên nói :
- Vâng .
Mẹ anh hiểu anh lắm nên cũng biết mà cứ cười mãi , anh nói :
- Thôi con về đây .
Bố anh lúc này nói :
- Nay không ở lại à con .
Lục Nhất Nguyên trả lời :
- Con còn có việc bận ở bộ công an rồi .
Nói xong anh đi lên xe vèo cái đi luôn. Tống Uyển Nghi thì đang ở nhà gị điện thoại cho mẹ cô nói :
- Mẹ về chưa ạ . Hôm qua con đã hoàn thành nhiệm vụ đón khách quý của mẹ rồi ạ . Mẹ cô cười bảo :
-Mẹ về đến nhà rồi . Con thấy con bạn mẹ sao ?
Uyển Nghi nói :
-Con gặp anh ta nhiều lần rồi , cũng chả sao cả , anh ta đang dạy ở trường con cong dạy lớp con nữa nên lạ gì đâu mẹ .
Mẹ cô vỗ tay nói :
- Vậy à thế thì tiện .
Cô nghi ngờ hỏi :
-Tiện gì ạ ?
Bà Tống vội vàng trả lời:
- Không , không thôi mẹ tắt máy đây .
Tống Uyển Nghi không hiểu chuyện gì nhưng thôi kệ . Bà Lục vội vàng gọi điện cho mẹ Uyển Nghi nói :
- Này sao rồi ?
Bà Tống nói :
- Hai đứa nó gặp nhau rồi , thằng bé con bà dạy con tôi .
Bà Lục cười rồi nói :
- Haha vậy thì tốt . Hôm nào gia đình chúng ta đi ăn bữa , lâu rồi hai chúng mình chưa gặp nhau , gọi cả hai đứa nó đến nữa , dạo này khỏe không .
Bà Tống cười nói : Dạo này tôi khỏe lắm . Ok, vậy cứ sắp sếp lịch đi nhá bao giờ đi thì gọi tôi .Tạm biệt .
- Này cậu làm bài hôm trước chưa nay giảng viên chữa đấy .
Tống Uyển Nghi quên nói :
- Ồ đấy tớ quên làm rồi .
Đang định lấy vở ra làm thì Lục Nhất Nguyên bước vào lớp nói :
- Tôi sẽ kiểm tra bài tập hôm trước : Mời ....TỐNG UYỂN NGHi .
Cả lớp thở một hơi thật dài , có bạn còn nói cô :
- Chúc mừng cậu đã được một tấm vé lên bảng
Uyển Ngh đang đọc đề lên làm , cô lên bảng làm vừa làm cô không ngừng nói nhỏ :
- Cái đồ đáng ghét nhà anh , không phải anh ta làm giảng viên thì mình đã cho một trận rồi , lúc nào cũng nhắm vào mình .
Tống Uyển Nghi đọc đề qua ở dưới rồi nên là cũng làm được . Dưới lớp Lục Nhất Nguyên nhìn lên bảng xem cô làm bài . Một lúc sau cô làm xong , bước xuống chỗ mình cô vẫn còn mnkhông quên lẩm bẩm mấy câu . Minh Hà thấy cô ngồi xuống bàn rồi hỏi :
- Sợ không ?
Tống Uyển Nghi trả lời :
- Anh ta có là gì mà mình phải sợ ,tớ đây : "Cây Ngay Không Sợ Chết Đứng "
Minh Hà phì cười nói :
- Cậu đúng là hơi bị cứng đấy. Idol tớ có khác .
Uyển Nghi nói :
- Idol cơ từ khi nào thế . Cái tên hay đấy tớ ưng . Chú ý kìa không lại họa vào thân giờ .
Trên bảng anh đang chữa bài tập , chữa xong thì bắt đầu tiết học anh nói :
- Hôm nay chúng ta sẽ học như thế nào là Logic , các bạn chú ý hết lên đây ở dưới không một ai làm việc riêng .
Nhất Nguyên mà đã giảng bài thì không ai dám lên tiếng , hé răng trừ khi cho nói vì anh chỉ cần bộ mặt lạnh lùng là đủ rồi . Học tiết một xong thì đến học luật lao động . Môn học này khá khó nên Uyển Nghi học rất tập trung . Kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ đầu cô đau như muốn nổ tung . Tiết cuối cũng đỡ hơn một chút học cũng không có gì căng thẳng quá . Tan học cô đi ra cổng bắt xe về . Tông Uyển Nghi dừng ngay ở con phố gần nhà cô . Uyển Nghi bước vào một của hàng bán đàn lớn hỏi :
- Xin chào anh có thể tư vấn cho em về đàn guitar không ạ ?
