Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 4 : Nhìn từ xa
Chúng tôi bước vào buổi tiệc. Tiệc tổ chức trên tầng 2 của khách sạn Palace . Không khí trong này làm cho tôi có chút không được thoải mái . Rất nhiều người nổi tiếng trong giới . Tống Uyển Nghi chẳng quen ai trong đây ngoài Hàn Thư Mạc nên không thoải mái cũng phải . Đúng là công ty thời trang nên ai ai cũng ăn mặc đẹp hết á. Thư Mạc nói:
- Này em biết gì không nghe nói chưa một ai thấy mặt giám đốc mới cả ngoại trừ thư kí .Nghe đồn là một ông chú mà khéo lại còn bụng bự. Hàn Thư Mạc vừa nói vừa cười . Tôi nói ngay :
- Đừng có nói thế người ta già , béo nhưng phải tài giỏi mới được làm Tổng Giám Đốc đấy chứ . Thư Mạc nói :
- Được rồi , được rồi không chê nữa .
Lúc này Vương Chí Dương và Lục Nhất Nguyên đi con xe Cadillac của Nhất Nguyên bước xuống . Hai người đi từ tầng một lên tầng hai mà ai cũng để ý . Một người thì lạnh lùng , đẹp trai , body chuẩn người kia cũng đẹp nhưng khí chất thì thua xa . Ông bạn bên cạnh Lục Nhất Nguyên chỉnh lại chiếc cavat nói :
- Tôi đẹp quá hay sao mà mọi người cứ nhìn nhỉ ? Mặt không biểu cảm Nhất nguyên nhếch môi" Hừ " một tiếng .
Lên đến nơi hai người ngồi vào một cái bàn ở bên kia . Nhất Nguyên ngồi im lặng , bạn bè anh hỏi anh cũng chỉ trả lời vài câu rồi thôi ngay. Buổi tiệc bắt đầu , ánh đèn lúc này sáng rực lên. Mc dẫn chương trình và mời Tổng Giám Đốc nhận chức và phát biểu đôi lời . Vương Chí Dương đi lên phát biểu thì ở dưới Hàn Thư Mạc ngước lên nhìn cho rõ mặt mũi của ông Tổng Giám Đốc này ra sao , tôi cũng nhìn thử . Tất cả ánh đèn lúc này đều hướng lên bục phát biểu lm cho Hàn Thư Mạc nhìn rất rõ. Như gáo nước lạnh khuôn mặt Vương Chí Dương lúc này sáng và đẹp trai nữa dáng người cao , mặc vest nhìn rất bảnh . Hàn Thư mạc nói nhỏ với tôi :
- Chị xin rút lại lời vừa nãy nói nhá . Tôi nói :
- Cất cái mê trai của chị đi . Đúng là không chừa được .
Mọi người giao lưu vơí nhau , tôi cũng làm quen , nói chuyện với một vài người bạn của Thư Mạc trong công ty , chủ yếu đều là nói về thời trang , làm ở đâu. Trong tiệc còn có tiết mục nhảy khiêu vũ nhưng tôi không ham hố cho lắm tuy là người cũng yêu âm nhạc và biết nhảy nhưng cái nỗi buồn vừa mới chia tay nó làm cho tôi không có tâm trạng nên thôi. Bà chị rủ tôi ra nhảy cùng nhưng tôi lấy cái cớ không biết nhảy từ chối ngay:
- Chị ra đi, em không biết nhảy với có quen ai đâu . Thư Mạc nói:
- Em gái tôi ơi em quên là mùa hè trước em bảo đi học đàn với nhảy à . Nhảy freestye cũng là nhảy lo gì . Còn không có bạn nhảy thì ở đây đây đầy anh đẹp trai như này mà . Tống Uyển Nghi nói ngay :
- Thôi em xin , giờ em không có hứng đâu .
Cô ngồi xuống uống chút rượu vang . Cô chỉ biết uống chút rượu nhưng nãy ngồi cùng với bạn của Thư Mạc mọi người bảo uống chút rượu cũng không sao với nể bạn của Thư Mạc nên tôi uống cũng khá nhiều. Đầu tôi lúc này hơi choáng muốn đi ra ngoài hít thở không khí một chút chứ ở trong này hơi ngột ngạt .Đi xuống tầng 1 có một cái ghế bên cạnh vườn hoa ở đó tôi ngồi xuống hút thở không khí xung quanh . Trên tầng hai lúc này có người đang nhìn cô mà cô không hề biết .
