Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-46
Chương 46: Thế lực.
Tôi cũng muốn tốt cho hai người thôi hơn nữa xe của hai người cũng không đuổi theo được tôi đâu."
Tôi không thèm nói gì thêm với hắn nữa bèn kéo của kính lên, sau đó đạp hết chân ga. Porsche tốc độ rất nhanh, chiếc xe lao nhanh như tên bắn rồi ra khỏi tầm mắt của Trần Như Hải.
Trần Như Hải thử đuổi theo nhưng chỉ có nhìn thấy một chấm nhỏ xíu ở phía xa xa. Tôi lao xe vun vút vì trời mưa nên buổi tối ở trên đường cao tốc hầu như không có xe cộ đi lại, tôi lao đi rất nhanh nên Trần Như Hải không thể đuổi theo được.
Đi đến giao lộ đường cao tốc tôi liền rẽ xuống sau đó lái xe đến địa chỉ được gửi trong điện thoại.
Devil's Eyes ánh mắt của quỷ dữ, tôi đã từng nghe tên quán Bar này nhưng chưa đến đó lần nào.
Khi tôi còn đi học đây là nơi hỗn loạn nhất thành phố Thông nghe nói có rất nhiều côn đồ ở đây, giáo viên lúc nào cũng cấm chúng tôi không được đến đây.
Xem ra Triệu Tử Thâm cũng không phải dạng vừa vì những nơi như thế này người dân ở thành phố Thông đều tránh
xa mà anh ta đó. Hải xa mà anh ta lại dám đến đó.
Đột nhiên tôi không muốn quan tâm đến chuyện của Triệu Tử Thâm nữa nhưng tôi đã đồng ý với Triệu Cung Minh rồi nên không thể nuốt lời được. Sau khi đến đó tôi sẽ đưa tên đại thiếu gia này vứt trước mặt bố hắn, sau đó sẽ không liên quan gì tới tôi nữa.
Trời mưa to nên người đứng trước cửa quán Bar “ Ảnh mắt của quỷ dữ" cũng rất ít. Dưới ánh đèn Led sáng chói có mấy người phụ nữ mặc váy ngắn đến đùi đang tạo những dáng khêu gợi trước cửa quán.
Tôi dừng xe lại, mấy người bọn họ liên đội mưa chân đi giày cao gót đến vây xung quanh tôi.
" Chị à, người này phải nhường cho em đấy.”
Con bé thối tha, ai là chị em với mày hả, anh đẹp trai này là của tao." l
Ít nhất cũng có ba cánh tay giúp tôi mở
cửa xe nhưng khi cửa xe mở ra nhìn thấy mặt tôi họ đều đơ người ra.
“ Anh, anh là Trương Siêu ư? Ôi trời, em gái à nhường cho em đó.”
"Chết tiệt, thấy không xơi được là nhường cho tôi hả? Cô đứng lại ngay!”
Tôi mỉm cười nhìn bóng dáng họ đi ra xa, không ngờ tôi lại nổi tiếng vậy đấy. Bây giờ đến những người đứng đường cũng nhận ra tôi là ai rồi.
Chờ bọn họ đi vào chỗ trú mưa tôi liền từ từ lấy một tập tiền trong ví ra sau đó vẫy vẫy về phía họ.
Mấy cô gái kia vừa nhìn thấy liền do dự nhìn nhau nhưng sự mê hoặc của đồng tiền quá lớn, lại có mấy cô gái đội mưa rall chạy về phía tôi. Mưa rất to họ chạy ra chạy vào nên bộ quần áo vốn dĩ đã mỏng manh trên người họ bây giờ đều ướt đẫm hết, trên tóc còn đọng lại vài giọt nước và lớp trang điểm cũng trôi hết rồi.
Sau khi họ chạy lại tôi liền thu từng tờ tiền lại sau đó bỏ lại vào ví.
Nhìn tôi lấy lại từng tờ một thì những người phụ nữ đội mưa chạy ra sắc mặt trở nên rất khó coi.
Bị hành động của tôi chọc tức, mấy người phụ nữ này còn định nhào lên cào vào mặt tôi.
“ Đi thôi chị em, tên này xấu xa lắm, đáng đời bị nhà họ Trần xử lý!"
