Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1819
Hắn không dám hy vọng xa vời để cho sư tôn hắn đi mạo hiểm, dù sao với tư cách một Hỗn Độn Vũ Trụ Chưởng Khống Giả, không có khả năng ngây ngốc đến tiến vào Hỗn Độn Vũ Trụ khác tự đoạn đường lui.
- Hừ.
Thanh âm bên trong có chút nổi giận.
- Y Da Nhĩ, ta phân ra gần như ba thành khu vực của toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ mặc ngươi tổ chức, ngươi cũng thất bại, ngay cả thủ hạ của ta, ngươi cũng muốn bọn hắn đi vì ngươi dốc sức liều mạng?
- Bọn hắn chết rồi, ta sẽ phục sinh.
Y Da Nhĩ nói.
- Phục sinh? Tiêu hao lực lượng khổng lồ như vậy, ru bổ như thế nào? Ta không có khả năng cho phép Hỗn Độn Vũ Trụ của ta suy yếu đến tình trạng kia, Y Da Nhĩ, ngươi phải biết đúng mực!
Sư tôn của hắn có chút nổi giận, Kỷ Ninh nắm giữ Đại Hủy Diệt Kiếm Đạo, giết chết Tây Tư tộc đều không thể trở về, để cho Hỗn Độn Vũ Trụ của Tây Tư tộc đang không ngừng suy yếu.
Phái thủ hạ của mình đi? Hỗn Độn Vũ Trụ suy yếu tới trình độ nhất định, nếu như Bắc Minh Đế Quân kia thành Chưởng Khống Giả, nói không chừng sẽ tiến đánh tới!
Hai Hỗn Độn Vũ Trụ, lẫn nhau chênh lệch không phải quá xa, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Nếu như một phương yếu quá khoa trương, vậy thì ha ha!
- Hơn nữa nơi đó là gia hương của Bắc Minh Đế Quân, hôm nay Thảo Nguyên Thế Giới cùng Hủy Diệt Chi Sào của ngươi đều đã xong, không có hai thứ này, coi như số lượng Tôn chủ nhiều hơn nữa, cũng là đi chịu chết.
Sư tôn của hắn nói.
Y Da Nhĩ trầm mặc.
- Nếu như ngươi có tâm quyết tử, ngược lại còn có hy vọng.
Sư tôn hắn bỗng nhiên nói.
- Tâm quyết tử?
Y Da Nhĩ nhãn tình sáng lên.
- Ta có một bảo vật, là ta tu hành vô tận tuế nguyệt sáng chế ra hộ thân chi bảo, có thể thiêu đốt hơn phân nửa Hồn Phách Chân Linh rót vào trong đó, thi triển ra một kích chí cường. Bằng bảo vậy này, ngươi có hi vọng chiến thắng.
Sư tôn hắn nói.
- Nhưng bảo vật này cũng có chỗ thiếu hụt, lúc thi triển sẽ bị cắn trả, nếu thắng, tự nhiên có thể chậm rãi chống cự, nhưng nếu như ngươi thất bại, chỉ sợ sẽ bị Bắc Minh Đế Quân thừa cơ chém giết, chết tại chỗ.
- Ngươi có bằng lòng hay không?
Sư tôn hắn hỏi.
- Nguyện ý! Vì bước ra bước cuối cùng, cận kề cái chết ta cũng muốn liều. Nếu không sống lại có thú vị gì?
Y Da Nhĩ cắn răng nói.
- Còn có một sự tình, nếu như ngươi thất bại, nhớ rõ hủy diệt hộ thân chi bảo này, đừng để rơi vào trong tay Bắc Minh.
Sư tôn hắn nói.
- Ta trước đưa cho ngươi Chiến Thú, ngươi làm mất rồi a?
- Làm mất rồi, sư tôn yên tâm, nếu ta thất bại, tự nhiên sẽ không lưu hộ thân chi bảo này cho Bắc Minh Đế Quân kia.
Y Da Nhĩ bình tĩnh nói.
Rơi xuống trong tay Kỷ Ninh, Kỷ Ninh tìm hiểu, cũng có thể từ đó học được.
Bỗng nhiên, một thẻ bài kỳ dị bay ra.
Y Da Nhĩ tiếp nhận.
Khối thẻ bài này lớn cỡ bàn tay, trong tay cũng rất trầm, để cho Y Da Nhĩ cảm thấy áp lực, như trong thẻ bài này có một thế giới. Mặt ngoài thẻ bài có đồ án đen trắng, hai bên đều là đồ án màu đen, trung ương là màu trắng, như hai bên là núi cao, trung ương là hạp cốc giang lưu, màu đen là núi, màu trắng là dòng sông.
Vừa nhìn liền có tính linh động, Y Da Nhĩ lập tức luyện hóa nắm giữ.
