"Lão đại" Trình Du Nhiên rời khỏi nhà họ Mộ, đồng thời An Nhẫn cũng tra rõ sự việc trải qua, đi tới trước mặt lão đại nói: "Trước chúng ta vẫn không thể tìm được chị dâu, là bởi vì chị dâu bị gió thổi đến một hoang đảo cách chỗ gặp chuyện không may hơn ngàn dặm, vị trí của hoang đảo này chẳng những vắng vẻ, còn thường bị nước biển bao phủ, chị dâu có thể còn sống trở lại, đã là vô cùng may mắn." Dứt lời chỉ chỉ trên bản đồ bên cạnh.
Cô gái này, rơi từ máy bay xuống cũng khác với người khác. Sắc mặt Viêm Dạ Tước trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua chỗ An Nhẫn chỉ, chỉ là An Nhẫn nói cũng không sai, cô không biết bơi khẳng định chịu không ít khổ, có thể sống sót, đã là vô cùng may mắn, nhíu mày, ý bảo An Nhẫn nói tiếp.
"Nhắc tới cũng khéo" An Nhẫn cười cười, nói: "Lần ở Nga, Tần Tử Duệ bị chúng ta đánh chạy trối chết, sau cũng không theo nghề cũ, mà thành lập một Binh Đoàn Dong HT, số người cũng trên dưới năm mươi, mấy ngày trước bị gia tộc La Nhĩ Đức để mắt tới, trù hoạch cái bẫy muốn một lưới bắt hết bọn họ, địa điểm ở chính cái đảo này."
La Nhĩ Đức? Nhất định là cô gái Angela kia làm rồi, Viêm Dạ Tước cười lạnh, từ lần đầu gặp mặt, anh cũng biết đây là một phụ nữ có tâm địa thâm sâu, không nghĩ tới dám tính toán trên đầu mình, cô ta thật cho rằng co ba cản trở trước mặt, anh không dám làm gì đối với gia tộc La Nhĩ Đức sao?
Phía sau anh không cần nghe cũng biết, nhất định là hai người liên thủ phản kích, bằng không cũng không thể nhận được điện thoại của cô, khoát tay áo, ngăn cản những lời tiếp theo của An Nhẫn, trầm giọng hỏi: "Bên Văn Long có tin tức gì chưa?" Mặc dù anh đồng ý chờ Trình Du Nhiên giải thích, nhưng dù sao vẫn hơi không yên lòng, bảo Văn Long phái người coi chừng bến cảng, thuận tiện vụng trộm bảo vệ cô.
"Văn Long nói, chị dâu trở về là vì tham gia tang lễ của ba chị dâu, vào ba ngày trước, ông cụ cuối cùng không thể chịu đựng được, nhưng Vạn Tuyết Cầm cũng không có công khai chuyện này, Newyork cũng chỉ có nhà họ Lãnh và người của gia tộc Hoắc Bối Nhĩ đến." Những ngày qua trừ xử lý chuyện trong bang ra, mọi người đều dùng để tìm Trình Du Nhiên, đối với tin Mộ Viễn Chi qua đời đến bây giờ bọn họ mới biết, mặc dù Văn Long ở Newyork cũng biết muộn, nhưng vẫn cho rằng Trình Du Nhiên đã chết, cho nên cũng không đề cập tới.
Xem ra cô muốn dùng phương pháp của mình tới đoạt lại thứ thuộc về cô, Viêm Dạ Tước gật đầu một cái: "Tang lễ như thế nào?"
An Nhẫn dĩ nhiên hiểu ý của anh là muốn hỏi có người bới móc chị dâu hay không, vội vàng nói: "Chị em nhà họ Vạn không biết tự lượng sức mình, muốn trêu chọc chị dâu, kết quả bị chị dâu dùng vài lời đá trở về, trước khi đi còn mang theo hầu hết tân khách, làm cho bọn họ tức giận giương mắt nhìn."
