Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-710
Chương 710: Hề dao sinh (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Anh chậm rãi bước đến bên Thẩm Thanh Lan, nhìn cô đăm đăm
Cô cũng không tránh né, nhìn thẳng vào mắt anh
Cuối cùng, Phó Hoành Dật không nhịn được nữa, xoay người lên giường, bình tĩnh nhìn sâu vào mắt cô, “Muốn anh không?” Khóe môi anh khẽ cong, hơi híp mắt, cả người toát lên vẻ quyến rũ vô ngần
Thẩm Thanh Lan cười khẽ rồi đưa tay ôm cổ anh, hơi dùng sức để thu hẹp khoảng cách giữa hai người, “Anh nói xem?”
Phó Hoành Dật bật cười, tiếng cười vang vọng từ lồng ngực, “Anh cũng muốn em” Nói rồi, anh lập tức cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của Thẩm Thanh Lan
Đêm dài đằng đẵng, cảnh xuân lấp ló sau tấm rèm
***
Thẩm Thanh Lan định2ở lại quân khu một thời gian ngắn, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể ở một tuần rồi phải về, vì Ôn Hề Dao sinh
Khi cô nhận được điện thoại, Ôn Hề Dao đang được đưa đến bệnh viện
Cô ấy sinh sớm hơn dự kiến
“Anh, đừng cuống
Bây giờ em sẽ lập tức đến đó ngay” Thẩm Thanh Lan nói, sau đó gọi điện thoại báo cho Phó Hoành Dệt một tiếng rồi dẫn An An về
“Mẹ, chúng ta phải về sao?” An An thắc mắc
Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Bác gái con phải sinh em bé, chúng ta về xem bé cưng” Mắt An An sáng lên, “Em gái sắp ra đời rồi ạ?” Thẩm Thanh Lan mỉm cười, “Sao con biết là em gái, nếu là em trai7thì sao?”
An An tỏ ra chắc chắn, “Nhất định là em gái, con đã nằm mơ thấy thế”
Thẩm Thanh Lan bật cười, “Con thích em gái à?”
“Vâng ạ, em gái rất đáng yêu”
“Sao con không thích em trai?” “Em trai ồn ào lắm
Tĩnh Tĩnh nói em trai của bạn ấy rất hay khóc, cứ khóc cả ngày, phiền lắm” Tĩnh Tĩnh có một em trai, vừa tròn một tuần tuổi
“Vậy nếu ba mẹ sinh cho con một em trai hoặc em gái, con có chịu không?” Nhân tiện nhắc đến đề tài này, Thẩm Thanh Lan dứt khoát hỏi luôn con trai
Trước giờ cô vẫn luôn muốn hỏi An An vấn đề này, nhưng chưa có dịp
An An quay sang nhìn Thẩm Thanh Lan, “Con có thể chỉ cần em9gái, không cần em trai không?”
“Nhưng ba mẹ không thể quyết định chuyện sinh em trai hay em gái được, nếu như sinh ra em trai thì sao?” Thẩm Thanh Lan hơi lúng túng, sao đàn ông nhà cô đều thích bé gái thế này?
An An nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, nghĩ ngợi một lúc rồi bất đắc dĩ thở dài, “Được rồi, chỉ cần mẹ là sinh thì con sẽ miễn cưỡng chấp nhận” Nói thế, nhưng gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé rõ ràng rất ghét bỏ
Thẩm Thanh Lan thấy thế, không biết tại sao lại nhớ tới biểu cảm của Phó Hoành Dật trước đây khi thấy An An, gen di truyền quả thật thần kỳ
Cô lắc đầu bật cười, “Mẹ cũng hy vọng5có thể sinh em gái cho An An” An An bỗng nhìn xuống bụng Thẩm Thanh Lan, “Mẹ ơi, bây giờ em gái đang ở trong bụng mẹ sao?” “Chuyện này mẹ cũng không biết nữa” Thẩm Thanh Lan dịu dàng đáp
Tuy rằng mọi chuyện đã theo kế hoạch của mình, nhưng chuyện mang thai phải dựa vào duyên số, không phải cô muốn là sẽ được
Đến bệnh viện, Thẩm Thanh Lan lập tức nhìn thấy Thẩm Quân Dục và Sở Vân Dung đang đứng ngoài phòng sinh
Vốn dĩ Thảm lão gia cũng muốn đến, có điều đã bị Sở Vân Dung ngăn cản
Quá trình sinh sản rất lâu, sức khỏe ông cụ đã yếu, sẽ không thể chịu nổi trong thời gian dài như thế, thế nên mọi người3đã khuyên ông ở nhà chờ tin tức
Thẩm Quân Dục đi tới đi lui trước cửa phòng sinh, nghe tiếng kêu la của Ôn Hề Dao trong phòng mà vô cùng lo lắng
Nói thật ra, Sở Vân Dung tuy cũng khẩn trương, nhưng bình tĩnh hơn con trai nhiều
“Sao con lại đưa cả An An đến vậy?” Sở Vân Dung thấy An An cũng ở đây thì hơi phật ý
“Không kịp về nhà nên con dẫn theo luôn
Mẹ, chị dâu đã vào bao lâu rồi?” “Mới hơn nửa tiếng thôi, còn lâu lắm”
“Không phải chị dâu nên vào viện hai ngày trước à? Sao hôm nay lại luống cuống thế này?” Thẩm Thanh Lan cảm thấy lạ
Chỉ còn mấy ngày nữa là đến ngày dự sinh của Ôn Hề Dao, ở nhà đã chuẩn bị hết mọi thứ, bác sĩ, phòng sinh đều đã sẵn sàng, theo lý thuyết sẽ không xuất hiện tình huống gấp gáp như thế này
“Cũng tại anh con đó, cứ nói cái gì mà mùi trong bệnh viện khó ngửi, lo Hề Dao không quen nên khăng khăng bảo trước ngày dự sinh một ngày mới vào viện
Kết quả không ngờ sáng nay Hề Dao lại chuyển dạ” Nhắc tới chuyện này, Sở Vân Dung lại tức giận
Nếu vào viện sớm thì đã không đến mức luống cuống thế này
“Anh con cũng thương vợ thôi
Mẹ, mẹ đừng mắng anh
Bình thường sức khỏe chị dâu rất tốt, hai ngày trước khám thai, bác sĩ cũng nói không có vấn đề gì, chuyện sinh nở cũng sẽ thuận lợi thôi
Đúng rồi, mẹ gọi điện báo cho bên nhà chị Hề Dao biết chưa?”
Sở Vân Dung vỗ trán, “Ôi, con xem đầu óc mẹ này, con không nhắc thì mẹ cũng quên mất
Để mẹ gọi điện thoại báo cho ông bà thông gia ngay” Nói xong, bà lấy điện thoại gọi cho bà Ôn
Thẩm Thanh Lan thấy dáng vẻ lo lắng của anh trai thì đi đến vỗ vai anh, “Anh, anh đừng lo lắng quá, chị dâu sẽ ổn mà”
Thẩm Quân Dục có thể không lo sao? Ôn Hề Dao đã ba mươi tuổi, lại mang thai lần đầu
Hơn nữa, chuyện lần trước Thẩm Thanh Lan bị băng huyết khi sinh trước kia đã trở thành nỗi ám ảnh trong lòng anh
“Lan Lan, anh sợ” Tay anh đã run rẩy
Thẩm Thanh Lan chưa bao giờ thấy anh thế này, bèn dịu giọng an ủi, “Anh, tình huống chị dâu không giống em
Lúc đó em bị người khác hại nên mới thế
Chị dâu và đứa bé sẽ bình an mà” Thẩm Quân Dục gật đầu thật mạnh, “Đúng đúng, sẽ không có chuyện gì đâu
