Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Mặt Trời Trong Tim Anh - Chương 167: Lọt vào tầm ngắm
Đưa Phạm Khả Hân vê phòng nghỉ ngơi xong Chúng Thanh Phong và Trịnh Xuân Quang ra ngoài ban công đứng nói chuyện với nhau.
Chúng Thanh Phong sốt sắng hỏi thăm về tình hình của Phạm Khả Hân: "Bao giờ Khả Hân mới tỉnh lại?"
Trịnh Xuân Quang trả lời: "Nhiệt độ cơ thể cô ấy đã ở mức bình thường nên sẽ được duy trì trong thời gian 24 giờ."
Chúng Thanh Phong quay sang nhìn Trịnh Xuân Quang nhờ cậy: "Cậu giúp mình theo dõi tình hình của Khả Hân cẩn thận nhé."
Trịnh Xuân Quang gật đầu đáp: "Chăm sóc bệnh nhân là trách nhiệm của bác sĩ, phó chủ tịch không cân phải lo lắng."
Chúng Thanh Phong hứa hẹn: "Xong vụ này mình sẽ mời cậu một chầu."
Trịnh Xuân Quang vui vẻ đồng ý: "Nhất trí!"
Trịnh Xuân Quang là bạn học cùng lớp hồi phổ thông của Chúng Thanh Phong.
Anh mới đi du học chuyên ngành bác sĩ ở Pháp về chưa lâu đã bị người bạn tốt của mình kéo vào thực hiện phi vụ có một không hai này.
Vì còn phải chuẩn bị giấy tờ giả, tạo cho Phạm Khả Hân một thân phận mới, đồng thời phải sắp xếp công việc ở tập đoàn Tân Thế Giới để chuẩn bị thực hiện cuộc phẫu thuật ghép thận cho Chúng Thời Giang nên Chúng Thanh Phong có rất nhiều việc cần làm.
Anh không thể ở lại chờ tới khi Khả Hân tỉnh lại được.
Trước khi quay trở lại tập đoàn Tân Thế Giới, Chúng Thanh Phong dặn dò Chúng Thời Giang kĩ lưỡng: "Thời gian này cậu nhớ ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ chuẩn chỉ theo đúng hướng dẫn của bác sĩ để có sức khoẻ tốt nhất cho cuộc phẫu thuật sắp tới.
Cậu nhớ chưa?"
Chúng Thời Giang vòng hai tay trước ngực, cúi gập người xuống 45 độ trước mặt cháu trai của mình giống như hành động các em bé vẫn làm khi ạ người lớn.
Anh ngoan ngoãn nói: "Thưa cháu, cậu nhớ rồi ạ."
Chúng Thanh Phong vừa tủm tỉm cười, vừa đưa tay xoa đầu Chúng Thời Giang: "Cậu của cháu ngoan lắm!"
Chúng Thời Giang nhanh chóng quay trở lại với bản chất thật sự của mình.
Anh hất tay Chúng Thanh Phong ra: "Ngoan cái đầu cháu ấy."
Lã nào Chúng Thanh Phong đã mua cho Trương Mỹ Vân một căn hộ chung cư ở toà nhà này? Trương Cẩm Đan nhếch môi cười.
Không ngờ đứa em gái mấy năm không gặp của cô ta lại là kẻ tâm cơ như vậy.
Kể ra để có thể trở thành nhân tình của một người đàn ông ưu tú như Chúng Thanh Phong thì bản lĩnh của Trương Mỹ Vân cũng không hề đơn giản chút nào.
Nhưng Trương Cẩm Đan tuyệt đối sẽ không để Trương Mỹ Vân được đắc ý.
Cô ta đã hạ quyết tâm, bằng mọi giá nhất định phải cướp được Chúng Thanh Phong từ tay em gái mình.
Thấy Chúng Thanh Phong tỏ thái độ dửng dưng, xa cách, không để ý tới mình Trương Cẩm Đan liền chủ động bắt chuyện với anh: "Chúng ta tình cờ gặp nhau thế này, anh nói xem có phải là do sự sắp đặt của số phận hay không?"
Trò cố tình tiếp cận, làm quen rồi đổ cho duyên số thế này Chúng Thanh Phong đã gặp nhiều rồi.
Anh đút hai tay vào túi quần, nhìn Trương Cẩm Đan thờ ơ hỏi: "Cô không còn trò gì mới mẻ hơn à?"
Trương Cẩm Đan ngơ ngác trước câu hỏi của Chúng Thanh Phong.
Anh hỏi cô ta không còn trò gì mới mẻ hơn nghĩa là sao? Theo kinh nghiệm của Trương Cẩm Đan thì khi không hiểu đối phương đang muốn nói gì, tốt nhất nên lờ đi và nói lảng sang chuyện khác.
Nhưng cô ta biết phải nói gì với Chúng Thanh Phong bây giờ.
Suy đi tính lại, Trương Cẩm Đan nhận thấy chỉ có Trương Mỹ Vân là chủ đề chung duy nhất giữa hai người.
Mặc dù chẳng thích thú gì, nhưng cô ta vẫn cười giả lả hỏi: "Mỹ Vân dạo này thế nào rồi hả anh?"