Nói tới chỗ này, anh ta đột nhiên chuyển giọng nói: "Chỉ là theo Văn Long điều tra, gần đây có vài người nhà họ Viêm đang tiếp xúc với bọn họ, cụ thể còn chưa tra rõ rốt cuộc là ai."
Người nhà họ Viêm? Xem ra lại có kẻ không kịp chờ đợi muốn tìm chết rồi! Viêm Dạ Tước lạnh lùng hừ một tiếng, vẫn không nhúc nhích, trên mặt lộ ra băng lạnh --
Rời khỏi biệt thự nhà họ Mộ, Trình Du Nhiên trực tiếp đi theo Lâm chui vào xe, đã nhìn mặt ba lần cuối cùng, hiện tại phải giải quyết xong chuyện của Lâm, nhiều năm làm bạn tốt, cô không thể không giúp, bây giờ suy nghĩ lại, hình như từ sau khi đi theo Viêm Dạ Tước, cô giải phẫu cho người ta đều không được đền bù công lao động.
Bước lên xe, Lâm liền thân thiết nắm tay Trình Du Nhiên nói: "Cậu có thể còn sống trở về thật sự quá tốt rồi, tôi biết ngay là không gì có thể đánh ngã cậu."
"Vẫn là cậu hiểu tôi, nhưng thiếu chút nữa đã bị đánh ngã." Trình Du Nhiên khẽ mỉm cười, bây giờ suy nghĩ lại, những việc cô trải qua cứ như là nằm mơ, sơ sẩy một cái là mất mạng nhỏ, "Bảo bảo còn tốt chứ?" Đây là do cô đỡ đẻ, dĩ nhiên hơi chú ý.
"Tốt vô cùng, rất khỏe mạnh, lần này cậu đi nói không chừng còn thấy được đứa nhỏ." Nói đến bảo bối, trong nháy mắt Lâm thoát khỏi vẻ nữ cường nhân, trên mặt tràn đầy tình thương của người mẹ, đó là đứa bé của cô ta, kết tinh duy nhất giữa cô ta và Khải Tát.
"Đúng rồi, nói đến bảo bối, tôi còn muốn hỏi cậu đó." Lâm giống như nhớ lại hồi còn nhỏ, ôm lấy cổ Trình Du Nhiên bất mãn nói: "Lần trước tôi hỏi cậu ba Tiểu Nặc là ai, tại sao cậu không nói cho tôi?"
Trình Du Nhiên cười khổ: "Khi đó Viêm Dạ Tước cũng không biết đứa bé chính là của anh ấy, hơn nữa cậu cũng biết chuyện nhà họ Viêm, tôi không muốn Tiểu Nặc bị cuốn vào đó."
"Hào môn sâu như biển, nếu tiến vào, cũng chưa có đường rút lui." Trên mặt Lâm mặc dù có bất đắc dĩ, nhưng hơn nữa là kháng cự không chịu thua: "Nếu như tôi là cậu, hiện tại nhất định phải tự mình bồi dưỡng thực lực, mặc dù Viêm Dạ Tước lợi hại, nhưng tương tự với nó là có kẻ địch lớn mạnh hơn, nếu cậu vẫn còn lười giống như trước, sớm muộn cũng sẽ bị người ta nuốt trọn."
Trình Du Nhiên cười cười không nói gì, Lâm nói không sai, mấy người nhà họ Viêm hung mãnh hơn nhiều so với gia tộc Hoắc Bối Nhĩ, nếu không phải là Viêm Dạ Tước, cô sợ rằng ngay cả mảnh vụn cũng đã sớm không thừa nổi. Tuy nhiên tính tình cô chính là lười biếng, muốn thay đổi cũng không cải biến được, ngược lại hiện tại cô cũng không phải có một mình, sau lưng còn có một Binh Đoàn Dong HT, mặc dù cô là ông chủ hay mặc kệ.