Chủ quán nói :
- Có nhiều loại đàn lắm em vào xem thử . Mà em muốn một loại đàn như nào ?
Uyển Nghi nói :
- Em muốn mua một cây đàn Acoustic , classic thôi ạ .
Đi quanh ngó một hồi Uyển Nghi cũng chọn được cây đàn như ý . Cây đàn này cũng không đắt lắm nhưng Uyển Nghi nhìn thì rất thấy có cảm giác với nó, cái cảm giác giác rất vừa mắt . Về đến nhà cô lao đầu vào làm công việc buổi chiều xong chuẩn bị nấu ăn . Chán quá Uyển Nghi ra vườn chăm sóc hoa . Chiều nay Tống Uyển Nghi chỉ làm công việc ở nhà thôi rồi gửi qua mail là được . Lục Nhất Nguyên dạy xong anh cũng về nhà nhưng mà là về nhà bố mẹ. Nhất Nguyên về đến nhà vào nhà rồi mẹ anh nói :
- Về rồi à con . Mẹ bảo :
- Năm nay con cũng 27 tuổi rồi nhanh mà lấy vợ đi chứ . Lục Nhất Nguyên ngồi nghe nhưng không nói gì , mẹ anh lại nói thêm :
- Hôm trước sang nhà bác Tống chưa . Lục Nhất Nguyên trả lời :
- Con sang thăm rồi .
Ba anh ngồi ngay đấy không nói gì mẹ anh nói tiếp :
- Con nhanh dẫn cô bạn gái về đây cho mẹ , à cả bố con nữa , bố mẹ mong lắm rồi . Mẹ nghe nói con gái nhà bác Tống năm nay 22 tuổi đang học trường luật . Để hôm nào mẹ dẫn con sang nhà bác cho hai đứa gặp nhau . Lục Nhất Nguyên lạnh lùng nói :
- Con gặp cô ấy rồi . Mẹ anh cười lên nói :
- Con thấy cô bé đó sao , cô bé đó được chứ .
Nhất Nguyên nói :
- Vâng .
Mẹ anh hiểu anh lắm nên cũng biết mà cứ cười mãi , anh nói :
- Thôi con về đây .
Bố anh lúc này nói :
- Nay không ở lại à con .
Lục Nhất Nguyên trả lời :
- Con còn có việc bận ở bộ công an rồi .
Nói xong anh đi lên xe vèo cái đi luôn. Tống Uyển Nghi thì đang ở nhà gị điện thoại cho mẹ cô nói :
- Mẹ về chưa ạ . Hôm qua con đã hoàn thành nhiệm vụ đón khách quý của mẹ rồi ạ . Mẹ cô cười bảo :
-Mẹ về đến nhà rồi . Con thấy con bạn mẹ sao ?
Uyển Nghi nói :
-Con gặp anh ta nhiều lần rồi , cũng chả sao cả , anh ta đang dạy ở trường con cong dạy lớp con nữa nên lạ gì đâu mẹ .
Mẹ cô vỗ tay nói :
- Vậy à thế thì tiện .
Cô nghi ngờ hỏi :
-Tiện gì ạ ?
Bà Tống vội vàng trả lời:
- Không , không thôi mẹ tắt máy đây .
Tống Uyển Nghi không hiểu chuyện gì nhưng thôi kệ . Bà Lục vội vàng gọi điện cho mẹ Uyển Nghi nói :
- Này sao rồi ?
Bà Tống nói :
- Hai đứa nó gặp nhau rồi , thằng bé con bà dạy con tôi .
Bà Lục cười rồi nói :
- Haha vậy thì tốt . Hôm nào gia đình chúng ta đi ăn bữa , lâu rồi hai chúng mình chưa gặp nhau , gọi cả hai đứa nó đến nữa , dạo này khỏe không .
Bà Tống cười nói : Dạo này tôi khỏe lắm . Ok, vậy cứ sắp sếp lịch đi nhá bao giờ đi thì gọi tôi .Tạm biệt .
Bình luận facebook