Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-146
Chương 146: Ngoại truyện 7: Tạ Thiên Trình (5)
Hoàng Hy Vy hẹn Lý Tiêu ra ngoài nói chuyện, đi theo cô còn có Tiểu Vũ và Bảo Lan, ngồi trong quán cafe Lý Tiêu liên tục xoa xoa bàn tay của mình, nhăn mặt từ từ cất giọng giải thích mọi chuyện với Hoàng Hy Vy:
"Hy Vy! Anh xin lỗi, thật ra anh không có thích em anh chỉ là muốn kích động Thiên Trình thôi."
"Kích động?" Hoàng Hy Vy nheo mắt nghi hoặc, liếc mắt sang nhìn hai người bạn của mình rồi nhìn Lý Tiêu chờ đợi anh nói tiếp.
"Ừm...Thật ra người thích em không phải là anh mà là Thiên Trình, bởi vì Thiên Trình sợ sau khi thổ lộ em không đồng ý thì cậu ấy sẽ không thể ở bên cạnh em được nữa. Anh thật sự xin lỗi, anh không cố ý làm em tổn thương đâu." Lý Tiêu thật sự rất hối hận khi tỏ tình với cô, trong lòng cứ lo lắng cô sẽ bị tổn thương.
"Thật tốt quá rồi, như vậy mọi chuyện đã được giải quyết." Tiểu Vũ vỗ tay vui mừng, lớn tiếng cất giọng.
Lý Tiêu ngơ ngác nhìn ba người các cô không hiểu gì, Bảo Lan mỉm cười không nhanh không chậm lên tiếng giải thích với Lý Tiêu:
"Từ lúc nhận lời tỏ tình của anh đến giờ, Hy Vy cứ luôn cắn rứt hối hận nhưng lại không dám nói thật với anh sợ anh đau lòng, lúc đó do cậu ấy bị anh Thiên Trình kích động nên cậu ấy mới nhận lời."
"Vậy nói ra người em thích là Thiên Trình?" Đôi mắt Lý Tiêu sáng rực, mừng rỡ vừa mừng cho bạn của mình vừa mừng vì cô không bị tổn thương.
Hoàng Hy Vy ngại ngùng gật đầu thừa nhận, Lý Tiêu vui mừng vội nói với Hoàng Hy Vy:"Vậy bây giờ em hãy đi tỏ tình với Thiên Trình đi, cậu ấy nhất định sẽ rất vui cho mà xem."
"Không được!" Tiểu Vũ, Bảo Lan không hẹn đồng loạt lên tiếng ngăn cản, Bảo Lan nghiêm túc nhìn Lý Tiêu:"Người thổ lộ phải là anh ấy, anh ấy cũng là nguyên nhân khiến cho cục diện rối tung lên thì anh ấy phải là người gỡ. Bây giờ hai người cứ như là thật sự hẹn hò đi, thường xuyên ân ân ái ái trước mặt anh ấy khiến cho anh ấy tưởng rằng hai người thật sự đã thích nhau."
Hoàng Hy Vy mặt nhăn mày nhó hỏi Bảo Lan:"Như vậy hình như không ổn lắm, như vậy chẳng phải càng khiến anh ấy im lặng giấu đi tình cảm của mình sao?"
Bảo Lan khẽ lắc đầu tiếp tục nói:"Hy Vy! Cậu phải khiến cho anh Thiên Trình thấy được cậu thật sự đã thích anh Lý Tiêu đến lúc đó anh hãy cùng Tiểu Vũ diễn một vở kịch khiến cho anh ấy tưởng hai người lén lút hẹn hò sau lưng Hy Vy.
Anh nhất định phải khiến anh Thiên Trình tức giận, càng tức giận càng tốt anh phải dụ cho anh ấy nói ra người mình thích là Hy Vy."
"Ý này hay đấy." Lý Tiêu nhếch môi cười thích thú, cảm thấy suy nghĩ này không tồi, tại sao lúc trước anh không nghĩ ra cách này sớm hơn nhỉ? Nếu như sớm nghĩ ra thì đã không rắc rối như vậy.
Lý Tiêu đi đến nhà ăn tìm Tạ Thiên Trình vừa nhìn thấy Tạ Thiên Trình anh liền chạy đến với vẻ mặt hớn hở, ngồi xuống ghế đối diện, anh khẽ nói:
"Thiên Trình! Tớ và Hy Vy đã chính thức hẹn hò rồi, chúng ta không cần phải suy nghĩ tìm cách giải quyết gì nữa cả."
Tạ Thiên Trình vừa đưa đồ ăn lên miệng liền dừng lại, đưa mắt nhìn Lý Tiêu, đôi mày nhíu chặt, ngữ điệu điểm lạnh hỏi:
"Chẳng phải cậu nói là cậu không thích Hy Vy hay sao? Sao đột nhiên lại như thế?"
