【1 】
~*~
Thật đáng tiếc, bọn họ cái gì cũng không có sinh ra.
Về phần rốt cuộc là ai tiếc nuối, vấn đề này rất thâm sâu, cho nên chúng ta không cần phải miệt mài theo đuổi.
Tô Lạc ngủ rất an ổn, sáng sớm lúc thức dậy là mặc T-shirt của Linh Dực, đương nhiên cô mặc vào thì 100% là thành váy ngủ rồi. Cô vừa mới đẩy cửa nhô đầu ra ngoài thì đã thấy Linh Dực đem quần áo giặt sạch sẽ đưa tới, cô vô cùng kinh ngạc nói, “Nhanh như vậy?”
“Ừ, mùa hè mà.”
Tô Lạc cầm lấy quần áo cảm thấy quần áo vẫn còn hơi ấm, chẳng lẽ là dùng máy sấy tóc sấy qua, cô vô ý thức liếc mắt nhìn Linh Dực một cái, lại phát hiện anh như không có việc gì xoay người rời khỏi, không sai nha, không dùng nửa con mắt nhìn cô luôn.
Tô Lạc bĩu môi, cầm quần áo mặc và đi ra, thấy trên bàn đã có bánh mì bánh kem, ừm, còn có hai quả trứng gà.
“Đi rửa mặt đi, xong rồi thì ra ăn sáng. Anh mua bàn chải đánh răng và khăn mặt cho em rồi, bàn chải đánh răng để trong cái cốc màu xanh.” Tô Lạc đi từ từ vào toilet, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng, người không thể cỉ nhìn tướng mạo a, không ngờ tên này còn rất biết chăm sóc người khác nha.
Ăn xong bữa sáng, Linh Dực cư nhiên đưa bút ký giáo trình của mình quảng cho Tô Lạc, sau đó từ trên cao nhìn xuống thả phun ra một câu, “Tự mình xem!”
Được rồi, bởi vì Tô Lạc ngồi, anh đứng mà thôi.
“Vậy còn anh?”
“Chơi game.” Linh Dực nói xong, xoay người trở về phòng mình, Tô Lạc tay cầm sách giáo khoa, suy nghĩ làm sao mở miệng muốn về phòng ngủ. Chỉ có điều. . .
Cô đem sách ném sang một bên, thoạt nhìn đẹp trai như vậy mà sao chữ nghĩa xấu vậy a, móng gà nhìn còn thẳng hơn, thế này làm sao đọc được a?? Thật ra trên giáo trình của Linh Dực giải đề ý nghĩa rất rõ ràng, mặc dù chữ khó đọc chút nhưng một số ghi chú luôn luôn vừa đúng, Tô Lạc linh quang lóe lên, sau đó nghiêm túc đọc lại. Ngoại trừ bởi vì vấn đề chữ viết thì hỏi bài Linh Dực cũng chỉ khoảng 5 lần, có thể nói là thuận buồm xuôi gió, không gặp phải vấn đề nan giải gì. Buổi trưa ăn cơm xong, hai người còn xem phim một lát, vì vậy khi Tô Lạc trở lại phòng ngủ là đúng ba giờ chiều.
Khi Tô Lạc đẩy cửa vào phòng ngủ, An An đang ngủ.
Cô rón rén đi vào, kết quả vừa mới ngồi vào trước mặt máy tính, chợt nghe đến giọng An An vang lên: “Về rồi hả, tối hôm qua cậu đi đâu lêu lổng đấy?”
Bất đắc dĩ, Tô Lạc đành phải thành thật khai báo chờ nói xong, An An gật đầu, “Ý của cậu là cậu tìm được bạn trai rồi, và hôm quả ở qua đêm?”
Tô Lạc: “. . . Tụi này thuần khiết.”
“Lần này thuần khiết, lần sau không nhất định.” An An ở trong chăn âm hiểm cười, Tô Lạc đỏ mặt dứt khoát không nhìn cô nàng mở máy tính ra.
“Ai nha, đừng xấu hổ, đều gái lỡ thì năm 4 rồi, cũng không có gì nha, được rồi, nghĩ như thế nào lại vùng lên đoạn tình yêu xế bóng thế này? Trước đây người khác theo đuổi cậu không pahir đều hờ hững sao? Người nọ là ai? Chúng ta học viện?”
Tô Lạc nhấn mở trò chơi Thiên hạ II, thuận miệng đáp: “Quen trên mạng.”
“Võng luyến? Cậu điên rồi.” An An rống giận, Tô Lạc vội vàng giải thích: “Cũng là bạn học, hiện tại nghiên cứu sinh năm hai, được rồi, trước đây hình như là cùng câu lạc bộ cosplay với cậu hồi trước đó.”
“Oh? Tên là gì? Không chừng mình biết.”
“Hạ Vũ!”
“Phốc. . . “ An An ở trên giường lăn hai vòng, “Cậu nói Hạ Vũ?”
“Đúng nha, làm sao vậy?” Mỗi một cô gái đối với chuyện của bạn trai mình đều sẽ cảm thấy hứng thú Tô Lạc thấy An An bộ dạng này, nghĩ đến có lẽ đúng là biết Hạ Vũ, vì vậy cũng hăng hái, khẩn cấp hỏi thăm.
“Cô nương, cậu nhớ vụ cứu cánh tớ hồi năm 1 không?” An An tình ý sâu xa nói.
“Năm 1?” Tô Lạc mắt trợn trắng, “Lần lâm thời thay cậu cos Kagome?”
An An lúc vào trường tham gia câu lạc bộ cosplay, vẫn còn là nòng cốt, chẳng qua là bởi vì cô nàng cảm thấy quá mệt, có nhiều việc cần làm đến năm 3 thì xin nghỉ. Bọn họ năm 1 có một hoạt động cos nhân vật chính trong Inuyasha, An An chính là cos Kagome, kết quả hôm tổ chức hoạt động An An cung nghênh dì cả mẹ thánh giá, hơn nữa đau bụng, bất đắc dĩ kéo Tô Lạc cứu trận lúc đó rồi bất đắc dĩ đồng ý, phần sau, dù sao hiệu quả tốt là được rồi, bởi vì sau đó có rất nhiều bạn học theo đuổi cô.
T T. . .
“Vậy cậu có còn nhớ mình nói trưởng nhóm tụi này, học trưởng năm 3, muốn mời cậu đi ăn không?”
Tô Lạc lắc đầu, chuyện mấy năm trước, cô làm sao nhớ được.
“Lúc đó cậu từ chối. Cái kia trưởng nhóm chính là Hạ Vũ.”
Sặc. . .
Lần này đến lượt Tô Lạc bắn lên. Lúc này, đăng nhập trò chơi, Hạ Lãnh Nguyệt xuất hiện tại vị trí cạnh NPC Cửu Lê chiến trường, đúng lúc nhìn thấy Linh Dực cõng đại cung truyền tống đi ra, cô trong lòng yếu ớt cảm thán: “Bà nó, duyên phận trời định a!”
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: Về đến phòng ngủ.
Bạn nói với Vũ Nhiên: ╮(╯▽╰)╭
“Ai là nhân vật trò chơi của Hạ Vũ?” An An không biết từ lúc nào đứng sau lưng Tô Lạc, thình lình mở miệng làm Tô Lạc sợ run cả người.