- Khó lường.
Y Da Nhĩ vừa luyện hóa xong liền minh bạch, biết bảo vật này lợi hại cùng trân quý, luận trân quý còn trên Hủy Diệt Chi Sào cùng Thảo Nguyên Thế Giới, không hổ là hộ thân chi bảo của sư tôn hắn.
Sư tôn hắn cũng là bởi vì vô địch, tăng thêm đồ đệ thật sự bị buộc đến cực hạn, cho nên mới tặng hộ thân chi bảo. Cái hộ thân chi bảo này là trí tuệ kết tinh của hắn, cho nên mới chuyên môn nhắc nhở... chiến bại cũng phải hủy diệt hộ thân chi bảo này.
- Tạ ơn sư tôn.
Y Da Nhĩ kích động nói, nhịn không được hỏi.
- Nó tên gì?
Thanh âm bên trong trầm mặc, mới chậm rãi nói:
- Nó gọi Sơn Thủy Bia.
- Sơn Thủy Bia?
Nhìn thẻ bài trong lòng bàn tay, Y Da Nhĩ khẽ gật đầu.
- Đi đi.
Lúc này Y Da Nhĩ cung kính hành lễ cảm kích, lập tức quay người rời đi, hắn phải nắm chặt thời gian, tuy hắn cho rằng Kỷ Ninh rất có thể ý thức không đến mặt khác của Đại Hủy Diệt mà kẹt lại rất lâu, nhưng vẫn muốn tận lực giảm bớt biến số, mau chóng tiến hành phản công.
Hắn lại tốn gần hai tháng, đã tới Hỗn Độn Vũ Trụ của Kỷ Ninh, sau khi tiến vào Hỗn Độn Vũ Trụ, liền xuyên thẳng qua thời không tới Thảo Nguyên Thế Giới.
- Chết, hắn chết, ta liền thắng.
Y Da Nhĩ dốc sức liều mạng chạy đi.
...
Thảo Nguyên Thế Giới chỉ còn lại có kim loại đen trụi lủi.
Trên cả vùng đất, Kỷ Ninh áo trắng một thân một mình ngồi xếp bằng, tốc độ chảy của thời không chung quanh cũng cùng ngoại giới bất đồng.
Ở trong đầu Kỷ Ninh.
Kiếm đạo ảo diệu không ngừng diễn biến...
Không giống Y Da Nhĩ nghĩ, sau khi Kỷ Ninh nắm giữ Đại Hủy Diệt Kiếm Đạo, liền ý thức được mặt khác của Đại Hủy Diệt, minh bạch đường mình phải đi.
Trong đầu Đại Hủy Diệt Kiếm Đạo vô tận, nuôi dưỡng sinh cơ, theo thời gian tiếp tục, sinh cơ càng ngày càng cường thịnh.
- Oanh!
Có một ngày, sinh cơ trong Đại Hủy Diệt Kiếm Ý cường thịnh đến trình độ đầy đủ, rút cuộc bạo phát!
Hết thảy huỷ diệt, hết thảy hắc ám đều biến mất.
Chỉ còn lại có sinh cơ mênh mông, sinh cơ vô tận bắn ra bốn phương tám hướng, tự nhiên mà có thời gian, không gian xuất hiện, có Âm Dương phân hoá, có Ngũ Hành ra đời, đặc biệt là sau khi một tia Nhân Quả xuất hiện, sinh cơ vô tận như nhận lấy xúc động, cùng Nhân Quả liên tiếp, Ngũ Hành va chạm, Âm Dương lẫn nhau cũng sinh ra gút mắc, những sinh cơ kia bắt đầu hóa thành vô số sinh mệnh...
Ngôi sao ra đời.
Hư không ra đời.
Trên ngôi sao còn có cỏ xanh cây xanh, có chim bay tẩu thú, vẻn vẹn nhất niệm, chính là thế giới ra đời.
- Hết thảy đạo, tất cả đều quy nhất, hóa thành cuối cùng.
- Là Chung Cực Kiếm Đạo của ta.
Ý thức được mặt khác, tự nhiên, chân còn lại của Kỷ Ninh cũng bước vào cánh cửa Chung Cực Chí Tôn.
Xôn xao...
Kim Đan Hỗn Độn trong cơ thể Kỷ Ninh, trên Đạo Thụ nguy nga, Vĩnh Hằng Chi Hoa cũng dần dần héo rũ, nhưng Vĩnh Hằng Chi Hoa héo rũ, đồng thời một trái cây lại sinh trưởng, viên trái cây này sinh trưởng là thành hình người, trong trái cây ẩn chứa Kiếm Ý trùng trùng điệp điệp, Kiếm Ý cực kỳ cường thịnh, rút cuộc, trái cây hoàn toàn thành hình.
