Tuy rằng hình dáng bên ngoài là hồ ly, nhưng dáng người rất lớn, diện mạo cực kỳ dữ tợn, miệng nhô về phía trước, lộ ra hai hàm răng nhọn, ngẩng đầu nhìn trời, dùng sức rống lên một tiếng vang dài, phát tiết sự khuất nhục cùng phẫn hận vì chịu phong ấn suốt ngàn năm.
Chấp niệm trong tiếng rống này, khiến các pháp sư có mặt tại đây đều cảm thấy không thoải mái trong người, cả đám đều mày, những người pháp lực thấp kém tâm thần liền rối loạn, thậm chí đạo tâm cũng có cảm giác bị lay động.
Tiếng kêu vừa xong, Cửu Vĩ Thiên Hồ lắc cái đầu, cúi xuống nhìn qua đám pháp sư, khóe miệng mở ra, lộ ra một nụ cười vừa tàn bạo vừa quỷ dị, hai con ngươi bắn ra lục quang, chậm rãi bò lên từ Huyết trì.
Đây là lần đầu tiên các pháp sư ở đây nhìn thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ, đối mặt một con quái vật mà chỉ có thể nhìn thấy trong những bộ phim khoa học viễn tưởng, dù có là pháp sư đắc đạo, cũng không khỏi cảm thấy cả người run run.
“Đệch, Godzilla à!”
Tiểu Mã một hơi chạy vào trong trận pháp, ngẩng đầu thấy Lão Quách giống như một con thỏ, chạy như điên về phía rừng cây, lập tức hai mắt trợn tròn, kêu lên: “Lão già này không phải chứ, chưa gì đã bị dọa thành ra thế này rồi!”
Diệp Thiếu Dương đương nhiên không chạy, mau chóng triệu hồi các thành viên của Liên minh bắt quỷ, trừ Nhạc Hằng, tất cả mọi người đều tập hợp phía sau hắn.
“Mọi người cẩn thận, không được đánh loạn, bảo vệ tốt bản thân mình đã!”
Đưa tay nắm chặt tay Nhuế Lãnh Ngọc, nhẹ nhàng siết một cái.
Nhuế Lãnh Ngọc cũng khẽ siết tay hắn, coi như đáp lại.
“Không cần phải sợ, nó vừa mới ra khỏi phong ấn, yêu lực vẫn còn không có phục hồi như cũ, mọi người cùng nhau làm phép, mượn sức mạnh của trận pháp để đánh nó!”
Trương Vô Sinh nói xong, cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên Cửu Thiên Nguyên Thần Thước trước mặt, dán một lá bùa, hai tay kết ấn, Cửu Thiên Nguyên Thần Thước lập tức dao động, tỏa ra một đạo linh quang.
“A di đà Phật! Vô nhân tương vô ngã tương vô chúng sinh tương vô thọ giả tương……”
Thích Tín Vô lớn tiếng niệm Kinh Kim Cương, mọi người lập tức cảm thấy nội tâm thoải mái, áp lực do Cửu Vĩ Thiên Hồ mang lại cũng biến mất, vội vàng tập trung tinh thần, từng người cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên pháp khí trước mặt mình, đồng thời làm phép, thúc đẩy lực lượng trận pháp.
“Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp!”
“Đại uy thiên long, thế tôn địa tàng, bàn nhược chư Phật, bàn nhược ba ma không!”
Chủ trận là Trương Vô Sinh cùng Thích Tín Vô cùng lên tiếng, tề niệm chú ngữ, tập hợp pháp khí linh quang lại với nhau, tạo thành hai đạo kết giới, một cái là Thái Cực Song Ngư Đồ, một cái là Kim Cương “Vạn”
Tự, tụ lại bên nhau, từ trên đỉnh đầu Cửu Vĩ Thiên Hồ mà áp xuống.
“Ngao……”
Cửu Vĩ Thiên Hồ gầm lên một tiếng, trong miệng phun ra yêu khí tận trời, bảo vệ toàn thân, dĩ nhiên chống đỡ được hai đạo phong ấn, nhưng không cách nào đánh vỡ, trong lúc nhất thời tiếp tục giằng co với nhau.
Những người tham gia làm phép đều cảm nhận được áp lực, nhíu mày, không ngừng dồn sức kiên trì làm phép, cùng giằng co với Cửu Vĩ Thiên Hồ.
“Chúng ta cùng lên! Đánh vào đôi mắt của nó!”
Diệp Thiếu Dương ra lệnh một tiếng, các thành viên của Liên minh bắt quỷ đồng loạt xông lên, nhắm vào đầu Cửu Vĩ Thiên Hồ mà đánh.
Cửu Vĩ Thiên Hồ rống lên một tiếng quái dị, hai móng trước vung lên, quét ngang qua.
Tiểu Thanh Tiểu Bạch lập tức biến hóa ra chân thân, hai con đại xà, cuốn lấy hai hồ trảo, Cửu Vĩ Thiên Hồ há miệng phun ra một cỗ yêu khí, lập tức hình thành kết giới, ngăn cản mọi người.
Diệp Thiếu Dương vung kiếm chém vỡ kết giới, nhún người nhảy lên, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm nhằm thẳng mắt trái Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Phàm là yêu loại, bất kể tu vi mạnh cỡ nào, căn bản nó vẫn là một con động vật, đôi mắt vẫn luôn là nơi yếu nhất, vì thế Diệp Thiếu Dương quyết định đánh vào mắt nó ra rồi mới tính.
Nhuế Lãnh Ngọc cũng cung Tùng Văn Cổ Định Kiếm, nhằm vào con mắt còn lại của nó.
Cửu Vĩ Thiên Hồ đột nhiên ngẩng đầu, hai móng trước dụng lực, chấn văng Tiểu Thanh Tiểu Bạch ra thật xa, lăng không trảo tới.
Năm đạo trảo ấn, lăng không tạo thành năm đạo kết giới bằng yêu lực, chắn ngay trước mặt hai người.
Hai người huy kiếm chém nát kết giới, chấn động đến hổ khẩu tê dại, Nhuế Lãnh Ngọc hết hơi, trực tiếp rơi xuống đất.
Cửu Vĩ Thiên Hồ lại há miệng phun ra một ngụm chướng khí, tựa như kình phong, cản lại đám người Qua Qua, tu vi yếu như Mỹ Hoa cùng Quả Cam, trực tiếp bị thổi bay.
Cửu Vĩ Thiên Hồ nâng lên móng vuốt, trảo về phía Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương cảm nhận được một luồng yêu phong đánh úp lại, không dám khinh địch, triển khai Mao Sơn Lăng Không Bộ, né tránh công kích…… Còn một ít pháp sư môn phái, thấy Diệp Thiếu Dương chế trụ được Cửu Vĩ Thiên Hồ, muốn xông tới đánh lén, cầm pháp khí tấn công Thiên Hồ từ phía sau, chưa kịp làm phép, đã bị chín cái đuôi như linh xà uốn lượn, từ trên cao đập xuống.
Mấy người cuống quít mà làm phép ngăn cản, nhưng giống như kiến càng lay thụ, mấy tên bị phá pháp thân, một người bị đánh văng ra ngoài, trọng thương ngã bịch xuống đất, thế vẫn coi là may mắn, hai người khác trực tiếp bị đuôi nó quất chết.
“Phanh!”
Một cỗ khí tức va chạm.
Diệp Thiếu Dương dùng tám đạo linh phù nâng hồ trảo, phi thân nhảy lên, vung Thất Tinh Long Tuyền Kiếm tiến công thần tốc, một lần nữa đâm vào mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Cửu Vĩ Thiên Hồ nhắm mắt lại.
