Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 48 : Dọn đồ chuyển nhà
Hôm sau Tống Uyển Nghi đi làm về thấy Hàn Thư Mạc đang dọn đồ để chuyển đi . Thư Mạc vác ra bao nhiêu là đồ.Hình như là còn có người phụ cô mang đồ đi nữa . Tống Uyển Nghi vào trong nhà cất cặp xong quay ra nói :
- Chị dọn được nhiêu rồi .
Thư Mạc :
- Cũng kha khá rồi . Kinh thật bao nhiều là đồ không biết dọn đến bao giờ nữa .
Tống Uyển Nghi :
- Đấy bảo bỏ bớt đi lại cứ thích để lại cơ giờ thì chất đống .
Trong lúc hai người nói chuyện bên trong nhà cô như đang có người.
Tống Uyển Nghi hỏi :
- Chị thuê người đến dọn à ?
Hàn Thư Mạc :
- Đâu . Chí Dương đến đấy chứ .
Vương Chí Dương bước ra , thấy anh bê thùng đồ , người toát cả mồ hôi , bê ra ngoài cửa thì thấy Uyển Nghi và Hàn Thư Mạc nói :
- Em gái Uyển Nghi đấy à . Dạo này sao rồi .
Uyển Nghi :
- À vâng em cũng bình thường . Anh đến giúp chị Thư Mạc à .
Vương Chí Dương :
- Tất nhiên rồi không giúp bạn em chứ giúp ai nữa . Anh bê đồ ra xe đây .
Uyển Nghi cũng nói :
- Chị còn gì nữa không để em phụ .
Thư Mạc cười nói:
- Có đầy đồ vào đây bê giúp chị mấy cái này với .
Tống Uyển Nghi cùng với hai con người kia dọn dẹp cũng được một lúc khá lâu thì cũng đã chuyển được hết đồ lên xe . Ai nầy đều đã mệt , mọi người đang ngồi trong nhà của cô nghỉ .
Uyển Nghi lên tiếng :
- Hai người uống gì em lấy cho .
Thư Mạc :
- Em lấy gì cũng được chị mệt quá không ngờ là nhiều đồ đến vậy .
Chí Dương cười rồi nói với Hàn Thư Mạc :
- Em đúng là nhiều đồ thật. Không có bọn anh chắc mai mới xong .
Thư Mạc :
- Chuẩn . Nay mà có mình em chắc vật lộn với mấy cái đống này còn chưa xong .
Tống Uyển Nghi lấy nước ra cho mọi người rồi nói với Thư Mạc :
- Chị đi rồi , ở một mình nhớ cẩn thận đấy .
Thư Mạc :
- Chị biết rồi làm như chị yếu đuối lắm ý mà cái người ở phải cẩn thận là em mới đúng . Hay tin người .
Vương Chí Dương cười nói:
- em yên tâm bạn thân em có mệnh hệ gì anh chịu trách nghiệm .
Thư Mạc :
- Hôm nào nhà cửa ổn định chị sẽ mời mọi người đến ăn một bữa .
Uyển Nghi hỏi :
- Thế có cần em sang đấy giúp gì cho nữa không .
Thư Mạc từ chối nói :
- Thôi không cần chị tự làm được . Còn mấy cái trang trí thôi .
Mọi người ngồi nghỉ rồi cùng nhau nói chuyện. Chí Dương nhìn xung quanh nhà cô nói :
- Hôm nọ bạn thân em mời anh đến hôm đó tối nên không thấy gì này mới nhìn được tận mắt nhà em nhỏ mà có vẻ rất gọn gàng mà lại còn trồng rất nhiều hoa hồng nhìn đẹp đấy .Tống Uyển Nghi chưa kịp trả lời Thư Mạc nói ngay :
- Chứ gì nữa con bé nó tự tay mua tự tay chắm sóc đấy mà anh không để ý có gì khác à .
Chí Dương :
- Không thì chúng đều là hoa hồng có gì khác đâu .
Thư Mạc nói :
- Đúng là toàn hoa hồng nhưng mà toàn là màu trắng và đỏ anh không thấy à . Hoa hồng thì có nhiều màu nhưng Uyển Nghi nó chỉ trồng mỗi hai màu này thôi . Anh ngồi đây chỉ nhìn thấy được ngoài vườn với ngoài cổng thôi còn cả một vườn ở sau nữa kia kìa .
Vương Chí Dương nghe Hàn Thư Mạc nói vậy anh nhớ ra gì đó liền nói :
-À .
Thư Mạc tò mò hỏi :
- Anh à cái gì thế .
Chí Dương cười nói :
- Thì có đợt anh đến nhà thằng bạn thân anh . Thấy mấy bông hoa hồng màu trắng để ở bàn . Anh tò mò động vào cậu ta liền chửi anh té tát . Chửi xong lại còn hỏi anh làm thế nào để giữ hoa nó được lâu. Anh bảo không biết . Nghe vẻ rất quan trọng hay sao đấy mà cậu ta giữ kinh lắm .Chắc là người quan trọng tặng rồi còn không cho anh động vào là đủ hiểu.
Vương Chí Dương vừa nói vừa nhìn xem biểu hiện của Uyển Nghi .Uyển Nghi nghe nói vậy cũng biết là Chí Dương đang nói đến cái gì nhưng cô không nói gì cả .
Hàn Thư Mạc nói :
- Uyển Nghi em tặng cho Lục Nhất Nguyên à .
Uyển Nghi nói :
- Ờ ... ờ thì .. cũng muộn rồi hai người đi đi kẻo trễ bây giờ .
Vương Chí Dương quay sang Hàn Thư Mạc cười :
- Ừ , thôi đi không muộn rồi . Cho em gái Uyển Nghi còn nghỉ ngơi .
Vương Chí Dương lại Thư Mạc còn đồ thì có oto khác chở .Hai người vừa đi đường vừa nói chuyện với nhau rất vui vẻ . Thư Mạc nói với Chí Dương rằng :
- Này anh thấy cái biểu cảm của con bé không . Rõ ràng thế rồi . Đúng là ...
Chí Dương :
- Đúng chuẩn bạn em rồi còn gì .
Thư Mạc cười hỏi :
- Thế bạn anh không cho anh đụng vào thật sao ?
Chí Dương kể lể ;
- Tất nhiên . Cậu ta là thế đấy .
Mối quan hệ giữa Chí Dương và Thư Mạc ngày càng phát triển , hai người đi cả một đoạn đường dài mà nói chuyện với nhau không ngừng . Hết chuyện này lại đến chuyện nọ . Cuối cùng thì cũng về được đến nhà mới . Hàn Thư Mạc xuống xe nói :
- Anh bê giúp em với .
Chí Dương cùng với cô bê đồ vào . Sau lúc đó anh hỏi :
- Cần gì nữa không anh giúp cho .
Thư Mạc :
- Thôi thế này là được rồi mấy cái này em tự làm . Hôm nào xong em sẽ mời mọi người . Nay cảm ơn anh giúp em từ việc mua nhà tới dọn đồ. Cảm ơn anh .
Chí Dương :
- Không giúp người yêu anh thì giúp ai .
Hai người nói chuyện hai anh mắt nhìn nhau đắm đuối như chuẩn bị xảy ra cái gì đó. Đột nhiên Chí dương lại hôn cô một cách đắm đuối . Tuy không phải lần đầu Thư Mạc hôn Chí Dương nhưng cô vẫn ngại sao ấy . Thư Mạc ẩn người Chí Dương ra nói :
- Thôi anh về đi muộn rồi đấy .
Chí Dương :
-Ừ anh về đây , có gì gọi cho anh .
- Chị dọn được nhiêu rồi .
Thư Mạc :
- Cũng kha khá rồi . Kinh thật bao nhiều là đồ không biết dọn đến bao giờ nữa .
Tống Uyển Nghi :
- Đấy bảo bỏ bớt đi lại cứ thích để lại cơ giờ thì chất đống .
Trong lúc hai người nói chuyện bên trong nhà cô như đang có người.
Tống Uyển Nghi hỏi :
- Chị thuê người đến dọn à ?
Hàn Thư Mạc :
- Đâu . Chí Dương đến đấy chứ .
Vương Chí Dương bước ra , thấy anh bê thùng đồ , người toát cả mồ hôi , bê ra ngoài cửa thì thấy Uyển Nghi và Hàn Thư Mạc nói :
- Em gái Uyển Nghi đấy à . Dạo này sao rồi .
Uyển Nghi :
- À vâng em cũng bình thường . Anh đến giúp chị Thư Mạc à .
Vương Chí Dương :
- Tất nhiên rồi không giúp bạn em chứ giúp ai nữa . Anh bê đồ ra xe đây .
Uyển Nghi cũng nói :
- Chị còn gì nữa không để em phụ .
Thư Mạc cười nói:
- Có đầy đồ vào đây bê giúp chị mấy cái này với .
Tống Uyển Nghi cùng với hai con người kia dọn dẹp cũng được một lúc khá lâu thì cũng đã chuyển được hết đồ lên xe . Ai nầy đều đã mệt , mọi người đang ngồi trong nhà của cô nghỉ .
Uyển Nghi lên tiếng :
- Hai người uống gì em lấy cho .
Thư Mạc :
- Em lấy gì cũng được chị mệt quá không ngờ là nhiều đồ đến vậy .
Chí Dương cười rồi nói với Hàn Thư Mạc :
- Em đúng là nhiều đồ thật. Không có bọn anh chắc mai mới xong .
Thư Mạc :
- Chuẩn . Nay mà có mình em chắc vật lộn với mấy cái đống này còn chưa xong .
Tống Uyển Nghi lấy nước ra cho mọi người rồi nói với Thư Mạc :
- Chị đi rồi , ở một mình nhớ cẩn thận đấy .
Thư Mạc :
- Chị biết rồi làm như chị yếu đuối lắm ý mà cái người ở phải cẩn thận là em mới đúng . Hay tin người .