Cô chỉ chỉ Linh Dực trên màn hình, “Đây, người này.”
“Cũng được, rất đẹp trai. Ngày mai làm cho trưởng nhóm mời mình đi ăn, đừng quên!” An An cảm thấy không thú vị, quay người nằm lại trên giường, nhưng vẫn không quên dặn dò, “Nhất định phải mời khách!”
Tô Lạc gật đầu đồng ý, ngay trong trò chơi cùng Linh Dực nói chuyện.
Bạn nói với Vũ Nhiên: Phòng ngủ của em muốn anh mời đi ăn.
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: Hẳn là.
Bạn nói với Vũ Nhiên: ( le lưỡi )
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn; Lão bà muốn ăn gì?
Bạn nói với Vũ Nhiên: Không quá tệ là được, đừng gọi như thế thân thiết. . .
< Bạn Tốt >Vũ Nhiên nói với bạn: ( trừng mắt ) Không thân thiết với em thì thân thiết với ai.
Bạn nói với Vũ Nhiên: Anh ngày hôm qua còn thân thiết gọi người nào là Y Y ấy nhỉ.
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn:. . .
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: ( nhướn mày ) Cô ấy tên là Cố Y Y.
Bạn nói với Vũ Nhiên: . . .
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: Phu nhân ghen tị, vi phu rất hài lòng a.
Tô Lạc cùng Linh Dực buồn triền miên xong, mới phát hiện trong bang có người đang nói chuyện, đang đánh nhau ở Mộc Độc Trấn.
【 Bang 】 Khinh Ca: Tôi chết rồi.
【 Bang 】 Khinh Ca: Tiểu Minh Nguyệt giỏi lắm!
【 Nguyên Lão Bang 】 Hắc Chủ Cúc Hoa: Giết được bọn họ ba lần, ha ha ha.
Chẳng lẽ là Tinh Tuyền cùng Nguyệt Huyền?
Tô Lạc lập tức đánh máu gà, Mộc Độc Trấn, ta tới đây!
Nhưng mà chờ Tô Lạc truyền tống đến Mộc Độc Trấn, phát hiện Tinh Tuyền cùng Nguyệt Huyền đã là hai cổ thi thể, mà người duy nhất còn sống lại {chữ đỏ} không phải người trong bang, là Hoa Khai Nhược Tương Y.
【 Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: Băng Tâm này vẫn luôn cho bọn họ tăng máu, giết hay không?
Cho cẩu nam nữ tăng máu, đólà không thể tha thứ, mơ ước nam nhân của minh, càng thêm tội không thể tha.
【 Nguyên Lão Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Đánh!
Vì vậy hai ba chiêu đi qua, Hoa Khai Nhược Tương Y liền bị luân trở mình trên đất, mà lúc này, Tinh Tuyền lên kênh Trước Mặt nói chuyện.
【 Trước Mặt 】 Tinh Tuyền: Mấy người dã đủ chưa? Tôi vẫn nói không cần không cần đánh nhau, mấy người mỗi ngày đuổi giết tụi này là sao? Bệnh thần kinh sao?
【 Trước Mặt 】 Hắc Chủ Cúc Hoa: Buồn nôn muốn chết, tiểu tam, bắt cá hai tay, anh không phải bán acc sao, thế nào, hay vẫn là bản thân a?
【 Trước Mặt 】 Tinh Tuyền: Tôi thích với ai cùng một chỗ thì cùng một chỗ với ai, liên quan gì tới mấy người? Là Quyển Quyển để mấy người làm như vậy? Cô ta khắp nơi nói tôi cái gì?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Quyển Quyển đã không chơi nữa rồi, không liên quan đến cô ấy, đơn giản là tôi nhìn không quen thôi.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Thật chưa thấy qua như thế vô liêm sỉ!
【 Trước Mặt 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: Ha ha, trò chơi mà thôi, tưởng thật thì cô thua.
【 Trước Mặt 】 Hắc Chủ Cúc Hoa: Trong trò chơi kết hôn sẽ không tính kết hôn? Kết hôn trong trò chơi chứng cũng chỉ là giấy trắng? Tình cảm trong trò chơi có thể tùy tiện giẫm lên? Trong trò chơi có thể không kiêng nể gì cả bắt cá hai tay làm tiểu tam? Trong trò chơi như vậy, ngoài đời đoán chừng cũng không phải cái gì tốt!
【 Trước Mặt 】 Tôi Là Quả Dưa Chuột: Lão bà đại nhân giáo huấn rất đúng.
【 Trước Mặt 】 Khinh Ca: ghét nhất bị những người không biết xấu hổ thế này.
【 Trước Mặt 】 Nguyệt Huyền: Một đám bệnh thần kinh.
Bọn họ ba cái nằm thi đang Lưu Vân Độ cũng không có sống lại, chỉ ở kênh Trước Mặt tranh chấp, đưa tới rất nhiều người bát quái vây xem, Tô Lạc bọn họ mấy người lúc đầu đang mắng chửi người, kết quả đột nhiên một đám người Hồn Đoạn vây quanh, vì vậy liền biến thành bọn họ nằm thi, bị Hồn Đoạn vây xem.
【 Trước Mặt 】 Bảo Bối Chủ Ni Nam: Từ hôm nay trở đi, dã ngoại thấy Võ Nghệ Cao Cường tuyệt không nương tay, giết bọn họ bọn họ toàn bộ lui bang mới thôi.
【 Bang 】 Hoàng Hôn Xinh Đẹp: Cô ta cho rằng mình là ai a?
【 Trước Mặt 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: tướng công em rất sợ hãi.
Phốc. . . Tô Lạc hộc máu, thì ra đồ đệ của cô là thụ a.
【 Trước Mặt 】 Khinh Ca: Nương tử đừng sợ. Chỉ bằng nàng chỉ đủ cho ta liếm chân.
【Trước Mặt 】 Dạ Chủ Dạ: . . .
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: Lão bà, em đang làm gì đấy?
Bạn nói với Vũ Nhiên: Nằm chết.
Tô Lạc tùy ý trả lời kết quả vừa mới nói xong liền thu được Linh Dực mời tổ đội. Ôi chao, bây giờ người này càng ngày càng dấn thân vào con đường nỗ rồi nha, Võ Nghệ Cao Cường đúng là địa phương tốt.
< Bạn Tốt > Vũ Nhiên nói với bạn: . . .
Một lát sau Linh Dực dẫn theo các bạn học trong Võ Nghệ Cao Cường đến, ngay sau đó Dạ Chủ Dạ dẫn dắt bang Dạ Mị cũng sang đây, vì vậy Mộc Độc Trấn lại thành Tu La tràng, hại vô số nhân sĩ câu cá sau đó, ba phương bang phái quan viên đàm phán, toàn bộ tụ tập trong YY Võ Nghệ Cao Cường.
Bảo Bối Chủ Ni Nam: “Võ Nghệ Cao Cường mấy người mỗi ngày đuổi giết Tinh Tuyền cùng Nguyệt Huyền bang tụi này là có ý gì?”
Hắc Chủ Cúc Hoa: “Không có ý gì cả, cẩu nam nữ không thể không giết!”