Họ lại đội mưa đi vào còn mấy người hồi nãy không chạy ra thì cười nhạo đắc ý, chế cười mấy người này tham thì thâm.
Họ vừa đi vào mái hiên thì tôi lại rút ra một xấp tiền nhiều hơn lúc nãy, lúc này họ không bị lừa nữa có nói gì họ cũng không chịu đến.
" Trương Siêu cái đồ lắm mưu mô, anh có phải là người không hả mà ở đây trêu ghẹo mấy chị em chúng tôi.”
“ Chị Yến à kệ hắn đi, người này không yên ổn mấy ngày nữa đâu. Chị không lên mạng xem hả, tên này mưu đồ xấu xa lắm. Đến Trần Ngọc Châu cũng dám động đến, người nhà họ Trần sẽ không để hắn yên đâu."
“ Đúng thế, tên này bị xử lý rồi chị em chúng mình ăn mừng một bữa. Hừ!
Sau khi mấy người này diễu võ giương oai chửi tôi tôi liền ném hết xấp tiền trong tay ra, những tờ tiền màu đỏ rơi trong màn mưa sau đó rớt xuống đất ướt đẫm.
Những lời lẽ chửi tôi đột nhiên ngưng hån, ai nấy đều trợn tròn mắt ngây ngốc nhìn những tờ tiền rơi trong màn mưa.
Sau đó không đầy một giây sau, mấy người này quên mất hồi nãy oai phong như thế nào mặc kệ tất cả lao ra giữa mưa nhặt từng tờ tiền một. Vốn dĩ họ đều mặc áo trễ ngực, lúc đứng thì có thể che được bộ ngực trắng nõn. Còn lúc này cúi người xuống thì cổ áo bị trễ xuống bao nhiêu da thịt đều lộ ra hết, những giọt nước mưa thấm sâu vào trong từng khe rãnh nhưng họ đều không để ý đến điều đó.
" Đây là của tôi!”
“Tờ này là của tôi!”
Mấy chục tờ tiền đều nhanh chóng bị nhặt hết, toàn thân họ đều ướt như chuột lột ra sức tìm kiếm dưới mặt đất với hi vọng ở góc nào đó còn có một tờ tiền còn sót lại.
Tôi tắt máy xe, lúc này họ đều ngẩng đầu lên nhìn tôi với ánh mắt khao khát thôi thúc tôi hãy vứt thêm một ít nữa.
" Tôi còn có tiền nhưng tôi cần người thật sự muốn kiếm tiền.” Tôi nói.
"Em, anh ơi, em rất muốn kiếm tiền.”
" Tránh ra đi, em đây ạ! Em đây này anh đẹp trai, chỉ cần anh yêu cầu thì tư thế nào em cũng làm được.”
Hai con ngốc này, em không ham tiền đâu ạ, anh à em thấy con người anh thú
vị lắm. Chúng ta nói chuyện một lát nhé.”
Thái độ của họ thay đổi trong chốc lát nhưng tôi cũng không có gì ngạc nhiên.
Tôi cười rồi nói: " Mấy cô cũng được đấy, mấy cô thường ngày đều đứng ở đây à?"
Chứ còn sao nữa, ngày nào cũng đứng đây chơi.”
Đúng thế, bọn em ở đây thấy anh đẹp trai như thế sẽ tìm một căn phòng cho anh sưởi ấm. Anh Trương có lạnh không a?"
Vừa nói cô ta vừa muốn nhào vào trong xe nhưng tôi chưa kịp nói gì thì cô ta đã bị người khác lôi ra rồi.
Tôi hỏi: “ Sao mấy cô lại biết tôi? Trên mạng à?"
Đột nhiên mấy người này ấp úng liếc mắt nhìn nhau, đùn qua đẩy lại không ai dám nói gì.
Tôi định kéo cửa xe lại rồi nói: " Thôi vậy, hức Hải để tôi hỏi người khác."
“ Đừng, đừng. Anh Trương à, đây là lời nhà họ Trần đồn thổi, bây giờ cả thành phố Thông này ai mà không biết anh chứ? Chỉ cần làm ăn kinh doanh thì đều biết đến anh.”
