Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
Bất quá chỉ ba ngày, liền có mấy ngàn người đăng kí trở thành lính đánh thuê cửa Long Châu binh đoàn đánh thuê, đã có không ít người tiếp nhận nhiệm vụ trong đại sảnh nhiệm vụ.
Chỉ trong thời gian ba ngày, trong đại sảnh tầng một liền người đến người đi tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
Vân Khởi đứng ở một góc hẻo lánh, nhìn xem mọi người trong đại sảnh, những người này bất quá là vì điều kiện ưu việt của công hội mà đến, ngược lại không có lòng trung thành gì.
Cái nàng muốn đạt được sự trung thành những người này, trong lòng một lòng vì muốn bảo vệ công hội, chỉ có như vậy lực lượng công hội mới có thể không ngừng lớn mạnh.
Mấy ngày nay công hội vừa mới thành lập, Dung Ly cùng Cao Lôi hai người rất bận rộn, ngay cả Đồng Hạo đều bị Cao Lôi phái đi ra làm việc.
"Tiểu Khởi" Cao Lôi bước nhanh vội vã đi đến bên cạnh Vân Khởi, đưa cho Vân Khởi một cái thiệp mời.
"Đây là cái gì?" Vân Khởi mở ra thiệp mời, theo miệng hỏi.
"Thủ trưởng quân đoàn Thanh Long đại thọ sáu mươi, đưa thiệp mời tới" Cao Lôi trầm giọng nói, mạt thế người người sống không tốt, thế lại không nghĩ tới vẫn còn có người có thể nhớ kỹ mừng thọ.
Vân Khởi cũng biết gần nhất hành động của nàng đúng là hơi lớn, nghĩ chắc chắn hấp dẫn không ít người để mắt tới, những người này cố kỵ Khung Chỉ, sẽ không rõ rệt đối bọn họ như thế nào, nhưng hiếu kỳ chắc chắn là không thiếu được.
Mừng thọ cũng không phải là mục đích chính, ngược lại khả năng bày ra thực lực, cho người đưa thiệp mời là muốn thăm dò chính mình đi.
"Chúng ta đi không?" Nói thật Cao Lôi không muốn đi, hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm đây!
"Đi, đi chứ, tại sao không đi?" Vân Khởi cười khẽ
"Đến lúc đó chính mình phải thể hiện rõ ràng có khả năng đảm nhiệm cái công hội này được hay không a."
"Nhưng?" Cao Lôi mặc dù không thích đi, nhưng là Vân Khởi một cái người đi, Cao Lôi cũng lo lắng, gấp rút muốn ngăn cản.
Vân Khởi đưa tay ngăn lời nói của Cao Lôi, "anh Cao yên tâm, không ai có thể làm gì ta."
Cao Lôi gặp Vân Khởi chủ ý đã định, liền gật đầu xem như đáp ứng, cô em gái này của hắn không phải là cái người mềm yếu gì.
--- ------ -------Hai ngày sau---- ------ ------ ------ ------ ----
Vân Khởi sáng sớm đi ra khỏi cửa, Quyền gia là một trong bốn đại thế gia ở căn cứ kinh đô, đương gia là lão gia tử hôm nay đại thọ sáu mươi, căn cứ kinh đô không biết có bao nhiêu người nghĩ muốn tìm cơ hội nịnh bợ Quyền gia, trăm phương ngàn kế muốn đạt được thiệp mời của Quyền gia.
Tòa nhà Quyền gia ở trong thành căn cứ, diện tích vài chục mẫu, tại đây trong thành tấc đất tấc vàng, có một tòa nhà như vậy quả thực chính là có thể so với hoàng cung a.
Vân Khởi một mình lái xe đi vào tòa nhà Quyền gia trước mặt, cách tòa nhà Quyền gia trăm mét cũng đã có bảo vệ kiểm tra rồi, không có thiệp mời chắc chắn sẽ không cho vào.