Bảo Bối Chủ U U: “Đừng sủalung tung, ai là cẩu nam nữ?”
Tinh Tuyền: “Tôi cùng Quyển Quyển đã không còn tình cảm, Hoa Cúc, tôi nói cho cô biết, cô còn mỗi ngày đem lão công làm súc sinh sai sử như vậy, Dưa Chuột tuyệt đối cũng sẽ cùng người khác chạy.”
Tôi Là Quả Dưa Chuột: “Thúi lắm, ai giống như mày, hảo tụ hảo tán thì tôi không có ý kiến gì, lúc trước mày nói bán acc bao nhiêu người giữ lại mày, bao nhiêu người đau lòng? Kết quả mày TMD thế nào? Tự mình bắt cá hai tay đổi tên cùng người ta kết hôn, mày TM có chút đảm đương, mặt đàn ông đều bị mày đánh mất hết!”
Nói đúng lắm, Tô Lạc vỗ tay.
Tinh Tuyền: “Tôi chỉ là không muốn cô ấy khó chịu.”
Tô Lạc: “Dối trá!”
Cô đã không cách nào dùng lời nói mà hình dung người này, quá súc sinh rồi.
“Nghiệp chướng, mau lại đây để Pháp Hải thu ngươi đi!” Người nói là Khinh Ca. . . .
【2】
~*~
Không khí kênh YY có thể nói là không vui vẻ chút nào, liên tục ồn ào tới ồn ào đi, mà sau khi Khinh Ca nói chuyện, một giọng nói xa lạ cũng đi ra: “Khinh Ca, bạn là Hoan Ca?”
Tô Lạc nheo mắt, phát hiện người nói chuyện đúng là Dạ Chủ Dạ. Chẳng lẽ tên này không đuổi tới Dạ Chủ Tử nên tà tâm không chết, muốn đùa giỡn Khinh Ca, bà nó, có thể đừng tiện như vậy không a.
“Chúng ta về sau không tìm Dạ Mị phiền phức lần trước chuyện trang bị tụi này cũng là giúp bạn, không nghĩ tới cùng mọi người kết thù, mọi người đều lùi một bước, dã ngoại thấy chúng ta cùng Võ Nghệ Cao Cường đàn P, cũng xin mọi người đừng nhúng tay.”
“Võ Nghệ Cao Cường kẻ địch là kẻ địch của tụi này.” Người lên tiếng là Cái Chai, Tô Lạc lập tức hai mắt phát sáng, không ngờ giọng của Cái Chailại tốt như vậy, một hơi chuẩn tiếng phổ thông, giọng nói từ tính trầm trầm, làm cho người ta trái tim ngứa a!
“Mấy người cùng Võ Nghệ Cao Cường là liên minh?”
“Thí, ai theo chân bọn họ là liên minh! Thiên tài theo chân bọn họ liên minh!” So sánh với bên dưới, Linh Dực thật sự à thua thảm a. . .
T T, lỡ miệng nói xấu bạn trai mình rồi, Tô Lạc sám hối.
“Tự có người khiến chúng ta bận tâm.”
Sặc, thím Quỳnh Dao phụ thân. Người nói chuyện dĩ nhiên là Dạ Chủ Dạ, không biết Khinh Ca có cảm tưởng gì! Nhất định phải ý chí ý chí kiên định a! Tô Lạc không khỏi không khỏi có chút lo lắng cho tiểu đồ đệ nhà mình, dù sao cái kia cũng là lão công đơn phương đã lâu a, người tình cái gì đáng sợ nhất.
Đàm phán tan rã trong không vui, không chỉ Hồn Đoạn mất hứng, ngay cả Linh Dực cũng rất khó chịu khó chịu, mang theo Tô Lạc đi chiến trường, ngẫu ngộ Ngồi Nghe Tiếng Gió, rõ ràng không địch lại còn muốn đuổi đuổi theo người ta mấy đường, kết quả bị luân, vì vậy anh chàng oán khí oán khí càng ngày càng lớn. ╮(╯▽╰)╭. . .
Trên YY Hoa Khai Nhược Tương Y còn chưa rời khỏi, Tịch Tĩnh Vô Thanh khuyên cô nàng quay về quay về,, nói hiện tại hiện tại tụi này cùng Hồn Đoạn chính là tử địch tử địch, cô nàng đứng ở chỗ đó cũng không tốt, lúc đầu cùng Hồn Đoạn cũng không phải đồng sinh cộng tử hữu nghị, cần gì ở chỗ đó. Cố tình Hoa Khai Nhược Tương Y khẩu khí cố chấp, luôn miệng nói luôn miệng nói bọn họ luôn giúp đỡ cô, không giống người nào đó bỏ mặc người bang mình sống chết.
Cuối cùng bức nóng nảy, Hoa Khai liền cắn Tô Lạc một hơi.
Bởi vì vừa rồi ở Mộc Độc Trấn Võ Nghệ Cao Cường bắt đầu không giết cô, kết quả Tô Lạc vừa đến, cô liền chết, chắc chắn là Tô Lạc sai sử, vì thế học tỷ làm như vậy thật sự làm cho người ta trái tim băng giá. Hoa Khai Nhược Tương Y nói xong, trên YY đột nhiên yên tĩnh, Tô Lạc đang ở chiến trường đuổi theo Linh Dực tăng máu chạy trốn bất diệc nhạc hồ, cũng không đem chuyện đặt vào trong lòng, mãi đến khi người nào đó nói, chắc chắn không phải là như thế, chị dâu? Đúng không?
Tô Lạc thuận miệng trở về một câu, “Cô ấy cho bọn hắn tăng máu a.”
Cố tình trong chiến trường mắt thấy Ngồi Nghe Tiếng Gió sắp chết, phía bên kia xuất hiện một cái Băng Tâm vèo vèo cho Cái Chai một cái Nghịch Chuyển, vì vậy Linh Dực cũng rống lên: “Trước giết cái kia tăng máu, mẹ nó @!”
YY lại lần nữa im lặng.
Một lát sau, Hoa Khai Nhược Tương Y rời khỏi YY. Tô Lạc hơi xấu hổ thầm nghĩ việc này thật sự là không khéo không thành sách a.
Nhưng mà, việc này cũng không có kết thúc, trên màn hình Tô Lạc xuất hiện một cái nói chuyện riêng.
< Người Lạ > Hoa Khai Nhược Tương Y: Ha ha, trò chơi mà thôi, tưởng thật thì cô thua.
Tô Lạc mắt trợn trắng,, mỗi lần thấy người khác ha ha hai lần, cô thật sự rất muốn rống một câu, cô MB!
Cô xem xét phía trước Linh Dực nhảy nhót phía trước, ai u, làm sao lại cứ như vậy đơn giản cùng nhau nha?
Cô không có đáp lại nhưng mà Hoa Khai Nhược Tương Y cũng mặc kệ, tiếp tục tiếp tục nói.
< Người Lạ >Hoa Khai Nhược Tương Y: Cô biết Hạ Vũ vì sao lại không chơi Thái Hư ở sever bên kia mà chạy đến Khuynh Tẫn Thiên Hạ sever không?
