• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Mang con thiên tài đi đánh tổng tài (5 Viewers)

  • Chương 214

Chương 214: Chị Thời còn có một cô em gái á


Phòng thiết kế.


Thời Ngọc Diệp vừa mới đến phòng thiết kế không lâu thì đã bị những đồng nghiệp từ các phòng ban khác tới tìm liên tục.


“Cô Thời, đây là bảng báo cáo thành tích mấy tháng nay của chúng tôi. Chúng tôi cố ý qua đây tuyên dương có một chút, đồng thời cũng thay mặt cho công ty của chúng ta gửi lời cảm ơn đến cô…”.


“Đây là danh sách đối tác đang chờ đợi mà chúng tôi nhận được, nếu cô Thời có rảnh thì xem. qua một tí nhé!”


“Cố Thời, nửa năm tiền thưởng và tiền hoa hồng của cô còn chưa ký tên nữa nè!”


“Cô Thời, cô có thể dành ra một chút thời gian để thảo luận với quản lý của bộ phận chúng tôi được không?”


“Còn đây nữa! Phòng thiết kế chúng ta có dự định khai thác lĩnh vực mới, cô Thời…”


Thấy mọi người chen nhau ùa đến, Thời Ngọc Diệp hoa hết cả mắt, cũng ngây ngẩn cả người, cô hoàn toàn không hiểu nổi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì nữa.


Phó Uyển Hân đành phải nhận hết tất cả mọi thứ, sau đó nói: “Được rồi, được rồi, những lời mọi người muốn nói tôi nhất định sẽ thay mọi người chuyển lời cho cô Thời, bây giờ mọi người trở về hết đi, đừng có làm trễ nải công việc nha!” .


Khó khăn lắm mới đuổi được một đoàn đồng nghiệp từ các bộ phận khác đi, Phó Uyển Hân bây giờ mới có cơ hội dẫn Thời Ngọc Diệp đến văn phòng quản lý của cô ấy.


Mà những nhà thiết kế vốn dĩ đang định chờ mọi người về hết mới dán qua bây giờ chỉ có thể mong mỏi nhìn cô xuyên qua một lớp cửa kính mà thôi.


“Wy là nhà thiết kế mà tôi yêu thích từ rất lâu rồi, nếu mà có cơ hội, tôi thật sự rất muốn mang bản thiết kế của mình đến nhờ cô ấy chỉ dạy cho chút ít.” V


“Mục tiêu của tui không lớn lắm đâu, tui chỉ muốn cô ấy ký tên cho tui thôi à!” “Các cậu nhìn thử xem tôi có còn cơ hội không?” Trong văn phòng. Phó Uyển Hân và Thời Ngọc Diệp đang nói chuyện rất vui vẻ.


“Ha ha, chị Ngọc Diệp, chị nên tiếp tục đi làm đi, chị xem kìa, bây giờ ở trong công ty có rất nhiều người ngưỡng mộ chị đó nha!”


| “Không được, bây giờ chỉ còn nhiều việc phải làm lắm, hiện tại em xử lý công việc của phòng thiết kế rất tốt, chị thấy thành tích của công ty gần đây tăng lên không ít nha”


“Vậy thì đúng là nhà phúc của chị rồi, có rất nhiều khách hàng đến với thương hiệu của chúng ta nhờ vào tên tuổi của chị đó!”.


Thời Ngọc Diệp nửa tin nửa ngờ, cô cứ nghĩ rằng Phó Uyển Hân chỉ đang chém gió mà thôi. “Gì chứ? Chị không tin à? Em nói thật đó!”. Phó Uyển Hân trực tiếp lấy ra một xấp tài liệu và đưa qua cho cô.


“Chị nhìn bảng báo cáo thành tích này đi, từ khi chị đến, thành tích đã tăng lên rất nhiều, nhưng mà chỉ cần là sản phẩm do chị thiết kế thì tất cả đều là hàng hot hết đó! Chị lại xem cải này nữa nè, đồng danh sách này đều là các công ty muốn hợp tác với chị cả đó, thương hiệu Bảo Thắng của chúng ta đã trở thành một thương hiệu hot trong giới thời trang trong khoảng thời gian. gần đây, các thương hiệu lớn đều muốn mời chị tới hợp tác đó!”.


