Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 37 : Người coi thi
Khi nghe Hàn Thư Mạc nói vậy , Vương Chí Dương gọi điện thẳng luôn cho Lục Nhất Nguyên hỏi , nhưng mà Chí Dương không có hỏi là có người yêu chưa mà anh nói :
- Dạo này cậu im ắng thế . Cậu với em gái Uyển Nghi sao rồi .
Lục Nhất Nguyên nghe máy nói :
- Không có chuyện gì .
Chí Dương cười nói :
- Không có chuyện gì sao . Thế mà tôi nghe Thư Mạc nói với tôi cậu và em gái Uyển Nghi dạo này không hay gặp nhau nhỉ .
Lục Nhất Nguyên nói to :
- Có chuyện đi đâu mà gặp . Thôi tắt máy đây .
Đang định tắt máy Nhất Nguyên lại hỏi:
- Này tôi hỏi cậu .
Chí Dương cười nói :
- Nói đi người anh em .
Nhất Nguyên nói :
- Ví dụ mà người ta có người thích rồi nhưng mà người kia chưa biết là cô gái đó có đồng ý không nếu như vậy thì tôi có nên hỏi thẳng không .
Chí Dương nói :
- Nếu cậu có tình cảm thì phải hỏi thẳng còn nếu cô gái đó chưa biết cậu thích cô ấy thì cậu phải nói ra . Phải hỏi nếu không mất cơ hội là cậu tay trắng . Cái gì chứ cậu hỏi tôi mấy cái này là đúng bài rồi .
Lục Nhất Nguyên lạnh lùng
- Ừ giờ thì tắt máy được rồi .
Vương Chí Dương nghe thấy tiếng tắt máy anh nói :
- Cái thằng này cứ như thế thì còn sơi mới có người yêu .
Tống Uyển Nghi tối qua đi ngủ sớm để chuẩn bị cho thi cuối học kỳ để bước vào năm cuối . Cô dậy làm bữa sáng chăm sóc vườn cây như mọi ngày . . Hàn Thư Mạc nay cũng dậy sớm làm cùng cô . Thư Mạc nói :
-Thi tốt nhé .
Tống Uyển Nghi cảm ơn nói :
-Ok em đã ôn kỹ như vậy rồi chị cứ yên tâm đi . Em là ai cơ chứ .
Chuẩn bị đồ dùng đầy đủ rồi cô mặc quần áo . Tống Uyển Nghi rất tự tin nên cô chẳng có gì lo lắng mấy , lo nhất là tâm lý ngồi trong phòng thi cơ . Ai cũng từng thi nên rồi cũng đã biết phòng thi ngột ngạt căng thẳng mà nhất là người coi mà gắt thì ..... Bước vào phòng thi Uyển Nghi ngồi đúng với số bàn của mình . Trong phòng có 15 người ngồi cách xa nhau nên chẳng có cái cơ hội nào mà chép nhau đâu . Hồi đánh trống thư nhất là đến giờ thi . Thầy giám thị bước vào cả lớp ai cũng ngó ra cửa đợi . Thầy bước vào lớp ai cũng chết điếng kể cả cô cũng vậy . Không ngờ là Lục Nhất Nguyên . Sau cú sốc của cả lớp anh nói :
- Giáo Sư Trương bảo tôi đổi phòng coi . Các bạn trật tự chuẩn bị nghe tiếng trông thứ 2 tôi sẽ phát đề . Nghiêm cấm mang tài liệu không ngó nghiêng . Ai trong lớp cũng kêu lên :
- Thôi xong bỏ mẹ .
Anh nói tiếp :
- Chúng ta sẽ thi cả ngày hôm nay cho hết các môn . Nên các bạn chú ý . Tống Uyển Nghi cũng không ý kiến gì . Tiếng trống thứ hai vang lên là lúc phát đề . Khi anh phát đến chỗ cô mặt lạnh như băng , cô không để ý cầm đề lên nhìn . Há hốc mồm vì cái đề . Ai cũng kêu năm nay đề lại khó một cách bất thường .Cả lớp đang rầm lên Lục Nhất Nguyên nói to :
- Tất cả im lặng tôi sẽ bấm giờ làm , hết giờ không ghi chép thêm gì tự động để xuống bàn không thì coi như vi phạm quy chế thi . Bắt tay vào làm bài Tống Uyển Nghi hơi gặp khó khăn ở một vài bài vì kiến thức nhiều quá chưa được load hết . Sau đó một hổi thì cô lại làm bình thường . Cô chăm chú làm . Lúc lúc Uyển Nghi lại ngó lên cái đồng hồ trên tay mình để xem thời gian . Ánh mắt Lục Nhất nhìn xung quanh lớp , anh ngồi tại chỗ không cần đi xung quanh đâu cả . Đôi lúc cái ánh mắt đó lại nhìn cô , thấy cô làm bài rất chăm . Hồi lâu Lục Nhất Nguyên nói :
- Hết giờ các bạn dừng tay ai còn làm tôi đánh dấu bài . Tống Uyển Nghi cũng dừng tay . Nhất Nguyên thu đến chỗ cô , Uyển Nghi mới nhìn lại bài mình thấy mình quên viết tên Lục Nhất Nguyên cũng để ý nên anh cũng thấy , cô sợ giờ mà cầm bút lên thì sẽ hiểu nhầm . Anh nghĩ :
- Đúng là hậu đậu .
Cô đành phải đợi anh lại chỗ cô cô mới nói nhưng anh nói ngay :
- Em viết tên đi . Cô nhìn anh rồi vội cầm bút lên viết tên mình . Sinh viên ra khỏi lớp thi nhau bàn tán về đề thi . Tống Uyển Nghi bước ra cửa lớp thì anh hỏi :
- Làm bài được không ?
Uyển nghi quay lại nói :
- Tất nhiên , à không được ạ . Thôi em đi đây .
Cô chỉ nói có câu đó rồi đi luôn . Nhất Nguyên nhận được câu nói ngắn ngủi trong vòng có vài giây nên cũng cảm nhận được cô hình như đang tránh mặt anh . Lục Nhất Nguyên không dám hỏi cũng chỉ vì cái cậu bạn tỏ tình cô mà anh cũng tránh mặt . Tống Uyển Nghi ở trường đến tận chiều . Cô tranh thủ lấy vở ra ôn lại các môn và làm việc luôn . Cô đang chú tâm vào học thì nghĩ :
- Anh ta quan tâm mình . Cái suy nghĩ đó chỉ thoáng thôi sau đó Uyển Nghi lại tập trung vào học để không bị ảnh hưởng .
- Dạo này cậu im ắng thế . Cậu với em gái Uyển Nghi sao rồi .
Lục Nhất Nguyên nghe máy nói :
- Không có chuyện gì .
Chí Dương cười nói :
- Không có chuyện gì sao . Thế mà tôi nghe Thư Mạc nói với tôi cậu và em gái Uyển Nghi dạo này không hay gặp nhau nhỉ .
Lục Nhất Nguyên nói to :
- Có chuyện đi đâu mà gặp . Thôi tắt máy đây .
Đang định tắt máy Nhất Nguyên lại hỏi:
- Này tôi hỏi cậu .
Chí Dương cười nói :
- Nói đi người anh em .
Nhất Nguyên nói :
- Ví dụ mà người ta có người thích rồi nhưng mà người kia chưa biết là cô gái đó có đồng ý không nếu như vậy thì tôi có nên hỏi thẳng không .
Chí Dương nói :
- Nếu cậu có tình cảm thì phải hỏi thẳng còn nếu cô gái đó chưa biết cậu thích cô ấy thì cậu phải nói ra . Phải hỏi nếu không mất cơ hội là cậu tay trắng . Cái gì chứ cậu hỏi tôi mấy cái này là đúng bài rồi .
Lục Nhất Nguyên lạnh lùng
- Ừ giờ thì tắt máy được rồi .
Vương Chí Dương nghe thấy tiếng tắt máy anh nói :
- Cái thằng này cứ như thế thì còn sơi mới có người yêu .
Tống Uyển Nghi tối qua đi ngủ sớm để chuẩn bị cho thi cuối học kỳ để bước vào năm cuối . Cô dậy làm bữa sáng chăm sóc vườn cây như mọi ngày . . Hàn Thư Mạc nay cũng dậy sớm làm cùng cô . Thư Mạc nói :
-Thi tốt nhé .
Tống Uyển Nghi cảm ơn nói :
-Ok em đã ôn kỹ như vậy rồi chị cứ yên tâm đi . Em là ai cơ chứ .