Cổng lớn màu đen to lớn trang trọng, từ từ mở ra, hai bên cửa chính đứng vô số người mặc quân phục quân nhân đứng ở hai bên, ánh mắt sắc bén, làm cho người ta cảm thấy đứng ngồi không yên.
Vân Khởi đưa ra thiệp mời, rất nhanh đã có người đem Vân Khởi xe rời đi, chạy đến bãi đậu xe, sau đó dẫn Vân Khởi vào tòa nhà lớn.
Một đường thảm màu đỏ thật dài mềm mại theo từ trong nhà lớn kéo dài đến cửa lớn, đi lên trên thảm chỉ cảm thấy như đang dẫm lên đám mây, mềm mại làm cho người ta chỉ cảm thấy một loại thoải mái không gì sánh kịp.
Dẫn đường phục vụ đều là mỹ nữ cao gầy mặc sườn xám. Những mỹ nữ này dáng người rất chuẩn, khuôn mặt tuyệt mỹ, nói năng lễ độ, đối mặt với khách nhân thái độ phảng phất như đối đãi với thượng đế.
Một phục vụ nam dị thường đẹp trai dẫn Vân Khởi đi vào tòa nhà lớn. Trong nhà lớn đã có không ít người, những người này quần áo quý phái, nói năng phong nhã, không có một chút gì giống như đang ở mạt thế. Mặc kệ lúc nào, đều có một vài người đứng ở đỉnh cao tồn tại.
Vân Khởi biết rõ những người có mặt tại đây, đay số là những người có tiếng nói trong căn cứ.
Mạt thế làm cho không biết bao nhiêu chuyện phát sinh, trong một đêm từ đại gia biến thành tên ăn mày, nhưng có một số gia tộc ở trước mạt thế có được tin tức cụ thể, nhanh chóng chuẩn bị kỹ càng, như vậy những người này ở sau mạt thế, dựa vào vật tư dự trữ, rất nhanh liền trở thành những người đứng đầu. Cũng có một vài đại thế gia ở trước mạt thế ở ẩn, nhưng sau mạt thế, phát triển mạnh khiến mọi người phải ngước nhìn.
Đại sảnh dưới tầng một chủa tòa nhà trang trí vô cùng xa hoa, bày rất nhiều thức ăn, trái cây, nước trái cây, rượu ngon… Những thứ thức ăn này tùy tiện cũng so với một mạng người càng thêm trân quý, không nghĩ tới Quyền gia thâm sâu như thế, Vân Khởi là có không gian làm hậu thuẫn, mới có thể dự trữ nhiều vật tư như vậy.
Không nghĩ tới Quyền gia thế nhưng cũng có thể trước mạt thế chuẩn bị nhiều vật tư được như vậy.
Những người này quần áo sạch sẽ, khuôn mặt hồng hào, trong lúc nói chuyện mang theo sự vênh váo tự đắc tài trí hơn người.
Vân Khởi còn chứng kiến nhiều dị năng giả cấp sáu, nghe nói những dị năng giả này đều là tiểu đội trưởng dị năng giả của quân doanh Thanh Long.
Vân Khởi đi vào đại sảnh, tiện tay bưng một ly nước trái cây, đi đến một góc vắng vẻ, ngồi xuống.
Trong đại sảnh rất nhiều người, khoảng chừng mấy trăm người, mạt thế rất nhiều người khổ sở, không có ăn cơm, mỗi ngày người rất nhiều vì muốn sinh tồn mà không chú ý hi sinh tính mạng đi ra ngoài săn giết tang thi, nhưng đồng dạng với đó, cũng có rất nhiều người có thể có thể an nhàn hưởng phú quý.
Vân Khởi nhìn một chút đồng hồ đeo tay, đã mười một giờ, nàng đã uống ba chén nước trái cây, không nghĩ tới lão gia tử Quyền gia thế nhưng còn không có đi ra.
Đi ra đãi khách chính là đại thiếu gia Quyền gia Quyền Tôn, là đứa cháu đắc ý nhất của lão gia tử.