" Ồ! Trần Như Hải cũng ghê gớm nhỉ, ở đâu cũng kết giao được.”
“ Người mà dám không nghe lời nhà họ Trần thì chỉ có người không làm ăn kinh doanh thôi. Người của bang Thanh Long không phải dạng vừa đâu, dám đối đầu với nhà họ Trần thì chắc chắn sẽ không còn chốn dung thân ở thành phố Thông này.”
" Nhà họ Trần và bang Thanh Long có quan hệ gì với nhau?"
Bang Thanh Long không phải của Khương Minh sao, liên quan gì đến nhà họ Trần chứ. Tôi đoán nhà họ Trần cũng có chút dính dáng đến xã hội đen nhưng tôi nhớ lúc ở hộp đêm Trần Ngọc Châu bị tôi đánh mà có dám đánh trả đầu. Nếu nhà họ Trần có quan hệ với bang Thanh Long thì Trần Ngọc Châu đã hung hăng bảo người đến đánh bọn bảo kê ở hộp đêm rồi.
Xã hội đen ở thành phố Thông đều là người của bang Thanh Long và bang Hồng Đăng. Bang Thanh Long rất ngang tàn, chúng thu tiền bảo kê khắp nơi, trừ bảo kê của tập đoàn Tuân Nhiên ra thì cả thành phố Thông này đều sợ chúng.
Đương nhiên không phải bang Thanh long lương thiện bỏ qua cho tập đoàn Tuấn Nhiên mà từ trước tới nay Tuấn Nhiên đều tự đào tạo vệ sĩ và tất cả các vụ kinh doanh đều có người canh chừng 24/24. Việc này rất tốn kém nhưng có thể đảm bảo cho việc kinh doanh của Tuấn Nhiên không bị xã hội đen uy hiếp.
Prácou nh phố di Các cửa hàng lớn nhỏ ở thành phố Thông đều không có thể lực như vậy nên chỉ đành cấu kết với bang Thanh Long.
Bang Hồng Đăng cũng có chút giống với Tuấn Nhiên ở chỗ bọn họ cũng không thu phí bảo kê, chỉ là những việc họ làm không hợp pháp mà thôi.
Tôi cũng muốn tốt cho hai người thôi hơn nữa xe của hai người cũng không đuổi theo được tôi đâu."
Tôi không thèm nói gì thêm với hắn nữa bèn kéo của kính lên, sau đó đạp hết chân ga. Porsche tốc độ rất nhanh, chiếc xe lao nhanh như tên bắn rồi ra khỏi tầm mắt của Trần Như Hải.
Trần Như Hải thử đuổi theo nhưng chỉ có nhìn thấy một chấm nhỏ xíu ở phía xa xa. Tôi lao xe vun vút vì trời mưa nên buổi tối ở trên đường cao tốc hầu như không có xe cộ đi lại, tôi lao đi rất nhanh nên Trần Như Hải không thể đuổi theo được.
Đi đến giao lộ đường cao tốc tôi liền rẽ xuống sau đó lái xe đến địa chỉ được gửi trong điện thoại.
Devil's Eyes ánh mắt của quỷ dữ, tôi đã từng nghe tên quán Bar này nhưng chưa đến đó lần nào.
Khi tôi còn đi học đây là nơi hỗn loạn nhất thành phố Thông nghe nói có rất nhiều côn đồ ở đây, giáo viên lúc nào cũng cấm chúng tôi không được đến đây.
Xem ra Triệu Tử Thâm cũng không phải dạng vừa vì những nơi như thế này người dân ở thành phố Thông đều tránh
xa mà anh ta đó. Hải xa mà anh ta lại dám đến đó.
Đột nhiên tôi không muốn quan tâm đến chuyện của Triệu Tử Thâm nữa nhưng tôi đã đồng ý với Triệu Cung Minh rồi nên không thể nuốt lời được. Sau khi đến đó tôi sẽ đưa tên đại thiếu gia này vứt trước mặt bố hắn, sau đó sẽ không liên quan gì tới tôi nữa.
Trời mưa to nên người đứng trước cửa quán Bar “ Ảnh mắt của quỷ dữ" cũng rất ít. Dưới ánh đèn Led sáng chói có mấy người phụ nữ mặc váy ngắn đến đùi đang tạo những dáng khêu gợi trước cửa quán.
