Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Mami, các papa lại đánh đến cửa rồi-64
Mami, các papa lại đánh đến cửa rồi - Dăm ba câu thôi
Chuyện là h nay đi xem kí sinh trùng Parasite về các nàng ạ đi chơi với anh ny bụng bự và coi phim
Vốn tính cả ngày ởnhà viết truyện cơ mà cuối cùng k làm được, rất có lỗi với các nàng đã ủng hộ phiếu :(
Mà thôi ngày mai ta sẽ ráng hù lại ỌỌ
Chỉ là nay đi coi phim về ta lại thấy tiếc các nàng ạ :(
Có ny ta mới bắt đầu đi coi phim nhiều, bắt đầu thích điện ảnh, những thể loại tâm lý hành động, kịch bản phim kịch tính
Bởi vì trước đó ở quê ba mẹ không cho ta dư tiền để đi coi phim thường xuyên chưa từng nghĩ 1 tháng sẽ được coi 1 2 bộ phim Có anh bụng bự chiều đi coi phim mới khác biệt
Ước gì coi phim sớm hơn
Càng xem nhiều càng muốn viết những bộ truyện kịch tính như phim, muốn những gì mình viết ra được làm thành phim
Mà bây giờ ta học thiết kế thời trang được 1 năm rồi, học phí mắc đến nỗi ta không nghĩ tới chuyện bỏ dở được
Ah ah
Thật sự rất chán )
Ước gì ngày xưa mình suy nghĩ kĩ hơn, biết được sự thu hút của điện ảnh, biết đâu bây giờ đang ở một cái trường nào đó tập tành viết kịch bản
Mà dù sao cũng muộn rồi, chỉ còn lại nuối tiếc
Thực ra thì bộ truyện này hoàn toàn chỉ là một phút ngẫu hứng nhỏ của ta thôi Trong đầu ta là cả thế giới ý tưởng, chắc nhiều người kêu ta nói xạo, chứ với ta viết 1 cuốn truyện cũng như viết ngàn cuốn truyện, ý tưởng không bao giờ thiếu )
Ta ưa thích mấy thể loại tâm lý, hành động kịch tính, những tuyến nhân vật có chiều sâu hơn Còn bộ truyện như "Mami, papa" hiện tại, với ta thì nó quá ư là đơn giản, thú thật là không cần nghĩ cũng viết ra được ỌỌ
Aizz, chán quá đi :( càng viết càng chán
Nhiều người lên án ta vì nói ta quá kiêu ngạo, nhưng sự thực với ta là vậy, ta không nói dối cái gì :< xem ta đang có 14 bộ truyện ở mê đọc truyện đi ỌỌ k biét bao giờ mới lấp xong nổi
Cảm thấy bản thân càng hợp với văn học hơn nhưng mà :( năm 18 tuổi đã bước sai con đường rồi
Bây giờ văn học chỉ là một sở thích :( có yêu thích đến mấy thì vẫn phải nín lại thôi
Dù sao hi vọng mấy nàng năm 18 tuổi, trải nghiệm nhiều thứ hơn, tránh bước sai ngã rẽ như ta,
Bây giờ cũng chỉ có nuối tiếc, cũng chẳng có dũng khí theo đuổi nữa
À, ta sẽ ráng bù chương cho các nàng nhé :> mai sẽ ráng up 10 -12 chương để bù lại
Thank alls ^^
Chuyện là h nay đi xem kí sinh trùng Parasite về các nàng ạ đi chơi với anh ny bụng bự và coi phim
Vốn tính cả ngày ởnhà viết truyện cơ mà cuối cùng k làm được, rất có lỗi với các nàng đã ủng hộ phiếu :(
Mà thôi ngày mai ta sẽ ráng hù lại ỌỌ
Chỉ là nay đi coi phim về ta lại thấy tiếc các nàng ạ :(
Có ny ta mới bắt đầu đi coi phim nhiều, bắt đầu thích điện ảnh, những thể loại tâm lý hành động, kịch bản phim kịch tính
Bởi vì trước đó ở quê ba mẹ không cho ta dư tiền để đi coi phim thường xuyên chưa từng nghĩ 1 tháng sẽ được coi 1 2 bộ phim Có anh bụng bự chiều đi coi phim mới khác biệt
Ước gì coi phim sớm hơn
Càng xem nhiều càng muốn viết những bộ truyện kịch tính như phim, muốn những gì mình viết ra được làm thành phim
Mà bây giờ ta học thiết kế thời trang được 1 năm rồi, học phí mắc đến nỗi ta không nghĩ tới chuyện bỏ dở được
Ah ah
Thật sự rất chán )
Ước gì ngày xưa mình suy nghĩ kĩ hơn, biết được sự thu hút của điện ảnh, biết đâu bây giờ đang ở một cái trường nào đó tập tành viết kịch bản
Mà dù sao cũng muộn rồi, chỉ còn lại nuối tiếc
Thực ra thì bộ truyện này hoàn toàn chỉ là một phút ngẫu hứng nhỏ của ta thôi Trong đầu ta là cả thế giới ý tưởng, chắc nhiều người kêu ta nói xạo, chứ với ta viết 1 cuốn truyện cũng như viết ngàn cuốn truyện, ý tưởng không bao giờ thiếu )
Ta ưa thích mấy thể loại tâm lý, hành động kịch tính, những tuyến nhân vật có chiều sâu hơn Còn bộ truyện như "Mami, papa" hiện tại, với ta thì nó quá ư là đơn giản, thú thật là không cần nghĩ cũng viết ra được ỌỌ
Aizz, chán quá đi :( càng viết càng chán
Nhiều người lên án ta vì nói ta quá kiêu ngạo, nhưng sự thực với ta là vậy, ta không nói dối cái gì :< xem ta đang có 14 bộ truyện ở mê đọc truyện đi ỌỌ k biét bao giờ mới lấp xong nổi
Cảm thấy bản thân càng hợp với văn học hơn nhưng mà :( năm 18 tuổi đã bước sai con đường rồi
Bây giờ văn học chỉ là một sở thích :( có yêu thích đến mấy thì vẫn phải nín lại thôi
Dù sao hi vọng mấy nàng năm 18 tuổi, trải nghiệm nhiều thứ hơn, tránh bước sai ngã rẽ như ta,
Bây giờ cũng chỉ có nuối tiếc, cũng chẳng có dũng khí theo đuổi nữa
À, ta sẽ ráng bù chương cho các nàng nhé :> mai sẽ ráng up 10 -12 chương để bù lại
Thank alls ^^
Bình luận facebook