Yalika
Tác giả VW
-
Chapter 53 :Bữa tiệc khao nhà ( Hàn Thư Mạc ).
Nghe Tống Uyển Nghi giải thích như vậy Lục Nhất Nguyên nhẹ cả người . Anh cười nói :
- Tôi biết ngay làm gì em đã có người yêu .
Tống Uyển Nghi phản bác :
- Hóa ra thầy xem thường em thế . Nói không phải khoe chứ em có hơn chục người người theo đuổi trong trường đấy . Chẳng qua em không thích ai thôi .
Lục Nhất Nguyên vẫn ngồi yên như vại nói :
- Ừ. Em nghĩ được vậy là tốt .
Uyển Nguyên thắc mắc :
-Tốt gì ?
Lục Nhất Nguyên tránh né :
- Không .
Tống Uyển Nghi biết thừa anh kiểu gì chả nói như thế liền bảo anh đi về :
- Vậy thì thôi thầy về đi , nhớ đóng cửa hộ em nhé .
Nhất Nguyên đứng lên :
- Em đang đuổi tôi đấy à .
Cô không thèm lựa lời mà còn nói thẳng :
- Vâng nhà em , em thích cho ai ở thì ở cho ai đi thì đi , mặc dù là em biết thầy là khách nhưng em khách sáo như vậy rồi mà . À đấy mà còn chưa kể nhà có một em là con gái ở một mình thầy ở đây lâu không sợ người ta nói này nói nọ à .
Lục Nhất Nguyên :
- Không kệ người ta nói .
Tống Uyển Nghi lạy chúa luôn với anh nói :
- Thầy không nghĩ nhưng em nghĩ , nhà em nữa . Thôi thầy về đi .
Tống Uyển nghi nói như vậy chẳng khác nào đang đuổi thẳng cổ cái người này ra .
Anh ngậm ngùi chịu người con gái mình yêu đuổi mình về nói - Nhà em , được rồi tôi về đây .
Tống Uyển Nghi lại còn vẫy tay chào.
Hôm sau Tống Uyển Nghi đang làm trong công ty thì nhận được tin nhắn từ Hàn Thư Mạc :
- Hú chiều nay về nhà chị nhé . Mở tiệc khao nhà .Không có ai nhiều đâu.
Tống Uyển Nghi không trần từ nhắn : OK. Nhưng đợi em về nhà tắm rửa thay quần áo rồi qua nha.
Hàn Thư Mạc: Ok
Uyển Nghi đi làm về cất túi , rồi tắm hay quần áo để đi đến nhà Thư Mạc . Cô mặc đơn giản thôi áo hở vai cũng với chân váy ngắn màu trắng . Tống Uyển Nghi đi tầm 12 -20 phút đến nhà Hàn Thư Mạc . Trên đường đi Uyển Nghi có tạt vào mua đồ giúp chị ấy vì Thư Mạc có nhờ nấu hộ mấy món còn đâu là đặt ngoài hết . Đến nhà , nhìn từ bên ngoài vào có vẻ ngôi nhà này ổn áp .Bên trong thì không biết thế nào .Cô bấm chuông cửa .Hàn Thư MẠc đang ở trong nhà chạy ra mở cửa nói :
- A .Em gái tôi lâu quá không gặp .Vào đi vào đi .
Tống Uyển Nghi đi vào nhìn mọi thứ xung quanh nói :
- Chà .Được đấy .
Thư Mạc được khen lại bắt đầu :
- Được quá chứ lị .
Thấy bà chị này đang cao hứng Uyển Nghi ngắt lời :
- Ngoài thì rất được nhưng không biết trong phòng ngủ chắc là..
Thư Mạc vội vàng nói :
- Haiz .Chị đã cố gắng dọn bớt mấy bộ quần áo rồi mà nhiều quá .
Tống Uyển Nghi đưa tay lên trán :
- Chịu chị luôn . Bỏ bớt đi .
Thư Mạc :
-Được rồi , bỏ đồ với thức ăn vào đây đi. Mang máy tính đi làm gì thế bà nội .
Uyển Nghi :
- À mang đi tý sợ công ty phản hồi lại em không biết , hôm nay vừa đưa mấy mẫu cho người ta nên em phải mang máy tính theo đấy chứ .
Thư mạc gật gù cái đầu :
- Ừ . À nấu ăn đi nhé .
Uyển Nghi :
- Gì vậy trời , nay chị khao thì phải nấu chứ .