Quyền Tôn là đội trưởng thanh long quân doanh, bất quá tuổi chỉ gần 25 tuổi, sau khi mạt thế tiến đến, lại thức tỉnh song hệ dị năng, dị năng hệ kim cùng dị năng hệ hỏa.
Quyền Tôn thân hình cao lớn, dung mạo anh tuấn không bao nhiêu cô gái nguyện chết vì hắn rồi, vị đại thiếu này trên mặt tràn đầy kiêu căng. Quyền đại thiếu kiêu căng, Vân Khởi vẫn có thể lý giải được, Quyền gia hiện thời có thể nói là nhất thế gia, trong tay lại là thanh long quân doanh là quân doanh cường đại nhất trong thủ đô, bản thân Quyền đại thiếu lại là dị năng giả cấp sáu, tự nhiên có đủ vốn để cao ngạo.
Vân Khởi sờ sờ bụng, có chút đói bụng. Buổi sáng mặc dù là ăn cơm mới đi, nhưng là hiện tại đã qua ba giờ, bụng đã trống trơn, Vân Khởi đứng lên, dự định lấy ít đồ ăn.
Trên mặt bàn dài, bày đầy các loại mỹ thực, có mới mẻ: salad trái cây, đồ ăn tinh xảo, điểm tâm hương vị ngọt ngào…
Vân Khởi cầm lấy một cái khay nhỏ, từ từ chọn lựa thức ăn mà chính mình cảm thấy hứng thú.
"Hi Hi..." Một đám cô gái ăn mặc xinh đẹp vây quanh một nữ nhân xinh đẹp tới bên cạnh Vân Khởi.
Vân Khởi không ngẩng đầu, tiếp tục chọn lựa thức ăn chính mình cảm thấy hứng thú.
"Song Song, có muốn ăn chút đồ ăn gì hay không, cái này điểm tâm không sai a" một cô gái đáng yêu đối với cô gái xinh đẹp bị vây quanh ở bên trong nịnh nọt nói.
Cô gái tên là Song Song đúng là đại tiểu thư Quyền gia Quyền Song có thể nói là đương kim tiểu thư đệ nhất danh gia.
Quyền Song sắc mặt cao ngạo, bực mình nhìn thoáng qua cô gái ngón tay gật đầu, khinh thường nói:
"Các ngươi ăn đi, những vật này ta đều ăn đến phát chán."
Khuôn mặt khả ái của cô gái kia lập tức cứng đờ, rất nhanh khôi phục tự nhiên
"Đúng vậy, những thứ này trước mạt thế cũng không phải là hiếm có, nhưng giờ sau mạt thế, cũng không thể thường xuyên ăn đâu, chúng ta cũng là dính chút ánh sáng của Song Song, nếu không chúng ta ở đâu có thể ăn được điểm tâm mỹ vị như thế."
"Đúng vậy, đúng vậy, đây đều là công lao của Song Song!"
"Song Song ngươi thật sự là quá tốt!"
"Song Song..."
Một bên mấy cô gái bắt đầudùng những từ ngữ buồn nôn khen tặng Quyền Song, Quyền Song cũng bất quá là cô gái chừng hai mươi tuổi, bị bạn cùng lứa tuổi khen tặng như thế lòng hư vinh tự nhiên đạt được thỏa mãn thật lớn.
Quyền Song bị khen tặng cao hứng, tay ngọc vung lên rất là hào khí nói:
"Các ngươi thích gì tùy tiện cầm, dù sao những loại điểm tâm này, nhà chúng ta còn nhiều, rất nhiều."
Những cô gái sau khi nghe xong, đối với Quyền Song càng thêm khen tặng.
Những thứ này cô gái có thể xuất hiện tại nơi này đã nói lên, nhà bọn họ hẳn là không thiếu ăn uống, ít nhất có thể ở trong mạt thế sinh sống tốt.
Nhưng những điểm tâm này là cái loạihương vị ngọt ngào quyến rũ, các nàng lại không có khả năng như ở trước mạt thế muốn ăn thì ăn, những thứ điểm tâm này hương vị ngọt ngào, các nàng cũng đã thật lâu không có ăn vào.