Cái trái cây này thành hình người, dung mạo giống Kỷ Ninh như đúc, khoanh chân nhắm mắt mà ngồi, mặt mỉm cười.&
- Hừ.
Thanh âm bên trong có chút nổi giận.
- Y Da Nhĩ, ta phân ra gần như ba thành khu vực của toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ mặc ngươi tổ chức, ngươi cũng thất bại, ngay cả thủ hạ của ta, ngươi cũng muốn bọn hắn đi vì ngươi dốc sức liều mạng?
- Bọn hắn chết rồi, ta sẽ phục sinh.
Y Da Nhĩ nói.
- Phục sinh? Tiêu hao lực lượng khổng lồ như vậy, ru bổ như thế nào? Ta không có khả năng cho phép Hỗn Độn Vũ Trụ của ta suy yếu đến tình trạng kia, Y Da Nhĩ, ngươi phải biết đúng mực!
Sư tôn của hắn có chút nổi giận, Kỷ Ninh nắm giữ Đại Hủy Diệt Kiếm Đạo, giết chết Tây Tư tộc đều không thể trở về, để cho Hỗn Độn Vũ Trụ của Tây Tư tộc đang không ngừng suy yếu.
Phái thủ hạ của mình đi? Hỗn Độn Vũ Trụ suy yếu tới trình độ nhất định, nếu như Bắc Minh Đế Quân kia thành Chưởng Khống Giả, nói không chừng sẽ tiến đánh tới!
Hai Hỗn Độn Vũ Trụ, lẫn nhau chênh lệch không phải quá xa, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Nếu như một phương yếu quá khoa trương, vậy thì ha ha!
- Hơn nữa nơi đó là gia hương của Bắc Minh Đế Quân, hôm nay Thảo Nguyên Thế Giới cùng Hủy Diệt Chi Sào của ngươi đều đã xong, không có hai thứ này, coi như số lượng Tôn chủ nhiều hơn nữa, cũng là đi chịu chết.
Sư tôn của hắn nói.
Y Da Nhĩ trầm mặc.
- Nếu như ngươi có tâm quyết tử, ngược lại còn có hy vọng.
Sư tôn hắn bỗng nhiên nói.
- Tâm quyết tử?
Y Da Nhĩ nhãn tình sáng lên.
- Ta có một bảo vật, là ta tu hành vô tận tuế nguyệt sáng chế ra hộ thân chi bảo, có thể thiêu đốt hơn phân nửa Hồn Phách Chân Linh rót vào trong đó, thi triển ra một kích chí cường. Bằng bảo vậy này, ngươi có hi vọng chiến thắng.
Sư tôn hắn nói.
- Nhưng bảo vật này cũng có chỗ thiếu hụt, lúc thi triển sẽ bị cắn trả, nếu thắng, tự nhiên có thể chậm rãi chống cự, nhưng nếu như ngươi thất bại, chỉ sợ sẽ bị Bắc Minh Đế Quân thừa cơ chém giết, chết tại chỗ.
- Ngươi có bằng lòng hay không?
Sư tôn hắn hỏi.
- Nguyện ý! Vì bước ra bước cuối cùng, cận kề cái chết ta cũng muốn liều. Nếu không sống lại có thú vị gì?
Y Da Nhĩ cắn răng nói.
- Còn có một sự tình, nếu như ngươi thất bại, nhớ rõ hủy diệt hộ thân chi bảo này, đừng để rơi vào trong tay Bắc Minh.
Sư tôn hắn nói.
- Ta trước đưa cho ngươi Chiến Thú, ngươi làm mất rồi a?
- Làm mất rồi, sư tôn yên tâm, nếu ta thất bại, tự nhiên sẽ không lưu hộ thân chi bảo này cho Bắc Minh Đế Quân kia.
Y Da Nhĩ bình tĩnh nói.
Rơi xuống trong tay Kỷ Ninh, Kỷ Ninh tìm hiểu, cũng có thể từ đó học được.
Bỗng nhiên, một thẻ bài kỳ dị bay ra.
Y Da Nhĩ tiếp nhận.
Khối thẻ bài này lớn cỡ bàn tay, trong tay cũng rất trầm, để cho Y Da Nhĩ cảm thấy áp lực, như trong thẻ bài này có một thế giới. Mặt ngoài thẻ bài có đồ án đen trắng, hai bên đều là đồ án màu đen, trung ương là màu trắng, như hai bên là núi cao, trung ương là hạp cốc giang lưu, màu đen là núi, màu trắng là dòng sông.
Vừa nhìn liền có tính linh động, Y Da Nhĩ lập tức luyện hóa nắm giữ.
- Khó lường.
