Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1109 “Tôi không tới tìm anh ta!”
Có một sự kinh hãi sâu sắc trên khuôn mặt từng người!
Ngay cả người nhà họ Phương cũng phải bỏ đi sự kiêu ngạo trước đây sau khi nhìn thấy Huyết chủ đến, lúc này mới tỏ ra kính nể và xu nịnh.
Bởi vì họ biết rất rõ rằng ngay cả nhà họ Phương của họ cũng không thể xúc phạm sự tồn tại này.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc và thiêu đốt của mọi người, một bóng người từ từ bước vào.
Áo vest phẳng phiu, quý khí bức người!
Hốc mắt sâu ẩn hiện đôi mắt sắc lạnh, đầy vẻ chết chóc như một con kền kền.
Anh ta đang ngậm một điếu xì gà trong miệng, ánh mắt kinh khủng của anh ta từ từ quét qua sảnh tiệc như thể đang nhìn một đàn kiển.
Và bị anh ta nhìn chằm chằm như thế này nên tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy da đầu tê dại, giống như một con thú dữ đang đứng trước mặt.
Thậm chí còn khiến họ khó thở!
VietWriter
“Huyết chủ, xin thứ lỗi vì không tiếp đón từ xa!”
Lúc này, khuôn mặt bà cụ nhà họ Chương đột nhiên giống như đuôi chó, vô cùng nịnh nọt mà chào hỏi anh ta.
Phía sau bà ta, Phương Lạc Nam, Phương Thành Nghị và những người khác cũng theo sát.
Khuôn mặt ai nấy đều tràn đầy phấn khích và sợ hãi!
Tất cả họ đều biết rằng đây là cơ hội tốt nhất để có được sự ưu ái với Huyết chủ!
Lúc này, Phương Lạc Nam không kìm chế được sát khí trong lòng, chỉ vào Lâm Thiệu Huy vẻ mặt nham hiểm, nói với Huyết chủ: “Huyết chủ, ông muốn tìm tên rác rưởi kia sao, hắn ở đó!
Chỉ là!
Sau khi nhìn Lâm Thiệu Huy, anh ta lãnh đạm thu hồi ánh mắt: “Tôi không tới tìm anh ta!”
Cái gì! Nhưng sau khi nghe những lời của Bạc Tư Niên thì lúc này cả nhà họ Phương và những vị khách đều sững sờ.
Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt họ hoàn toàn bị đóng băng!
Không phải chứ ... anh ta không tới tìm Lâm Thiệu Huy sao?
Lâm Thiệu Huy trộm đồ của anh ta, sau đó anh lại ra quân ồ ạt như vậy mà đến,
còn không có tìm tới Lâm Thiệu Huy sao?
Vậy thì... anh ta đang tới đây để tìm ai?
Ngay lúc này thì trong lòng bà cụ nhà họ Phương và những người khác có một điềm báo không lành, họ run giọng hỏi: “Huyết chủ, Lâm Thiệu Huy đã lấy trộm đồ của ngài, ngài không tìm nó thì ngài tìm ai?”
Trong nháy mắt thì mọi người không thể không nhìn Bạc Tư Niên bằng một ánh mắt sợ hãi tột độ.
Dưới ánh mắt bất an của mọi người thì Bạc Tư Niên lạnh lùng nhìn bà cụ nhà họ Chương và những người khác: “Tôi tới đây tìm các người!”.
Ầm!
Khi những lời của Bạc Tư Niên vừa vang lên thì Tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều hoàn toàn náo động.
Đển tìm nhà họ Phương?
Nhà họ Phương của bọn họ không có đắc tội đến Huyết chủ, tại sao anh ta lại tìm đến bọn họ?
Lúc này, rất nhiều câu hỏi đọng lại trong lòng mọi người.
Mà cảm giác bất an của nhà họ Phương vào lúc này càng trở nên mãnh liệt hơn.
Chân họ không ngừng run rẩy, họ vô cùng sợ hãi nói: “Ngài... ngài đến tìm chúng tôi làm gì?
Mà ngay lúc này Bạc Tư Niên lại lấy một cây bút ra và từ từ mở nắp.
Nhìn thấy điều này thì tất cả mọi người đều chết lặng,họ không biết Bạc Tự Niên đang định làm gì.
Vào lúc này, một nụ cười tàn bạo xuất hiện trên khuôn mặt của Bạc Tự Nhiên: “Vì nhà họ Phương của các người đều đáng chết!”