Vân Khởi đối với mấy cái này tự nhiên không có hứng thú, cẩn thận chọn lựa thức ăn mình thích.
Những cô gái vây ở xung quanh Quyên Song nghe được lời nói của cô nàng, rối rít thận trọng lấy đến cái khay nhỏ đi đến bên bàn chọn lựa thức ăn mình thích.
Vân Khởi trong tay cầm cái kẹp, đang muốn kẹp một cái bánh mousse đáng yêu chính mình nhìn trúng.
Đột nhiên một cái đồng dạng cái kẹp cùng cái kẹp Vân Khởi đụng phải cùng nhau, cũng là muốn hướng tới cùng một khối bánh mousse còn dư lại cuối kia.
Vân Khởi sửng sốt một tý, nhìn về phía chủ nhân kia cái kẹp, là một cô gái khả ái mặc váy hồng phấn bông vải, bên trong phòng có hệ thống sưởi, cũng không phải rét lạnh, tự nhiên cũng không cần giống như là gấu trầm trọng như bắc cực như bên ngoài vậy.
Cô gái khả ái kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới cũng có người cũng giống mình đều hướng cái điểm tâm kia.
Vân Khởi hướng tới cô gái kia gật đầu nhẹ, sau đó tay chuyển một cái khác, liền buông tha khối điểm tâm này, tìm kiếm thức ăn khác mình cảm thấy hứng thú.
Cô gái kia trên hai mắt tức giận đánh giá Vân Khởi, thử dò xét:
"Xin hỏi tiểu thư là?"
"Ngươi hảo ta gọi là Vân Khởi, " Vân Khởi lễ phép cùng kia cô gái khả ái chào hỏi.
Vân Khởi? cô gái khả ái kia nhíu mày lại nghĩ tới cẩn thận chính mình có quen biết cái đại thế gia nào là họ Vân không, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cô gái cũng không nhớ rõ có cái thế gia hoặc là nhà giàu nào họ Vân.
Cô gái nhìn lại quần áo trên người Vân Khởi mặc, cũng không có gì đặc biệt, lập tức liền mất đi hứng thú cùng Vân Khởi nói chuyện
"Ngươi tránh ra, thức ăn này là ta vừa ý." Cô gái biết rõ Vân Khởi không phải là cái thiên kim tiểu thư thế gia nào, giọng nói lập tức cao ngạo.
"Ngươi?" Vân Khởi cười lạnh, nàng không muốn gây chuyện, nhưng là có chút người nhất định gây sự với nàng, như vậy nàng Vân Khởi cũng không sợ.
Vân Khởi khinh miệt, ánh mắt lạnh nhạt, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt trần cô gái khả ái kia tực giận đỏ bừng
"Đương nhiên, những thứ này đều là bổn tiểu thư vừa ý, ngươi tránh ra!"
Giọng cô gái kia ngang ngược làm hấp dẫn nhưng cô gái khác chú ý tới, rối rít đi tới, kể cả đại tiểu thư Quyền Song cũng đi đến.
Cô gái khả ái gặp đồng bạn của mình đến đây, càng thêm hăng, bĩu môi, có chút ủy khuất nói lại việc vừa rồi một lần, theo cô gái trong miệng nói ra, thì tự nhiên biến thành Vân Khởi không đúng.
Bạn cô gái ấn tượng đối Vân Khởi lập tức ác liệt, đặc biệt là Quyền Song.
Quyền Song là quyền gia đại tiểu thư, lại là đương kim đệ nhất danh gia, thân phận địa vị tự nhiên không giống bình thường, bằng hữu của mình ở trên yến hội trong nhà mình nhận lấy ủy khuất, Quyền Song tự nhiên sẽ không ngồi yên không đến.
