Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-137
Chương 136: Một người khách bí ẩn
Cập nhật chương mới tại Vietwriter
Reng reng reng!
Phải nói là tiếng chuông điện thoại này vang lên vô cùng đột ngột, lập tức khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt.
Lý Trung Huy vừa cầm di động lên nhìn thì lập tức nở nụ cười, nói:
"Là chủ tịch của chúng tôi!”
Chủ tịch!
Nghe thấy hai chữ này, tất cả mọi người xung quanh đều lập tức phấn chấn tinh thần.
Đương nhiên họ biết rõ chủ tịch của Tập đoàn Minh Long chính là Từ Minh Long có tiếng tăm lẫy lừng, đồng thời cũng là một trong những ông lớn có sức ảnh hưởng mạnh nhất Thành phố Nam Giang.
Vào lúc này đây, hầu như mọi người không cần suy nghĩ cũng biết Từ Minh Long gọi điện thoại tới đương nhiên là vì chúc mừng sinh nhật lần thứ năm mươi của Lý Trung Huy.
Wow!
Lý Trung Huy hít sâu một hơi sau đó bắt máy nghe điện thoại, ngay lập tức, bên trong truyền tới giọng nói thân thiết nhẹ nhàng của Từ Minh Long, ông ta nói:
"Ha ha ha.. Trung Huy à, chúc mừng chúc mừng!” Chúc mừng!
Nghe thấy giọng điệu của đối phương nhiệt tình như thế, Lý Trung Huy cũng không khỏi nhoẻn miệng cười.
Danh tiếng của Từ Minh Long quá chói lóa, cho dù ông ta có là phó chủ tịch thì vẫn phải luôn cẩn thận, nơm nớp lo sợ khi đứng trước mặt Từ Minh Long.
Mà đây cũng là lần đầu tiên trong đời, Từ Minh Long nói chuyện với ông ta một cách thân thiện nhiệt tình như vậy.
"Chủ tịch Long, anh quá khách sáo rồi, chỉ là một ngày sinh nhật mà thôi, không ngờ lại để anh phải tự mình gọi điện thoại tới, thật sự khiến tôi rất bất ngờ đấy!”
Vào lúc này, Lý Trung Huy đã kích động đến mức mặt mũi đều đỏ hết cả lên.
Nhưng mà...
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Từ Minh Long còn nói thêm một câu vô cùng hàm ý:
"Trung Huy à, tôi nói chúc mừng anh cũng không phải là chúc mừng sinh nhật của anh!”
Cái gì!
Lý Trung Huy hơi sửng sốt.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ năm mươi của mình, Từ Minh Long không chúc mừng sinh nhật mình thì còn có thể chúc mừng cái gì về mình nữa chứ?
"Chủ tịch Long, tôi không hiểu ý của anh lâm?" Lý Trung Huy nghi ngờ hỏi. Mà ở đầu dây bên kia điện thoại, giọng nói của Từ Minh Long càng thêm ẩn chứa hàm ý sâu xa, ông ta nói:
Trung Huy, chẳng lẽ trong buổi tiệc sinh nhật hôm nay của anh không có người khách đặc biệt nào tới sao? Người khách đặc biệt kia sẽ thăng chức tăng lương cho anh, thậm chí sẽ giúp anh một bước lên trên luôn đấy!”
Trong giọng nói của Từ Minh Long chứa đầy sự hâm mộ.
Xét đến cùng thì ngay cả Từ Minh Long cũng không có tư cách gặp mặt người khách bí ẩn kia lấy một lần.
Vậy mà đối phương lại tham gia tiệc sinh nhật của Lý Trung Huy, đây tuyệt đối là phúc đức tám đời nhà Lý Trung Huy để lại.
Người khách bí ẩn đặc biệt?
Giúp mình một bước lên trời?
Lý Trung Huy nghe mấy câu này xong lại càng thêm khó hiểu.
Nếu nói đặc biệt thì cũng có, đó chính là Lâm Thiệu
Huy và Bạch Tuấn Sơn.
Nghĩ đến đây, Lý Trung Huy cho rằng Từ Minh Long đang nói đùa với mình, ông ta bật cười nói:
"Chủ tịch Long, anh thật khéo đùa! Hôm nay đúng là có người đặc biệt tới, nhưng người tới chỉ là hai thằng ngu mà thôi!”
