• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Mang thai con của tình địch, làm sao đây? (3 Viewers)

  • Chương 24

25.

Sở Tầm rất muốn nói, cậu và Cố Nguyên An vẫn phải làm việc với nhau mà, không huỷ hợp đồng thì làm thế nào. Sở Tầm nghĩ mãi không ra, nhưng Lục Cảnh Tu không nói gì nữa, cậu cũng đành từ bỏ.

Cuối cùng cũng không hỏi, Lục Cảnh Tu nói câu kia là có ý gì.

Nhưng trong lòng vẫn còn một việc gấp gáp hơn cần phải làm. Vừa kết thúc cái đề tài này, Sở Tầm liền lấy hết can đảm nói với Lục Cảnh Tu: "Chuyện ngày hôm qua tôi rất xin lỗi, tôi muốn chịu đừng một mình, nhưng mà... rốt cuộc cũng nhịn không nổi. Hôm qua... sơ ý... với anh..."

Sở Tầm thật sự không nói nên lời hai chữ "làm tình" này. Mà chuyện này nhìn thế nào cũng đã xảy ra rồi, cậu hổ thẹn cúi đầu. Chắc chắn sẽ chẳng ai chịu nổi nếu chuyện này xảy ra trên người mình. Ngủ chung với bạn tốt gì gì đó, hẳn là rất ghê tởm nhỉ.

Hơn nữa hành vi đêm qua rất giống như đã được cậu âm mưu từ lâu rồi, bản thân bị hạ thuốc, không đến bệnh viện mà lại đi tới phòng tắm trong phòng ngủ của Lục Cảnh Tu.

Sở Tầm nhớ tới một tình tiết ở trên mạng, nói Sở Tầm là một kẻ vô cùng buông thả, đã yêu thầm Lục Cảnh Tu từ rất lâu. Sau đó nhân dịp Lục Cảnh Tu say rượu, trang điểm cho bản thân thành bộ dáng vô cùng yêu mị đi quyến rũ Lục Cảnh Tu, sau đó hai người thành công bạch bạch bạch.

Truyện này rất hot trên hashtag Lục Sở, có thể tìm thấy rất dễ dàng. Lần trước Sở Tầm và Lục Cảnh Tu đã nhìn qua giao diện của hashtag trên Weibo, không biết Lục Cảnh Tu đã đọc nó chưa. Nếu rồi thì chẳng phải anh sẽ hoài nghi rằng hôm qua là cậu cố ý sao?

Người bên cạnh lúc nào cũng mong ước co thể của mình, chắc chắn Lục Cảnh Tu sẽ lo lắng hãi hùng a, như vậy nếu Lục Cảnh Tu tuyệt giao với cậu thì làm sao bây giờ?

Tư duy của Sở Tầm giống như một con ngựa điên thoát cương, chạy từ đông đến tây, rồi lại chạy từ tây sang đông, chạy qua chạy lại muốn nổ cả đầu.

Khi cậu còn đang rối rắm, Lục Cảnh Tu đã bình thản nói: "Không có gì."

Không có gì? Đôi mắt Sở Tầm tức khắc sáng lên, Lục Cảnh Tu đã tha thứ cho lỗi lầm ngày hôm qua của cậu rồi sao? Cậu lê thân thể vẫn còn có chút khó chịu ngồi xuống cạnh Lục Cảnh Tu, vì để cho anh khỏi xấu hổ, Sở Tầm còn cố gắng chừa một khoảng giữa hai người.

Sở Tầm lệ nóng doanh tròng, chân thành tha thiết nói: "Lục Cảnh Tu anh tốt quá đi."

Vô duyên vô cớ lại bị nói là người tốt, Lục Cảnh Tu nhíu nhíu mày, cảm thấy chuyện này có gì đó sai sai.

Quả nhiên, Sở Tầm bỗng dưng thề thốt: "Anh yên tâm, sau này sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như thế này nữa, tôi sẽ dùng nhân cách của bản thân để đảm bảo."

Lục Cảnh Tu: "???"

Sẽ không bao giờ xảy ra chuyện này nữa? "Chuyện này" là chỉ việc bị bỏ thuốc? Ngay lúc Lục Cảnh Tu muốn gật đầu, Sở Tầm lại nói thêm: "Tôi thật sự không có ý muốn cơ thể anh, tối hôm qua cho dù là ai tôi cũng sẽ làm vậy thôi. Cho nên anh đừng bị áp lực tâm lý nha, chúng ta vẫn sẽ là tình bạn khoẻ mạnh thuần khiết."