Xe lái nhanh vào biệt thự gia tộc Hoắc Bối Nhĩ, Lâm nhìn tinh thần Trình Du Nhiên không ổn, nói: "Cậu phiêu lưu ở đây trên biển nhiều ngày khẳng định là rất mệt mỏi, không bằng nghỉ ngơi trước rồi nói."
"Không được." Nhắc tới phương diện nghề nghiệp của cô, Trình Du Nhiên lại biếng nhác như trước, kiên quyết nói: "Tôi muốn xem tình trạng bệnh nhân trước, mặc dù trước đó tôi có xem bệnh án của anh ta, nhưng chỉ tự tôi kiểm tra xong mới có thể xác nhận."
"Vậy thì làm phiền cậu rồi." Lâm cũng không kiên trì, dù sao có thể sớm chữa khỏi chồng, trọng trách trên người cô ta cũng sẽ nhẹ hơn một chút.
Kể từ khi Khải Tát trúng thương, cả người liền lâm vào trạng thái hôn mê sâu, vì sợ quấy rầy đến anh ta, sắp xếp cho anh ta ở một chỗ yên tĩnh trong sân, cửa được gia tộc phái chuyên gia canh giữ, thấy sau lưng Lâm có người bọn họ chưa từng thấy qua, lập tức lên tiếng ngăn lại: "Phu nhân, Gia chủ đã phân phó, bất kỳ người không rõ lai lịch đều không thể tiến vào đây."
"Anh càn rỡ." Lâm sắc mặt trầm xuống, tức giận nói: "Khải Tát là chồng tôi, chẳng lẽ tôi sẽ hại anh ấy sao?"
"Phu nhân, xin đừng làm khó chúng tôi." Bọn họ cũng biết vị này tạm thời là người nói chuyện của gia tộc làm sao dám đắc tội, nhưng Gia chủ đã phân phó, bọn họ cũng không dám cãi lời, chỉ có thể đành chịu: "Bằng không xin phu nhân mang vị tiểu thư này đến chỗ Gia chủ một chuyến, chỉ cần Gia chủ đồng ý thuộc hạ nhất định tạ tội với phu nhân và tiểu thư."
"Chỉ sợ anh còn không dậy nổi để tạ!" Lâm hừ lạnh một tiếng, mặt ẩn chứa sát khí giết người, nói: "Trình tiểu thư chẳng những là bác sỹ do tôi mời tới, còn là phu nhân của Viêm Dạ Tước là người nói chuyện Viêm bang, dám chặn khách tôn quý ở ngoài cửa, chỉ sợ người đứng sau anh cũng không bảo vệ được anh."
Nội bộ gia tộc Hoắc Bối Nhĩ cũng phân tranh không ngừng, mấy ngày nay vì không để cho những người có dã tâm biết bệnh tình của chồng, Lâm có thể nói là đã vắt hết óc, tuy vậy cũng không thiếu được có người tới dò thăm lai lịch, hai người ở cửa, chính là mấy người anh em Khải Tát bởi vì dò thăm tin tức không được, thông qua gia tộc phái đến bên này giám thị.
Nghe Lâm nói như vậy, Trình Du Nhiên không kiềm chế được nhíu nhíu mày, hiện tại mặc dù cô đã ở chung một chỗ với Viêm Dạ Tước, nhưng từ phu nhân này chung quy là danh bất chính ngôn bất thuận.
Phu nhân của Viêm Dạ Tước là ai, bọn họ không biết, nhưng đại danh của Viêm Dạ Tước như sấm bên tai, chỉ một câu nói của anh, năm gia tộc lớn biến thành bốn, người như vậy thật giống như lời phu nhân từng nói, đừng nói là bọn họ, cho dù là chủ đứng sau lưng bọn họ cũng không đắc tội nổi, hai người vội né qua một bên, ngoài miệng không ngừng nói xin lỗi.