Thư Mạc chắp tay cầu xin nói :
- Thôi nấu hộ chị đi nhỡ chị nấu không ngon thì phí ,chị chạy ra đây lấy hàng hôm trước đặt mấy món mỹ phẩm .
Tống Uyển nghi cũng chịu về cái tính hay mua của cái bà này dù gì cũng là con gái :
-Ừ , đi lấy đi em làm cho . À quên quà đây .
Hàn Thư Mạc nghe thấy quà cái liền quay lại :
- Đâu .
Uyển Nghi lấy trong túi sách ra :
- Đây , móc khóa để khóa vào chìa khóa , mỗi lần chị đi làm về mở cửa cầm chìa khóa cái là thấy em .
Thư Mạc :
- Móc khóa ? Thôi cũng được cốt ở tấm lòng .
Uyển Nghi rất hiểu tính của Thư Mạc :
- Biết ngay lại chê mà , hơn triệu của tôi đấy bà ạ đừng có mà làm mất .
Thư Mạc nghe xong trợn mắt hỏi :
- Cái gì mà hơn triệu cái móc khóa em có bị hâm không , mua làm gì phí phạm .
Tống Uyển Nghi cười nói :
- Cái này em mua ở háng "Bearbrick" Có sao đâu mua tặng chị , không thích ?
Hàn Thư Mạc nói vậy thôi nhưng tiếc tiền cho Uyển nghi lắm :
- Thích nhưng mà đắt từ sao mua cái gì rẻ rẻ thôi không sang đây nấu ăn giúp tôi không phải quà .
Hơi nghi nghi nên Thư Mạc hỏi lại :
- Hơn triệu thật à .
Tống Uyển Nghi thành thật :
- Vâng hơn một triệu .
Thư Mạc lắc đầu :
- Nghe nói hãng này một con to đắt lắm.May mà mày mua loại nhỏ .
Uyển Nghi phũ :
- Tất nhiên phải mua nhỏ rồi , em lấy đâu ra tiền mua con to.
Thư Mạc cười cảm ơn :
- Thank you bae. Ơ nhà chị dùng cửa mật mã không dùng khóa.
Uyển Nghi cười chừ :
- Ơ thế à , chết mua quà nhưng không tìm hiểu kỹ mà có sao đâu chị móc vào chìa khóa xe ô tô. Cả một tấm lòng thế còn gì ,lại còn nấu hộ tấm lòng đây chứ đâu :
Thư Mạc cười :
- Ok ,chị đi lấy không người ta lại dục .
Một lúc sau thấy Hàn Thư Mạc với một người đi vào nhà .Cũng chẳng ai khác Vương Chí Dương . Anh ta vừa vào là bắt đầu mở miệng . Thư Mạc đi vào cùng hỏi :
- Uyển Nghi xong chưa cần chị giúp gì không .
Uyển Nghi :
- Em gần xong rồi , chị để mấy đồ ăn sẵn ra đây đi em để ra cho còn mỹ phẩm chị mang vào cất đi .Chỉ có 3 người thôi à .
Hàn Thư Mạc xua tay nói :
- Không tý còn một người nữa chắc đến giờ .
Vương Chí Dương lên tiếng :
-Không ngờ em gái Uyển Nghi còn biết cả nấu ăn nữa đấy .
Tống Uyển Nghi :
- Vâng em biết một chút .
Nghe nói vậy Thư Mạc lại bắt đầu một màn tâng bốc :
- Anh ơi , Uyển Nghi nó không chỉ biết một chút đâu em ấy biết hơi bị nhiều đấy lại còn nấu ngon nữa, có mẹ làm đầu bếp sao lại không thể biết nấu được , với lại con gái mà .
Uyển Nghi cạn lời thầm nghĩ :
- Làm như có ai bắt khai ra hết vậy .
Chí Dương nghe Hàn Thư Mạc nói vậy liền trêu cô :
- Thế em không phải con gái à, thế mà nấu ăn thì ....
Thư Mạc :
- Thì sao ,em đã cố rồi .Nếu anh không thích thì ra hàng mà ăn .
Chí Dương vội vàng phủ định :
- Đâu nếu em mà nấu thì ngon chứ sao .
Tống Uyển Nghi đứng làm mà thấy ớn hết cả người nói :
- Thôi hai người ra phòng khách đi chứ đúng đây chắc ngập thính .
Chí Dương và Thư Mạc nhìn nhau cười đi ra , ngoài cửa vang lên tiếng chuông .
Thư Mạc nói với Chí Dương :
- Rồi người ta đến rồi anh ra mở cửa đi .
Vương Chí Dương đi ra mở cửa nói với người đối diện :
- Người anh em đến rồi à cứ tưởng không đến có ,vào đi .
Uyển Nghi đang bận trong bếp nên cũng chả để ý ai đến.Lục Nhất Nguyên bước vào phòng khách .Thư Mạc đứng đó nói :
- Anh ngồi đây nha , Chí Dương ngồi nói chuyện cùng bạn anh giúp em , em ra kia gỡ mấy cái đồ cái .
Lục Nhất Nguyên không nói gì lạnh lùng nhìn vào trong bếp thấy Uyển Nghi đang ở trong đó . Bên cạnh anh Chí Dương đang nói ra rả mà anh cũng không để ý .Chí Dương nhìn Nhất Nguyên rồi phát biểu :
- Này tôi đang nói mà cậu nhìn đi đâu đấy .
Nhất Nguyên lạnh lùng :
- Không việc gì .
Chí Dương khoái trí nói :
- Bốc phét nhìn người ta trong bếp từ nãy giờ . Tôi mà không nói có Uyển Nghi ở đây chắc cậu cũng không bao giờ đến . Tôi hiểu cậu quá.
Uyển Nghi làm xong chạy ra phòng khác tìm Thư Mạc thì thấy Lục Nhât Nguyên đang ngồi chồm hỗm ở đó . Cô hơi ngạc nhiên hỏi :
- Thầy Lục , là thầy à .?
Nhất Nguyên :
- Không tôi thì ai , còn ai khác à .
Uyển Nghi gái đầu nói :
- Ờ .. thì , anh Chí Dương chị Thư Mạc đâu .
Vương Chí Dương :
- Chị ấy đi sắp cái j ý .Đợi lúc rồi chúng ta cùng ăn .
Uyển Nghi gật đầu rồi ngồi xuống cùng nói chuyện với họ . Nói là nói chuyện nhưng biết nói gì đâu .Vương Chí Dương phá vỡ cái bầu không khí nói :
- Em gái à hình xăm trên người em đẹp đấy.
Uyển Nghi :
- Cảm ơn . Nó cũng bình thường thôi.
Chí Dương nói như vậy Lục Nhất Nguyên cũng quay ra nhìn cô . Tống Uyển Nghi mặc cái áo hở hết cả đôi vai làm lộ rõ phần xương quai xanh. Thư Mạc bên trong chạy ra nói :
- Mọi người ra đi , xong hết cả rồi .
- Tôi biết ngay làm gì em đã có người yêu .
Tống Uyển Nghi phản bác :
- Hóa ra thầy xem thường em thế . Nói không phải khoe chứ em có hơn chục người người theo đuổi trong trường đấy . Chẳng qua em không thích ai thôi .
Lục Nhất Nguyên vẫn ngồi yên như vại nói :
- Ừ. Em nghĩ được vậy là tốt .
Uyển Nguyên thắc mắc :
-Tốt gì ?
Lục Nhất Nguyên tránh né :
- Không .
Tống Uyển Nghi biết thừa anh kiểu gì chả nói như thế liền bảo anh đi về :
- Vậy thì thôi thầy về đi , nhớ đóng cửa hộ em nhé .
Nhất Nguyên đứng lên :
- Em đang đuổi tôi đấy à .
Cô không thèm lựa lời mà còn nói thẳng :
- Vâng nhà em , em thích cho ai ở thì ở cho ai đi thì đi , mặc dù là em biết thầy là khách nhưng em khách sáo như vậy rồi mà . À đấy mà còn chưa kể nhà có một em là con gái ở một mình thầy ở đây lâu không sợ người ta nói này nói nọ à .
Lục Nhất Nguyên :
- Không kệ người ta nói .
Tống Uyển Nghi lạy chúa luôn với anh nói :
- Thầy không nghĩ nhưng em nghĩ , nhà em nữa . Thôi thầy về đi .
Tống Uyển nghi nói như vậy chẳng khác nào đang đuổi thẳng cổ cái người này ra .
Anh ngậm ngùi chịu người con gái mình yêu đuổi mình về nói - Nhà em , được rồi tôi về đây .
Tống Uyển Nghi lại còn vẫy tay chào.
Hôm sau Tống Uyển Nghi đang làm trong công ty thì nhận được tin nhắn từ Hàn Thư Mạc :
- Hú chiều nay về nhà chị nhé . Mở tiệc khao nhà .Không có ai nhiều đâu.
Tống Uyển Nghi không trần từ nhắn : OK. Nhưng đợi em về nhà tắm rửa thay quần áo rồi qua nha.
Hàn Thư Mạc: Ok
Uyển Nghi đi làm về cất túi , rồi tắm hay quần áo để đi đến nhà Thư Mạc . Cô mặc đơn giản thôi áo hở vai cũng với chân váy ngắn màu trắng . Tống Uyển Nghi đi tầm 12 -20 phút đến nhà Hàn Thư Mạc . Trên đường đi Uyển Nghi có tạt vào mua đồ giúp chị ấy vì Thư Mạc có nhờ nấu hộ mấy món còn đâu là đặt ngoài hết . Đến nhà , nhìn từ bên ngoài vào có vẻ ngôi nhà này ổn áp .Bên trong thì không biết thế nào .Cô bấm chuông cửa .Hàn Thư MẠc đang ở trong nhà chạy ra mở cửa nói :
- A .Em gái tôi lâu quá không gặp .Vào đi vào đi .
Tống Uyển Nghi đi vào nhìn mọi thứ xung quanh nói :
- Chà .Được đấy .
Thư Mạc được khen lại bắt đầu :
- Được quá chứ lị .
Thấy bà chị này đang cao hứng Uyển Nghi ngắt lời :
- Ngoài thì rất được nhưng không biết trong phòng ngủ chắc là..
Thư Mạc vội vàng nói :
- Haiz .Chị đã cố gắng dọn bớt mấy bộ quần áo rồi mà nhiều quá .
Tống Uyển Nghi đưa tay lên trán :
- Chịu chị luôn . Bỏ bớt đi .
Thư Mạc :
-Được rồi , bỏ đồ với thức ăn vào đây đi. Mang máy tính đi làm gì thế bà nội .
Uyển Nghi :
- À mang đi tý sợ công ty phản hồi lại em không biết , hôm nay vừa đưa mấy mẫu cho người ta nên em phải mang máy tính theo đấy chứ .
Thư mạc gật gù cái đầu :
- Ừ . À nấu ăn đi nhé .
Uyển Nghi :
- Gì vậy trời , nay chị khao thì phải nấu chứ .
Thư Mạc chắp tay cầu xin nói :
- Thôi nấu hộ chị đi nhỡ chị nấu không ngon thì phí ,chị chạy ra đây lấy hàng hôm trước đặt mấy món mỹ phẩm .
Tống Uyển nghi cũng chịu về cái tính hay mua của cái bà này dù gì cũng là con gái :
-Ừ , đi lấy đi em làm cho . À quên quà đây .
Hàn Thư Mạc nghe thấy quà cái liền quay lại :
- Đâu .
Uyển Nghi lấy trong túi sách ra :
- Đây , móc khóa để khóa vào chìa khóa , mỗi lần chị đi làm về mở cửa cầm chìa khóa cái là thấy em .
Thư Mạc :
- Móc khóa ? Thôi cũng được cốt ở tấm lòng .
Uyển Nghi rất hiểu tính của Thư Mạc :
- Biết ngay lại chê mà , hơn triệu của tôi đấy bà ạ đừng có mà làm mất .
Thư Mạc nghe xong trợn mắt hỏi :
- Cái gì mà hơn triệu cái móc khóa em có bị hâm không , mua làm gì phí phạm .
Tống Uyển Nghi cười nói :
- Cái này em mua ở háng "Bearbrick" Có sao đâu mua tặng chị , không thích ?
Hàn Thư Mạc nói vậy thôi nhưng tiếc tiền cho Uyển nghi lắm :
- Thích nhưng mà đắt từ sao mua cái gì rẻ rẻ thôi không sang đây nấu ăn giúp tôi không phải quà .
Hơi nghi nghi nên Thư Mạc hỏi lại :
- Hơn triệu thật à .
Tống Uyển Nghi thành thật :
- Vâng hơn một triệu .
Thư Mạc lắc đầu :
- Nghe nói hãng này một con to đắt lắm.May mà mày mua loại nhỏ .
Uyển Nghi phũ :
- Tất nhiên phải mua nhỏ rồi , em lấy đâu ra tiền mua con to.
Thư Mạc cười cảm ơn :
- Thank you bae. Ơ nhà chị dùng cửa mật mã không dùng khóa.
Uyển Nghi cười chừ :
- Ơ thế à , chết mua quà nhưng không tìm hiểu kỹ mà có sao đâu chị móc vào chìa khóa xe ô tô. Cả một tấm lòng thế còn gì ,lại còn nấu hộ tấm lòng đây chứ đâu :
Thư Mạc cười :
- Ok ,chị đi lấy không người ta lại dục .