Vì vậy, Quyền Song lạnh lùng lườm Vân Khởi một cái
"Không đếch cần biết ngươi là ai, đều thỉnh ngươi rời đi, chúng ta Quyền gia không hoan nghênh ngươi!"
Chỉ trong thời gian ba ngày, trong đại sảnh tầng một liền người đến người đi tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
Vân Khởi đứng ở một góc hẻo lánh, nhìn xem mọi người trong đại sảnh, những người này bất quá là vì điều kiện ưu việt của công hội mà đến, ngược lại không có lòng trung thành gì.
Cái nàng muốn đạt được sự trung thành những người này, trong lòng một lòng vì muốn bảo vệ công hội, chỉ có như vậy lực lượng công hội mới có thể không ngừng lớn mạnh.
Mấy ngày nay công hội vừa mới thành lập, Dung Ly cùng Cao Lôi hai người rất bận rộn, ngay cả Đồng Hạo đều bị Cao Lôi phái đi ra làm việc.
"Tiểu Khởi" Cao Lôi bước nhanh vội vã đi đến bên cạnh Vân Khởi, đưa cho Vân Khởi một cái thiệp mời.
"Đây là cái gì?" Vân Khởi mở ra thiệp mời, theo miệng hỏi.
"Thủ trưởng quân đoàn Thanh Long đại thọ sáu mươi, đưa thiệp mời tới" Cao Lôi trầm giọng nói, mạt thế người người sống không tốt, thế lại không nghĩ tới vẫn còn có người có thể nhớ kỹ mừng thọ.
Vân Khởi cũng biết gần nhất hành động của nàng đúng là hơi lớn, nghĩ chắc chắn hấp dẫn không ít người để mắt tới, những người này cố kỵ Khung Chỉ, sẽ không rõ rệt đối bọn họ như thế nào, nhưng hiếu kỳ chắc chắn là không thiếu được.
Mừng thọ cũng không phải là mục đích chính, ngược lại khả năng bày ra thực lực, cho người đưa thiệp mời là muốn thăm dò chính mình đi.
"Chúng ta đi không?" Nói thật Cao Lôi không muốn đi, hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm đây!
"Đi, đi chứ, tại sao không đi?" Vân Khởi cười khẽ
"Đến lúc đó chính mình phải thể hiện rõ ràng có khả năng đảm nhiệm cái công hội này được hay không a."
"Nhưng?" Cao Lôi mặc dù không thích đi, nhưng là Vân Khởi một cái người đi, Cao Lôi cũng lo lắng, gấp rút muốn ngăn cản.
Vân Khởi đưa tay ngăn lời nói của Cao Lôi, "anh Cao yên tâm, không ai có thể làm gì ta."
Cao Lôi gặp Vân Khởi chủ ý đã định, liền gật đầu xem như đáp ứng, cô em gái này của hắn không phải là cái người mềm yếu gì.
--- ------ -------Hai ngày sau---- ------ ------ ------ ------ ----
Vân Khởi sáng sớm đi ra khỏi cửa, Quyền gia là một trong bốn đại thế gia ở căn cứ kinh đô, đương gia là lão gia tử hôm nay đại thọ sáu mươi, căn cứ kinh đô không biết có bao nhiêu người nghĩ muốn tìm cơ hội nịnh bợ Quyền gia, trăm phương ngàn kế muốn đạt được thiệp mời của Quyền gia.
Tòa nhà Quyền gia ở trong thành căn cứ, diện tích vài chục mẫu, tại đây trong thành tấc đất tấc vàng, có một tòa nhà như vậy quả thực chính là có thể so với hoàng cung a.
Vân Khởi một mình lái xe đi vào tòa nhà Quyền gia trước mặt, cách tòa nhà Quyền gia trăm mét cũng đã có bảo vệ kiểm tra rồi, không có thiệp mời chắc chắn sẽ không cho vào.
Cổng lớn màu đen to lớn trang trọng, từ từ mở ra, hai bên cửa chính đứng vô số người mặc quân phục quân nhân đứng ở hai bên, ánh mắt sắc bén, làm cho người ta cảm thấy đứng ngồi không yên.
Vân Khởi đưa ra thiệp mời, rất nhanh đã có người đem Vân Khởi xe rời đi, chạy đến bãi đậu xe, sau đó dẫn Vân Khởi vào tòa nhà lớn.
Một đường thảm màu đỏ thật dài mềm mại theo từ trong nhà lớn kéo dài đến cửa lớn, đi lên trên thảm chỉ cảm thấy như đang dẫm lên đám mây, mềm mại làm cho người ta chỉ cảm thấy một loại thoải mái không gì sánh kịp.
Dẫn đường phục vụ đều là mỹ nữ cao gầy mặc sườn xám. Những mỹ nữ này dáng người rất chuẩn, khuôn mặt tuyệt mỹ, nói năng lễ độ, đối mặt với khách nhân thái độ phảng phất như đối đãi với thượng đế.
Một phục vụ nam dị thường đẹp trai dẫn Vân Khởi đi vào tòa nhà lớn. Trong nhà lớn đã có không ít người, những người này quần áo quý phái, nói năng phong nhã, không có một chút gì giống như đang ở mạt thế. Mặc kệ lúc nào, đều có một vài người đứng ở đỉnh cao tồn tại.
Vân Khởi biết rõ những người có mặt tại đây, đay số là những người có tiếng nói trong căn cứ.
Mạt thế làm cho không biết bao nhiêu chuyện phát sinh, trong một đêm từ đại gia biến thành tên ăn mày, nhưng có một số gia tộc ở trước mạt thế có được tin tức cụ thể, nhanh chóng chuẩn bị kỹ càng, như vậy những người này ở sau mạt thế, dựa vào vật tư dự trữ, rất nhanh liền trở thành những người đứng đầu. Cũng có một vài đại thế gia ở trước mạt thế ở ẩn, nhưng sau mạt thế, phát triển mạnh khiến mọi người phải ngước nhìn.
Đại sảnh dưới tầng một chủa tòa nhà trang trí vô cùng xa hoa, bày rất nhiều thức ăn, trái cây, nước trái cây, rượu ngon… Những thứ thức ăn này tùy tiện cũng so với một mạng người càng thêm trân quý, không nghĩ tới Quyền gia thâm sâu như thế, Vân Khởi là có không gian làm hậu thuẫn, mới có thể dự trữ nhiều vật tư như vậy.
Không nghĩ tới Quyền gia thế nhưng cũng có thể trước mạt thế chuẩn bị nhiều vật tư được như vậy.
Những người này quần áo sạch sẽ, khuôn mặt hồng hào, trong lúc nói chuyện mang theo sự vênh váo tự đắc tài trí hơn người.
Vân Khởi còn chứng kiến nhiều dị năng giả cấp sáu, nghe nói những dị năng giả này đều là tiểu đội trưởng dị năng giả của quân doanh Thanh Long.
Vân Khởi đi vào đại sảnh, tiện tay bưng một ly nước trái cây, đi đến một góc vắng vẻ, ngồi xuống.
Trong đại sảnh rất nhiều người, khoảng chừng mấy trăm người, mạt thế rất nhiều người khổ sở, không có ăn cơm, mỗi ngày người rất nhiều vì muốn sinh tồn mà không chú ý hi sinh tính mạng đi ra ngoài săn giết tang thi, nhưng đồng dạng với đó, cũng có rất nhiều người có thể có thể an nhàn hưởng phú quý.
Vân Khởi nhìn một chút đồng hồ đeo tay, đã mười một giờ, nàng đã uống ba chén nước trái cây, không nghĩ tới lão gia tử Quyền gia thế nhưng còn không có đi ra.
Đi ra đãi khách chính là đại thiếu gia Quyền gia Quyền Tôn, là đứa cháu đắc ý nhất của lão gia tử.
Quyền Tôn là đội trưởng thanh long quân doanh, bất quá tuổi chỉ gần 25 tuổi, sau khi mạt thế tiến đến, lại thức tỉnh song hệ dị năng, dị năng hệ kim cùng dị năng hệ hỏa.