Thất Tinh Long Tuyền Kiếm tạo ra một vết thương trên mí mắt nó.
Một đòn trúng đích, Diệp Thiếu Dương rút ra một tấm Thần Phù, ý đồ dán lên đầu nó.
Cửu Vĩ Thiên Hồ phun một ngụm khí, biến thành mặt quỷ dữ tợn, há mồm cắn Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương không đoán trước được biến hóa này, tay trái giơ lên, đánh ra tám đồng tiền, đánh lên cái mặt quỷ, linh khí vừa tỏa ra, đã bị mặt quỷ chấn khai, nhào về phía Diệp Thiếu Dương cắn tới.
Một quỷ đao đen nhánh lăng không chém xuống, chém nát mặt quỷ, Qua Qua từ trên trời hạ xuống, la lớn: “Ta tới giúp ngươi, lão đại mau lên!”
Diệp Thiếu Dương né người qua một bên, nhanh tay dán Thần Phù lên trên đầu Cửu Vĩ Thiên Hồ, vội vàng niệm chú ngữ.
“Thái thượng Tam Thanh, tứ phương Đại Đế, thần uy thông thiên, phần thiên diệt địa, cấp cấp như luật lệnh!”
Linh lực của Thần Phù, triệu hoán Tử vi thiên hỏa, bùng cháy trên mặt Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Cửu Vĩ Thiên Hồ rống to lên một tiếng, toàn thân run rẩy, da tróc thịt bong, yêu huyết chảy ra, đụng phải ngọn lửa, lập tức triệt tiêu lẫn nhau, khói đen cuồn cuộn bốc lên.
Tử Vi Thiên Hỏa tắt dần.
Diệp Thiếu Dương nhìn thấy thế liền kinh hãi, tuy là không nghĩ một lá Thần Phù có thể xử lý Cửu Vĩ Thiên Hồ, nhưng mà biểu hiện của nó, thật là đã quá khủng bố, tuy nhiên cũng không có gì lo ngại.
Với pháp lực trước mắt của mình, có thể liên tục đánh ra ba bốn lá Thần Phù, cứ tiếp tục đánh như vậy, cho dù nhân gia đứng yên để đối phương đánh, chỉ sợ có mệt chết cũng chưa giết được nó! Cửu Vĩ Thiên Hồ, cường đại đến biến thái! Cửu Vĩ Thiên Hồ ra vẻ đắc ý, nghển cổ gầm vang, hai móng nâng lên, dùng sức dậm xuống mặt đất, yêu lực toàn thân chớp mắt bùng nổ, đẩy lùi thế tấn công của mọi người.
Đạo Phật song ấn trên đỉnh đầu cũng dần trở nên mơ hồ, trạng thái dường như sắp vỡ nát.
“Phốc!”
Ấn pháp liền tâm, những người đang tham gia làm phép đều cảm nhận được một lực đánh vào cường đại, một nửa người có pháp lực yếu kém trực tiếp phun máu ra ngoài, suýt nữa ngã trên mặt đất.
Mặt Trương Vô Sinh cùng mấy đại tông sư trắng như giấy, trông không dễ chịu chút nào.
“Kiên trì, nhất định phải kiên trì giữ vững!”
Trương Vô Sinh hét lên.
Mọi người cắn răng kiên trì chịu đựng, nhưng mà cảm nhận được yêu lực bên dưới kết giới càng ngày càng mạnh, đang tiếp tục đánh vào liên tục, căn bản không đủ lực tiếp tục duy trì.
Trương Vô Sinh âm thầm thở dài, dù sao thì cũng là Cửu Vĩ Thiên Hồ, cho dù tập hợp quá nửa lực lượng giới Pháp Thuật, cũng rất khó có thể chống lại, nhưng đã vất vả mới vây khốn được nó, một khi để Cửu Vĩ Thiên Hồ đào tẩu, chỉ sợ trăm họ rơi vào lầm than……
Bình luận facebook