Tô Lạc biết, trong chuyện này trong chuyện này tất có tất có chuyện xưa chuyện xưa, chẳng qua như thế thì thế nào, cùng cô có quan hệ gì chứ? Mới vừa ai đó đã nói gì ấy nhỉ, trong trò chơi, tưởng thật tưởng thật thì cô thua, cô cô cùng Linh Dực đã dắt tay trong hiện thực, những chuyện trước đây trong trò chơi, có gì quan hệ đâu??
Bạn nói với Hoa Khai Nhược Tương Y: Không biết, hơn nữa tôi cũng chẳng muốn biết. Khi tôi muôn biết, tôi sẽ hỏi anh ấy. Hệ thống: Bạn đem Hoa Khai Nhược Tương Y gia nhập sổ đen.
╭(╯^╰)╮, hừ, ghét nhất là gian ác nữ xứng cô nương!
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Van cầu em, cho anh chút máu đi!
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Anh lăn một vòng xem nào. . .
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Em muốn chơi acc Thái Hư, nữ sâm la yêu đạo thật đẹp a~~!
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Em chơi Thái Hư rồi ai tăng máu cho anh, em không sợ anh tìm vú em khác sao!
< Tổ Đội Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Chẳng lẽ trong lòng anh em chính là một cái máy tăng máu sao? Đau lòng quá ah . . .
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Hơn nữa kỳ lân bảo bảo cũng có thể tăng máu a ( xấu hổ )
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Anh có một acc acc Thái Hư, tối nay biến tính biến tính rồi rồi đưa cho em.
Tô Lạc trong lòng cười trộm cười trộm, đồng ý như thế sảng khoái, chắc chắn là không có gì không có gì đi! Nhưng mà người này đổi sever chẳng lẽ là bởi vì trong trò chơi bị tình thương, giống như giống như lần Cái Chai mai danh ẩn tích? Tô Lạc bỗng nhiên cảm thấy mình đúng là chữa bệnh thể chất thể chất, nói cách khác, hốt nhiên thánh mẫu a !
Khi Vũ Nhiên đem acc Thái Hư cho Tô Lạc, là ba ngày về sau.
Hệ thống: 【Thiên Dật Vân Thư 】 vạn khổ đều không, khi Vũ Hạ cầm thần khí thần khí trong tay đổ bộ đất hoang, nhấc lên nhấc lên thế nào huyết vũ tinh tinh phong phong!
【 Môn Phái 】 Yêu Đạo: Dựa vào, 18 chui Thiên Dật Vân Thư Thiên Dật Vân Thư!! Luyện hóa cực phẩm thế này, pháp công toàn bộ đầy tên này là từ chỗ nào chui ra?
Nhìn tin tức Môn Phái hiện ra, Tô Lạc theo phản xạ mở trang bị xem.
Acc Thái Hư nàcủa Linh Dực thật sự là rất cực phẩm a. Đẳng cấp vừa vặn vừa vặn 74, trang bị sâm sâm la bộ(!), toàn thân cực phẩm luyện hóa luyện hóa, cô đem chuột di chuyển về phía quần áo, lập tức lập tức chết lặng người, bà nó bà nó, đây là cái gì cái gì sâm la bộ a, này rõ ràng là là 70 thế giới bất diệt bộ (2), bị Linh Dực ngạnh sinh sinh đem một bộ 70 chiến trường sáo trang sâm la làm bản dập. . .
Bản dập là gì? Bản dập chính là đem trang bị gốc làm thành một mô hình,, đem trang bị hình thái ấn lên trang bị khác, đương nhiên, trang bị lúc đầu đã bị xoá sạch rồi.. Chẳng trách hai ngày này liên tục thấy người nào người nào người nào người nào người nào thay đổi chiến trường bộ ngay cả Tóc Đen Thành Tuyết 70 chiến trường bộ cũng đi thay đổi, chẳng lẽ là bị Linh Dực thu đi làm bản dập?
Thật . . . Lãng phí.
Lúc này giới tính acc là nữ, một thân sâm la bộ bản dập, tay cầm thần khí 【 Thiên Dật Vân Thư 】(3), đương nhiên thanh kiếm này cũng là toàn bộ trò chơi trò chơi người chơi công nhận đẹp nhất màu vàng bản dập 【 囧 Thảo Kiếm 】(4), phía sau là một Tà Ảnh thật lớn tay cầm phất trần đi theo phía sau, quả thực là yêu dị vô cùng.
Duy nhất không tốt là từ khi cô login thì bị vô số người nhìn trang bị, làm cô không ngừng rùng mình, rùng mình, thật là đều đông lạnh rồi.
< Người Lạ> Tiền Thế Hồi Mâu nói với bạn: Acc này trước đây tên là Lạc Hà Dữ Cô Kiếm Tề Phi đúng không?
Í. . .Nếu như vậy thì Linh Dực không chỉ có sửa lại giới tính, vẫn còn sửa lại sửa lại tên? Cô chẳng qua là thuận miệng thuận miệng nói nói, kết quả kết quả là như vậy phô trương lãng phí, Tô Lạc ôm đầu sám hối, sau đó quyết định không trả lời lại em gái kia. Lạc Hà Dữ Cô Kiếm Tề Phi?
Phốc. . . . Như vậy囧 tên cũng chỉ anh ta nghĩ ra được!
Tô Lạc mọi nơi xem xét xem xét, vị trí acc là ở núi Tiên Âm, thông báo login vì đã lâu không có login nên được tặng mấy trăm vạn kinh nghiệm, xem ra là đã chôn ở núi Tiên Âm đã lâu. Vài phút sau, Linh Dực giẫm Phong Hỏa Luân Phong Hỏa Luân hiện ra trước mặt, mở miệng câu đầu tiên là, “Đến PK!”
Tô Lạc: “. . .”
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Này, nói chuyện riêng nhiều quá làm sao bây giờ?
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: ( nhướn mày ) em không biết trong cá nhân thiết trí có che đậy sao?
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Tại sao lại đặt tên này?
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Em xem, anh là Vũ Nhiên, em gọi Hạ Lãnh Nguyệt, lấy chữ đầu tiên trong tên chúng ta gộp lại, hơn nữa đảo lại đúng là Hạ Vũ, chứng minh em có bao nhiêu có bao nhiêu yêu anh a!
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Hứ . . .
Tô Lạc không biết chơi Thái Hư, chỉ có điều bởi vì Thái Hư có một kỹ năng đánh lam hèn hạ, cho nên cô cũng có một chút tò mò, đuổi theo Linh Dực luận bàn một lát, mặc dù mỗi lần đều là thua nhưng mà tiến bộ cũng là to lớn, đánh một hồi, Tô Lạc ngồi xếp bằng dưới đất, nhìn bên cạnh đứng Tà Ảnh cùng Linh Dực, đột nhiên bật cười.
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Anh cư nhiên lại cos Tà Ảnh, quá manh rồi a ha ha ha!
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Vẫn đều manh, chưa bao giờ bị siêu việt.
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Em hồi trước chơi trò chơi này là bởi vì có lần nhìn mấy người hoạt động, lúc đó có người liên tục lôi kéo em rất nhiệt tình giới thiệu, uhm, anh ấy cos Thái Hư, người này sao em không gặp nha!
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Ừ, cậu ta tốt nghiệp rồi.