Quyền Tôn thân hình cao lớn, dung mạo anh tuấn không bao nhiêu cô gái nguyện chết vì hắn rồi, vị đại thiếu này trên mặt tràn đầy kiêu căng. Quyền đại thiếu kiêu căng, Vân Khởi vẫn có thể lý giải được, Quyền gia hiện thời có thể nói là nhất thế gia, trong tay lại là thanh long quân doanh là quân doanh cường đại nhất trong thủ đô, bản thân Quyền đại thiếu lại là dị năng giả cấp sáu, tự nhiên có đủ vốn để cao ngạo.
Vân Khởi sờ sờ bụng, có chút đói bụng. Buổi sáng mặc dù là ăn cơm mới đi, nhưng là hiện tại đã qua ba giờ, bụng đã trống trơn, Vân Khởi đứng lên, dự định lấy ít đồ ăn.
Trên mặt bàn dài, bày đầy các loại mỹ thực, có mới mẻ: salad trái cây, đồ ăn tinh xảo, điểm tâm hương vị ngọt ngào…
Vân Khởi cầm lấy một cái khay nhỏ, từ từ chọn lựa thức ăn mà chính mình cảm thấy hứng thú.
"Hi Hi..." Một đám cô gái ăn mặc xinh đẹp vây quanh một nữ nhân xinh đẹp tới bên cạnh Vân Khởi.
Vân Khởi không ngẩng đầu, tiếp tục chọn lựa thức ăn chính mình cảm thấy hứng thú.
"Song Song, có muốn ăn chút đồ ăn gì hay không, cái này điểm tâm không sai a" một cô gái đáng yêu đối với cô gái xinh đẹp bị vây quanh ở bên trong nịnh nọt nói.
Cô gái tên là Song Song đúng là đại tiểu thư Quyền gia Quyền Song có thể nói là đương kim tiểu thư đệ nhất danh gia.
Quyền Song sắc mặt cao ngạo, bực mình nhìn thoáng qua cô gái ngón tay gật đầu, khinh thường nói:
"Các ngươi ăn đi, những vật này ta đều ăn đến phát chán."
Khuôn mặt khả ái của cô gái kia lập tức cứng đờ, rất nhanh khôi phục tự nhiên
"Đúng vậy, những thứ này trước mạt thế cũng không phải là hiếm có, nhưng giờ sau mạt thế, cũng không thể thường xuyên ăn đâu, chúng ta cũng là dính chút ánh sáng của Song Song, nếu không chúng ta ở đâu có thể ăn được điểm tâm mỹ vị như thế."
"Đúng vậy, đúng vậy, đây đều là công lao của Song Song!"
"Song Song ngươi thật sự là quá tốt!"
"Song Song..."
Một bên mấy cô gái bắt đầudùng những từ ngữ buồn nôn khen tặng Quyền Song, Quyền Song cũng bất quá là cô gái chừng hai mươi tuổi, bị bạn cùng lứa tuổi khen tặng như thế lòng hư vinh tự nhiên đạt được thỏa mãn thật lớn.
Quyền Song bị khen tặng cao hứng, tay ngọc vung lên rất là hào khí nói:
"Các ngươi thích gì tùy tiện cầm, dù sao những loại điểm tâm này, nhà chúng ta còn nhiều, rất nhiều."
Những cô gái sau khi nghe xong, đối với Quyền Song càng thêm khen tặng.
Những thứ này cô gái có thể xuất hiện tại nơi này đã nói lên, nhà bọn họ hẳn là không thiếu ăn uống, ít nhất có thể ở trong mạt thế sinh sống tốt.
Nhưng những điểm tâm này là cái loạihương vị ngọt ngào quyến rũ, các nàng lại không có khả năng như ở trước mạt thế muốn ăn thì ăn, những thứ điểm tâm này hương vị ngọt ngào, các nàng cũng đã thật lâu không có ăn vào.
Vân Khởi đối với mấy cái này tự nhiên không có hứng thú, cẩn thận chọn lựa thức ăn mình thích.
Những cô gái vây ở xung quanh Quyên Song nghe được lời nói của cô nàng, rối rít thận trọng lấy đến cái khay nhỏ đi đến bên bàn chọn lựa thức ăn mình thích.
Vân Khởi trong tay cầm cái kẹp, đang muốn kẹp một cái bánh mousse đáng yêu chính mình nhìn trúng.
Đột nhiên một cái đồng dạng cái kẹp cùng cái kẹp Vân Khởi đụng phải cùng nhau, cũng là muốn hướng tới cùng một khối bánh mousse còn dư lại cuối kia.
Vân Khởi sửng sốt một tý, nhìn về phía chủ nhân kia cái kẹp, là một cô gái khả ái mặc váy hồng phấn bông vải, bên trong phòng có hệ thống sưởi, cũng không phải rét lạnh, tự nhiên cũng không cần giống như là gấu trầm trọng như bắc cực như bên ngoài vậy.
Cô gái khả ái kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới cũng có người cũng giống mình đều hướng cái điểm tâm kia.
Vân Khởi hướng tới cô gái kia gật đầu nhẹ, sau đó tay chuyển một cái khác, liền buông tha khối điểm tâm này, tìm kiếm thức ăn khác mình cảm thấy hứng thú.
Cô gái kia trên hai mắt tức giận đánh giá Vân Khởi, thử dò xét:
"Xin hỏi tiểu thư là?"
"Ngươi hảo ta gọi là Vân Khởi, " Vân Khởi lễ phép cùng kia cô gái khả ái chào hỏi.
Vân Khởi? cô gái khả ái kia nhíu mày lại nghĩ tới cẩn thận chính mình có quen biết cái đại thế gia nào là họ Vân không, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cô gái cũng không nhớ rõ có cái thế gia hoặc là nhà giàu nào họ Vân.
Cô gái nhìn lại quần áo trên người Vân Khởi mặc, cũng không có gì đặc biệt, lập tức liền mất đi hứng thú cùng Vân Khởi nói chuyện
"Ngươi tránh ra, thức ăn này là ta vừa ý." Cô gái biết rõ Vân Khởi không phải là cái thiên kim tiểu thư thế gia nào, giọng nói lập tức cao ngạo.
"Ngươi?" Vân Khởi cười lạnh, nàng không muốn gây chuyện, nhưng là có chút người nhất định gây sự với nàng, như vậy nàng Vân Khởi cũng không sợ.
Vân Khởi khinh miệt, ánh mắt lạnh nhạt, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt trần cô gái khả ái kia tực giận đỏ bừng
"Đương nhiên, những thứ này đều là bổn tiểu thư vừa ý, ngươi tránh ra!"
Giọng cô gái kia ngang ngược làm hấp dẫn nhưng cô gái khác chú ý tới, rối rít đi tới, kể cả đại tiểu thư Quyền Song cũng đi đến.
Cô gái khả ái gặp đồng bạn của mình đến đây, càng thêm hăng, bĩu môi, có chút ủy khuất nói lại việc vừa rồi một lần, theo cô gái trong miệng nói ra, thì tự nhiên biến thành Vân Khởi không đúng.
Bạn cô gái ấn tượng đối Vân Khởi lập tức ác liệt, đặc biệt là Quyền Song.
Quyền Song là quyền gia đại tiểu thư, lại là đương kim đệ nhất danh gia, thân phận địa vị tự nhiên không giống bình thường, bằng hữu của mình ở trên yến hội trong nhà mình nhận lấy ủy khuất, Quyền Song tự nhiên sẽ không ngồi yên không đến.
Vì vậy, Quyền Song lạnh lùng lườm Vân Khởi một cái
"Không đếch cần biết ngươi là ai, đều thỉnh ngươi rời đi, chúng ta Quyền gia không hoan nghênh ngươi!"
Bình luận facebook