Ầm...
Hai người lại giao phong một lần nữa ở trong hắc động, lúc này mới hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Thiên Thánh nhìn Nghệ Phong, trong mắt mang theo vẻ rung động, hắn thật không ngờ một chiêu này của hắn vẫn bị Nghệ Phong ngăn cản. Tuy Thiên Thánh không hy vọng xa vời một chiêu này có thể chém giết Nghệ Phong, nhưng trong tưởng tượng của hắn, Nghệ Phong hẳn là trọng thương.
Chỉ là, Nghệ Phong không chỉ không bị trọng thương, thậm chí lông tóc cũng không tổn hại. Nhớ tới dòng nước xoáy hình phễu cực lớn vừa rồi của Nghệ Phong, Thiên Thánh cảm giác trái tim băng giá một hồi.
- Thực lực của hắn, thật sự có thể tiến vào trước năm.
Thiên Thánh nhớ tới lần đánh nhau vừa rồi, trong nháy mắt đại khái phỏng chừng thực lực của Nghệ Phong. Mà Thiên Thánh tìm được kết quả này, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn. Thực lực trước năm, đây chẳng phải là nói người có thể thu thập Nghệ Phong có thể đếm được trên đầu ngón tay sao?
- Mẹ nó. Làm sao hỗn đản này có thể mạnh như vậy?
Thiên Thánh tức giận mắng một tiếng, ánh mắt âm trầm.
Nghệ Phong tự nhiên không biết Thiên Thánh đang suy nghĩ cái gì, đấu khí trong cơ thể hắn truyền vào Tru Tiên Kiếm lần nữa, mười thành lực lượng bạo phát. Nghệ Phong không giữ lại chút nào, dưới mười thành lực lượng truyền vào, Tru Tiên Kiếm bộc phát quang mang khiến người khác sợ hãi. Dưới quang mang như vậy, một kiếm bổ về Thiên Thánh với tốc độ cực nhanh. Một kiếm này tựa như Lôi Điện, đảo mắt là đến.
Tuy Thiên Thánh rung động đối với thực lực của Nghệ Phong, nhưng cũng sẵn sàng phòng bị Nghệ Phong, thấy Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong đâm tới, hoảng sợ đồng thời đấu khí trong cơ thể cũng nhanh chóng vận chuyển, hội tụ ở trên linh khí của hắn, lập tức đón đỡ Nghệ Phong.
Keng...
Một tiếng giao phong, thân thể Thiên Thánh bay ra ngoài, cánh tay run rẩy. Sắc mặt cư nhiên bị chấn có chút trắng bệch.
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tru Tiên Kiếm khủng bố như thế nào, linh khí sao có thể so sánh. Thực lực trước năm cũng không phải nói đùa.
Nghệ Phong huy vũ Tru Tiên Kiếm điên cuồng, từng đạo kiếm quang bay nhanh về Thiên Thánh. Tốc độ nhanh như thiểm điện, công kích sắc bén, khủng bố vô cùng.
Thiên Thánh cũng không phải nhân vật đơn giản, tuy công kích của Nghệ Phong khủng bố, nhưng mà đồng dạng ngăn cản từng chiêu một. Chỉ có điều lực lượng của hắn so với Nghệ Phong còn kém hơn một bậc, cánh tay bị chấn run rẩy càng lúc càng lợi hại.
Công kích của Nghệ Phong càng lúc càng sắc bén, Thiên Thánh bị buộc lui về phía sau liên tiếp. Dưới loại tình huống này, Thiên Thánh hừ một tiếng, đấu khí trong cơ thể bạo phát, cư nhiên chớp động hội tụ từng đạo kiếm quang lần nữa.
Chỉ có điều vừa rồi Nghệ Phong đã thử qua sự lợi hại của một chiêu kia, há có thể cho hắn như nguyện, giận dữ quát to một tiếng, Tru Tiên Kiếm hóa thành dòng xoáy nhỏ, nhanh chóng trùng kích tới trước ngực của Thiên Thánh.
- Đáng chết!
Thiên Thánh bị Nghệ Phong quấy nhiễu, sau khi tức giận mắng một tiếng, chỉ có thể buông tha cho ngưng tụ một chiêu kia, ngăn cản Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong.
Mà tại một khắc ngăn cản Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong này, Nghệ Phong cư nhiên vứt bỏ Tru Tiên Kiếm, một cổ lực lượng đánh vào thân Tru Tiên Kiếm, để Tru Tiên Kiếm tự chủ công kích. Mà thân thể của hắn lại lách mình đến sau lưng Thiên Thánh, trên chân ngưng tụ lực lượng khủng bố, một cước hung hăng đạp thẳng vào lưng Thiên Thánh.
Dưới một cước này, Nghệ Phong cũng không như nguyện đạp trúng đối phương, bị Thiên Thánh nhất cử tránh thoát.
Nghệ Phong thấy đối phương tránh thoát, trong lòng cười lạnh một tiếng, cánh tay vung lên, Tru Tiên Kiếm trở lại tay hắn lần nữa, lực lượng truyền vào thân kiếm, một kiếm hung hăng đâm tới lần nữa.
Oanh...