Một lúc sau thấy Hàn Thư Mạc với một người đi vào nhà .Cũng chẳng ai khác Vương Chí Dương . Anh ta vừa vào là bắt đầu mở miệng . Thư Mạc đi vào cùng hỏi :
- Uyển Nghi xong chưa cần chị giúp gì không .
Uyển Nghi :
- Em gần xong rồi , chị để mấy đồ ăn sẵn ra đây đi em để ra cho còn mỹ phẩm chị mang vào cất đi .Chỉ có 3 người thôi à .
Hàn Thư Mạc xua tay nói :
- Không tý còn một người nữa chắc đến giờ .
Vương Chí Dương lên tiếng :
-Không ngờ em gái Uyển Nghi còn biết cả nấu ăn nữa đấy .
Tống Uyển Nghi :
- Vâng em biết một chút .
Nghe nói vậy Thư Mạc lại bắt đầu một màn tâng bốc :
- Anh ơi , Uyển Nghi nó không chỉ biết một chút đâu em ấy biết hơi bị nhiều đấy lại còn nấu ngon nữa, có mẹ làm đầu bếp sao lại không thể biết nấu được , với lại con gái mà .
Uyển Nghi cạn lời thầm nghĩ :
- Làm như có ai bắt khai ra hết vậy .
Chí Dương nghe Hàn Thư Mạc nói vậy liền trêu cô :
- Thế em không phải con gái à, thế mà nấu ăn thì ....
Thư Mạc :
- Thì sao ,em đã cố rồi .Nếu anh không thích thì ra hàng mà ăn .
Chí Dương vội vàng phủ định :
- Đâu nếu em mà nấu thì ngon chứ sao .
Tống Uyển Nghi đứng làm mà thấy ớn hết cả người nói :
- Thôi hai người ra phòng khách đi chứ đúng đây chắc ngập thính .
Chí Dương và Thư Mạc nhìn nhau cười đi ra , ngoài cửa vang lên tiếng chuông .
Thư Mạc nói với Chí Dương :
- Rồi người ta đến rồi anh ra mở cửa đi .
Vương Chí Dương đi ra mở cửa nói với người đối diện :
- Người anh em đến rồi à cứ tưởng không đến có ,vào đi .
Uyển Nghi đang bận trong bếp nên cũng chả để ý ai đến.Lục Nhất Nguyên bước vào phòng khách .Thư Mạc đứng đó nói :
- Anh ngồi đây nha , Chí Dương ngồi nói chuyện cùng bạn anh giúp em , em ra kia gỡ mấy cái đồ cái .
Lục Nhất Nguyên không nói gì lạnh lùng nhìn vào trong bếp thấy Uyển Nghi đang ở trong đó . Bên cạnh anh Chí Dương đang nói ra rả mà anh cũng không để ý .Chí Dương nhìn Nhất Nguyên rồi phát biểu :
- Này tôi đang nói mà cậu nhìn đi đâu đấy .
Nhất Nguyên lạnh lùng :
- Không việc gì .
Chí Dương khoái trí nói :
- Bốc phét nhìn người ta trong bếp từ nãy giờ . Tôi mà không nói có Uyển Nghi ở đây chắc cậu cũng không bao giờ đến . Tôi hiểu cậu quá.
Uyển Nghi làm xong chạy ra phòng khác tìm Thư Mạc thì thấy Lục Nhât Nguyên đang ngồi chồm hỗm ở đó . Cô hơi ngạc nhiên hỏi :
- Thầy Lục , là thầy à .?
Nhất Nguyên :
- Không tôi thì ai , còn ai khác à .
Uyển Nghi gái đầu nói :
- Ờ .. thì , anh Chí Dương chị Thư Mạc đâu .
Vương Chí Dương :
- Chị ấy đi sắp cái j ý .Đợi lúc rồi chúng ta cùng ăn .
Uyển Nghi gật đầu rồi ngồi xuống cùng nói chuyện với họ . Nói là nói chuyện nhưng biết nói gì đâu .Vương Chí Dương phá vỡ cái bầu không khí nói :
- Em gái à hình xăm trên người em đẹp đấy.
Uyển Nghi :
- Cảm ơn . Nó cũng bình thường thôi.
Chí Dương nói như vậy Lục Nhất Nguyên cũng quay ra nhìn cô . Tống Uyển Nghi mặc cái áo hở hết cả đôi vai làm lộ rõ phần xương quai xanh. Thư Mạc bên trong chạy ra nói :
- Mọi người ra đi , xong hết cả rồi .
Bình luận facebook