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Hai người quan hệ tốt đi, nếu không anh làm sao bằng lòng cos đại bóng của anh ấy.
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Ừ, tốt lắm. Tô Lạc còn muốn tiếp tục bát quái, chỉ thấy Linh Dực làm biểu tình quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Lão bà đại nhân! Cuối tuần này này là sinh nhật anh em tặng gì cho anh vậy?
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: . . . = =!!!
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Sinh nhật em anh tặng em cái gì!
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Nhớ mang máng, ngày đó sinh nhật em, anh tặng sự trong sạch của mình cho em, đã quên sao?
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: 凸!
Làm sao sẽ quên? Tô Lạc vẫn luôn cõng oan ức đang trong ngày sinh nhật được dỡ xuống, độ hảo cảm của cô đối với Linh Dực cũng vèo vèo bay lên cũng là vì vậy, Đường Thiển Thiển bị vạch trần, Thanh Nhiên xin lỗi, những điều này làm cho cô oan ức chiếm được phát tiết, cũng chính là khi đó, nội tâm của cô mới chính thức bắt đầu nhộn nhạo.
【 Trước Mặt 】 Vũ Nhiên: Em đã thề thốt phủ nhận, như vậy, sinh nhật của anh, anh sẽ hủy sự trong sạch của em, em có chịu không?
Sặc. . .
Câu này ý nghĩa sâu xa ah! Tô Lạc mặt đỏ tới mang tai, ở trong trò chơi gào thét.
【 Trước Mặt 】 Vũ Hạ: Cút!
Mặc dù giáo dục Linh Dực một phen nhưng vấn đề sinh nhật này vẫn vương vấn trong lòng Tô Lạc, thật lâu không thể xua đi.
Cô xin An An chỉ bảo rất lâu, cũng không đạt được bất cứ ý kiến có tính chất tham khảo. Sau đó cô nương này ngồi ở bên giường ủ rũ, An An ở bên cạnh thì thầm, “Nghe mình không sai, đem bản thân cos thành miêu nữ lang, ngồi trong hộp tặng qua, bảo đảm trưởng nhóm thoả mãn, sau đó thú tính bộc phát, cầm thú không bằng, củi khô lửa bốc, bla bla bla…”
Nghênh tiếp An An là một cái gối khổng lồ hình người.
Cuối cùng tặng cái gì đâu? Tô Lạc tích tụ. . .
Tô Lạc cân nhắc thật lâu, cảm thấy Linh Dực không thiếu tiền, đồ dùng cũng đều là hàng giá cao, cô tặng cái gì cũng không đủ đẳng cấp, vì vậy sau khi suy nghĩ thật lâu, linh quang lóe lên, cắn răng tìm hơn trăm khối mua một bật lửa zippo, đương nhiên, cái này là hàng nhị phẩm, quà tặng đầu tiên đúng là, khụ khụ khụ, một cái chữ thập thêu chìa khoá dây chuyền. Tô Lạc mấy ngày này đều ở trong phòng ngủ thêu hoa, An An hết cách, “Tôi nói tiểu thư a, ngài là sinh viên năm thứ tư, không phải cao trung, cô nương ngài 21 rồi, ngài thật sự quyết định tặng cái này?”
Tô Lạc cũng không ngẩng đầu lên, “Có vấn đề gì sao?”
An An lắc đầu: “Không có gì, chỉ là muốn chúc mừng ngài đến với thế giới của những cô bé ôm ấp tình cảm chưa trưởng thành.”
Tô Lạc: “. . .”
【3 】
~*~
Ngày sinh nhật Linh Dực, Tô Lạc theo lệnh mà làm trâu làm ngựa, hoàn toàn cos nhân vật nữ phó, việc này hai người sáng sớm tụ tập, đầu tiên là đi dạo công viên khi tảng sáng, trong công viên có rất nhiều người già đang đánh Thái Cực, Tô Lạc hăng hái bừng bừng kéo Linh Dực theo, kết quả phát hiện Linh Dực còn buồn ngủ, đôi mắt vốn cố gắng mở lớn, lúc này thật sự thật sự là nhắm lại thành đường thẳng.
“Này, này!” Tô Lạc đưa tay véo Linh Dực một cái, “Là anh bảo muốn dậy sớm ra ngoài, bây giờ lại không tỉnh ngủ, tối hôm qua không phải ngủ rất sớm sao?”
Tối hôm qua Linh Dực nói muốn nghỉ ngơi lấy sức, hơn 10 giờ liền nói muốn ngủ sớm giữ da, Tô Lạc lại nhéo một cái, “Cahẳng lẽ chờ sau khi em logout anh lại? Hay là anh ra ngoài lêu lổng?”
“Làm gì có ” Chưa tỉnh ngủ Linh Dực khá manh, đầu hơi hơi nghiêng, da mặt trắng trẻo, mềm mại nhẵn bóng, làm cho Tô Lạc cực kỳ đố kị. Có điều cô bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề, lần đầu tiên gặp mặt Linh Dực đeo kính có vẻ rất khôn khéo trầm ổn, bây giờ tại sao lại không đeo? Đổi lại thành áp tròng rồi? Anh đeo kính nhìn đẹp trai thế mà, Tô Lạc che miệng, chẳng lẽ thích đeo lens?
ORZ. . .
“Kính của anh đâu?” Tô Lạc dùng khuỷu tay đâm đâm Linh Dực nói.
“Anh không cận thị.” Anh lầu bầu.
“Vậy sao lần trước cái kính gọng xanh lần trước đâu rồi?”
“A? Hình như ai nói ai nói qua em thích kiểu người thành thục ổn trọng ấy nhỉ?” Linh Dực đưa tay sờ tóc, sau đó thuận thế đem móng vuốt khoát lên vai cô, ôm cô vào lòng. “Lão bà, sáng sớm không khí không khí thật mát mẻ!”
“Vậy anh còn nhắm mắt!” Tô Lạc bĩu môi.
“Không biết vì sao gần đây rất thèm ngủ. . .” Linh Dực vẻ mặt rầu rĩ, Tô Lạc lập tức cười phì.
Hai ngày trước khi khi tự học, cô đọc trộm tiểu thuyết, là tiên hiệp văn mở đầu rất ngược luyến tình thâm, đương nhiên quá trình rất sung sướng kết cục kết cục hài kịch, lúc đó cô đem đem MP4 để dưới sách đọc trộm, kết quả bị Linh Dực cướp qua, câu đầu tiên của của tiểu thuyết kia chính là chính là, “Ta gần đây rất thèm ngủ. . .”
Vì vậy Linh Dực đọc đi đọc lại, mỗi lần gặp phải Tô Lạc lười biếng muốn mắng cô, sẽ nói một câu như vậy.
Tô Lạc: “Thật ra nguyên nhân nữ trư buồn ngủ là sắp lâm bồn, biết không, sắp sinh rồi.”
Linh Dực một tay xoa bụng, lười biếng đáp, “Oh.”
“Chẳng lẽ anh cũng muốn sinh?”
“Thật ra trước đây anh đều ngủ đến gần trưa mới dậy, từ khi cùng em tự học tự học đều phải dậy sớm, so với năm thi đại học còn mệt hơn.” Linh Dực than thở.
Tô Lạc: “. . .”