Bọn họ sẽ bình an cả thôi” Thẩm Quân Dục nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng sinh, không nháy mắt lấy một cái
Anh muốn vào cùng vợ, nhưng Ôn Hề Dao không đồng ý, nhất quyết không để anh vào
Lúc ấy, anh không dám nói không với cô, dù trong lòng vừa lo vừa sợ, nhưng vẫn nhường bước
“Bác ơi, bác gái và em gái đều sẽ không sao đâu” An An nói với Thẩm Quân Dục, khuôn mặt bé nhỏ rất nghiêm túc
Thẩm Quân Dục cúi đầu nhìn An An rồi bỗng ngồi xuống ôm cậu bé vào lòng, “Đúng vậy, sẽ không sao đâu
An An của chúng ta là một thiên thần, thượng đế sẽ nghe thấy lời nói của cháu”
An An ra vẻ người lớn vỗ lưng Thẩm Quân Dục, “Cháu đã nằm mơ thấy bác gái sinh được một em gái rất xinh đẹp, cho nên bác đừng lo”
Thẩm Quân Dục nghe vậy thì cuối cùng cũng nở nụ cười, hôn lên mặt An An, “Cảm ơn cục cưng” Tiếng kêu gào của Ôn Hề Dao không ngừng truyền ra từ phòng sinh, có lẽ cơn đau đẻ đã chính thức kéo đến rồi
“Hề Dao, Hề Dao, em sao rồi? Hề Dao, em nói gì với anh đi!” Thẩm Quân Dục đứng ở ngoài đập cửa, gọi to
Thẩm Thanh Lan thấy thế thì vội đi tới kéo anh lại, “Anh, anh làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến chuyện sinh nở của chị dâu
Đừng ở đây quấy rối”
“Lan Lan, chị dâu em kêu lớn như vậy, chắc chắn là rất đau
Anh muốn biết tình hình của cô ấy, anh lo cho cô ấy lắm” Trên trán Thẩm Quân Dục đã bắt đầu đổ mồ hôi
Thấy dáng vẻ của anh, Thẩm Thanh Lan không khỏi nhớ tới Phó Hoành Dật
Trước đây khi cô sinh, so với Thẩm Quân Dục, Phó Hoành Dật chắc còn lo lắng hơn nhiều nhỉ?
Trong phòng sinh lại truyền ra tiếng gào đau đớn của Ôn Hề Dao
Thẩm Thanh Lan vô tình quay lại thì thấy An An đang co rúm cả người
Cô nhíu mày đi tới, ôm lấy con trai, “Đừng sợ”
“Mẹ, con không sợ”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Cô cũng không tránh né, nhìn thẳng vào mắt anh
Cuối cùng, Phó Hoành Dật không nhịn được nữa, xoay người lên giường, bình tĩnh nhìn sâu vào mắt cô, “Muốn anh không?” Khóe môi anh khẽ cong, hơi híp mắt, cả người toát lên vẻ quyến rũ vô ngần
Thẩm Thanh Lan cười khẽ rồi đưa tay ôm cổ anh, hơi dùng sức để thu hẹp khoảng cách giữa hai người, “Anh nói xem?”
Phó Hoành Dật bật cười, tiếng cười vang vọng từ lồng ngực, “Anh cũng muốn em” Nói rồi, anh lập tức cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của Thẩm Thanh Lan
Đêm dài đằng đẵng, cảnh xuân lấp ló sau tấm rèm
***
Thẩm Thanh Lan định2ở lại quân khu một thời gian ngắn, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể ở một tuần rồi phải về, vì Ôn Hề Dao sinh
Khi cô nhận được điện thoại, Ôn Hề Dao đang được đưa đến bệnh viện
Cô ấy sinh sớm hơn dự kiến
“Anh, đừng cuống
Bây giờ em sẽ lập tức đến đó ngay” Thẩm Thanh Lan nói, sau đó gọi điện thoại báo cho Phó Hoành Dệt một tiếng rồi dẫn An An về
“Mẹ, chúng ta phải về sao?” An An thắc mắc
Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Bác gái con phải sinh em bé, chúng ta về xem bé cưng” Mắt An An sáng lên, “Em gái sắp ra đời rồi ạ?” Thẩm Thanh Lan mỉm cười, “Sao con biết là em gái, nếu là em trai7thì sao?”
An An tỏ ra chắc chắn, “Nhất định là em gái, con đã nằm mơ thấy thế”
Thẩm Thanh Lan bật cười, “Con thích em gái à?”
“Vâng ạ, em gái rất đáng yêu”
“Sao con không thích em trai?” “Em trai ồn ào lắm
Tĩnh Tĩnh nói em trai của bạn ấy rất hay khóc, cứ khóc cả ngày, phiền lắm” Tĩnh Tĩnh có một em trai, vừa tròn một tuần tuổi
“Vậy nếu ba mẹ sinh cho con một em trai hoặc em gái, con có chịu không?” Nhân tiện nhắc đến đề tài này, Thẩm Thanh Lan dứt khoát hỏi luôn con trai
Trước giờ cô vẫn luôn muốn hỏi An An vấn đề này, nhưng chưa có dịp
An An quay sang nhìn Thẩm Thanh Lan, “Con có thể chỉ cần em9gái, không cần em trai không?”
“Nhưng ba mẹ không thể quyết định chuyện sinh em trai hay em gái được, nếu như sinh ra em trai thì sao?” Thẩm Thanh Lan hơi lúng túng, sao đàn ông nhà cô đều thích bé gái thế này?
An An nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, nghĩ ngợi một lúc rồi bất đắc dĩ thở dài, “Được rồi, chỉ cần mẹ là sinh thì con sẽ miễn cưỡng chấp nhận” Nói thế, nhưng gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé rõ ràng rất ghét bỏ
Thẩm Thanh Lan thấy thế, không biết tại sao lại nhớ tới biểu cảm của Phó Hoành Dật trước đây khi thấy An An, gen di truyền quả thật thần kỳ
Cô lắc đầu bật cười, “Mẹ cũng hy vọng5có thể sinh em gái cho An An” An An bỗng nhìn xuống bụng Thẩm Thanh Lan, “Mẹ ơi, bây giờ em gái đang ở trong bụng mẹ sao?” “Chuyện này mẹ cũng không biết nữa” Thẩm Thanh Lan dịu dàng đáp
Tuy rằng mọi chuyện đã theo kế hoạch của mình, nhưng chuyện mang thai phải dựa vào duyên số, không phải cô muốn là sẽ được
Đến bệnh viện, Thẩm Thanh Lan lập tức nhìn thấy Thẩm Quân Dục và Sở Vân Dung đang đứng ngoài phòng sinh
Vốn dĩ Thảm lão gia cũng muốn đến, có điều đã bị Sở Vân Dung ngăn cản
Quá trình sinh sản rất lâu, sức khỏe ông cụ đã yếu, sẽ không thể chịu nổi trong thời gian dài như thế, thế nên mọi người3đã khuyên ông ở nhà chờ tin tức
Thẩm Quân Dục đi tới đi lui trước cửa phòng sinh, nghe tiếng kêu la của Ôn Hề Dao trong phòng mà vô cùng lo lắng
Nói thật ra, Sở Vân Dung tuy cũng khẩn trương, nhưng bình tĩnh hơn con trai nhiều
“Sao con lại đưa cả An An đến vậy?” Sở Vân Dung thấy An An cũng ở đây thì hơi phật ý
“Không kịp về nhà nên con dẫn theo luôn
Mẹ, chị dâu đã vào bao lâu rồi?” “Mới hơn nửa tiếng thôi, còn lâu lắm”
“Không phải chị dâu nên vào viện hai ngày trước à? Sao hôm nay lại luống cuống thế này?” Thẩm Thanh Lan cảm thấy lạ
Chỉ còn mấy ngày nữa là đến ngày dự sinh của Ôn Hề Dao, ở nhà đã chuẩn bị hết mọi thứ, bác sĩ, phòng sinh đều đã sẵn sàng, theo lý thuyết sẽ không xuất hiện tình huống gấp gáp như thế này
“Cũng tại anh con đó, cứ nói cái gì mà mùi trong bệnh viện khó ngửi, lo Hề Dao không quen nên khăng khăng bảo trước ngày dự sinh một ngày mới vào viện
Kết quả không ngờ sáng nay Hề Dao lại chuyển dạ” Nhắc tới chuyện này, Sở Vân Dung lại tức giận
Nếu vào viện sớm thì đã không đến mức luống cuống thế này
“Anh con cũng thương vợ thôi
Mẹ, mẹ đừng mắng anh
Bình thường sức khỏe chị dâu rất tốt, hai ngày trước khám thai, bác sĩ cũng nói không có vấn đề gì, chuyện sinh nở cũng sẽ thuận lợi thôi
Đúng rồi, mẹ gọi điện báo cho bên nhà chị Hề Dao biết chưa?”