- Này em biết gì không nghe nói chưa một ai thấy mặt giám đốc mới cả ngoại trừ thư kí .Nghe đồn là một ông chú mà khéo lại còn bụng bự. Hàn Thư Mạc vừa nói vừa cười . Tôi nói ngay :
- Đừng có nói thế người ta già , béo nhưng phải tài giỏi mới được làm Tổng Giám Đốc đấy chứ . Thư Mạc nói :
- Được rồi , được rồi không chê nữa .
Lúc này Vương Chí Dương và Lục Nhất Nguyên đi con xe Cadillac của Nhất Nguyên bước xuống . Hai người đi từ tầng một lên tầng hai mà ai cũng để ý . Một người thì lạnh lùng , đẹp trai , body chuẩn người kia cũng đẹp nhưng khí chất thì thua xa . Ông bạn bên cạnh Lục Nhất Nguyên chỉnh lại chiếc cavat nói :
- Tôi đẹp quá hay sao mà mọi người cứ nhìn nhỉ ? Mặt không biểu cảm Nhất nguyên nhếch môi" Hừ " một tiếng .
Lên đến nơi hai người ngồi vào một cái bàn ở bên kia . Nhất Nguyên ngồi im lặng , bạn bè anh hỏi anh cũng chỉ trả lời vài câu rồi thôi ngay. Buổi tiệc bắt đầu , ánh đèn lúc này sáng rực lên. Mc dẫn chương trình và mời Tổng Giám Đốc nhận chức và phát biểu đôi lời . Vương Chí Dương đi lên phát biểu thì ở dưới Hàn Thư Mạc ngước lên nhìn cho rõ mặt mũi của ông Tổng Giám Đốc này ra sao , tôi cũng nhìn thử . Tất cả ánh đèn lúc này đều hướng lên bục phát biểu lm cho Hàn Thư Mạc nhìn rất rõ. Như gáo nước lạnh khuôn mặt Vương Chí Dương lúc này sáng và đẹp trai nữa dáng người cao , mặc vest nhìn rất bảnh . Hàn Thư mạc nói nhỏ với tôi :
- Chị xin rút lại lời vừa nãy nói nhá . Tôi nói :
- Cất cái mê trai của chị đi . Đúng là không chừa được .
Mọi người giao lưu vơí nhau , tôi cũng làm quen , nói chuyện với một vài người bạn của Thư Mạc trong công ty , chủ yếu đều là nói về thời trang , làm ở đâu. Trong tiệc còn có tiết mục nhảy khiêu vũ nhưng tôi không ham hố cho lắm tuy là người cũng yêu âm nhạc và biết nhảy nhưng cái nỗi buồn vừa mới chia tay nó làm cho tôi không có tâm trạng nên thôi. Bà chị rủ tôi ra nhảy cùng nhưng tôi lấy cái cớ không biết nhảy từ chối ngay:
- Chị ra đi, em không biết nhảy với có quen ai đâu . Thư Mạc nói:
- Em gái tôi ơi em quên là mùa hè trước em bảo đi học đàn với nhảy à . Nhảy freestye cũng là nhảy lo gì . Còn không có bạn nhảy thì ở đây đây đầy anh đẹp trai như này mà . Tống Uyển Nghi nói ngay :
- Thôi em xin , giờ em không có hứng đâu .
Cô ngồi xuống uống chút rượu vang . Cô chỉ biết uống chút rượu nhưng nãy ngồi cùng với bạn của Thư Mạc mọi người bảo uống chút rượu cũng không sao với nể bạn của Thư Mạc nên tôi uống cũng khá nhiều. Đầu tôi lúc này hơi choáng muốn đi ra ngoài hít thở không khí một chút chứ ở trong này hơi ngột ngạt .Đi xuống tầng 1 có một cái ghế bên cạnh vườn hoa ở đó tôi ngồi xuống hút thở không khí xung quanh . Trên tầng hai lúc này có người đang nhìn cô mà cô không hề biết .
Last edited:
Bình luận facebook