Sở Tầm blah blah một tràng dài, nhưng Lục Cảnh Tu đã tức đến không nghe nổi nữa. Cái này là sao đây, ý Sở Tầm là không muốn chịu trách nhiệm với anh à?

Tuổi còn trẻ mà đạo đức đã kém như vậy, muốn làm thì làm, sau đó lại phủi mông bỏ đi? Lục - vừa bước vào tuổi trung niên nhưng đã như cụ ông bảo thủ - Cảnh Tu cảm thấy cả tinh thần và thể xác mình đều bị thương nặng. Anh ha ha một tiếng, mặt vô cảm nói: "Hiện tại nội tâm tôi đã chịu mười ngàn điểm bạo kích."

Rõ ràng đã làm ra chuyện thân mật như vậy rồi, mà Sở Tầm còn làm như không có chuyện gì xảy ra, tội cho anh khi chà rửa phòng tắm còn nghĩ tốt cho Sở Tầm. Cái gì mà trẻ tuổi cũng không có gì không tốt, trong nhà toàn người già thì cũng quá nặng nề, phải có người trẻ tuổi điều tiết không khí chút, Sở Tầm còn nhỏ, hai người cũng coi như là bổ sung cho nhau, như vậy hôn nhân mới lâu dài?

Tuổi trẻ tuy rằng sẽ lỗ mãng một tí, làm bạn đời cũng không phải lựa chọn hoàn hảo, nhưng theo anh thấy thì chắc chắn sau này Sở Tầm sẽ không ra ngoài dụ dỗ ai cả.

A, bây giờ mới thấy rõ, còn trẻ tuổi thì sẽ không đáng tin cậy. Hiện tại anh vẫn chưa già mà đã tổn thương anh như vậy, chẳng lẽ chờ đến khi anh vì già mà nhan sắc phai tàn, không còn lực hấp dẫn như trước thì lập tức không chịu nổi mà đi tìm tên trẻ tuổi nào khác?!

Lục Cảnh Tu vừa nghĩ tới sinh hoạt thê thảm lúc già của mình đã cảm thấy thật sự quá đáng thương cho số phận của bản thân.

Sở Tầm thấy Lục Cảnh Tu đang bình thản bỗng dưng mây đen đầy đầu, nghĩ thầm, nói vậy vẫn xúc phạm đến Lục Cảnh Tu sao? Vừa mới nói tới chuyện này đã có phản ứng lớn như vậy.

Cậu buồn rầu tự trách, quả nhiên chuyện hôm qua đã hoàn toàn tổn thương Lục Cảnh Tu rồi.

Nhưng mọi người trong giới gay đều có thái độ không quan tâm tới tình một đêm mà, làm xong chia tay là chuyện bình thường. Tuy Sở Tầm không rành lắm chuyện giới gay, nhưng cũng có tìm hiểu vài năm trên mạng. Cậu không ngờ Lục Cảnh Tu đã có kinh nghiệm phong phú còn để ý đến chuyện này.

Sở Tầm vẫn là lần đầu, nhưng cũng không phản ứng lớn như Lục Cảnh Tu đó.

Thì ra là Lục Cảnh Tu thần kinh thô cũng có một chút tâm lý yếu đuối mảnh mai. Sở Tầm từ bụng ta suy ra bụng người, đặt bản thân ở vị trí người bị hại mà nghĩ. Quả nhiên hành vi của mình thật quá đáng, chỉ xin lỗi bằng miệng thì có ích lợi gì chứ, hẳn là phải dùng hành động chứng minh mới được.

Cậu nắm chặt tay Lục Cảnh Tu, vốn là muốn bao bọc tay anh lại, nhưng tay Lục Cảnh Tu quá lớn, Sở Tầm phải bất đắc dĩ dùng hai tay mới nắm được, cậu trịnh trọng nói: "Ngôn ngữ đều là phù du, tuy rằng anh không phải là lần đầu tiên, nhưng tôi cũng không nên tự tiện như vậy. Anh nói đi, anh muốn tôi bồi thường cái gì, tôi sẽ đồng ý hết."

"Có phải em đã hiểu lầm tôi rồi không..." Lục Cảnh Tu giật giật khoé miệng. Không phải lần đầu tiên? Chẳng lẽ Sở Tầm nghi ngờ trinh tiết của anh?