"Hai người đó chỉ đến phá rối, vừa mới bị tôi đuổi đi rõi!"
Cái gì!
Giọng nói của Từ Minh Long ở bên trong điện thoại hơi trầm xuống một chút, sau đó run rẩy hỏi: "Đầu đuôi câu chuyện như thế nào?”
Lý Trung Huy hoàn toàn không phát hiện ra điều không đúng trong giọng nói của Từ Minh Long, ngược lại còn tỏ vẻ kiêu ngạo nói:
"Chủ tịch Long à, anh không biết đâu, vừa rồi Bạch Tuấn Sơn của Tập đoàn Bạch Kỳ và thằng con rể phế vật của ông ta tới, kết quả thằng con rể phế vật kia lại dám dõng dạc uy hiếp tôi!”
"Không chỉ có tôi, nó còn dám uy hiếp cả Tập đoàn Minh Long của chúng ta! Nói cái gì mà hôm nay Lý Trung Huy này tiêu đời rồi, trong vòng ba ngày tới Tập đoàn Minh Long cũng tiêu luôn, anh nói có buồn cười không kia chứ? Ha ha ha.."
"Cái thằng ranh kia rõ ràng là một thằng ở rể nhưng lại dám ăn nói ngông cuồng thế mới chết chứ!”
Yên lặng!
Vào lúc Lý Trung Huy nói xong lời này thì âm thanh ở đầu dây bên kia hoàn toàn biến mất.
Mọi thứ chìm vào trong một không gian im ắng.
"Chủ tịch Long, Chủ tịch Long!” Lý Trung Huy đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Dường như ông ta đã cảm nhận được có điều gì không đúng.
Không chỉ như thế
Lý Trung Huy lại nghe thấy tiếng thở hổn hển phát ra từ đầu dây bên kia điện thoại, giống như Từ Minh Long ở bên kia đang cố gắng đè nén cơn giận của mình lại vậy.
Cập nhật chương mới tại Vietwriter
Cập nhật chương mới tại Vietwriter
Reng reng reng!
Phải nói là tiếng chuông điện thoại này vang lên vô cùng đột ngột, lập tức khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt.
Lý Trung Huy vừa cầm di động lên nhìn thì lập tức nở nụ cười, nói:
"Là chủ tịch của chúng tôi!”
Chủ tịch!
Nghe thấy hai chữ này, tất cả mọi người xung quanh đều lập tức phấn chấn tinh thần.
Đương nhiên họ biết rõ chủ tịch của Tập đoàn Minh Long chính là Từ Minh Long có tiếng tăm lẫy lừng, đồng thời cũng là một trong những ông lớn có sức ảnh hưởng mạnh nhất Thành phố Nam Giang.
Vào lúc này đây, hầu như mọi người không cần suy nghĩ cũng biết Từ Minh Long gọi điện thoại tới đương nhiên là vì chúc mừng sinh nhật lần thứ năm mươi của Lý Trung Huy.
Wow!
Lý Trung Huy hít sâu một hơi sau đó bắt máy nghe điện thoại, ngay lập tức, bên trong truyền tới giọng nói thân thiết nhẹ nhàng của Từ Minh Long, ông ta nói:
"Ha ha ha.. Trung Huy à, chúc mừng chúc mừng!” Chúc mừng!
Nghe thấy giọng điệu của đối phương nhiệt tình như thế, Lý Trung Huy cũng không khỏi nhoẻn miệng cười.
Danh tiếng của Từ Minh Long quá chói lóa, cho dù ông ta có là phó chủ tịch thì vẫn phải luôn cẩn thận, nơm nớp lo sợ khi đứng trước mặt Từ Minh Long.
Mà đây cũng là lần đầu tiên trong đời, Từ Minh Long nói chuyện với ông ta một cách thân thiện nhiệt tình như vậy.
"Chủ tịch Long, anh quá khách sáo rồi, chỉ là một ngày sinh nhật mà thôi, không ngờ lại để anh phải tự mình gọi điện thoại tới, thật sự khiến tôi rất bất ngờ đấy!”