Vương Chí Dương cười nói:
- em yên tâm bạn thân em có mệnh hệ gì anh chịu trách nghiệm .
Thư Mạc :
- Hôm nào nhà cửa ổn định chị sẽ mời mọi người đến ăn một bữa .
Uyển Nghi hỏi :
- Thế có cần em sang đấy giúp gì cho nữa không .
Thư Mạc từ chối nói :
- Thôi không cần chị tự làm được . Còn mấy cái trang trí thôi .
Mọi người ngồi nghỉ rồi cùng nhau nói chuyện. Chí Dương nhìn xung quanh nhà cô nói :
- Hôm nọ bạn thân em mời anh đến hôm đó tối nên không thấy gì này mới nhìn được tận mắt nhà em nhỏ mà có vẻ rất gọn gàng mà lại còn trồng rất nhiều hoa hồng nhìn đẹp đấy .Tống Uyển Nghi chưa kịp trả lời Thư Mạc nói ngay :
- Chứ gì nữa con bé nó tự tay mua tự tay chắm sóc đấy mà anh không để ý có gì khác à .
Chí Dương :
- Không thì chúng đều là hoa hồng có gì khác đâu .
Thư Mạc nói :
- Đúng là toàn hoa hồng nhưng mà toàn là màu trắng và đỏ anh không thấy à . Hoa hồng thì có nhiều màu nhưng Uyển Nghi nó chỉ trồng mỗi hai màu này thôi . Anh ngồi đây chỉ nhìn thấy được ngoài vườn với ngoài cổng thôi còn cả một vườn ở sau nữa kia kìa .
Vương Chí Dương nghe Hàn Thư Mạc nói vậy anh nhớ ra gì đó liền nói :
-À .
Thư Mạc tò mò hỏi :
- Anh à cái gì thế .
Chí Dương cười nói :
- Thì có đợt anh đến nhà thằng bạn thân anh . Thấy mấy bông hoa hồng màu trắng để ở bàn . Anh tò mò động vào cậu ta liền chửi anh té tát . Chửi xong lại còn hỏi anh làm thế nào để giữ hoa nó được lâu. Anh bảo không biết . Nghe vẻ rất quan trọng hay sao đấy mà cậu ta giữ kinh lắm .Chắc là người quan trọng tặng rồi còn không cho anh động vào là đủ hiểu.
Vương Chí Dương vừa nói vừa nhìn xem biểu hiện của Uyển Nghi .Uyển Nghi nghe nói vậy cũng biết là Chí Dương đang nói đến cái gì nhưng cô không nói gì cả .
Hàn Thư Mạc nói :
- Uyển Nghi em tặng cho Lục Nhất Nguyên à .
Uyển Nghi nói :
- Ờ ... ờ thì .. cũng muộn rồi hai người đi đi kẻo trễ bây giờ .
Vương Chí Dương quay sang Hàn Thư Mạc cười :
- Ừ , thôi đi không muộn rồi . Cho em gái Uyển Nghi còn nghỉ ngơi .
Vương Chí Dương lại Thư Mạc còn đồ thì có oto khác chở .Hai người vừa đi đường vừa nói chuyện với nhau rất vui vẻ . Thư Mạc nói với Chí Dương rằng :
- Này anh thấy cái biểu cảm của con bé không . Rõ ràng thế rồi . Đúng là ...
Chí Dương :
- Đúng chuẩn bạn em rồi còn gì .
Thư Mạc cười hỏi :
- Thế bạn anh không cho anh đụng vào thật sao ?
Chí Dương kể lể ;
- Tất nhiên . Cậu ta là thế đấy .
Mối quan hệ giữa Chí Dương và Thư Mạc ngày càng phát triển , hai người đi cả một đoạn đường dài mà nói chuyện với nhau không ngừng . Hết chuyện này lại đến chuyện nọ . Cuối cùng thì cũng về được đến nhà mới . Hàn Thư Mạc xuống xe nói :
- Anh bê giúp em với .
Chí Dương cùng với cô bê đồ vào . Sau lúc đó anh hỏi :
- Cần gì nữa không anh giúp cho .
Thư Mạc :
- Thôi thế này là được rồi mấy cái này em tự làm . Hôm nào xong em sẽ mời mọi người . Nay cảm ơn anh giúp em từ việc mua nhà tới dọn đồ. Cảm ơn anh .
Chí Dương :
- Không giúp người yêu anh thì giúp ai .
Hai người nói chuyện hai anh mắt nhìn nhau đắm đuối như chuẩn bị xảy ra cái gì đó. Đột nhiên Chí dương lại hôn cô một cách đắm đuối . Tuy không phải lần đầu Thư Mạc hôn Chí Dương nhưng cô vẫn ngại sao ấy . Thư Mạc ẩn người Chí Dương ra nói :
- Thôi anh về đi muộn rồi đấy .
Chí Dương :
-Ừ anh về đây , có gì gọi cho anh .
Bình luận facebook