Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 658 “Không sao rồi”
Nhìn tư thế này Trần Anh Thư có muốn trốn cũng không trốn nổi, rõ ràng là tên đàn ông này dự định giá thành thật đây mà.
Thắng tới khi mấy người còn lại đang xem phim miễn phí ở bên ngoài lên tiếng: “Đại ca, có người tới rồi, chúng ta nhanh chạy thôi”
“Đừng có mà xàm sỡ con gái nhà người ta, đ.m”
Đạn đã lên không thể không bắn, cho nên người đàn ông đó không nghĩ được cái gì nữa, cởi quần ra. Trần Anh Thư nhìn thấy thế cũng bắt đầu sợ hãi, cô ta lớn tiếng hét: “Làm gì đó”.
“Làm cái gì hả? Chẳng phải là cô muốn như thể sao, hôm nay anh đây sẽ thỏa mãn cho cô em."
Người đàn ông cười đểu giả, mấy người đang
đứng ở xung quanh nhìn thấy bộ dạng đầy sát khí đang đi tới của Trương Thiên Thành thì không thèm quan tâm cái gì nữa, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy chỉ để lại một người.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Trương Thiên Thành bước tới và cầm một thanh sắt đập vào đầu người đàn ông kia.
Người đàn ông đó dùng tay sờ lên đầu mình, sau khi nhìn thấy dòng máu nóng hổi đang chảy xuống thì trong nhất thời ngã xuống lâm vào hôn mê.
Trần Anh Thư sợ hãi hét lên một tiếng, cô ta nhìn bộ dạng khủng bố của Trương Thiên Thành chỉ lí nhí nói: “Thiên Thành... Người đó.”
“Không sao rồi”
Giây phút này quần áo của Trần Anh Thư lộn xộn lộ ra một mảng ở trước ngực. Anh cũng không nhìn một cái, trực tiếp cởi áo khoác của
vào đi.”
Trần Anh Thư rũ mắt xuống nhìn mới thấy
đứng ở xung quanh nhìn thấy bộ dạng đầy sát khí đang đi tới của Trương Thiên Thành thì không thèm quan tâm cái gì nữa, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy chỉ để lại một người.
Trương Thiên Thành bước tới và cầm một thanh sắt đập vào đầu người đàn ông kia.
Người đàn ông đó dùng tay sờ lên đầu mình, sau khi nhìn thấy dòng máu nóng hổi đang chảy xuống thì trong nhất thời ngã xuống lâm vào hôn mê.
Trần Anh Thư sợ hãi hét lên một tiếng, cô ta nhìn bộ dạng khủng bố của Trương Thiên Thành chỉ lí nhí nói: “Thiên Thành... Người đó.”
“Không sao rồi”
Giây phút này quần áo của Trần Anh Thư lộn xộn lộ ra một mảng ở trước ngực. Anh cũng không nhìn một cái, trực tiếp cởi áo khoác của
mình lên sau đó vất vào trong xe và ra lạnh: “Mặc vào đi.”
Trần Anh Thư rũ mắt xuống nhìn mới thấy
kinh ngạc.
Nếu như tên đang nằm ở dưới đất kia nếu như mà còn sống, thì sẽ bị bắt lại sẽ khai hết những chuyện vừa nãy ra, thế thì bản thân cô ta cũng sẽ gặp phiền phức.
“Mặc chưa?”
Thấy phía sau không có động tĩnh gì thì Trương Thiên Thành mới quay đầu lại, liền nhìn thấy Trần Anh Thư đang thẫn thờ. Anh cho rằng là do bản thân mình tới muộn, cho nên nói: “Nếu không sao rồi lần sau đừng có đi theo nữa, không phải lần nào anh cũng tới kịp như bây giờ đâu.”
Trần Anh Thư nghe thấy thế liền bật khóc.
Trương Thiên Thành nhăn mày lại.
Trần Anh Thư của lúc trước không hề có bộ dạng như thế này. Trong lòng anh cảm thấy phiền phức liền đi thẳng tới chỗ tên cướp, sau đó trói người đó lại rồi vất vào cốp xe.
Nhìn thấy Trần Anh Thư vẫn chưa đi theo thì
Trương Thiên Thành bước tới một lần nữa rồi vỗ mạnh lên cửa sổ xe: “Lên xe của anh để về, những chuyện còn lại sẽ do Trần Đức Bảo xử lý”.
Thắng tới khi mấy người còn lại đang xem phim miễn phí ở bên ngoài lên tiếng: “Đại ca, có người tới rồi, chúng ta nhanh chạy thôi”
“Đừng có mà xàm sỡ con gái nhà người ta, đ.m”
Đạn đã lên không thể không bắn, cho nên người đàn ông đó không nghĩ được cái gì nữa, cởi quần ra. Trần Anh Thư nhìn thấy thế cũng bắt đầu sợ hãi, cô ta lớn tiếng hét: “Làm gì đó”.
“Làm cái gì hả? Chẳng phải là cô muốn như thể sao, hôm nay anh đây sẽ thỏa mãn cho cô em."
Người đàn ông cười đểu giả, mấy người đang
đứng ở xung quanh nhìn thấy bộ dạng đầy sát khí đang đi tới của Trương Thiên Thành thì không thèm quan tâm cái gì nữa, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy chỉ để lại một người.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Trương Thiên Thành bước tới và cầm một thanh sắt đập vào đầu người đàn ông kia.
Người đàn ông đó dùng tay sờ lên đầu mình, sau khi nhìn thấy dòng máu nóng hổi đang chảy xuống thì trong nhất thời ngã xuống lâm vào hôn mê.
Trần Anh Thư sợ hãi hét lên một tiếng, cô ta nhìn bộ dạng khủng bố của Trương Thiên Thành chỉ lí nhí nói: “Thiên Thành... Người đó.”
“Không sao rồi”
Giây phút này quần áo của Trần Anh Thư lộn xộn lộ ra một mảng ở trước ngực. Anh cũng không nhìn một cái, trực tiếp cởi áo khoác của
vào đi.”
Trần Anh Thư rũ mắt xuống nhìn mới thấy
đứng ở xung quanh nhìn thấy bộ dạng đầy sát khí đang đi tới của Trương Thiên Thành thì không thèm quan tâm cái gì nữa, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy chỉ để lại một người.
Trương Thiên Thành bước tới và cầm một thanh sắt đập vào đầu người đàn ông kia.
Người đàn ông đó dùng tay sờ lên đầu mình, sau khi nhìn thấy dòng máu nóng hổi đang chảy xuống thì trong nhất thời ngã xuống lâm vào hôn mê.
Trần Anh Thư sợ hãi hét lên một tiếng, cô ta nhìn bộ dạng khủng bố của Trương Thiên Thành chỉ lí nhí nói: “Thiên Thành... Người đó.”
“Không sao rồi”
Giây phút này quần áo của Trần Anh Thư lộn xộn lộ ra một mảng ở trước ngực. Anh cũng không nhìn một cái, trực tiếp cởi áo khoác của
mình lên sau đó vất vào trong xe và ra lạnh: “Mặc vào đi.”
Trần Anh Thư rũ mắt xuống nhìn mới thấy
kinh ngạc.
Nếu như tên đang nằm ở dưới đất kia nếu như mà còn sống, thì sẽ bị bắt lại sẽ khai hết những chuyện vừa nãy ra, thế thì bản thân cô ta cũng sẽ gặp phiền phức.
“Mặc chưa?”
Thấy phía sau không có động tĩnh gì thì Trương Thiên Thành mới quay đầu lại, liền nhìn thấy Trần Anh Thư đang thẫn thờ. Anh cho rằng là do bản thân mình tới muộn, cho nên nói: “Nếu không sao rồi lần sau đừng có đi theo nữa, không phải lần nào anh cũng tới kịp như bây giờ đâu.”
Trần Anh Thư nghe thấy thế liền bật khóc.
Trương Thiên Thành nhăn mày lại.
Trần Anh Thư của lúc trước không hề có bộ dạng như thế này. Trong lòng anh cảm thấy phiền phức liền đi thẳng tới chỗ tên cướp, sau đó trói người đó lại rồi vất vào cốp xe.
Nhìn thấy Trần Anh Thư vẫn chưa đi theo thì
Trương Thiên Thành bước tới một lần nữa rồi vỗ mạnh lên cửa sổ xe: “Lên xe của anh để về, những chuyện còn lại sẽ do Trần Đức Bảo xử lý”.
Bình luận facebook