"Tớ đã suy nghĩ rất lâu rất lâu về chuyện này, tớ sợ làm Hy Vy tổn thương khi nói ra sự thật nhưng cũng nghĩ đến Hy Vy rất đáng yêu, rất tốt, hiền lành lại còn học giỏi nếu như đã sợ em ấy tổn thương thì chi bằng bây giờ tớ mở lòng thích em ấy, dù sao Hy Vy cũng thích tớ nên mới nhận lời tỏ tình nên mọi chuyện vẹn cả đôi đường."
Gương mặt Tạ Thiên Trình trầm xuống trở nên vô cùng khó coi, hơi thở dần nặng nề cất giọng:"Vậy tớ chúc phúc cậu và Hy Vy, cậu tuyệt đối đừng làm tổn thương cô ấy nếu không tớ sẽ không tha cho cậu đâu."
"Lý Tiêu!" Từ xa, Hoàng Hy Vy đi đến, vừa đi vừa lớn tiếng gọi Lý Tiêu.
Ngồi xuống bên cạnh Lý Tiêu, Hoàng Hy Vy tươi cười chào hỏi Tạ Thiên Trình như bình thường, cô đặt chai coca xuống bàn, dịu dàng nói với Lý Tiêu:
"Em có mua nước mà anh thích nhất này."
"Cảm ơn em." Lý Tiêu nhận lấy, khóe môi cau lên, mắt liếc liếc nhìn biểu cảm của Tạ Thiên Trình.
Tạ Thiên Trình chua chát, hít một hơi thật sâu, nhìn hai người nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc:"Tớ ăn xong rồi, cậu cùng Hy Vy tiếp tục ăn đi."
Anh đứng dậy rời đi, gương mặt đã trở nên lạnh lùng, khó coi, đợi anh đi xa hai người đập tay vui vẻ vì anh đã thật sự tin là Lý Tiêu và cô hẹn hò với nhau. Lý Tiêu thích thú nói:
"Ngày mai anh nhất định sẽ khiến cậu ấy tức giận mà nói ra tình cảm của mình, thật mong chờ vẻ mặt ngày mai của Thiên Trình chỉ cần nghĩ đến thôi là anh cảm thấy buồn cười rồi."
Hoàng Hy Vy hẹn Lý Tiêu ra ngoài nói chuyện, đi theo cô còn có Tiểu Vũ và Bảo Lan, ngồi trong quán cafe Lý Tiêu liên tục xoa xoa bàn tay của mình, nhăn mặt từ từ cất giọng giải thích mọi chuyện với Hoàng Hy Vy:
"Hy Vy! Anh xin lỗi, thật ra anh không có thích em anh chỉ là muốn kích động Thiên Trình thôi."
"Kích động?" Hoàng Hy Vy nheo mắt nghi hoặc, liếc mắt sang nhìn hai người bạn của mình rồi nhìn Lý Tiêu chờ đợi anh nói tiếp.
"Ừm...Thật ra người thích em không phải là anh mà là Thiên Trình, bởi vì Thiên Trình sợ sau khi thổ lộ em không đồng ý thì cậu ấy sẽ không thể ở bên cạnh em được nữa. Anh thật sự xin lỗi, anh không cố ý làm em tổn thương đâu." Lý Tiêu thật sự rất hối hận khi tỏ tình với cô, trong lòng cứ lo lắng cô sẽ bị tổn thương.
"Thật tốt quá rồi, như vậy mọi chuyện đã được giải quyết." Tiểu Vũ vỗ tay vui mừng, lớn tiếng cất giọng.
Lý Tiêu ngơ ngác nhìn ba người các cô không hiểu gì, Bảo Lan mỉm cười không nhanh không chậm lên tiếng giải thích với Lý Tiêu:
"Từ lúc nhận lời tỏ tình của anh đến giờ, Hy Vy cứ luôn cắn rứt hối hận nhưng lại không dám nói thật với anh sợ anh đau lòng, lúc đó do cậu ấy bị anh Thiên Trình kích động nên cậu ấy mới nhận lời."
"Vậy nói ra người em thích là Thiên Trình?" Đôi mắt Lý Tiêu sáng rực, mừng rỡ vừa mừng cho bạn của mình vừa mừng vì cô không bị tổn thương.
Hoàng Hy Vy ngại ngùng gật đầu thừa nhận, Lý Tiêu vui mừng vội nói với Hoàng Hy Vy:"Vậy bây giờ em hãy đi tỏ tình với Thiên Trình đi, cậu ấy nhất định sẽ rất vui cho mà xem."