Tôi dừng xe lại, mấy người bọn họ liên đội mưa chân đi giày cao gót đến vây xung quanh tôi.
" Chị à, người này phải nhường cho em đấy.”
Con bé thối tha, ai là chị em với mày hả, anh đẹp trai này là của tao." l
Ít nhất cũng có ba cánh tay giúp tôi mở
cửa xe nhưng khi cửa xe mở ra nhìn thấy mặt tôi họ đều đơ người ra.
“ Anh, anh là Trương Siêu ư? Ôi trời, em gái à nhường cho em đó.”
"Chết tiệt, thấy không xơi được là nhường cho tôi hả? Cô đứng lại ngay!”
Tôi mỉm cười nhìn bóng dáng họ đi ra xa, không ngờ tôi lại nổi tiếng vậy đấy. Bây giờ đến những người đứng đường cũng nhận ra tôi là ai rồi.
Chờ bọn họ đi vào chỗ trú mưa tôi liền từ từ lấy một tập tiền trong ví ra sau đó vẫy vẫy về phía họ.
Mấy cô gái kia vừa nhìn thấy liền do dự nhìn nhau nhưng sự mê hoặc của đồng tiền quá lớn, lại có mấy cô gái đội mưa rall chạy về phía tôi. Mưa rất to họ chạy ra chạy vào nên bộ quần áo vốn dĩ đã mỏng manh trên người họ bây giờ đều ướt đẫm hết, trên tóc còn đọng lại vài giọt nước và lớp trang điểm cũng trôi hết rồi.
Sau khi họ chạy lại tôi liền thu từng tờ tiền lại sau đó bỏ lại vào ví.
Nhìn tôi lấy lại từng tờ một thì những người phụ nữ đội mưa chạy ra sắc mặt trở nên rất khó coi.
Bị hành động của tôi chọc tức, mấy người phụ nữ này còn định nhào lên cào vào mặt tôi.
“ Đi thôi chị em, tên này xấu xa lắm, đáng đời bị nhà họ Trần xử lý!"
Họ lại đội mưa đi vào còn mấy người hồi nãy không chạy ra thì cười nhạo đắc ý, chế cười mấy người này tham thì thâm.
Họ vừa đi vào mái hiên thì tôi lại rút ra một xấp tiền nhiều hơn lúc nãy, lúc này họ không bị lừa nữa có nói gì họ cũng không chịu đến.
" Trương Siêu cái đồ lắm mưu mô, anh có phải là người không hả mà ở đây trêu ghẹo mấy chị em chúng tôi.”
“ Chị Yến à kệ hắn đi, người này không yên ổn mấy ngày nữa đâu. Chị không lên mạng xem hả, tên này mưu đồ xấu xa lắm. Đến Trần Ngọc Châu cũng dám động đến, người nhà họ Trần sẽ không để hắn yên đâu."
“ Đúng thế, tên này bị xử lý rồi chị em chúng mình ăn mừng một bữa. Hừ!
Sau khi mấy người này diễu võ giương oai chửi tôi tôi liền ném hết xấp tiền trong tay ra, những tờ tiền màu đỏ rơi trong màn mưa sau đó rớt xuống đất ướt đẫm.
Những lời lẽ chửi tôi đột nhiên ngưng hån, ai nấy đều trợn tròn mắt ngây ngốc nhìn những tờ tiền rơi trong màn mưa.
Sau đó không đầy một giây sau, mấy người này quên mất hồi nãy oai phong như thế nào mặc kệ tất cả lao ra giữa mưa nhặt từng tờ tiền một. Vốn dĩ họ đều mặc áo trễ ngực, lúc đứng thì có thể che được bộ ngực trắng nõn. Còn lúc này cúi người xuống thì cổ áo bị trễ xuống bao nhiêu da thịt đều lộ ra hết, những giọt nước mưa thấm sâu vào trong từng khe rãnh nhưng họ đều không để ý đến điều đó.
" Đây là của tôi!”
“Tờ này là của tôi!”
Mấy chục tờ tiền đều nhanh chóng bị nhặt hết, toàn thân họ đều ướt như chuột lột ra sức tìm kiếm dưới mặt đất với hi vọng ở góc nào đó còn có một tờ tiền còn sót lại.