Tuy rằng trọng tâm đã đặt sai chỗ, nhưng tối hôm qua vừa bị cướp đi trinh tiết nên Tổng Giám đốc Lục cho rằng việc này có liên quan đến danh dự của anh. Lục Cảnh Tu lập tức dùng vẻ mặt không biểu cảm hỏi: "Sao em lại nghĩ đây không phải lần đầu tiên của tôi?"

Sở - tần sóng não luôn không ở cùng một kênh với Lục Cảnh Tu- Tầm bây giờ mới kịp phản ứng, kinh ngạc nói: "Không lẽ anh vẫn còn lần đầu tiên? Không giống mà..."

Hôm qua, kĩ thuật của Lục Cảnh Tu rõ ràng không hề tệ chút nào.

Cái này thật ra cũng oan cho Lục Cảnh Tu. Tối hôm qua khi vừa bắt đầu, động tác của anh vô cùng thô lỗ. Sau khi làm vài lần anh mới tìm ra được một chút bí quyết. Bởi vì thuốc phát huy tác dụng, Sở Tầm mới không hề cảm thấy đau. Cho nên sáng hôm nay khi khó chịu, Sở Tầm còn tưởng là do bọn họ đã làm quá nhiều lần, chứ thật ra nguyên nhân là do ban đầu Lục Cảnh Tu làm quá mạnh.

Đối với Lục Cảnh Tu mà nói, có đôi khi năng lực học tập quá tốt cũng rất phiền phức.

"Em nghi ngờ tôi không phải là lần đầu tiên?" Lục Cảnh Tu điên đến lông mày nhảy nhảy nhưng vẫn hiền từ nói: "Ngoan, điện thoại tôi vẫn còn phương thức liên hệ với nhiều bàn trai cũ. Tôi có thể gọi cho từng người, bảo họ làm chứng cho tôi xem hôm qua tôi có phải là lần đầu tiên hay không."

Cuối cùng, anh tốt bụng bổ sung thêm: "Nếu em vẫn không yên tâm, tôi có thể gọi cả Hà Dục tới."

Nói xong, Lục Cảnh Tu thật sự móc điện thoại ra muốn gọi, làm Sở Tầm sợ tới mức giữ chặt tay Lục Cảnh Tu hét: "Không cần mà, phiền phức người khác lắm."

"Em không tin đó là lần đầu tiên của tôi, tôi hẳn phải chứng minh cho em thấy tôi trong sạch. Nếu ở cổ đại, tôi sẽ bị tròng lồng heo! Đừng cản tôi, tôi có nhân chứng." Lục Cảnh Tu vẫn cố ý làm bộ muốn gọi điện thoại, Sở Tầm vội vàng chộp lấy điện thoại Lục Cảnh Tu ném ra thật xa nói: "Tôi tin, tôi tất nhiên là tin rồi."

(Tròng lòng heo = Khi xưa gái chưa chồng mà dan díu với người khác thì sẽ bị tròng lồng heo vứt xuống sông)

"Anh muốn tôi bồi thường cái gì cũng được! Tôi nhất định sẽ không từ chối!" Sở Tầm giơ tay thề.

Khoé miệng Lục Cảnh Tu cong lên, nhưng trong nháy mắt đã điều chỉnh lại, dùng bộ dáng bi ai nói: "Một thanh niên chính trực nhiều năm liền như tôi đã bị đạp hư như thế đó. Lúc trước vẫn luôn muốn để lại lần đầu tiên cho bạn đời, không ngờ nhiều năm không có kinh nghiệm lại bị hiểu thành..."

Sở Tầm nghe được càng thêm áy náy, cậu không hề nghĩ ngợi gì mà lên cơn xúc động nói: "Anh đừng lo, tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh."

Lục Cảnh Tu hừ hừ nói: "Em chịu trách nhiệm kiểu gì chứ..."

Sở Tầm cũng khó xử lắm, Lục Cảnh Tu cũng không xúi giục cậu, anh muốn Sở Tầm tự suy nghĩ cẩn thận.

Qua một lát, Sở Tầm ưỡn thẳng ngực, nghiêm mặt nói: "Từ hôm nay trở đi, em sẽ là một người chồng tốt."

Lục Cảnh Tu: "???"