"Không được!" Tiểu Vũ, Bảo Lan không hẹn đồng loạt lên tiếng ngăn cản, Bảo Lan nghiêm túc nhìn Lý Tiêu:"Người thổ lộ phải là anh ấy, anh ấy cũng là nguyên nhân khiến cho cục diện rối tung lên thì anh ấy phải là người gỡ. Bây giờ hai người cứ như là thật sự hẹn hò đi, thường xuyên ân ân ái ái trước mặt anh ấy khiến cho anh ấy tưởng rằng hai người thật sự đã thích nhau."
Hoàng Hy Vy mặt nhăn mày nhó hỏi Bảo Lan:"Như vậy hình như không ổn lắm, như vậy chẳng phải càng khiến anh ấy im lặng giấu đi tình cảm của mình sao?"
Bảo Lan khẽ lắc đầu tiếp tục nói:"Hy Vy! Cậu phải khiến cho anh Thiên Trình thấy được cậu thật sự đã thích anh Lý Tiêu đến lúc đó anh hãy cùng Tiểu Vũ diễn một vở kịch khiến cho anh ấy tưởng hai người lén lút hẹn hò sau lưng Hy Vy.
Anh nhất định phải khiến anh Thiên Trình tức giận, càng tức giận càng tốt anh phải dụ cho anh ấy nói ra người mình thích là Hy Vy."
"Ý này hay đấy." Lý Tiêu nhếch môi cười thích thú, cảm thấy suy nghĩ này không tồi, tại sao lúc trước anh không nghĩ ra cách này sớm hơn nhỉ? Nếu như sớm nghĩ ra thì đã không rắc rối như vậy.
Lý Tiêu đi đến nhà ăn tìm Tạ Thiên Trình vừa nhìn thấy Tạ Thiên Trình anh liền chạy đến với vẻ mặt hớn hở, ngồi xuống ghế đối diện, anh khẽ nói:
"Thiên Trình! Tớ và Hy Vy đã chính thức hẹn hò rồi, chúng ta không cần phải suy nghĩ tìm cách giải quyết gì nữa cả."
Tạ Thiên Trình vừa đưa đồ ăn lên miệng liền dừng lại, đưa mắt nhìn Lý Tiêu, đôi mày nhíu chặt, ngữ điệu điểm lạnh hỏi:
"Chẳng phải cậu nói là cậu không thích Hy Vy hay sao? Sao đột nhiên lại như thế?"
"Tớ đã suy nghĩ rất lâu rất lâu về chuyện này, tớ sợ làm Hy Vy tổn thương khi nói ra sự thật nhưng cũng nghĩ đến Hy Vy rất đáng yêu, rất tốt, hiền lành lại còn học giỏi nếu như đã sợ em ấy tổn thương thì chi bằng bây giờ tớ mở lòng thích em ấy, dù sao Hy Vy cũng thích tớ nên mới nhận lời tỏ tình nên mọi chuyện vẹn cả đôi đường."
Gương mặt Tạ Thiên Trình trầm xuống trở nên vô cùng khó coi, hơi thở dần nặng nề cất giọng:"Vậy tớ chúc phúc cậu và Hy Vy, cậu tuyệt đối đừng làm tổn thương cô ấy nếu không tớ sẽ không tha cho cậu đâu."
"Lý Tiêu!" Từ xa, Hoàng Hy Vy đi đến, vừa đi vừa lớn tiếng gọi Lý Tiêu.
Ngồi xuống bên cạnh Lý Tiêu, Hoàng Hy Vy tươi cười chào hỏi Tạ Thiên Trình như bình thường, cô đặt chai coca xuống bàn, dịu dàng nói với Lý Tiêu:
"Em có mua nước mà anh thích nhất này."
"Cảm ơn em." Lý Tiêu nhận lấy, khóe môi cau lên, mắt liếc liếc nhìn biểu cảm của Tạ Thiên Trình.
Tạ Thiên Trình chua chát, hít một hơi thật sâu, nhìn hai người nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc:"Tớ ăn xong rồi, cậu cùng Hy Vy tiếp tục ăn đi."
Anh đứng dậy rời đi, gương mặt đã trở nên lạnh lùng, khó coi, đợi anh đi xa hai người đập tay vui vẻ vì anh đã thật sự tin là Lý Tiêu và cô hẹn hò với nhau. Lý Tiêu thích thú nói:
"Ngày mai anh nhất định sẽ khiến cậu ấy tức giận mà nói ra tình cảm của mình, thật mong chờ vẻ mặt ngày mai của Thiên Trình chỉ cần nghĩ đến thôi là anh cảm thấy buồn cười rồi."
Bình luận facebook