Chuẩn bị đồ dùng đầy đủ rồi cô mặc quần áo . Tống Uyển Nghi rất tự tin nên cô chẳng có gì lo lắng mấy , lo nhất là tâm lý ngồi trong phòng thi cơ . Ai cũng từng thi nên rồi cũng đã biết phòng thi ngột ngạt căng thẳng mà nhất là người coi mà gắt thì ..... Bước vào phòng thi Uyển Nghi ngồi đúng với số bàn của mình . Trong phòng có 15 người ngồi cách xa nhau nên chẳng có cái cơ hội nào mà chép nhau đâu . Hồi đánh trống thư nhất là đến giờ thi . Thầy giám thị bước vào cả lớp ai cũng ngó ra cửa đợi . Thầy bước vào lớp ai cũng chết điếng kể cả cô cũng vậy . Không ngờ là Lục Nhất Nguyên . Sau cú sốc của cả lớp anh nói :
- Giáo Sư Trương bảo tôi đổi phòng coi . Các bạn trật tự chuẩn bị nghe tiếng trông thứ 2 tôi sẽ phát đề . Nghiêm cấm mang tài liệu không ngó nghiêng . Ai trong lớp cũng kêu lên :
- Thôi xong bỏ mẹ .
Anh nói tiếp :
- Chúng ta sẽ thi cả ngày hôm nay cho hết các môn . Nên các bạn chú ý . Tống Uyển Nghi cũng không ý kiến gì . Tiếng trống thứ hai vang lên là lúc phát đề . Khi anh phát đến chỗ cô mặt lạnh như băng , cô không để ý cầm đề lên nhìn . Há hốc mồm vì cái đề . Ai cũng kêu năm nay đề lại khó một cách bất thường .Cả lớp đang rầm lên Lục Nhất Nguyên nói to :
- Tất cả im lặng tôi sẽ bấm giờ làm , hết giờ không ghi chép thêm gì tự động để xuống bàn không thì coi như vi phạm quy chế thi . Bắt tay vào làm bài Tống Uyển Nghi hơi gặp khó khăn ở một vài bài vì kiến thức nhiều quá chưa được load hết . Sau đó một hổi thì cô lại làm bình thường . Cô chăm chú làm . Lúc lúc Uyển Nghi lại ngó lên cái đồng hồ trên tay mình để xem thời gian . Ánh mắt Lục Nhất nhìn xung quanh lớp , anh ngồi tại chỗ không cần đi xung quanh đâu cả . Đôi lúc cái ánh mắt đó lại nhìn cô , thấy cô làm bài rất chăm . Hồi lâu Lục Nhất Nguyên nói :
- Hết giờ các bạn dừng tay ai còn làm tôi đánh dấu bài . Tống Uyển Nghi cũng dừng tay . Nhất Nguyên thu đến chỗ cô , Uyển Nghi mới nhìn lại bài mình thấy mình quên viết tên Lục Nhất Nguyên cũng để ý nên anh cũng thấy , cô sợ giờ mà cầm bút lên thì sẽ hiểu nhầm . Anh nghĩ :
- Đúng là hậu đậu .
Cô đành phải đợi anh lại chỗ cô cô mới nói nhưng anh nói ngay :
- Em viết tên đi . Cô nhìn anh rồi vội cầm bút lên viết tên mình . Sinh viên ra khỏi lớp thi nhau bàn tán về đề thi . Tống Uyển Nghi bước ra cửa lớp thì anh hỏi :
- Làm bài được không ?
Uyển nghi quay lại nói :
- Tất nhiên , à không được ạ . Thôi em đi đây .
Cô chỉ nói có câu đó rồi đi luôn . Nhất Nguyên nhận được câu nói ngắn ngủi trong vòng có vài giây nên cũng cảm nhận được cô hình như đang tránh mặt anh . Lục Nhất Nguyên không dám hỏi cũng chỉ vì cái cậu bạn tỏ tình cô mà anh cũng tránh mặt . Tống Uyển Nghi ở trường đến tận chiều . Cô tranh thủ lấy vở ra ôn lại các môn và làm việc luôn . Cô đang chú tâm vào học thì nghĩ :
- Anh ta quan tâm mình . Cái suy nghĩ đó chỉ thoáng thôi sau đó Uyển Nghi lại tập trung vào học để không bị ảnh hưởng .
Bình luận facebook