Sở Vân Dung vỗ trán, “Ôi, con xem đầu óc mẹ này, con không nhắc thì mẹ cũng quên mất
Để mẹ gọi điện thoại báo cho ông bà thông gia ngay” Nói xong, bà lấy điện thoại gọi cho bà Ôn
Thẩm Thanh Lan thấy dáng vẻ lo lắng của anh trai thì đi đến vỗ vai anh, “Anh, anh đừng lo lắng quá, chị dâu sẽ ổn mà”
Thẩm Quân Dục có thể không lo sao? Ôn Hề Dao đã ba mươi tuổi, lại mang thai lần đầu
Hơn nữa, chuyện lần trước Thẩm Thanh Lan bị băng huyết khi sinh trước kia đã trở thành nỗi ám ảnh trong lòng anh
“Lan Lan, anh sợ” Tay anh đã run rẩy
Thẩm Thanh Lan chưa bao giờ thấy anh thế này, bèn dịu giọng an ủi, “Anh, tình huống chị dâu không giống em
Lúc đó em bị người khác hại nên mới thế
Chị dâu và đứa bé sẽ bình an mà” Thẩm Quân Dục gật đầu thật mạnh, “Đúng đúng, sẽ không có chuyện gì đâu
Bọn họ sẽ bình an cả thôi” Thẩm Quân Dục nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng sinh, không nháy mắt lấy một cái
Anh muốn vào cùng vợ, nhưng Ôn Hề Dao không đồng ý, nhất quyết không để anh vào
Lúc ấy, anh không dám nói không với cô, dù trong lòng vừa lo vừa sợ, nhưng vẫn nhường bước
“Bác ơi, bác gái và em gái đều sẽ không sao đâu” An An nói với Thẩm Quân Dục, khuôn mặt bé nhỏ rất nghiêm túc
Thẩm Quân Dục cúi đầu nhìn An An rồi bỗng ngồi xuống ôm cậu bé vào lòng, “Đúng vậy, sẽ không sao đâu
An An của chúng ta là một thiên thần, thượng đế sẽ nghe thấy lời nói của cháu”
An An ra vẻ người lớn vỗ lưng Thẩm Quân Dục, “Cháu đã nằm mơ thấy bác gái sinh được một em gái rất xinh đẹp, cho nên bác đừng lo”
Thẩm Quân Dục nghe vậy thì cuối cùng cũng nở nụ cười, hôn lên mặt An An, “Cảm ơn cục cưng” Tiếng kêu gào của Ôn Hề Dao không ngừng truyền ra từ phòng sinh, có lẽ cơn đau đẻ đã chính thức kéo đến rồi
“Hề Dao, Hề Dao, em sao rồi? Hề Dao, em nói gì với anh đi!” Thẩm Quân Dục đứng ở ngoài đập cửa, gọi to
Thẩm Thanh Lan thấy thế thì vội đi tới kéo anh lại, “Anh, anh làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến chuyện sinh nở của chị dâu
Đừng ở đây quấy rối”
“Lan Lan, chị dâu em kêu lớn như vậy, chắc chắn là rất đau
Anh muốn biết tình hình của cô ấy, anh lo cho cô ấy lắm” Trên trán Thẩm Quân Dục đã bắt đầu đổ mồ hôi
Thấy dáng vẻ của anh, Thẩm Thanh Lan không khỏi nhớ tới Phó Hoành Dật
Trước đây khi cô sinh, so với Thẩm Quân Dục, Phó Hoành Dật chắc còn lo lắng hơn nhiều nhỉ?
Trong phòng sinh lại truyền ra tiếng gào đau đớn của Ôn Hề Dao
Thẩm Thanh Lan vô tình quay lại thì thấy An An đang co rúm cả người
Cô nhíu mày đi tới, ôm lấy con trai, “Đừng sợ”
“Mẹ, con không sợ”
Bình luận facebook