Hai người giống như vợ chồng già đi dạo công viên, sau đó lại đi ra ngoài xem phim, cuối cùng lại đi siêu thị mua rất nhiều đồ ăn, Tô Lạc tự mình xuống bếp, cho Linh Dực nấu ăn.
Tô Lạc bình thường ở nhà cũng sẽ chuẩn bị một số ăn sáng ăn sáng đơn giản, cho nên việc này cũng không quá khó, Linh Dực vốn đi vào giúp đỡ rửa rau, kết quả càng giúp càng phiền, bị Tô Lạc đá ra ngoài, vì vậy anh chàng chạy đến sô pha miễn cưỡng nằm xem TV, chờ khi Tô Lạc bưng một bàn đồ ăn đi ra thì phát hiện tên này lại lại nằm trên sô pha ngủ.
Cả buổi sáng tinh thần anh vẫn không tốt lắm, bây giờ nằm trên sô pha ngủ rất say. Tô Lạc cúi xuống nhìn anh, bởi vì hai mắt nhắm lại làm nổi bật hàng mi rất dài, giống như hai cây quạt nhỏ được đặt trên mí mắt, Tô Lạc đưa tay nhẹ nhàng sờ, lập tức cảm thấy không phải quạt, thật ra là bàn chải a. Cô trong lòng có chút run lên, bỗng nhiên rất muốn liếm thử làn da mềm mịn này vì vậy tâm động không bằng hành động, cô cúi đầu, càng lúc càng gần.
Kết quả bị bị một bàn tay to chụp tới, cả người đều nhào tới trong lòng người nào đó, còn đè lên trên người anh. Người nào đó cười ha ha: “Anh đã nói với em là sắc dụ hữu hiệu a, ha ha ha ha. . .”
Tô Lạc đen mặt, không phản bác được. Cô nâng người lên, hung dữ nói: “Dậy ăn cơm!”
Sau đó người nào đó liếm môi, “Bây giờ cũng kém không nhiều lắm.”
Nhìn theo tầm mắt của người nào đó, Tô Lạc lập tức gầm lên: “Sắc lang!”
Hôm nay cô mặc váy liền áo cổ chữ V, lúc này bởi vì cúi người chống, lấy góc độ của Linh Dực, tự nhiên đem cảnh xuân trước ngực cô nhìn một cái không sót gì. Tô Lạc giãy dụa đứng lên sau đó đem Linh Dực cũng kéo lên, kết quả phát hiện tên kia sau khi đứng lên, cư nhiên chảy máu mũi rồi. . .
Phốc!
Linh Dực vẻ mặt muốn tìm bất mãn giả vờ ủy khuất: “Muốn giải hỏa. . .”
Tô Lạc đá anh một cước: “Giải cái đầu anh!”
Trên bàn cơm hai người vẫn cãi nhau, chẳng qua chẳng qua Linh Dực rất tri kỷ đem đồ ăn quét hơn nửa, còn liên tiếp khen vợ nhà mình khéo tay, đem Tô Lạc trong bụng toàn là mật ngọt, sau khi ăn xong tên này còn đặc biệt chủ động đi rửa bát, Tô Lạc muốn giúp đỡ thì bị Linh Dực đẩy đi vào phòng ngủ anh lên mạng.
Phòng ngủ của Linh Dực rất ngăn nắp, trên đầu giường có rất nhiều ảnh chụp câu lạc bộ bọn họ, “Này, làm sao anh cũng chỉ cos Tà Ảnh thôi a, chưa từng chưa từng cos gì khác sao?” Tô Lạc cầm ảnh chụp lên xem, phát hiện bên trong không có ảnh một mình Linh Dực Linh Dực, có cũng chỉ là chụp chung, vẫn còn là hình Tà Ảnh chụp chung, thật không thú vị.
Mà khi cô cầm khung ảnh chụp chung lên sau liền phát hiện phát hiện bên cạnh còn có còn có một bức ảnh nhỏ hơn, dùng khung hình trái tim màu sáng khung lại, Tô Lạc tò mò cầm lấy xem, lại phát hiện cô gái bên trong rất quen mặt.
T T. . .
Đó không phải là Kagome sao~
Đó không phải là năm đó cô cos Kagome sao?
Tim Tô Lạc lại nhộn nhạo, cô cô nhẹ nhàng chạy đến phòng bếp: “Này, huynh đệ, anh là có dự mưu đúng không?”
Linh Dực vẻ mặt mờ mịt bán manh: “Cái gì dự mưu?”
“Anh vụng trộm nghe được tên em trong trò chơi, đến quyến rũ em đúng không!” Tô Lạc cười hắc hắc, tùy tiện nói nói.
Ai ngờ Linh Dực lại bĩu môi: “Anh làm sao biết em đang chơi trò chơi, anh làm sao biết cô ở sever nào, hơn nữa, là Đường Thiển Thiển quyến rũ anh, tự mình đa tình!”
“Thật sao?” Tô Lạc không tin, hỏi lại: “Thật sao thật sao?”
Linh Dực xoay người sang chỗ khác tiếp tục rửa bát, “Tự mìh đa tình!”
Tô Lạc cười hắc hắc, chắc chắn xấu hổ rồi mới quay lưng. Sau đó cô chạy đến phía sau Linh Dực, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng anh.
“Thật sao thật sao?” Má tựa trên lưng anh, Tô Lạc tiếp tục nói.
Thân thể Linh Dực mất tự nhiên run lên một chút, một lát sau anh mới thở dài: “Đương nhiên, như vậy mới nói chúng ta rất có duyên phận!”
Kết quả Tô Lạc không thuận theo, “Nếu Nếu là như thế này, anh muốn kết hôn cũng là Đường Thiển Thiển, đáng ghét!”
Trong tiểu thuyết võng du cái loại này cái loại này móc tẫn cơ quan làm cho nữ chủ nhảy tới, lại từng bước một ăn tươi tiết mục nhiều lãng mạn a, thối Linh Dực thối con vịt mạnh miệng làm gì a, anh nói ra ra a, nói ra làm cho ta đây cảm động một chút đi . . .
Tô Lạc chưa từ bỏ ý định,, ở trên lưng Linh Dực cọ cọ cọ.
Kết quả đối phương xù lông, quát: “Em đi ngoài ngồi chờ anh.”
Tô Lạc: “. . .”
Bà nó, đúng là không hiểu phong tình a!
Tô Lạc quay lại phòng ngủ, mở máy tính, đăng nhập trò chơi bang đang rống đi 70 kinh nghiệm bản sao, thuận tiện đánh BOSS ẩn, bởi vì thiếu thiếu Băng Tâm, cho nên Tô Lạc thấy bọn họ vẫn luôn gọi không được người người, nên cô xin vào đoàn.
Trong đoàn 9 người đều là đều là Võ Nghệ Cao Cường, duy nhất một người không phải, đúng là Hoa Khai Nhược Tương Y. Mà cô nàng lại là một Băng Tâm, Tô Lạc bỗng nhiên cảm thấy áp lực rất lớn, ai biết đến lúc đó cô nương này có thể hay không lấy một đường hoa thủy báo thù?
Cô đau đầu.