Vào lúc này, Lý Trung Huy đã kích động đến mức mặt mũi đều đỏ hết cả lên.
Nhưng mà...
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Từ Minh Long còn nói thêm một câu vô cùng hàm ý:
"Trung Huy à, tôi nói chúc mừng anh cũng không phải là chúc mừng sinh nhật của anh!”
Cái gì!
Lý Trung Huy hơi sửng sốt.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ năm mươi của mình, Từ Minh Long không chúc mừng sinh nhật mình thì còn có thể chúc mừng cái gì về mình nữa chứ?
"Chủ tịch Long, tôi không hiểu ý của anh lâm?" Lý Trung Huy nghi ngờ hỏi. Mà ở đầu dây bên kia điện thoại, giọng nói của Từ Minh Long càng thêm ẩn chứa hàm ý sâu xa, ông ta nói:
Trung Huy, chẳng lẽ trong buổi tiệc sinh nhật hôm nay của anh không có người khách đặc biệt nào tới sao? Người khách đặc biệt kia sẽ thăng chức tăng lương cho anh, thậm chí sẽ giúp anh một bước lên trên luôn đấy!”
Trong giọng nói của Từ Minh Long chứa đầy sự hâm mộ.
Xét đến cùng thì ngay cả Từ Minh Long cũng không có tư cách gặp mặt người khách bí ẩn kia lấy một lần.
Vậy mà đối phương lại tham gia tiệc sinh nhật của Lý Trung Huy, đây tuyệt đối là phúc đức tám đời nhà Lý Trung Huy để lại.
Người khách bí ẩn đặc biệt?
Giúp mình một bước lên trời?
Lý Trung Huy nghe mấy câu này xong lại càng thêm khó hiểu.
Nếu nói đặc biệt thì cũng có, đó chính là Lâm Thiệu
Huy và Bạch Tuấn Sơn.
Nghĩ đến đây, Lý Trung Huy cho rằng Từ Minh Long đang nói đùa với mình, ông ta bật cười nói:
"Chủ tịch Long, anh thật khéo đùa! Hôm nay đúng là có người đặc biệt tới, nhưng người tới chỉ là hai thằng ngu mà thôi!”
"Hai người đó chỉ đến phá rối, vừa mới bị tôi đuổi đi rõi!"
Cái gì!
Giọng nói của Từ Minh Long ở bên trong điện thoại hơi trầm xuống một chút, sau đó run rẩy hỏi: "Đầu đuôi câu chuyện như thế nào?”
Lý Trung Huy hoàn toàn không phát hiện ra điều không đúng trong giọng nói của Từ Minh Long, ngược lại còn tỏ vẻ kiêu ngạo nói:
"Chủ tịch Long à, anh không biết đâu, vừa rồi Bạch Tuấn Sơn của Tập đoàn Bạch Kỳ và thằng con rể phế vật của ông ta tới, kết quả thằng con rể phế vật kia lại dám dõng dạc uy hiếp tôi!”
"Không chỉ có tôi, nó còn dám uy hiếp cả Tập đoàn Minh Long của chúng ta! Nói cái gì mà hôm nay Lý Trung Huy này tiêu đời rồi, trong vòng ba ngày tới Tập đoàn Minh Long cũng tiêu luôn, anh nói có buồn cười không kia chứ? Ha ha ha.."
"Cái thằng ranh kia rõ ràng là một thằng ở rể nhưng lại dám ăn nói ngông cuồng thế mới chết chứ!”
Yên lặng!
Vào lúc Lý Trung Huy nói xong lời này thì âm thanh ở đầu dây bên kia hoàn toàn biến mất.
Mọi thứ chìm vào trong một không gian im ắng.
"Chủ tịch Long, Chủ tịch Long!” Lý Trung Huy đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Dường như ông ta đã cảm nhận được có điều gì không đúng.
Không chỉ như thế
Lý Trung Huy lại nghe thấy tiếng thở hổn hển phát ra từ đầu dây bên kia điện thoại, giống như Từ Minh Long ở bên kia đang cố gắng đè nén cơn giận của mình lại vậy.
Cập nhật chương mới tại Vietwriter
Bình luận facebook