Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-106
Mami, các papa lại đánh đến cửa rồi - Chương 99: Nhiệm vụ
Một bên này Kim Linh Nhi cùng Bạch Liên đã ăn xong, liền thanh toán và đi ra ngoài, Mẫu Đơn và Bỉ Ngạn liếc mắt nhìn nhau, sau đó nhanh chóng bám theo
“Hai cô nương kia thật hài hước, người bọn họ bám theo đều đã sớm biết vị trí của bọn họ, vậy mà lại ám binh bất động, còn hai cô nương kia thì vẫn theo đuôi vui tới bất diệc nhạc hồ” Một thiếu niên ngồi xem trên lầu cười ra tiếng
“Vũ, bớt kiếm chuyện đi Tập trung vào nhiệm vụ trên tay cậu” Người ngồi bên cạnh hung hăng chọi vào đầu Vũ một cái “Nhiệm vụ lần này boss rất quan tâm, nếu không hoàn thành được thì hãy coi chừng cái mạng nhỏ của cậu!”
Vũ ôm đầu khóc lóc: “Boss à, tôi đâu phải là người giỏi lần theo dấu vết, thám thính tình báo đâu Nhất là cái tên cuồng chiến đấu Hắc Phượng kia, chỉ cần hắn bắt gặp được tôi, tôi liền toi cái mạng nhỏ này!”
Kiện bên cạnh khinh bỉ nói thêm vào: “Người có dị năng tàng hình như cậu mà không giỏi thám thính tình báo, thì tôi kiến nghị cậu về quê dưỡng lão được rồi, không ai nuôi nổi kẻ vô dụng như cậu!”
“Vậy sao?” Lúc này nam nhân cao quý ngồi ở phía trên chậm rãi quay người lại, mắt phượng phía dưới chiếc mặt nạ mạ vàng khẽ cong, cười nói: “Nếu vậy thì ta sẽ cho Kiện đi cùng với ngươi, an toàn của ngươi do hắn đảm bảo”
Một tiếng gào thét khổ sở vang lên: “Không thể nào… Boss ơi……”
Trong mắt Kiện khẽ lóe một tia cười thầm giảo hoạt, sau đó làm một vẻ khinh bỉ lườm thiếu niên: “Đồ vô dụng nhà cậu, lão tử đi với cậu còn sợ bị cậu liên lụy chết! Cái dị năng tàng hình của cậu cho dù đã cấp 6 thì sao chứ, còn không phải chỉ dùng để chạy trối chết?”
“Chạy trối chết!!? Năm đó lão tử còn cứu ngươi một mạng đâu!? Cái đồ vong ân bội nghĩa nhà ngươi!” Vũ xông tới muốn cắn chết cái kẻ vong ơn bội nghĩa này, sau đó liền bị Kiện vác ngang người lên vai, kêu la không ngớt
“Boss, tôi mang tên này đi trước Ngày mai sẽ chuẩn bị xuất phát” Kiện khẽ cúi người chào, sau đó đắc chí mang tên hống hách trên lưng rời đi
Nam nhân kia cầm lấy chén trà khẽ thổi, sau đó cau mày cười: “Trà Hắc quốc, quả nhiên là cũng chẳng có chút quý tộc nào từ bọn người lỗ mãng đó
====
Đọc xong nhớ like comment ném phiếu đề cử nha XD
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Một bên này Kim Linh Nhi cùng Bạch Liên đã ăn xong, liền thanh toán và đi ra ngoài, Mẫu Đơn và Bỉ Ngạn liếc mắt nhìn nhau, sau đó nhanh chóng bám theo
“Hai cô nương kia thật hài hước, người bọn họ bám theo đều đã sớm biết vị trí của bọn họ, vậy mà lại ám binh bất động, còn hai cô nương kia thì vẫn theo đuôi vui tới bất diệc nhạc hồ” Một thiếu niên ngồi xem trên lầu cười ra tiếng
“Vũ, bớt kiếm chuyện đi Tập trung vào nhiệm vụ trên tay cậu” Người ngồi bên cạnh hung hăng chọi vào đầu Vũ một cái “Nhiệm vụ lần này boss rất quan tâm, nếu không hoàn thành được thì hãy coi chừng cái mạng nhỏ của cậu!”
Vũ ôm đầu khóc lóc: “Boss à, tôi đâu phải là người giỏi lần theo dấu vết, thám thính tình báo đâu Nhất là cái tên cuồng chiến đấu Hắc Phượng kia, chỉ cần hắn bắt gặp được tôi, tôi liền toi cái mạng nhỏ này!”
Kiện bên cạnh khinh bỉ nói thêm vào: “Người có dị năng tàng hình như cậu mà không giỏi thám thính tình báo, thì tôi kiến nghị cậu về quê dưỡng lão được rồi, không ai nuôi nổi kẻ vô dụng như cậu!”
“Vậy sao?” Lúc này nam nhân cao quý ngồi ở phía trên chậm rãi quay người lại, mắt phượng phía dưới chiếc mặt nạ mạ vàng khẽ cong, cười nói: “Nếu vậy thì ta sẽ cho Kiện đi cùng với ngươi, an toàn của ngươi do hắn đảm bảo”
Một tiếng gào thét khổ sở vang lên: “Không thể nào… Boss ơi……”
Trong mắt Kiện khẽ lóe một tia cười thầm giảo hoạt, sau đó làm một vẻ khinh bỉ lườm thiếu niên: “Đồ vô dụng nhà cậu, lão tử đi với cậu còn sợ bị cậu liên lụy chết! Cái dị năng tàng hình của cậu cho dù đã cấp 6 thì sao chứ, còn không phải chỉ dùng để chạy trối chết?”
“Chạy trối chết!!? Năm đó lão tử còn cứu ngươi một mạng đâu!? Cái đồ vong ân bội nghĩa nhà ngươi!” Vũ xông tới muốn cắn chết cái kẻ vong ơn bội nghĩa này, sau đó liền bị Kiện vác ngang người lên vai, kêu la không ngớt
“Boss, tôi mang tên này đi trước Ngày mai sẽ chuẩn bị xuất phát” Kiện khẽ cúi người chào, sau đó đắc chí mang tên hống hách trên lưng rời đi
Nam nhân kia cầm lấy chén trà khẽ thổi, sau đó cau mày cười: “Trà Hắc quốc, quả nhiên là cũng chẳng có chút quý tộc nào từ bọn người lỗ mãng đó
====
Đọc xong nhớ like comment ném phiếu đề cử nha XD
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook