Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35: Đến ở cùng họ
Tài liệu cậu cần đây, công sức ba ngày ba đêm của tôi đó, công nhận cô ta giấu kĩ thật..
Lý Thiên Kỳ ném sấp hồ sơ kèm vài bức ảnh lên bàn cậu mệt mỏi ngã ra sau ghế thán phục nói..
Hàn Bách cầm bức ảnh lên nhìn, tuy chỉ là góc nghiêng nhưng nhìn từ góc độ này so với tấm ảnh trong điện thoại anh quả thật rất giống cùng một người.
- Nhưng mà tôi báo cho cậu biết trước, cậu nên chuẩn bị tâm lý trước đi, cô họa sĩ đó là hoa đã có chủ rồi, căn bản có thể không phải là người cậu cần tìm đâu..
- Hoa đã có chủ?
- Đúng vậy. Theo như thám tử nằm vùng Lý Thiên Kỳ siêu cấp đẹp trai tôi đây biết thì cô ta sống cùng với Lục Đình Thâm chủ tịch tập đoàn LT. Còn có rất nhiều tin đồn cho rằng hai người họ đang yêu nhau..
Hàn Bách trở nên trầm mặc, anh nhìn chằm chằm vào bức ảnh, sau đó lại lặng lẽ cười..
- Cậu cười gì vậy? Đừng nói với tôi là sốc quá hóa điên luôn rồi nha..
Lý Thiên Kỳ bật người ngồi dậy dè dặt nhìn Hàn Bách.. Trước khi báo tin này cho anh, cậu cũng đã từng nghĩ đến hậu quả sau đó,nhưng không thể lường trước được chuyện Hàn Bách vì quá kích động mà hóa điên như thế này..
- Điên cái đầu cậu. Tôi đây đang cười cậu đó..
Hàn Bách đặt bức ảnh lên bàn, nâng ly rượu lên thoải mái đáp trả Lý Thiên Kỳ..
- Cười tôi? Cười chuyện gì?
- Cười cậu quá ngây thơ, chỉ những tin đồn vô căn cứ mà cũng tin..
- Nhưng mà chính mắt tôi nhìn thấy họ sống chung..
- Có thể có ẩn khuất gì ở phía sau thì sao..
Hàn Bách vẫn khăng khăng cho rằng tiểu Vi của anh và người đàn ông họ Lục kia vốn không có chuyện gì..
- Cô nam quả nữ ở cùng nhau mà không có gì mới là lạ, chỉ có mình cậu mù quáng mà thôi.
Lý Thiên Kỳ nhàm chán nói rồi nốc một hơi rượu, cậu chính là như vậy uống rượu cứ như uống nước lọc chả biết thưởng thức là gì..
- Mà cậu có chắc cô ta là tiểu Vi của cậu không? Nhỡ đâu không phải, tôi không biết Hàn thiếu cậu phải giấu mặt đi đâu.
- Phải hay không tự tôi biết là được.
Hàn Bách thờ ơ trả lời rồi nhẹ nhàng thưởng thức mùi vị the cay thơm nồng của ly rượu Vaccari Sambuca.
- Vậy kế tiếp cậu định làm gì? Không phải là đập chậu cướp hoa đó chứ.?
- Bạn cậu không hèn hạ đến vậy.
- Vậy chứ thế nào, người ta ở chung nhà còn cậu thì còn đang phải ở nhờ nhà của bổn thiếu gia đây..
Lý Thiên Kỳ hất cằm đắc ý nhìn Hàn Bách..
- Đương nhiên là cạnh tranh công bằng. Để xem cô ấy thật lòng yêu ai.
- Cạnh tranh công bằng?
- Ừm.
Hàn Bách nhún vai thản nhiên trả lời Lý Thiên Kỳ..
- Bằng cách nào?
- Đến ở cùng bọn họ.
...----------------...
[ King.. coong..King coong]
- Vi Vi em ra mở cửa dùm anh đi, anh đang dở tay trong bếp rồi..
Tống Vi đang ngồi xem tin tức trên ti vi ngoài phòng khách, nghe chuông cửa dự định là sẽ ra mở cửa thì đã nghe Lục Đình Thâm nói vọng ra.
Từ ngày cô đồng ý chấp nhận anh, Lục Đình Thâm không để cô động tay vào bất cứ việc gì trong nhà, nếu được cô cho phép chắc đến ăn anh cũng đút cho cô luôn mất..
- Em biết rồi..
Trả lời anh xong Tống Vi tắt ti vi đi ra mở cổng.
Cánh cửa vừa mở ra người đàn ông hiên ngang đứng dựa lưng vào xe nhìn cô nở một nụ cười ấm áp..
Tống Vi như hóa đá, cô đứng chôn chân tại chỗ không tin người đứng trước mắt mình lại là Hàn Bách, người cô dặn lòng là sẽ cố quên đi giờ đây lại xuất hiện ngay trước mặt mình..
- Em không định mời anh vào nhà sao? Ngoài này lạnh lắm đó.
Hàn Bách nghiêng đầu nhìn Tống Vi, anh cười nói không chút tâm tư phiền muộn nào. Có lẽ trước khi đến đây anh đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho cuộc đấu cua lại cô vợ bé nhỏ của mình..
Thấy cô vẫn không nhúc nhích anh chỉ biết lắc đầu cười trừ rồi đi tới mở rộng cửa sau đó ung dung lái xe vào trong.
Anh bước xuống đi đến nắm tay Tống Vi, đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi cô rồi thong thả đi vào nhà.
Tống Vi từ đầu tới cuối không phát âm ra được chút tiếng ồn nào, đưa tay chạm vào môi mình, tự nhủ với bản thân rằng liệu đây có phải là mơ không?
Nhưng cảm giác chân thật như vậy, hương thơm trên người Hàn Bách vẫn còn phảng phất quanh đây thật sự không giống đang mơ chút nào.
Ngẩn ngơ đến khi nhìn thấy Hàn Bách đã khuất dáng cô mới giật mình hoàn hồn trở lại, vội chạy vào nhà, nếu chậm hơn cô sợ khi hai tên kia đụng mặt nhau nhà mình sẽ bay nốc mất..
- Vi Vi là ai vậy em?
Lục Đình Thâm từ trong bếp đi ra quần áo chỉnh chu ngay ngắn khác với hình ảnh đảm đang lúc anh nấu ăn mọi khi Tống Vi nhìn thấy.
Bốn mắt bắt gặp, hai người đàn ông đứng đối diện nhìn nhau không chớp mắt Tống Vi lúc này cũng đã vào tới, cô vuốt ngực đều chỉnh lại hơi thở đã loạn nhịp của mình rồi bối rối lên tiếng..
- Đình Thâm anh ấy là bạn em..
Lục Đình Thâm nét mặt giãn ra đôi phần, anh khẽ cười không hở môi rồi đưa tay đến phía Hàn Bách ngỏ ý muốn bắt tay, tự nhiên giới thiệu về mình trước..
- Chào anh tôi là Đình Thâm, bạn trai của Vi Vi..
Lý Thiên Kỳ ném sấp hồ sơ kèm vài bức ảnh lên bàn cậu mệt mỏi ngã ra sau ghế thán phục nói..
Hàn Bách cầm bức ảnh lên nhìn, tuy chỉ là góc nghiêng nhưng nhìn từ góc độ này so với tấm ảnh trong điện thoại anh quả thật rất giống cùng một người.
- Nhưng mà tôi báo cho cậu biết trước, cậu nên chuẩn bị tâm lý trước đi, cô họa sĩ đó là hoa đã có chủ rồi, căn bản có thể không phải là người cậu cần tìm đâu..
- Hoa đã có chủ?
- Đúng vậy. Theo như thám tử nằm vùng Lý Thiên Kỳ siêu cấp đẹp trai tôi đây biết thì cô ta sống cùng với Lục Đình Thâm chủ tịch tập đoàn LT. Còn có rất nhiều tin đồn cho rằng hai người họ đang yêu nhau..
Hàn Bách trở nên trầm mặc, anh nhìn chằm chằm vào bức ảnh, sau đó lại lặng lẽ cười..
- Cậu cười gì vậy? Đừng nói với tôi là sốc quá hóa điên luôn rồi nha..
Lý Thiên Kỳ bật người ngồi dậy dè dặt nhìn Hàn Bách.. Trước khi báo tin này cho anh, cậu cũng đã từng nghĩ đến hậu quả sau đó,nhưng không thể lường trước được chuyện Hàn Bách vì quá kích động mà hóa điên như thế này..
- Điên cái đầu cậu. Tôi đây đang cười cậu đó..
Hàn Bách đặt bức ảnh lên bàn, nâng ly rượu lên thoải mái đáp trả Lý Thiên Kỳ..
- Cười tôi? Cười chuyện gì?
- Cười cậu quá ngây thơ, chỉ những tin đồn vô căn cứ mà cũng tin..
- Nhưng mà chính mắt tôi nhìn thấy họ sống chung..
- Có thể có ẩn khuất gì ở phía sau thì sao..
Hàn Bách vẫn khăng khăng cho rằng tiểu Vi của anh và người đàn ông họ Lục kia vốn không có chuyện gì..
- Cô nam quả nữ ở cùng nhau mà không có gì mới là lạ, chỉ có mình cậu mù quáng mà thôi.
Lý Thiên Kỳ nhàm chán nói rồi nốc một hơi rượu, cậu chính là như vậy uống rượu cứ như uống nước lọc chả biết thưởng thức là gì..
- Mà cậu có chắc cô ta là tiểu Vi của cậu không? Nhỡ đâu không phải, tôi không biết Hàn thiếu cậu phải giấu mặt đi đâu.
- Phải hay không tự tôi biết là được.
Hàn Bách thờ ơ trả lời rồi nhẹ nhàng thưởng thức mùi vị the cay thơm nồng của ly rượu Vaccari Sambuca.
- Vậy kế tiếp cậu định làm gì? Không phải là đập chậu cướp hoa đó chứ.?
- Bạn cậu không hèn hạ đến vậy.
- Vậy chứ thế nào, người ta ở chung nhà còn cậu thì còn đang phải ở nhờ nhà của bổn thiếu gia đây..
Lý Thiên Kỳ hất cằm đắc ý nhìn Hàn Bách..
- Đương nhiên là cạnh tranh công bằng. Để xem cô ấy thật lòng yêu ai.
- Cạnh tranh công bằng?
- Ừm.
Hàn Bách nhún vai thản nhiên trả lời Lý Thiên Kỳ..
- Bằng cách nào?
- Đến ở cùng bọn họ.
...----------------...
[ King.. coong..King coong]
- Vi Vi em ra mở cửa dùm anh đi, anh đang dở tay trong bếp rồi..
Tống Vi đang ngồi xem tin tức trên ti vi ngoài phòng khách, nghe chuông cửa dự định là sẽ ra mở cửa thì đã nghe Lục Đình Thâm nói vọng ra.
Từ ngày cô đồng ý chấp nhận anh, Lục Đình Thâm không để cô động tay vào bất cứ việc gì trong nhà, nếu được cô cho phép chắc đến ăn anh cũng đút cho cô luôn mất..
- Em biết rồi..
Trả lời anh xong Tống Vi tắt ti vi đi ra mở cổng.
Cánh cửa vừa mở ra người đàn ông hiên ngang đứng dựa lưng vào xe nhìn cô nở một nụ cười ấm áp..
Tống Vi như hóa đá, cô đứng chôn chân tại chỗ không tin người đứng trước mắt mình lại là Hàn Bách, người cô dặn lòng là sẽ cố quên đi giờ đây lại xuất hiện ngay trước mặt mình..
- Em không định mời anh vào nhà sao? Ngoài này lạnh lắm đó.
Hàn Bách nghiêng đầu nhìn Tống Vi, anh cười nói không chút tâm tư phiền muộn nào. Có lẽ trước khi đến đây anh đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho cuộc đấu cua lại cô vợ bé nhỏ của mình..
Thấy cô vẫn không nhúc nhích anh chỉ biết lắc đầu cười trừ rồi đi tới mở rộng cửa sau đó ung dung lái xe vào trong.
Anh bước xuống đi đến nắm tay Tống Vi, đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi cô rồi thong thả đi vào nhà.
Tống Vi từ đầu tới cuối không phát âm ra được chút tiếng ồn nào, đưa tay chạm vào môi mình, tự nhủ với bản thân rằng liệu đây có phải là mơ không?
Nhưng cảm giác chân thật như vậy, hương thơm trên người Hàn Bách vẫn còn phảng phất quanh đây thật sự không giống đang mơ chút nào.
Ngẩn ngơ đến khi nhìn thấy Hàn Bách đã khuất dáng cô mới giật mình hoàn hồn trở lại, vội chạy vào nhà, nếu chậm hơn cô sợ khi hai tên kia đụng mặt nhau nhà mình sẽ bay nốc mất..
- Vi Vi là ai vậy em?
Lục Đình Thâm từ trong bếp đi ra quần áo chỉnh chu ngay ngắn khác với hình ảnh đảm đang lúc anh nấu ăn mọi khi Tống Vi nhìn thấy.
Bốn mắt bắt gặp, hai người đàn ông đứng đối diện nhìn nhau không chớp mắt Tống Vi lúc này cũng đã vào tới, cô vuốt ngực đều chỉnh lại hơi thở đã loạn nhịp của mình rồi bối rối lên tiếng..
- Đình Thâm anh ấy là bạn em..
Lục Đình Thâm nét mặt giãn ra đôi phần, anh khẽ cười không hở môi rồi đưa tay đến phía Hàn Bách ngỏ ý muốn bắt tay, tự nhiên giới thiệu về mình trước..
- Chào anh tôi là Đình Thâm, bạn trai của Vi Vi..
Bình luận facebook