Thời Ngọc Diệp nhận bản danh sách rồi liếc mắt nhìn một lượt. Có một số là tạp chí thời trang, có một số là các công ty thương hiệu thời trang, cũng có các ngôi sao, nghệ sĩ, còn có một số cuộc phỏng vấn độc quyền nữa.


Thời Ngọc Diệp chớp chớp đôi mắt, ngớ người ra. “Sao lại có nhiều người tìm chị thế này?”. “Chị Thời, chẳng lẽ nhà chị dùng mạng 2G ?” Phó Uyển Hân nhìn dáng vẻ nại vàng ngơ ngác của cô, cảm thấy không thể tin nổi.


“Danh tiếng và địa vị của chị hot lắm rồi đó, các tên tuổi lớn trong làng thời trang trên toàn thế giới đều đang tìm chị để làm người đại ngôn, hoạt động, phỏng vấn, hợp tác, thiết kế độc quyền, vân vân và mây mây các thứ… Chị xem này, hiện tại chị được yêu thích không thua gì các ngôi sao hàng đầu đâu nhé. Bây giờ những sản phẩm có tên của chị đều bán chạy lắm đó!”.


Thời Ngọc Diệp líu lưỡi. Quãng thời gian gần đây cô đều bận rộn chữa bệnh, hoàn toàn không có thời gian để lướt Facebook. Đừng nói đến những cái này, ngay cả những bài hát mà cô bán đi hồi trước, bây giờ chúng đã nổi tiếng đến mức nào cô cũng hoàn toàn mù tịt. Có thể nói là cô không khác gì một người sống ở vùng sâu vùng xa không có mạng internet hết á!


Thời Ngọc Diệp nghĩ mãi mà vẫn không rõ, cô hoang mang hỏi: “Hình như chị có làm gì đâu, sao tự nhiên lại hot như vậy cơ chứ?”


“Chị ơi là chị, các sản phẩm chị thiết kế cho công ty đều bị cướp hết sạch trong vòng một giờ sau khi mở bán, bọn em đã thử tìm nhà thiết kế khác đến về bản thiết kế, nhưng mà lượng tiêu thụ đều kém hơn chị cả. Có thể nói rằng bây giờ chị là cá Koi của phòng thiết kế chúng ta đó! Hơn. nữa, tất cả các nhân viên trong công ty đều được nhận thưởng do thành tích tăng vọt, bây giờ, bất kể là ai nhìn thấy chị đều sẽ cảm thấy chị là một miếng bánh thơm ngon hết ả!”


Bấy giờ, Thời Ngọc Diệp mới hiểu ra.


Từ trước đến nay, giải thưởng Thiết kế vàng đều đánh bóng tên tuổi cho các thí sinh, ấy thế mà năm nay lại để giám khảo chiếm spotlight, nghĩ thế nào thì cô cũng cảm thấy rất là thần kỳ.


| CÀ đúng rồi, chị Thời ơi, sau cuộc thi lần trước, cô Kim Nữ vẫn tiếp tục giữ liên lạc với em. Cô ấy nói tháng tới sẽ mở công ty ở thành phố này và muốn mời chúng ta đến dự lễ khai trương, chị có đi không?”


“Đi chứ!”


Thời Ngọc Diệp không do dự gì nhiều mà đồng ý luôn, dù sao cũng là lễ khai trương công ty của chị em tốt mà, nhất định là phải đi rồi.


Trong khi hai người đang trò chuyện vui vẻ thì điện thoại của Phó Uyển Hân reo lên. Sau khi bắt máy không bao lâu, trên mặt cô ấy hiện lên vẻ kinh ngạc. | “Chị Thời, có thông báo từ phía quầy hàng, họ nói là có một người tự xưng là em gái của chị muốn lên công ty gặp chị đó.”


“Em gái?” Thời Ngọc Diệp khó hiểu.