Thiên Thánh dưới một chiêu này, bị chấn bay ra ngoài, Chỉ Xích Thiên Nhai của Nghệ Phong khởi động trong nháy mắt, lách mình đến phương hướng Thiên Thánh bay ngược lại, đánh ra một đạo kiếm quang lần nữa, cùng lúc đó, một quyền của Nghệ Phong cư nhiên công kích về linh khí của Thiên Thánh.
Thiên Thánh nhìn Nghệ Phong dám dùng nhục quyền công kích linh khí của hắn, trong lòng không khỏi mừng rỡ:
- Tới tốt lắm!
Tuy Nghệ Phong rất mạnh, nhưng vọng tưởng dùng nhục quyền đối kháng linh khí của hắn, thực sự là không biết sống chết.
Trong ánh mắt âm trầm của Thiên Thánh, linh khí của Thiên Thánh hung hăng bổ về phía nắm tay Nghệ Phong, trong tưởng tượng của hắn, chốc lát sau hẳn là máu bay đầy trời. Nhưng khiến hắn kinh hãi chính là, dưới công kích này của hắn, thân ảnh của Nghệ Phong rõ ràng hóa thành tinh quang biến mất.
- Tàn ảnh? Điều này sao có thể?
Thiên Thánh không dám tin nhìn tàn ảnh trước mặt, đạt tới cấp độ như hắn, nếu là tàn ảnh mà nói, lập tức có thể phân biệt ra được. Nhưng tàn ảnh vừa rồi công kích hắn, ngay cả hắn cũng cảm giác giống chân thân như đúc.
- Ha ha! Không nên quên, bản thánh là Ngũ hành hợp nhất. Muốn tạo một tàn ảnh có khí tức giống như đúc cũng không khó.
Nghệ Phong cười ha ha, thân ảnh không biết từ khi nào đã đến sau lưng Thiên Thánh, một cước hung hăng đạp vào lưng Thiên Thánh.
Thiên Thánh phát giác được, thân ảnh chật vật tránh né, nhưng vẫn bị Nghệ Phong đạp trúng, tuy hắn vội vàng vận chuyển lực lượng nhưng làm sao có thể đở nổi một kích ngưng tụ lực lượng của Nghệ Phong. Dưới một kích này, Thiên Thánh bị Nghệ Phong đạp bay ra xa.
Oanh...
Thân ảnh Thiên Thánh hung hăng đập bể mặt đất phía dưới, dưới cái nện này, một hố sâu mấy trăm trượng được tạo thành.
Ngao...
Sau khi Thiên Thánh bị Nghệ Phong nện xuống hư không, võ giả Tần gia trang và Thánh Thành bắt đầu điên cuồng kêu ngao lên. Trong khoảng thời gian ngắn sĩ khí bành trướng.
Mà võ giả Thiên Phủ vàcùng Tiên Cảnh lại mang theo vẻ không dám tin, nguyên một đám hiện rõ sắc mặt hoảng sợ, nhìn đạo nhân ảnh phía trên hư không kia.
Thiên Thánh bay ra từ trong hố sâu dưới mặt đất, trong nháy mắt bay ra này, ánh mắt tất cả mọi người ngưng tụ trên người hắn, lúc này trên người Thiên Thánh chật vật không chịu nổi, đồng thời khóe miệng mang theo vết máu, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là trọng thương không nhẹ.
Thiên Thánh nhìn ánh mắt nguyên một đám đang chăm chú nhìn hắn, sau đó nhìn thấy thân thể mình hiện tại, ánh mắt nhìn Nghệ Phong càng âm trầm nói:
- Nghệ Phong! Ngươi đáng chết!
- Ai đáng chết không phải ngươi nói là được.
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo vẻ miệt thị.
Thiên Thánh áp chế huyết khí quay cuồng trong lòng, nhìn Tru Tiên Kiếm trong tay Nghệ Phong, ánh mắt biến ảo bất định, tuy hắn muốn bầm thây Nghệ Phong vạn đoạn. Nhưng lại rất rõ ràng, hắn đã không phải là đối thủ của Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn sắc mặt Thiên Thánh tái nhợt, cười ha ha nói:
- Lại đến!
Hiện tại, cũng không nói nhảm, một kiếm đâm về phía Thiên Thánh lần nữa, trong từ điển của Nghệ Phong, hắn có lý giải rất sâu đối với những lời như thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi.
Tuy muốn chém giết Thiên Thánh có khó khăn nhất định, nhưng hiện tại hắn chỉ cần Thiên Thánh không chạy trốn mà nói, Nghệ Phong có hi vọng chém giết hắn.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lực lượng khủng bố giao phong với Thiên Thánh một chỗ, Thiên Thánh có không ít thương thế, tự nhiên không phải là đối thủ của Nghệ Phong, dưới chấn động này, huyết khí quay cuồng trong ngực hắn càng thêm lợi hại, thân ảnh bạo lui ngược lại.
Nghệ Phong thấy một màn như vậy, thừa dịp thắng thế truy kích, đánh ra từng đạo công kích sắc bén, rất có ý tứ chém giết Thiên Thánh.
Thiên Thánh sao dám chính diện giao phong với Nghệ Phong lần nữa, thân ảnh không ngừng chớp động, tránh né từng chiêu của Nghệ Phong. Dù sao Chí Tôn cũng là Chí Tôn, tuy Nghệ Phong chiếm lấy thượng phong, nhưng muốn chém giết hắn lại rất khó.
Bình luận facebook