Y Da Nhĩ vừa luyện hóa xong liền minh bạch, biết bảo vật này lợi hại cùng trân quý, luận trân quý còn trên Hủy Diệt Chi Sào cùng Thảo Nguyên Thế Giới, không hổ là hộ thân chi bảo của sư tôn hắn.
Sư tôn hắn cũng là bởi vì vô địch, tăng thêm đồ đệ thật sự bị buộc đến cực hạn, cho nên mới tặng hộ thân chi bảo. Cái hộ thân chi bảo này là trí tuệ kết tinh của hắn, cho nên mới chuyên môn nhắc nhở... chiến bại cũng phải hủy diệt hộ thân chi bảo này.
- Tạ ơn sư tôn.
Y Da Nhĩ kích động nói, nhịn không được hỏi.
- Nó tên gì?
Thanh âm bên trong trầm mặc, mới chậm rãi nói:
- Nó gọi Sơn Thủy Bia.
- Sơn Thủy Bia?
Nhìn thẻ bài trong lòng bàn tay, Y Da Nhĩ khẽ gật đầu.
- Đi đi.
Lúc này Y Da Nhĩ cung kính hành lễ cảm kích, lập tức quay người rời đi, hắn phải nắm chặt thời gian, tuy hắn cho rằng Kỷ Ninh rất có thể ý thức không đến mặt khác của Đại Hủy Diệt mà kẹt lại rất lâu, nhưng vẫn muốn tận lực giảm bớt biến số, mau chóng tiến hành phản công.
Hắn lại tốn gần hai tháng, đã tới Hỗn Độn Vũ Trụ của Kỷ Ninh, sau khi tiến vào Hỗn Độn Vũ Trụ, liền xuyên thẳng qua thời không tới Thảo Nguyên Thế Giới.
- Chết, hắn chết, ta liền thắng.
Y Da Nhĩ dốc sức liều mạng chạy đi.
...
Thảo Nguyên Thế Giới chỉ còn lại có kim loại đen trụi lủi.
Trên cả vùng đất, Kỷ Ninh áo trắng một thân một mình ngồi xếp bằng, tốc độ chảy của thời không chung quanh cũng cùng ngoại giới bất đồng.
Ở trong đầu Kỷ Ninh.
Kiếm đạo ảo diệu không ngừng diễn biến...
Không giống Y Da Nhĩ nghĩ, sau khi Kỷ Ninh nắm giữ Đại Hủy Diệt Kiếm Đạo, liền ý thức được mặt khác của Đại Hủy Diệt, minh bạch đường mình phải đi.
Trong đầu Đại Hủy Diệt Kiếm Đạo vô tận, nuôi dưỡng sinh cơ, theo thời gian tiếp tục, sinh cơ càng ngày càng cường thịnh.
- Oanh!
Có một ngày, sinh cơ trong Đại Hủy Diệt Kiếm Ý cường thịnh đến trình độ đầy đủ, rút cuộc bạo phát!
Hết thảy huỷ diệt, hết thảy hắc ám đều biến mất.
Chỉ còn lại có sinh cơ mênh mông, sinh cơ vô tận bắn ra bốn phương tám hướng, tự nhiên mà có thời gian, không gian xuất hiện, có Âm Dương phân hoá, có Ngũ Hành ra đời, đặc biệt là sau khi một tia Nhân Quả xuất hiện, sinh cơ vô tận như nhận lấy xúc động, cùng Nhân Quả liên tiếp, Ngũ Hành va chạm, Âm Dương lẫn nhau cũng sinh ra gút mắc, những sinh cơ kia bắt đầu hóa thành vô số sinh mệnh...
Ngôi sao ra đời.
Hư không ra đời.
Trên ngôi sao còn có cỏ xanh cây xanh, có chim bay tẩu thú, vẻn vẹn nhất niệm, chính là thế giới ra đời.
- Hết thảy đạo, tất cả đều quy nhất, hóa thành cuối cùng.
- Là Chung Cực Kiếm Đạo của ta.
Ý thức được mặt khác, tự nhiên, chân còn lại của Kỷ Ninh cũng bước vào cánh cửa Chung Cực Chí Tôn.
Xôn xao...
Kim Đan Hỗn Độn trong cơ thể Kỷ Ninh, trên Đạo Thụ nguy nga, Vĩnh Hằng Chi Hoa cũng dần dần héo rũ, nhưng Vĩnh Hằng Chi Hoa héo rũ, đồng thời một trái cây lại sinh trưởng, viên trái cây này sinh trưởng là thành hình người, trong trái cây ẩn chứa Kiếm Ý trùng trùng điệp điệp, Kiếm Ý cực kỳ cường thịnh, rút cuộc, trái cây hoàn toàn thành hình.
Cái trái cây này thành hình người, dung mạo giống Kỷ Ninh như đúc, khoanh chân nhắm mắt mà ngồi, mặt mỉm cười.&
Bình luận facebook