Nhưng mà sau khi tiến vào bản sao tất cả hoàn hảo, Hoa Khai Nhược Tương Y không ngừng ở trong đoàn đội xem bói, cười nói sắp ra châm mảnh nhỏ của cô nàng, cô nàng chỉ thiếu 2 mảnh nhỏ cửu thiên châm, đã liên tục xoát một tháng rồi mà vẫn chưa ra, lần này nhất định phải ra vân vân.
Nói như vậy cũng không sao, nhưng mà cô nương này liên tục ném đá giấu tay nói bản thân không tốt vận, có người trả tiền mua cho chữ thiên vũ khí, làm cho Tô Lạc vô cùng khó chịu. Người trong đoàn không phải là đoàn chủ lực của Võ Nghệ Cao Cường, acc có chữ thiên vũ khí là cô cùng Tịch Tĩnh Vô Thanh, cho nên, người mà Hoa Khai chỉ chính là cô, Tô Lạc nhịn một lát, gặp cô nương này biết ăn nói, thiếu kiên nhẫn trở về một câu.
【 Đoàn】 Hạ Lãnh Nguyệt: Mở 8, đừng lười biếng.
Chờ đánh xong một đám quái, Tô Lạc nhìn thống kê một chút, Hoa Khai Nhược Tương Y trị liệu gần bằng một nửa cô, thương tổn chỉ có 0 điểm. Tô Lạc trợn mắt, bà nó, quả nhiên là thế . . .
【 Đoàn 】 Hàn Sương: Đúng vậy, Băng Tâm đừng lười biếng.
Hàn Sương là Võ Nghệ Cao Cường lão thành viên, đoạn thời gian trước có việc không lên, lúc này đẳng cấp rớt lại phía sau rất nhiều, vì vậy người này hăng hái nhảy ra, hàng ngày các loại hạ bản các loại hỗn trang bị hạ bản hoa thủy chính là lãng phí thời gian thời gian của anh ta, vì thế cũng nhảy ra nói. Kết quả không ngờ không ngờ vừa nói như vậy, Hoa Khai em gái lại không theo.
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: Tôi khi nào thì lười biếng, đừng nói lung tung.
【 Đoàn 】 Hàn Sương: Cô trị liệu chỉ có một nửa chị dâu.
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: Tôi trang bị không tốt bằng cô ta, đẳng cấp còn thấp một bậc, trị liệu ít là bình thường, hơn nữa lại không ai chết, chỗ nào lười biếng.
Tô Lạc lập tức trong lòng rít gào, bà nó, cô một cái kho tàu màu xanh Băng Tâm, chẳng qua không có trang sức cùng vũ khí cao cấp, nói gì trang bị không tốt, trị liệu kém một nửa, cô lừa gạt bà nội đâu? Hơn nữa từ khi Tô Lạc xoay người, cô đi chiến trường cũng không đơn thuần làm vú em nữa, vì thế đem thuộc tính rửa đến nhanh nhẹn, tăng máu ít đi, kháng đánh năng lực tăng cường, lúc này cô ta cư nhiên cùng cô so tăng máu, thật là trút hết tâm huyết a.
Đều là bạn học, cô nương này như vậy đơn giản là hâm mộ ghen tị hận, cô nhịn.
Về sau lại một đường tường an vô sự, thẳng đến khi đánh BOSS, nói chuyện riêng tới.
Mọi người đều biết đánh 70 Mộng Chi Dịch Kiếm bản ẩn BOSS khi mở Khải Phong, lượng máu BOSS mỗi khi cách 9% hắn tùy cơ đùa giỡn người nói chuyện riêng.
Sơ suất chính là cho ngươi máu tươi, cho ngươi cô chưởng nan minh các loại. Lúc này, Băng Tâm phải đặc biệt chuyên tâm, phàm là bị M đến cô chưởng nan minh, Băng Tâm phải lập tức mở 8 môn, sau đó ai bị M đến máu tươi ba thước, phải tự mình chạy đi, sau đó Băng Tâm phải chú ý thêm máu cho hắn cùng kéo người, bởi vì cả đoàn trang bị không phải tốt lắm thực lực yếu kém, cho nên cũng rất khảo nghiệm Băng Tâm năng lực.
Lúc đầu đánh mặc dù hiểm nhưng cũng không ra cái gì yêu thiêu thân, kết quả Tô Lạc đang tập trung tinh thần tăng máu nói chuyện riêng tới.
Làm hại cô cho rằng bị M, lập tức phản ứng mở Bát Môn.
Kết quả nói chuyện riêng kia là đến từ Hoa Khai Nhược Tương Y.
< Người Lạ > Hoa Khai Nhược Tương Y: acc Thái Hư của Vũ Hạ là cô chơi?
Tô Lạc không nói gì, lúc này, cô làm ầm ĩ cái gì a, chuyên tâm hạ bản không được sao?
< Người Lạ > Hoa Khai Nhược Tương Y:Cô biết tên trước đây của acc kia là Lạc Hà Dữ Cô Kiếm Tề Phi không?
Tô Lạc mắt trợn trắng, đúng lúc này, BOSS mật ngữ tới. TMD, cô chưởng nan minh rồi, nhưng mà cô Bát Môn vừa mới mở xong, lúc này CD không được, còn đang hồi khíđâu.
Kết quả của việc Bát Môn không mở là bọn họ đoàn diệt.
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: ( le lưỡi ) mình vẫn chưa Bát Môn được.
【 Đoàn Hạ Lãnh Nguyệt: Tôi cũng không được vừa rồi lãng phí một cái.
【 Đoàn Trưởng 】 Tịch Tĩnh Vô Thanh: Vào một lần nữa đi, không có việc gì.
Mặc dù những người trong đoàn chưa nói gì, nhưng Tô Lạc tức nghiến răng, cô ta là cố tình, thật là đáng ghét.
Cô không nói gì lui đoàn ra bản, sau đó sống lại đi vào tập hợp, một đường chạy đến chỗ BOSS Hoa Khai em gái làm thầy thuốc, vẫn như cũ rất nhàn nhã nằm thi, Tô Lạc sau khi đem người trong đoàn kéo lên càng thêm tức giận.
Nhưng mà lúc này, tay cầm chuột của cô đột nhiên bị nắm lấy.
Tô Lạc ngửa đầu, “Ai, anh thu dọn xong rồi?”
Linh Dực cằm gác lên đỉnh đầu cô, “Ừm.”
Anh đem thông tin đối thoại của cô kéo lên, chau mày, Tô Lạc cho rằng anh sẽ tức giận, trong lòng lập tức vui vẻ, ai ngờ tên này lại chẳng nói gì.
T T. . .
Bà nó, lão bà của anh bị bắt nạt anh cũng thờ ơ là sao! Vài phút sau, tên này đi cầm một notebook quay lại.
“Notebook này dặt trong phòng đọc sách, chơi Thiên hạ II thoả mái hơn nhiều.” Linh Dực trêu ghẹo một trận rồi mới vào trò chơi, lúc này, Tô Lạc bọn họ cũng tiến vào giai đoạn đánh BOSS cuối cùng.
Hệ thống: Vũ Nhiên gia nhập đoàn đội
【 Đoàn Trưởng 】 Tịch Tĩnh Vô Thanh: A, Vũ ca làm sao tới? Tụi này đang trong 70 ẩn dấu bản.
