Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 364
Chương 364
Bỗng nhiên truyền đến âm thanh ăn mòn.
Cơ Tưởng Thừa khiếp sợ lui về sau, cảm giác đau đớn nóng rực truyền đến từ đùi, vội vàng cúi đầu nhìn thì thấy da thịt trên đùi đã bị phỏng một mảng lớn.
“Cô đã làm gì với tôi?”
“Nhìn không ra à? Đó là axit mạnh.”
Cơ Tưởng Thừa tức đến mắng lời thô tục, vội vàng cởi áo khoác trên người ra muốn lau axit trên đùi đi.
Nhưng cái này hoàn toàn vô dụng.
Áo khoác dính axit mạnh cũng bị ăn mòn không còn một mảnh, căn bản là không có tác dụng.
Da thịt trên đùi của ông ta đã bị phỏng đến mức có thể thấy được xương trắng bên trong.
“A a a a a…”
Cảm giác đau đớn kịch liệt và bị bỏng khiến ông ta không thể kiềm được mà rống to lên.
“Cơ Tưởng Thừa, anh theo mẹ tôi học y thuật lâu như vậy, chẳng lẽ bà không nói cho anh là dính axit mạnh thì không thể dùng đồ lau đi sao?”
“Nước, nước… tôi phải rửa nó!”
Cơ Tưởng Thừa không lo được nhiều vậy, vội vàng vịn tay lên bàn lảo đảo muốn đi đến phòng tắm, Phong Thần Nam lúc này sớm đã lấy một chậu nước ra, đổ lên người ông ta.
“Ào…”
“A a a a a”
Miệng vết thương bị nước dội cũng không hề bớt đau.
Ngược lại còn tỏa ra khói trắng, cảm giác bỏng đã thấm vào xương tuỷ.
Cơ Tưởng Thừa bị đau đến mắt bị ứ máu, tràn đầy oán hận và lửa giận.
“Thời Ngọc Diệp, tôi phải giết cô!”
Chỉ nghe thấy ông ta hét lớn một tiếng, chuyển hướng sang Thời Ngọc Diệp.
“Ngọc Diệp cẩn thận! Không được để dính axit trên người ông ta!”
Thời Ngọc Diệp đương nhiên đã có sự chuẩn bị, nhanh nhẹn né tránh công kích của ông ta.
Bởi vì Cơ Tưởng Thừa hít không ít khí độc nên hành động bị chậm vài giây. Nhưng vậy với tốc độ công kích thong thả thì dễ dàng bị phá giải.
Thời Ngọc Diệp biết, vừa nãy đốt hun khói độc đã có tác dụng.
Cơ Tưởng Thừa công kích vô ích nên không cam lòng mà muốn công kích lần nữa.
Phong Thần Nam nhìn ra ông ta đã bị độc dược ảnh hưởng không ít.
“Ngọc Diệp, em tránh đi, để anh đến xử lý ông ta.”
“Được.”
Ngay khi bọn họ chuẩn bị thu thập Cơ Tưởng Thừa thì trợ lý đuổi đến.
Vừa mở cửa ra đã thấy Cơ Tưởng Thừa giương nanh múa vuốt hướng về phía ông ta.
Thời Ngọc Diệp đã né được.
Cơ Tưởng Thừa vì trúng độc nên phản ứng chậm chạp, không thu nắm tay lại kịp.
Vì thế mà trợ lý vừa mở cửa đi vào đã đón nhận nắm tay của Cơ Tưởng Thừa.
Bỗng nhiên truyền đến âm thanh ăn mòn.
Cơ Tưởng Thừa khiếp sợ lui về sau, cảm giác đau đớn nóng rực truyền đến từ đùi, vội vàng cúi đầu nhìn thì thấy da thịt trên đùi đã bị phỏng một mảng lớn.
“Cô đã làm gì với tôi?”
“Nhìn không ra à? Đó là axit mạnh.”
Cơ Tưởng Thừa tức đến mắng lời thô tục, vội vàng cởi áo khoác trên người ra muốn lau axit trên đùi đi.
Nhưng cái này hoàn toàn vô dụng.
Áo khoác dính axit mạnh cũng bị ăn mòn không còn một mảnh, căn bản là không có tác dụng.
Da thịt trên đùi của ông ta đã bị phỏng đến mức có thể thấy được xương trắng bên trong.
“A a a a a…”
Cảm giác đau đớn kịch liệt và bị bỏng khiến ông ta không thể kiềm được mà rống to lên.
“Cơ Tưởng Thừa, anh theo mẹ tôi học y thuật lâu như vậy, chẳng lẽ bà không nói cho anh là dính axit mạnh thì không thể dùng đồ lau đi sao?”
“Nước, nước… tôi phải rửa nó!”
Cơ Tưởng Thừa không lo được nhiều vậy, vội vàng vịn tay lên bàn lảo đảo muốn đi đến phòng tắm, Phong Thần Nam lúc này sớm đã lấy một chậu nước ra, đổ lên người ông ta.
“Ào…”
“A a a a a”
Miệng vết thương bị nước dội cũng không hề bớt đau.
Ngược lại còn tỏa ra khói trắng, cảm giác bỏng đã thấm vào xương tuỷ.
Cơ Tưởng Thừa bị đau đến mắt bị ứ máu, tràn đầy oán hận và lửa giận.
“Thời Ngọc Diệp, tôi phải giết cô!”
Chỉ nghe thấy ông ta hét lớn một tiếng, chuyển hướng sang Thời Ngọc Diệp.
“Ngọc Diệp cẩn thận! Không được để dính axit trên người ông ta!”
Thời Ngọc Diệp đương nhiên đã có sự chuẩn bị, nhanh nhẹn né tránh công kích của ông ta.
Bởi vì Cơ Tưởng Thừa hít không ít khí độc nên hành động bị chậm vài giây. Nhưng vậy với tốc độ công kích thong thả thì dễ dàng bị phá giải.
Thời Ngọc Diệp biết, vừa nãy đốt hun khói độc đã có tác dụng.
Cơ Tưởng Thừa công kích vô ích nên không cam lòng mà muốn công kích lần nữa.
Phong Thần Nam nhìn ra ông ta đã bị độc dược ảnh hưởng không ít.
“Ngọc Diệp, em tránh đi, để anh đến xử lý ông ta.”
“Được.”
Ngay khi bọn họ chuẩn bị thu thập Cơ Tưởng Thừa thì trợ lý đuổi đến.
Vừa mở cửa ra đã thấy Cơ Tưởng Thừa giương nanh múa vuốt hướng về phía ông ta.
Thời Ngọc Diệp đã né được.
Cơ Tưởng Thừa vì trúng độc nên phản ứng chậm chạp, không thu nắm tay lại kịp.
Vì thế mà trợ lý vừa mở cửa đi vào đã đón nhận nắm tay của Cơ Tưởng Thừa.
Bình luận facebook