Ngay cả người nhà họ Phương cũng phải bỏ đi sự kiêu ngạo trước đây sau khi nhìn thấy Huyết chủ đến, lúc này mới tỏ ra kính nể và xu nịnh.
Bởi vì họ biết rất rõ rằng ngay cả nhà họ Phương của họ cũng không thể xúc phạm sự tồn tại này.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc và thiêu đốt của mọi người, một bóng người từ từ bước vào.
Áo vest phẳng phiu, quý khí bức người!
Hốc mắt sâu ẩn hiện đôi mắt sắc lạnh, đầy vẻ chết chóc như một con kền kền.
Anh ta đang ngậm một điếu xì gà trong miệng, ánh mắt kinh khủng của anh ta từ từ quét qua sảnh tiệc như thể đang nhìn một đàn kiển.
Và bị anh ta nhìn chằm chằm như thế này nên tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy da đầu tê dại, giống như một con thú dữ đang đứng trước mặt.
Thậm chí còn khiến họ khó thở!
VietWriter
“Huyết chủ, xin thứ lỗi vì không tiếp đón từ xa!”
Lúc này, khuôn mặt bà cụ nhà họ Chương đột nhiên giống như đuôi chó, vô cùng nịnh nọt mà chào hỏi anh ta.
Phía sau bà ta, Phương Lạc Nam, Phương Thành Nghị và những người khác cũng theo sát.
Khuôn mặt ai nấy đều tràn đầy phấn khích và sợ hãi!
Tất cả họ đều biết rằng đây là cơ hội tốt nhất để có được sự ưu ái với Huyết chủ!
Lúc này, Phương Lạc Nam không kìm chế được sát khí trong lòng, chỉ vào Lâm Thiệu Huy vẻ mặt nham hiểm, nói với Huyết chủ: “Huyết chủ, ông muốn tìm tên rác rưởi kia sao, hắn ở đó!
Chỉ là!
Sau khi nhìn Lâm Thiệu Huy, anh ta lãnh đạm thu hồi ánh mắt: “Tôi không tới tìm anh ta!”
Cái gì! Nhưng sau khi nghe những lời của Bạc Tư Niên thì lúc này cả nhà họ Phương và những vị khách đều sững sờ.
Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt họ hoàn toàn bị đóng băng!
Không phải chứ ... anh ta không tới tìm Lâm Thiệu Huy sao?
Lâm Thiệu Huy trộm đồ của anh ta, sau đó anh lại ra quân ồ ạt như vậy mà đến,
còn không có tìm tới Lâm Thiệu Huy sao?
Vậy thì... anh ta đang tới đây để tìm ai?
Ngay lúc này thì trong lòng bà cụ nhà họ Phương và những người khác có một điềm báo không lành, họ run giọng hỏi: “Huyết chủ, Lâm Thiệu Huy đã lấy trộm đồ của ngài, ngài không tìm nó thì ngài tìm ai?”
Trong nháy mắt thì mọi người không thể không nhìn Bạc Tư Niên bằng một ánh mắt sợ hãi tột độ.
Dưới ánh mắt bất an của mọi người thì Bạc Tư Niên lạnh lùng nhìn bà cụ nhà họ Chương và những người khác: “Tôi tới đây tìm các người!”.
Ầm!
Khi những lời của Bạc Tư Niên vừa vang lên thì Tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều hoàn toàn náo động.
Đển tìm nhà họ Phương?
Nhà họ Phương của bọn họ không có đắc tội đến Huyết chủ, tại sao anh ta lại tìm đến bọn họ?
Lúc này, rất nhiều câu hỏi đọng lại trong lòng mọi người.
Mà cảm giác bất an của nhà họ Phương vào lúc này càng trở nên mãnh liệt hơn.
Chân họ không ngừng run rẩy, họ vô cùng sợ hãi nói: “Ngài... ngài đến tìm chúng tôi làm gì?
Mà ngay lúc này Bạc Tư Niên lại lấy một cây bút ra và từ từ mở nắp.
Nhìn thấy điều này thì tất cả mọi người đều chết lặng,họ không biết Bạc Tự Niên đang định làm gì.
Vào lúc này, một nụ cười tàn bạo xuất hiện trên khuôn mặt của Bạc Tự Nhiên: “Vì nhà họ Phương của các người đều đáng chết!”
Bình luận facebook