Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-9
Chương 9: Bạn học cũ mất
Tôi kinh hô lên một tiếng, vội lùi lại mấy bước, nhưng lại bị vấp vào cạnh giường, ngã lăn ra đất.
Dưới gầm giường lại có một cỗ thi thể nữ khoả thân…
Thi thể này bị moi tim, nhưng kì quái là trên người lại không có vết máu?
“Giữ cô ta lại cho ta.” – Chung Tường nói.
Chung Tường lấy ra một con dao rỉ sét từ trong một cái túi bẩn thỉu, bên trên lưỡi dao vẫn còn dính vết máu đỏ tươi, hắn từng bước từng bước tiến về chỗ tôi, miệng nở một nụ cười âm lãnh : “Trái tim của những cô gái trẻ tuổi đối với ta và con trai ta như thuốc đại bổ, chỉ trách vận khí của cô không tốt thôi.”
Hắn vỗ vỗ mặt tôi, nói : “Thật đáng tiếc, khuôn mặt xinh đẹp thế này, ta mà không bị thương thì trước cũng phải “chơi” cho đã đã.”
“Còn ngây ra làm gì?” – Chu Vũ Hạo đột nhiên nói : “Mau ra tay đi.”
Mặc dù tình trạng bây giờ của tôi, cả người không thể ngọ nguậy, nhưng miệng thì vẫn cứ là OK, giây phút sống chết ngay trước mắt, tôi cũng mặc kệ đau hay không, cắn cắn đầu lưỡi, một tia máu phun lên mặt Chung Tường.
Chung Tường căn bản không nghĩ là lúc này tôi sẽ ra tay, nên không kịp tránh thoát, mặt dính đầy tia máu, làm hắn đau đến mức hét lên một tiếng, tay che mặt lùi lại mấy bước, bỗng nhiên một làn khói xanh bốc ra từ kẽ ngón tay hắn, không khí trong phòng lập tức toả ra mùi hôi thối khủng khiếp.
”Máu thuần dương?” – Hắn gào lên : “Một con đàn bà sao có thể có máu thuần dương? Cô rốt cục là ai?”
Tôi cảm thấy trên người được thả lỏng một chút, tiểu quỷ vừa nãy bắt giữ tôi cũng không thấy đâu nữa, vội vàng bật dậy, hỏi Chu Vũ Hạo : “Tiếp theo tôi nên làm gì bây giờ?”
“Xem trò hay.”
“Hả?”
“Đứng đây xem trò hay là được rồi, giữa trưa bị máu thuần dương phun đầy mặt, tạm thời hắn ta sẽ bị mất hết pháp lực.” – Chu Vũ Hạo nói : “Đối với người nuôi tiểu quỷ thì bị mất đi pháp lực là chuyện đáng sợ nhất, bởi vì lúc đó cũng sẽ hoàn toàn mất kiểm soát, không thể sai khiến được tiểu quỷ, lúc này, tiểu quỷ đối với chủ nhân của mình vô cùng thống hận, mà một khi bị như vậy, hắn cũng lập tức chịu phản phệ.”
Nghe anh ta nói xong, tôi thấy tiểu quỷ vừa nãy biến mất lại xuất hiện ở trên lưng Chung Tường, mà dưới bàn ăn lại có một con khác bò ra….
“Cút ra, chúng mày cút ra chỗ khác cho ông.” – Chung Tường vùng vẫy khua tay, tức giận chửi bới : “Ông đây ngày nào cũng dùng máu nuôi chúng mày, giờ chúng mày lại dám hại ông.”
1789904_1_25,60
1789904_2_25,60
Tôi kinh hô lên một tiếng, vội lùi lại mấy bước, nhưng lại bị vấp vào cạnh giường, ngã lăn ra đất.
Dưới gầm giường lại có một cỗ thi thể nữ khoả thân…
Thi thể này bị moi tim, nhưng kì quái là trên người lại không có vết máu?
“Giữ cô ta lại cho ta.” – Chung Tường nói.
Chung Tường lấy ra một con dao rỉ sét từ trong một cái túi bẩn thỉu, bên trên lưỡi dao vẫn còn dính vết máu đỏ tươi, hắn từng bước từng bước tiến về chỗ tôi, miệng nở một nụ cười âm lãnh : “Trái tim của những cô gái trẻ tuổi đối với ta và con trai ta như thuốc đại bổ, chỉ trách vận khí của cô không tốt thôi.”
Hắn vỗ vỗ mặt tôi, nói : “Thật đáng tiếc, khuôn mặt xinh đẹp thế này, ta mà không bị thương thì trước cũng phải “chơi” cho đã đã.”
“Còn ngây ra làm gì?” – Chu Vũ Hạo đột nhiên nói : “Mau ra tay đi.”
Mặc dù tình trạng bây giờ của tôi, cả người không thể ngọ nguậy, nhưng miệng thì vẫn cứ là OK, giây phút sống chết ngay trước mắt, tôi cũng mặc kệ đau hay không, cắn cắn đầu lưỡi, một tia máu phun lên mặt Chung Tường.
Chung Tường căn bản không nghĩ là lúc này tôi sẽ ra tay, nên không kịp tránh thoát, mặt dính đầy tia máu, làm hắn đau đến mức hét lên một tiếng, tay che mặt lùi lại mấy bước, bỗng nhiên một làn khói xanh bốc ra từ kẽ ngón tay hắn, không khí trong phòng lập tức toả ra mùi hôi thối khủng khiếp.
”Máu thuần dương?” – Hắn gào lên : “Một con đàn bà sao có thể có máu thuần dương? Cô rốt cục là ai?”
Tôi cảm thấy trên người được thả lỏng một chút, tiểu quỷ vừa nãy bắt giữ tôi cũng không thấy đâu nữa, vội vàng bật dậy, hỏi Chu Vũ Hạo : “Tiếp theo tôi nên làm gì bây giờ?”
“Xem trò hay.”
“Hả?”
“Đứng đây xem trò hay là được rồi, giữa trưa bị máu thuần dương phun đầy mặt, tạm thời hắn ta sẽ bị mất hết pháp lực.” – Chu Vũ Hạo nói : “Đối với người nuôi tiểu quỷ thì bị mất đi pháp lực là chuyện đáng sợ nhất, bởi vì lúc đó cũng sẽ hoàn toàn mất kiểm soát, không thể sai khiến được tiểu quỷ, lúc này, tiểu quỷ đối với chủ nhân của mình vô cùng thống hận, mà một khi bị như vậy, hắn cũng lập tức chịu phản phệ.”
Nghe anh ta nói xong, tôi thấy tiểu quỷ vừa nãy biến mất lại xuất hiện ở trên lưng Chung Tường, mà dưới bàn ăn lại có một con khác bò ra….
“Cút ra, chúng mày cút ra chỗ khác cho ông.” – Chung Tường vùng vẫy khua tay, tức giận chửi bới : “Ông đây ngày nào cũng dùng máu nuôi chúng mày, giờ chúng mày lại dám hại ông.”
1789904_1_25,60
1789904_2_25,60
Bình luận facebook