Chúng Thanh Phong giương cặp mắt sắc bén của mình nhìn Trương Cẩm Đan.
Chúng Thanh Phong sốt sắng hỏi thăm về tình hình của Phạm Khả Hân: "Bao giờ Khả Hân mới tỉnh lại?"
Trịnh Xuân Quang trả lời: "Nhiệt độ cơ thể cô ấy đã ở mức bình thường nên sẽ được duy trì trong thời gian 24 giờ."
Chúng Thanh Phong quay sang nhìn Trịnh Xuân Quang nhờ cậy: "Cậu giúp mình theo dõi tình hình của Khả Hân cẩn thận nhé."
Trịnh Xuân Quang gật đầu đáp: "Chăm sóc bệnh nhân là trách nhiệm của bác sĩ, phó chủ tịch không cân phải lo lắng."
Chúng Thanh Phong hứa hẹn: "Xong vụ này mình sẽ mời cậu một chầu."
Trịnh Xuân Quang vui vẻ đồng ý: "Nhất trí!"
Trịnh Xuân Quang là bạn học cùng lớp hồi phổ thông của Chúng Thanh Phong.
Anh mới đi du học chuyên ngành bác sĩ ở Pháp về chưa lâu đã bị người bạn tốt của mình kéo vào thực hiện phi vụ có một không hai này.
Vì còn phải chuẩn bị giấy tờ giả, tạo cho Phạm Khả Hân một thân phận mới, đồng thời phải sắp xếp công việc ở tập đoàn Tân Thế Giới để chuẩn bị thực hiện cuộc phẫu thuật ghép thận cho Chúng Thời Giang nên Chúng Thanh Phong có rất nhiều việc cần làm.
Anh không thể ở lại chờ tới khi Khả Hân tỉnh lại được.
Trước khi quay trở lại tập đoàn Tân Thế Giới, Chúng Thanh Phong dặn dò Chúng Thời Giang kĩ lưỡng: "Thời gian này cậu nhớ ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ chuẩn chỉ theo đúng hướng dẫn của bác sĩ để có sức khoẻ tốt nhất cho cuộc phẫu thuật sắp tới.
Cậu nhớ chưa?"
Chúng Thời Giang vòng hai tay trước ngực, cúi gập người xuống 45 độ trước mặt cháu trai của mình giống như hành động các em bé vẫn làm khi ạ người lớn.
Anh ngoan ngoãn nói: "Thưa cháu, cậu nhớ rồi ạ."
Chúng Thanh Phong vừa tủm tỉm cười, vừa đưa tay xoa đầu Chúng Thời Giang: "Cậu của cháu ngoan lắm!"
Chúng Thời Giang nhanh chóng quay trở lại với bản chất thật sự của mình.
Anh hất tay Chúng Thanh Phong ra: "Ngoan cái đầu cháu ấy."
Lã nào Chúng Thanh Phong đã mua cho Trương Mỹ Vân một căn hộ chung cư ở toà nhà này? Trương Cẩm Đan nhếch môi cười.
Không ngờ đứa em gái mấy năm không gặp của cô ta lại là kẻ tâm cơ như vậy.
Kể ra để có thể trở thành nhân tình của một người đàn ông ưu tú như Chúng Thanh Phong thì bản lĩnh của Trương Mỹ Vân cũng không hề đơn giản chút nào.
Nhưng Trương Cẩm Đan tuyệt đối sẽ không để Trương Mỹ Vân được đắc ý.
Cô ta đã hạ quyết tâm, bằng mọi giá nhất định phải cướp được Chúng Thanh Phong từ tay em gái mình.
Thấy Chúng Thanh Phong tỏ thái độ dửng dưng, xa cách, không để ý tới mình Trương Cẩm Đan liền chủ động bắt chuyện với anh: "Chúng ta tình cờ gặp nhau thế này, anh nói xem có phải là do sự sắp đặt của số phận hay không?"
Trò cố tình tiếp cận, làm quen rồi đổ cho duyên số thế này Chúng Thanh Phong đã gặp nhiều rồi.
Anh đút hai tay vào túi quần, nhìn Trương Cẩm Đan thờ ơ hỏi: "Cô không còn trò gì mới mẻ hơn à?"
Trương Cẩm Đan ngơ ngác trước câu hỏi của Chúng Thanh Phong.
Anh hỏi cô ta không còn trò gì mới mẻ hơn nghĩa là sao? Theo kinh nghiệm của Trương Cẩm Đan thì khi không hiểu đối phương đang muốn nói gì, tốt nhất nên lờ đi và nói lảng sang chuyện khác.
Nhưng cô ta biết phải nói gì với Chúng Thanh Phong bây giờ.
Suy đi tính lại, Trương Cẩm Đan nhận thấy chỉ có Trương Mỹ Vân là chủ đề chung duy nhất giữa hai người.
Mặc dù chẳng thích thú gì, nhưng cô ta vẫn cười giả lả hỏi: "Mỹ Vân dạo này thế nào rồi hả anh?"
Chúng Thanh Phong giương cặp mắt sắc bén của mình nhìn Trương Cẩm Đan.
Bình luận facebook