• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Mất rồi xin đừng tìm (2 Viewers)

  • Chương 670 “Không có vấn đề gì nữa!”

Trương Thiên Thành vừa mới dứt lời, mọi người đều ồ lên một tiếng, chẳng ai còn hình tượng nghiêm túc mà các cổ đông nên có cả, bọn họ chỉ sợ trong tay mình không có tài liệu mà thôi.


Người đầu tiên chộp được tài liệu, chỉ cần nhìn một cái liền hét lên một tiếng kinh ngạc, chẳng bao lâu sau là những tiếng hét liên tiếp.





Vũ Linh Đan rõ ràng cũng nhận thấy được khóe miệng của Trương Thiên Thành nhếch lên nở một nụ cười châm chọc.


“Sao cô không thử xem một chút xem?”


Trương Thiên Thành có chút hứng thú nhìn về phía Vũ Linh Đan.



Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !



Sắc mặt Vũ Linh Đan thản nhiên như không, không hề biểu hiện ra bên ngoài là nội tâm cô đang dậy sóng như thế nào. Cô thẳng thừng nói: “Từ phản ứng của bọn họ là có thể nhìn ra rồi, không cần tôi phải lãng phí thời gian”.


Trương Thiên Thành gật gật đầu, đối với thái độ của Vũ Linh Đan, anh ít nhiều cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.


Anh thừa nhận vls không giống với những người phụ nữ bình thường, nếu không cô cũng sẽ không được anh coi trọng. Giống như hôm nay vậy... để mà so sánh thì phải nói là đám cổ đông quá kém.


Trương Thiên Thành ngồi trên ghế, anh kéo cà vạt sau đó hắng giọng ho khan lấy hai tiếng. Sau khi tất cả mọi người quay lại thì anh mới lên tiếng: “Những thứ cần xem đều đã xem rồi, còn có vấn


“Sao cô không thử xem một chút xem?”


Trương Thiên Thành có chút hứng thú nhìn về phía Vũ Linh Đan.


Sắc mặt Vũ Linh Đan thản nhiên như không, không hề biểu hiện ra bên ngoài là nội tâm cô đang dậy sóng như thế nào. Cô thẳng thừng nói: “Từ phản ứng của bọn họ là có thể nhìn ra rồi, không cần tôi phải lãng phí thời gian”.


Trương Thiên Thành gật gật đầu, đối với thái độ của Vũ Linh Đan, anh ít nhiều cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.


Anh thừa nhận vls không giống với những người phụ nữ bình thường, nếu không cô cũng sẽ không được anh coi trọng. Giống như hôm nay vậy... để mà so sánh thì phải nói là đám cổ đông quá kém.


Trương Thiên Thành ngồi trên ghế, anh kéo cà vạt sau đó hắng giọng ho khan lấy hai tiếng. Sau khi tất cả mọi người quay lại thì anh mới lên tiếng: “Những thứ cần xem đều đã xem rồi, còn có vấn đề gì nữa không?”


“Không có vấn đề gì nữa!”


Có người nói.


Nhưng cũng có người lên tiếng chất vấn: “Tổng giám đốc Trương, trên đây viết cậu đã có được 80% số cổ phần của Tập đoàn Bạch Đằng, tức là 22% cổ phần của công ty. Nhưng mà không phải bây giờ cổ phần vẫn đang trong quá trình chứng thực sao, vụ án của Vũ Phong Toàn còn chưa kết thúc..”


Đại khái ý là, bây giờ Trương Thiên Thành không thể nắm được cổ phần trong tay. Mà cho dù nắm được cổ phần trong tay thì tuyệt đối cũng không có chuyện có được con số lớn như vậy.


“Cậu giải thích cái này đi.”


Trương Thiên Thành lại kéo kéo cà vạt, vẻ mặt vô cùng thoải mái. Anh cười cười sau đó tiếp lời: “Rất đơn giản, cổ phần của Vũ Phong Toàn là do tôi giúp ông ấy. Số cổ phần còn lại được giao cho tôi thì có vấn đề gì chứ?”


Tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc, dường như nhất thời vẫn chưa hiểu được ý mà Trương Thiên Thành muốn nói.


Lúc này Vũ Linh Đan lại kinh ngạc đứng bật dậy. vẻ mặt không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Trương Thiên Thành, cố chất vấn: “Ý của anh là anh giúp ông ấy trả nợ sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom