Sophia ở trên phi cơ ngủ một giấc, tỉnh lại lại phát hiện Hạ Thiên ở trong phòng tin tức trên lầu, cau mày, đang cùng một người đàn ông mặt mày lãnh lệ nói cái gì, cô rời khỏi phòng tin tức, Hạ Thiên hô một tiếng, “Oa oa, chờ một chút.”
Anh quay đầu lại cùng Chiêm Ninh nói, “Trước như vậy đi, tôi quay về lại nói.”
Chiêm Ninh gật đầu, Sophia lúc này mới đi vào, nhìn anh bộ dáng muốn nói lại thôi, Sophia mỉm cười, “Ca ca, có chuyện gì anh nói đi, em không có quan hệ.”
Hạ Thiên nói, “Anh bên này xảy ra một chút chuyện, phải đi nam Columbia một chuyến, Chiêm Ninh cùng Anna xảy ra chuyện, Anna bị bắt, Chiêm Ninh bị nhốt ở một nông trại, anh đã phái người đi lục soát cứu. Chỉ là... Nói chung, anh muốn đích thân đi một chuyến.”
“Được.” Sophia nói, nhìn đồng hồ, “Còn phải hai tiếng đồng hồ mới đến Karo, em cùng đi với anh, anh chạy tới chạy lui lại ngừng thời gian.”
“Không, anh trước đưa em trở về Karo.” Hạ Thiên nói, anh nhưng không yên lòng Sophia cùng anh cùng đi.
Sophia nói, “Ca ca, anh ngừng lại như vậy, vạn nhất bên kia gặp chuyện không may làm sao bây giờ? em cùng đi với anh, vẫn luôn ở trên phi cơ, sẽ không chạy loạn, anh đừng lo lắng.”
Hạ Thiên do dự một lúc lâu, anh bây giờ lòng nóng như lửa đốt, đích xác không cần thiết đi một chuyến đến Karo rồi quay về, lãng phí mấy giờ, vạn nhất bọn họ thực sự xảy ra chuyện làm sao bây giờ.
Anh gọi cơ trưởng đổi lại đường bay, muốn Avrile cùng Liliane đều đi phía nam, đem Sophia giao cho Avrile hoặc là Liliane, anh mới yên tâm, những người khác anh một mực không yên lòng.
Sophia vẫn luôn ở sân bay của bọn họ, hẳn là cũng sẽ không xảy ra chuyện.
Nghĩ như thế, Hạ Thiên trong lòng đã yên ổn hơn.
Sophia biết anh lo lắng, nói mấy lời cười nhạo đùa anh, đáng tiếc hiệu quả không quá rõ ràng, cô đành phải cùng anh, khẽ nói, “Ca ca, không có việc gì.”
“Ừ, anh biết, xin lỗi, hại em không thể sớm về nhà một chút.”
“Này có cái gì a, cũng ngừng lại không được mấy ngày.”
“Đúng rồi, anh phải cùng mẹ anh nói một tiếng.”
Lúc Hạ Thiên nói với Hạ Thần Hi, phu thê hai người bọn họ ở sân bay, sẽ đến chậm một ngày so với bọn họ. Hạ Thần Hi hỏi Hạ Thiên, “Con cần xử lý mấy ngày?”
“Một ngày là đủ rồi, tối đa hai ngày.”
Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, còn tiếp tục lên máy bay, dù sao bọn họ ít đi Karo, coi như đi du lịch cũng không tệ.
Máy bay dừng ở căn cứ quân sự Columbia của Vương bài, đây là một căn cứ quân sự nhỏ, Chiêm Ninh cùng Anna xảy ra chuyện, toàn bộ căn cứ người cơ hồ đều điều bận, lúc Hạ Thiên đến, Avrile cùng Liliane cũng tới, Chiêm Ninh ở trên đường bị truy đuổi, trúng ba phát đạn, cũng không tính quá nặng, mất máu quá nhiều, không nguy hiểm tính mạng.
Hạ Thiên đem Sophia giao cho Avrile, “Bảo vệ cô ấy.”
Avrile gật đầu, Hạ Thiên cùng Liliane rời đi.
Sophia nhìn căn cứ này hơi có cảm khái, thiết bị hoàn thiện, tất cả mọi người mặc quân trang thống nhất, như là một căn cứ quân sự quốc gia chính quy, bọn đặc công lui tới, thần tình túc mục, bước tiến vững vàng.
Avrile đem Sophia mang đến gian phòng của Hạ Thiên, “Tôi không nghĩ Hạ Thiên sẽ mang cô đến.”
“Tôi thấy ca ca rất lo lắng, không cần thiết lại lãng phí thời gian.” Sophia mỉm cười nói, lại rất lo lắng hỏi, “Chuyện rất nghiêm trọng sao? Chị Anna có phải hay không...”
“Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, đây không phải là chuyện cô nên bận tâm, cô bận tâm việc này cũng chỉ mệt cô, chờ Hạ Thiên trở về là được, Anna... sẽ không có chuyện gì.”.
Bình luận facebook