“Đúng vậy, chị Thời, em nhớ là nhà chị chỉ có anh trai và anh họ thôi đúng không? Tại sao lại lòi ra một cô em gái thế? Có khi là fan hâm mộ của chị thấy người sang nên bắt quàng làm họ đấy. Để em nói với lễ tân một tiếng, kêu bọn họ nhất định không được cho cô ta qua” .


Trong đầu Thời Ngọc Diệp bỗng nhiên hiện lên khuôn mặt của một người, cô ngăn Phó Uyển Hân lại và nói: “Hỏi tên của người đó giùm chị đi” .


“Em hỏi rồi, người đó nói mình họ Hoắc. Chị họ Thời, cô ta họ Hoắc, rõ ràng không phải là người một nhà rồi còn gì. ở đầu ra cái loại mặt dày bám víu vào cái danh người thân để lừa gạt người ta thế không biết?”


“Cho cô ta lên đây đi” “Hả?”. Vẻ mặt của Thời Ngọc Diệp rất bình thản, cô nói: “Để cô gái họ Hoắc kia lên gặp chị đi!”. Phó Uyển Hân không hiểu gì hết, nhưng cô ấy vẫn nghe theo.


Đợi đến khi Hoắc Minh Huệ được nhân viên lễ tân dẫn đến phòng thiết kế, Thời Ngọc Diệp đã ngồi đợi cô ta ở trong phòng họp rồi.


Cửa phòng họp bị đẩy ra, Hoắc Minh Huệ đi vào và nghe thấy Phó Uyển Hân đang tò mò hỏi: “Chị Thời, chị thật sự quen biết cô ta sao? Nếu mà chị không quen thì để em đi gọi bảo vệ.


“Chị” Một tiếng chị của Hoắc Minh Huệ đã cắt ngang câu nói của Phó Uyển Hân. Thời Ngọc Diệp ngẩng đầu lên, đối diện với Hoắc Minh Huệ.


Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy xòe liền thân màu trắng, tay cầm chiếc túi xách kiểu dáng mới nhất của Chanel, trên người còn xịt nước hoa của Dior nữa.


Trong trí nhớ của Thời Ngọc Diệp, cô em gái này là một cô bé cực kỳ chú trọng vẻ bề ngoài, từ nhỏ đã thích ăn mặc như một cô công chúa rồi, ngoài ra còn vô cùng xem trọng mặt mũi, cô nàng không cho phép bất kỳ kẻ nào phê bình vẻ bề ngoài của mình hết.


Ngoài ra, Thời Ngọc Diệp không nhớ có khi nào mà Hoắc Minh Huệ gọi cô một tiếng chị hết. á. | “Cô Hoắc hôm nay cố ý đến công ty tìm tôi là có việc gì thế?”


Cô cố gắng duy trì thái độ xa cách, khiến Hoắc Minh Huệ vốn định lôi kéo làm quen lập tức bại lộ.


“Hoắc Băng Tâm… À không, bây giờ tôi phải gọi cô là Thời Ngọc Diệp mới đúng” Trong giọng nói của cô ta tràn đầy sự giễu cợt: “Có phải cô đã làm gì ba tôi rồi không?”


Bỗng nhiên bị chất vấn thẳng mặt, Thời Ngọc Diệp cũng chỉ miễn cưỡng liếc nhìn cô ta một cái, hỏi: “Cô muốn nói cái gì?”


“Có phải là cô đã nói xấu chúng tôi với ba tôi và xúi giục ông ấy ly hôn với mẹ tôi không?” “Tại sao tôi lại phải làm chuyện đó chứ?”


“Nhất định là do cô không thể nhìn nổi cái cảnh gia đình tôi hòa thuận với nhau nên mới muốn chia rẽ chúng tôi!”


Thời Ngọc Diệp bị những lời này của cô ta chọc cười. “Cô Hoắc, cô có biết mình đang nói cái gì không?”


“Đương nhiên là tôi biết! Hoắc Băng Tâm, năm năm trước cô không chết, lại còn thay đổi thân. phận chính là vì muốn hoàn toàn cắt đứt với nhà họ Hoắc bọn tôi! Bây giờ cô lại nói xấu chúng tôi với ba khiến gia đình tôi không ngày nào yên ổn, rốt cuộc là cô có âm mưu gì?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom