Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 682 Kẻ điên nào đứng đây
“Tổng giám đốc Vũ, cô mau ký tên đi”
Vũ Linh Đan vẫn có chút do dự, nhìn về phía Trương Thiên Thành. Đến khi Trương Thiên Thành gật đầu, Vũ Linh Đan lúc này mới đề bút ký tên.
Lúc sau, Trương Thiên Thành cùng Vũ Linh Đan thay đổi vị trí. Vũ Linh Đan đứng ở trên bục, rõ ràng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng cô lại thấy trên người gánh nặng chồng chất
Chưa từng nghĩ tới, có một ngày chính mình sẽ tự đứng ở chỗ này. Giờ phút này cô cảm thấy đây như một giấc mộng. Nhưng quan trọng là Trương Thiên Thành cũng ở đây.
Hai người nhìn thoáng qua nhau, Vũ Linh Đan mỉm cười, cô hạ giọng nói: “Thật sự cảm ơn vì mọi người đã ủng hộ tôi, về việc liên quan đến Vũ thị..”
“Khoan đã!”
“Tôi không cho phép, không ai có quyền khai trừ chức vị của tôi!”.
Vũ Linh Đan còn chưa nói xong, cửa phòng họp bỗng nhiên mở tung. Lương Học Đồng phi vọt vào, thấy người đứng trên bục là Vũ Linh Đan mà không phải Trương Thiên Thành, hắn kinh ngạc.
Có người lên tiếng nói: “Kẻ điên nào đứng đây, mau đuổi hẳn ra ngoài đi!”
Bảo vệ đứng ở phía sau vừa nghe lời này liền không quan tâm thân phận của Lương Học Đông, lập tức đẩy hắn ra ngoài.
“Vũ Linh Đan, cô đúng là người phụ nữ tàn nhẫn, hay lắm, hôm nay tôi rốt cuộc cũng nhìn rõ..”
“Ha ha ha thật không thể ngờ, Lương Học Đông tôi lại thua dưới tay cô, ha ha, Vũ Linh Đan, cô đúng thật là.”
Vũ Linh Đan nhắm hai mắt, chờ xung quanh yên tĩnh trở lại mới cất lời:
“Những gì không quan trọng chờ đến hội nghị sau nói tiếp, hiện tại chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm”
Lương Học Đông đến làm loạn, Vũ Linh Đan cũng không có tâm tư mở lại hội nghị. Trương Thiên Thành hai tay đút túi, nghênh ngang đi đến bên cạnh Vũ Linh Đan, không e dè mà kéo tay cô.
Các cổ đông không có ý kiến gì, ngăn không nổi tò mò nói: “Hai người muốn tái hôn, chúng tôi chúc mừng hai người”
Trương Thiên Thành cười cười, không phản bác lại. Chỉ thâm tình nhìn Vũ Linh Đan, nói: “Cũng phải xem Tổng giám đốc Vũ có chịu không đã”
Lời này anh vừa nói ra, trong phòng họp có tiếng phì cười. Mọi người không tự chủ được mà Vỗ tay, chọc cho Vũ Linh Đan đỏ mặt ngại ngùng vô cùng. Không cần Trương Thiên Thành nắm tay mà tự mình ra khỏi phòng họp.
Khi cả hai đi xuống phát hiện Lương Học Đông vẫn còn ở trong đại sảnh làm loạn. Lúc này vừa thấy Lương Học Đông xông tới, Trương Thiên Thành đã nhanh chóng đứng chắn trước mặt Vũ Linh Đan.
Lương Học Đông cuối cùng cũng bị bảo vệ bắt lại, không xông tới nữa. Nhưng Trương Thiên Thành vẫn đi đến cạnh Lương Học Đông, hai mắt lạnh băng trầm giọng cảnh cáo:
“Toàn bộ Hội đồng quản trị đã thông qua phiếu bầu bãi miễn anh, Tổng giám đốc Lương, tôi thấy những chuyện sau này anh tự giải quyết cho tốt đi!”
“Chết tiệt!”
Vũ Linh Đan vẫn có chút do dự, nhìn về phía Trương Thiên Thành. Đến khi Trương Thiên Thành gật đầu, Vũ Linh Đan lúc này mới đề bút ký tên.
Lúc sau, Trương Thiên Thành cùng Vũ Linh Đan thay đổi vị trí. Vũ Linh Đan đứng ở trên bục, rõ ràng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng cô lại thấy trên người gánh nặng chồng chất
Chưa từng nghĩ tới, có một ngày chính mình sẽ tự đứng ở chỗ này. Giờ phút này cô cảm thấy đây như một giấc mộng. Nhưng quan trọng là Trương Thiên Thành cũng ở đây.
Hai người nhìn thoáng qua nhau, Vũ Linh Đan mỉm cười, cô hạ giọng nói: “Thật sự cảm ơn vì mọi người đã ủng hộ tôi, về việc liên quan đến Vũ thị..”
“Khoan đã!”
“Tôi không cho phép, không ai có quyền khai trừ chức vị của tôi!”.
Vũ Linh Đan còn chưa nói xong, cửa phòng họp bỗng nhiên mở tung. Lương Học Đồng phi vọt vào, thấy người đứng trên bục là Vũ Linh Đan mà không phải Trương Thiên Thành, hắn kinh ngạc.
Có người lên tiếng nói: “Kẻ điên nào đứng đây, mau đuổi hẳn ra ngoài đi!”
Bảo vệ đứng ở phía sau vừa nghe lời này liền không quan tâm thân phận của Lương Học Đông, lập tức đẩy hắn ra ngoài.
“Vũ Linh Đan, cô đúng là người phụ nữ tàn nhẫn, hay lắm, hôm nay tôi rốt cuộc cũng nhìn rõ..”
“Ha ha ha thật không thể ngờ, Lương Học Đông tôi lại thua dưới tay cô, ha ha, Vũ Linh Đan, cô đúng thật là.”
Vũ Linh Đan nhắm hai mắt, chờ xung quanh yên tĩnh trở lại mới cất lời:
“Những gì không quan trọng chờ đến hội nghị sau nói tiếp, hiện tại chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm”
Lương Học Đông đến làm loạn, Vũ Linh Đan cũng không có tâm tư mở lại hội nghị. Trương Thiên Thành hai tay đút túi, nghênh ngang đi đến bên cạnh Vũ Linh Đan, không e dè mà kéo tay cô.
Các cổ đông không có ý kiến gì, ngăn không nổi tò mò nói: “Hai người muốn tái hôn, chúng tôi chúc mừng hai người”
Trương Thiên Thành cười cười, không phản bác lại. Chỉ thâm tình nhìn Vũ Linh Đan, nói: “Cũng phải xem Tổng giám đốc Vũ có chịu không đã”
Lời này anh vừa nói ra, trong phòng họp có tiếng phì cười. Mọi người không tự chủ được mà Vỗ tay, chọc cho Vũ Linh Đan đỏ mặt ngại ngùng vô cùng. Không cần Trương Thiên Thành nắm tay mà tự mình ra khỏi phòng họp.
Khi cả hai đi xuống phát hiện Lương Học Đông vẫn còn ở trong đại sảnh làm loạn. Lúc này vừa thấy Lương Học Đông xông tới, Trương Thiên Thành đã nhanh chóng đứng chắn trước mặt Vũ Linh Đan.
Lương Học Đông cuối cùng cũng bị bảo vệ bắt lại, không xông tới nữa. Nhưng Trương Thiên Thành vẫn đi đến cạnh Lương Học Đông, hai mắt lạnh băng trầm giọng cảnh cáo:
“Toàn bộ Hội đồng quản trị đã thông qua phiếu bầu bãi miễn anh, Tổng giám đốc Lương, tôi thấy những chuyện sau này anh tự giải quyết cho tốt đi!”
“Chết tiệt!”
Bình luận facebook