Đi vào sân, mặt Lâm áy náy, nói: "Du Nhiên, vừa rồi thật sự rất xin lỗi, gần đây những người trong gia tộc ép tôi quá chặt, hơn nữa không nói như vậy, bọn họ nhất định nghĩ các biện pháp ngăn cản, cho dù như thế nào cũng xin cậu hãy giúp tôi."
"Không cần nói, xem bệnh nhân quan trọng hơn." Viêm Dạ Tước nói không sai, Lâm quả thật đã thay đổi, nhưng Trình Du Nhiên cũng không cho rằng Lâm sẽ hại mình, từ trên nét mặt là có thể nhìn ra cô ta chân thành, hơn nữa chuyện này đổi lại là mình, cô cũng sẽ liều lĩnh làm.
Lấy được sự tha thứ của Trình Du Nhiên, trong lòng Lâm coi như là thở phào nhẹ nhõm, cho nên tiền trảm hậu tấu, cô ta sợ Trình Du Nhiên không đồng ý, đến lúc đó chẳng những không giúp được gì, ngay cả giữa các cô cũng sinh ra ngăn cách, trong lòng âm thầm thề, về sau nhất định phải quý trọng tình bạn này.
Đi theo Lâm vào phòng của Khải Tát, lúc Trình Du Nhiên xuất hiện tại tang lễ, Lâm cũng biết cô nhất định sẽ đến, cho nên đã phái người chuyển Khải Tát vào phòng giải phẫu trước, phòng giải phẫu của gia tộc lớn quả thật hơn bệnh viện bình thường, chẳng những dụng cụ đầy đủ hết, hơn nữa toàn bộ đều là cao cấp nhất thế giới.
Thay áo khoác trắng cùng bao tay, Trình Du Nhiên hoàn toàn tiến vào trạng thái thân là một bác sỹ, mấy bác sỹ gia đình chung quanh không được ra lệnh làm kiểm tra, vừa bắt đầu những người đó cũng bởi vì tuổi cô mà xem thường cô, chờ sau khi sắp xếp một loạt phương pháp chuyên nghiệp xong, mọi người trực tiếp tâm phục khẩu phục, trong lòng bọn họ cũng dâng lên một tia hi vọng, vì giữ bí mật, bọn họ đã bị Lâm nhốt ở chỗ này rất lâu rồi.
Theo một loạt số liệu ra ngoài, sắc mặt Trình Du Nhiên càng ngày càng nặng nề, cô rốt cuộc hiểu rõ tại sao không có bác sỹ nào dám nhận giải phẫu này rồi, sắp xếp mấy bác sỹ gia đình xử lý công việc còn lại, Trình Du Nhiên kéo Lâm rời khỏi phòng giải phẫu.
Lâm nhìn bộ dáng này của cô, trong lòng nhất thời cũng khẩn trương, run giọng hỏi: "Du Nhiên, như thế nào?"
Nhìn bạn tốt, Trình Du Nhiên thở dài: "Nếu cậu tin tưởng tôi, tôi cũng không thể lừa cậu, đây là bệnh nghiêm trọng nhất tôi từng gặp, người bình thường chịu thương tích như vậy chỉ sợ sớm đã không được, mặc dù Khải Tát chống được đến hiện tại, nhưng đạn đập vào trong thần kinh, chỉ cần gặp chấn động nhỏ ở lúc giải phẫu, anh ta sẽ mất mạng."
"Chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?" Lâm tựa như cô gái nhỏ bất lực, hai chân vô lực ngã nhào trên đất.
"Nếu như có y thuật nhà họ Mộ, có lẽ còn có thể nắm chắc hai phần, hiện tại, chưa đến nửa phần." Mặc dù như vậy đối với Lâm mà nói là quá mức tàn nhẫn, nhưng lúc này Trình Du Nhiên chỉ có thể cắn răng nói ra: "Không làm giải phẫu, anh ta còn có thể nằm như vậy chống đỡ được một hai năm, làm giải phẫu, cửu tử nhất sinh!"
Bình luận facebook