【 Đoàn 】 Vũ Nhiên: Ừ, đã biết.
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: ( gõ mõ ), còn có hai cái mảnh nhỏ nữa là có thể ra cửu thiên châm rồi, cầu phù hộ.
Hệ thống: “Cửu thiên đã xuất, đại đạo tương hiện!”
Theo một tiếng huýt sáo dài, Tịch Tĩnh Vô Thanh rốt cục đánh bại Mộng Chi Dịch Kiếm ma chướng trong Thính Vũ Các, đang định thừa thắng xông lên, không ngờ Khải Phong lại hóa thành một luồng gió, lặng yên mà đi. Chỉ để lại U Thiên Tán Hoa Châm. Đám cửu thiên binh khí mảnh nhỏ này kim quang bắn ra bốn phía, giống như biểu thị hi thế thần binh ngày sau truyền kỳ hành trình.
【 Đoàn Trưởng 】 Tịch Tĩnh Vô Thanh: Còn có một cái, đoán là cái gì?
【 Đoàn 】 Vũ Nhiên: Đội trưởng cho anh.
Hệ thống: Tịch Tĩnh Vô Thanh đem đội trưởng tặng cho Vũ Nhiên, Vũ Nhiên trở thành đội trưởng.
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: Ha ha ha ha, còn có một cái cũng là nhằm vào không đúng? Mình đến sờ mình đến sờ, để mình lên TV, ha ha.
Vì vậy Tịch Tĩnh Vô Thanh đứng sang một bên, Hoa Khai Nhược Tương Y đi lên phía trước, đem thi thể Khải Phong sờ soạng.
Hệ thống: Hoa Khai Nhược Tương Y. . . Chỉ để lại 【 U Thiên Tán Hoa Châm 】. . .
Tô Lạc mắt trợn trắng, này vận cứt chó, thật đúng là hai cái châm mảnh nhỏ.
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: Ha ha ha ha, Vũ ca anh vào liền đi ra hai mảnh nhỏ, vượng em a!
Hệ thống: Vũ Nhiên đem 【 U Thiên Tán Hoa Châm • đoàn 】 phân phối cho Tịch Tĩnh Vô Thanh.
【 Đoàn 】 Tịch Tĩnh Vô Thanh: . . .
【 Đoàn 】 Hàn Sương: . . .
【 Đoàn 】 Hoa Khai Nhược Tương Y: ! ! ! ! ( trợn mắt )
【 Đoàn Trưởng 】 Vũ Nhiên: Oh, sorry, trượt tay.
Phốc. . .
Tô Lạc quay đầu, thấy Linh Dực ngồi bên cạnh vẻ mặt chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình máy tính, lập tức cảm thấy tên này thoạt nhìn thật dễ thương thật đẹp trai, rất hợp tâm ý cô nha ha ha. Như là cảm thấy được ánh mắt của Tô Lạc, Linh Dực quay đầu lại, hai người đối mặt, hiểu ý cười.
Tô Lạc: “Thừa lại cái kia cho cô ta đi.”
【 Đoàn Trưởng 】 Vũ Nhiên: ╮(╯▽╰)╭, lão bà, em không phải nói muốn chà một cái cửu thiên châm chơi sao?
【 Đoàn】 Tịch Tĩnh Vô Thanh: . . .
Máy tính Vũ Nhiên không có cắm mạch, cho nên Tô Lạc nghe được đinh một tiếng, cô ghé đầu qua nhìn, thì thấy hai cái nói chuyện riêng. Một cái đến từ Tịch Tĩnh Vô Thanh, nội dung là đại ca, đừng làm loạn.
Một cái tự nhiên là đến từ Hoa Khai Nhược Tương Y, là điềm đạm đáng yêu hai chữ, Vũ ca. . .
Hệ thống: Đoàn Trưởng Vũ Nhiên đem 【 U Thiên Tán Hoa Châm 】 phân phối cho Hoa Khai Nhược Tương Y.
Rất dễ nhận thấy, Tịch Tĩnh Vô Thanh hẳn là đang thở phào nhẹ nhõm.
【 Đoàn 】 Tịch Tĩnh Vô Thanh: Không có việc gì không có việc gì, vẫn còn thiếu một cái, ngày mai là ra.
【 Đoàn Trưởng 】 Vũ Nhiên: Lão bà, ngày mai trở đi mỗi ngày mang em chà cửu thiên châm chơi.
Tô Lạc: “Bà nó, em mới không thích chuốc tội vào người, ăn no chống đỡ rồi a!”
【 Đoàn 】 Hạ Lãnh Nguyệt: O(∩_∩)O~ tốt, em cảm thấy quang hiệu kia không tệ.
【 Đoàn 】 Hàn Sương: T T. . .
Tô Lạc ra một hơi ác khí, đang dương nanh múa vuốt đắc ý, chợt nghe Linh Dực dịu dàng gọi cô.
“Lão bà!”
“Ừ?”
“Trước đây Thái Hư tên là Lạc Hà Dữ Cô Kiếm Tề Phi.” Linh Dực trầm giọng nói.
Tô Lạc quay đầu lại, đem tầm mắt đặt vào trò chơi. “Em đã sớm biết.”
“Ừm, khi đó có một lão bà gọi là Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc.”
Sặc. . .
Tô Lạc bĩu môi nói: “Ôi chao, tình lữ tên, tên rất hay.
“Ừm, đều trôi qua.”
“Biết rồi, trò chơi mà thôi, em trước đây còn gả qua Thanh Nhiên đâu!” Tô Lạc không cho là đúng, Linh Dực cười cười, lại không quan tâm, trực tiếp dọn sạch ghế dựa ngồi vào phía sau Tô Lạc, đồng thời đưa tay ôm lấy cô.
Tô Lạc cả người đều bị anh ôm vào trong ngực, lập tức khẩn trương đến mức liều mạng, tay nắm chuột cũng cứng ngắc, cả người cũng không dám lộn xộn, giống như chỉ cần cô hơi động thì sẽ cọ vào trong ngực anh.
“Anh làm gì, tự mình đi chơi đi!” Cô buồn bực nói.
“Giám thị em, nhìn em có trộm người không.”
Tô Lạc nhướn mày, “Em cho tới bây giờ cũng không trộm người.”
“Xì. . .” Vừa dứt lời, một cái nói chuyện riêng nhảy ra.
< Bạn Tốt > Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Cái Chai, tới giúp đỡ tới 72 bản, thiếu Băng Tâm. Bà nó thật là khéo a, ha ha. . .
Tô Lạc cười gượng quay đầu lại một chút, thấy Linh Dực mày nhăn lại, mỗi lần đều là cô bóp anh lần này bị phản công rồi.
Linh Dực: “Bắt kẻ thông dâm trên giường!”
Tô Lạc nói thầm: “Nào có trên giường. . .”
Linh Dực: “Còn nguỵ biện. lần trước anh rõ ràng lên acc em xóa anh ta rồi, làm sao lại thêm bạn tốt rồi! ! !”
Tô Lạc: “. . .”
Lần trước đánh nhau thêm. . .
Có như vậy nghiêm trọng sao? Người này làm sao một bộ muốn ăn thịt người vậy a. . .
Bình luận facebook