Tôi tắt máy xe, lúc này họ đều ngẩng đầu lên nhìn tôi với ánh mắt khao khát thôi thúc tôi hãy vứt thêm một ít nữa.
" Tôi còn có tiền nhưng tôi cần người thật sự muốn kiếm tiền.” Tôi nói.
"Em, anh ơi, em rất muốn kiếm tiền.”
" Tránh ra đi, em đây ạ! Em đây này anh đẹp trai, chỉ cần anh yêu cầu thì tư thế nào em cũng làm được.”
Hai con ngốc này, em không ham tiền đâu ạ, anh à em thấy con người anh thú
vị lắm. Chúng ta nói chuyện một lát nhé.”
Thái độ của họ thay đổi trong chốc lát nhưng tôi cũng không có gì ngạc nhiên.
Tôi cười rồi nói: " Mấy cô cũng được đấy, mấy cô thường ngày đều đứng ở đây à?"
Chứ còn sao nữa, ngày nào cũng đứng đây chơi.”
Đúng thế, bọn em ở đây thấy anh đẹp trai như thế sẽ tìm một căn phòng cho anh sưởi ấm. Anh Trương có lạnh không a?"
Vừa nói cô ta vừa muốn nhào vào trong xe nhưng tôi chưa kịp nói gì thì cô ta đã bị người khác lôi ra rồi.
Tôi hỏi: “ Sao mấy cô lại biết tôi? Trên mạng à?"
Đột nhiên mấy người này ấp úng liếc mắt nhìn nhau, đùn qua đẩy lại không ai dám nói gì.
Tôi định kéo cửa xe lại rồi nói: " Thôi vậy, hức Hải để tôi hỏi người khác."
“ Đừng, đừng. Anh Trương à, đây là lời nhà họ Trần đồn thổi, bây giờ cả thành phố Thông này ai mà không biết anh chứ? Chỉ cần làm ăn kinh doanh thì đều biết đến anh.”
" Ồ! Trần Như Hải cũng ghê gớm nhỉ, ở đâu cũng kết giao được.”
“ Người mà dám không nghe lời nhà họ Trần thì chỉ có người không làm ăn kinh doanh thôi. Người của bang Thanh Long không phải dạng vừa đâu, dám đối đầu với nhà họ Trần thì chắc chắn sẽ không còn chốn dung thân ở thành phố Thông này.”
" Nhà họ Trần và bang Thanh Long có quan hệ gì với nhau?"
Bang Thanh Long không phải của Khương Minh sao, liên quan gì đến nhà họ Trần chứ. Tôi đoán nhà họ Trần cũng có chút dính dáng đến xã hội đen nhưng tôi nhớ lúc ở hộp đêm Trần Ngọc Châu bị tôi đánh mà có dám đánh trả đầu. Nếu nhà họ Trần có quan hệ với bang Thanh Long thì Trần Ngọc Châu đã hung hăng bảo người đến đánh bọn bảo kê ở hộp đêm rồi.
Xã hội đen ở thành phố Thông đều là người của bang Thanh Long và bang Hồng Đăng. Bang Thanh Long rất ngang tàn, chúng thu tiền bảo kê khắp nơi, trừ bảo kê của tập đoàn Tuân Nhiên ra thì cả thành phố Thông này đều sợ chúng.
Đương nhiên không phải bang Thanh long lương thiện bỏ qua cho tập đoàn Tuấn Nhiên mà từ trước tới nay Tuấn Nhiên đều tự đào tạo vệ sĩ và tất cả các vụ kinh doanh đều có người canh chừng 24/24. Việc này rất tốn kém nhưng có thể đảm bảo cho việc kinh doanh của Tuấn Nhiên không bị xã hội đen uy hiếp.
Prácou nh phố di Các cửa hàng lớn nhỏ ở thành phố Thông đều không có thể lực như vậy nên chỉ đành cấu kết với bang Thanh Long.
Bang Hồng Đăng cũng có chút giống với Tuấn Nhiên ở chỗ bọn họ cũng không thu phí bảo kê, chỉ là những việc họ làm không hợp pháp mà thôi.