Sở Tầm thấy Lục Cảnh Tu có chút ngờ ngệch, nghĩ là anh cảm động muốn chết rồi, liền tràn ngập qua tâm nói: "Anh yên tâm, em sẽ nuôi anh. Từ nay về sau em sẽ nấu cơm, anh chỉ cần hưởng thụ là được, có em rồi. Tuy rằng tiền em kiếm được không nhiều, nhưng em sẽ cố gắng nỗ lực làm việc, sẽ không để anh bị đói đâu!"

Lục Cảnh Tu: "... Được... Được thôi."

Tuy rằng việc này không giống như trong tưởng tượng của anh, nhưng bản chất vẫn giống nhau, ít nhất Sở Tàm đồng ý ở bên anh là được rồi.

Phân chia chồng chồng gì đó rõ ràng như vậy làm gì, ở trên giường rõ ràng là ổn thôi.

Cuối cùng cũng bắt được Sở Tầm. Lục Cảnh Tu thấy Sở Tầm còn đang ngẩn người, lập tức vui vui vẻ vẻ đứng dậy đi rửa chén.

Sở Tầm liếc thấy Lục Cảnh Tu cầm chén bỏ đi, vội vàng hô: "Khoan đã!"

Lục Cảnh Tu cho rằng cậu còn chuyện gì, dùng vẻ mặt thắc mắc quay lại nhìn cậu.

Sở Tầm đứng dậy cầm chén trong tay anh ra, thương tiếc nói: "Mấy việc tay chân như vậy em làm là được rồi, tối hôm qua chắc anh mệt lắm, mau đi nghỉ ngơi đi, em đi rửa chén cho."

Đến tột cùng ai mới là người cần nghỉ ngơi? Lục Cảnh Tu nhìn tướng đi còn khập khiễng, nói: "Hay là để tôi làm cho, trước giờ tôi vẫn rửa chén mà."

"Bây giờ sao lại giống như trước? Em đã nói phải làm một người chồng tốt, không thể tự vả nhanh như vậy được." Nói xong, Sở Tầm không cho Lục Cảnh Tu cơ hội từ chối, nhanh chóng cà nhắc đi tới phòng bếp.

Lục Cảnh Tu đứng tại chỗ nghĩ thầm, lần này cũng nhiệt tình quá mức rồi.

Sau khi Sở Tầm rửa chén xong, Lục Cảnh Tu đi tới nói chuyện với cậu: "Em muốn nghiêm túc làm chồng của tôi sao?"

Sở Tầm không hiểu sao anh lại hỏi vậy, chẳng lẽ là vì mình vẫn chưa đủ tốt?

"Là như vầy, tuy rằng em là chồng tôi, nhưng tôi cũng là chồng em. Chúng ta đều là đàn ông, hơn nữa tôi cũng lớn tuổi hơn em, vì vậy em không cần như thế, ở chung giống như trước là được."

Sở Tầm lần đầu tiên làm chồng người khác, hiển nhiên là không có kinh nghiệm gì rồi. Trước đây cậu muốn ở bên Hà Dục là do Hà Dục sẽ giúp đỡ cậu, cậu có thể danh chính ngôn thuận mà không rời xa Hà Dục.

Sở Tầm nửa tin ngờ nói: "Vậy chẳng phải chúng ta sẽ không giống quan hệ bạn đời hay sao, trước kia rất giống như quan hệ bạn bè."

Lông mày Lục Cảnh Tu lại giật giật, nghĩ thầm cho dù là người không có kinh nghiệm yêu đương cũng sẽ không hỏi kiểu này chứ. Trong phương diện yêu đương thì Sở Tầm quả thực giống như một tờ giấy trắng, anh rốt cuộc cũng hiểu vì sao khi ở trường Sở Tầm chưa từng yêu đương với ai rồi. Bạn bè sao lại giống bạn đời được? Nhưng ai bảo anh gặp phải bé ngốc Sở Tầm này chứ.

"Bạn đời là loại quan hệ bền lâu hơn cả bạn bè. Nếu hai người muốn là bạn đời của nhau, thì phải chịu sự trói buộc của pháp luật, tuyên thệ cả đời không rời không bỏ nhau." Đây là lý tưởng trong lòng của Lục Cảnh Tu, anh hy vọng sau này sẽ có một người vĩnh viễn không rời bỏ anh, vĩnh viễn ở chung với anh.

Sở Tầm dường như đã hiểu ý anh rồi, đề nghị nói: "Vậy anh muốn hai ta kết hôn à?"

"Nếu như em nguyện ý." Lục Cảnh Tu mỉm cười, khó có khi nghiêm túc như vậy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom