Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-232
Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
Chương 232 : bại lộ thân phận
Biên soạn: NGUYỄN DUY
Edit: TRỊNH VIẾT TIẾN
"Khốn kiếp, đó không phải là Trần Hạo sao?"
Một số chàng trai đã nhận ra Trần Hạo.
"Đúng, đúng là cậu ta, trời ơi, sao cậu ta lại đạp xe đạp trong khi trời đang mưa như thế này?"
"Không phải nói cậu ta trúng số sao, haha, tớ còn tưởng rằng cậu ta sẽ ngồi lên thứ khác chứ,( con dream tàu chẳng hạn) không ngờ lại vẫn tệ hại như vậy!"
"Đúng vậy, nhưng trong lớp chúng ta,ai biết rằng cậu ta trúng số, tôi đã thầm thích cậu ta đấy, haha!"
Một nhóm các cô gái bắt đầu thảo luận.
Và nhóm nam và nữ này không phải là người ngoài cuộc, họ là một tá bạn học của Trần Hạo ở trường đại học.
Giáo viên Mạnh đương nhiên là Mạnh Thái Như.
Hôm nay, Mạnh Thái Như lại chuyển từ nhà công chức đến một ngôi nhà mới.
Căn hộ ở Vân Hoa là một căn hộ cao cấp giá khoảng 25.000 tệ.
Mạnh Thái Như đã mở cửa hàng buôn bán của riêng mình khi đang là giáo viên đại học. Ngoài việc kinh doanh vi mô, Hàn Tư Dư đã giúp thúc đẩy quảng bá.
Do đó, cô ấy cũng kiếm được khá nhiều tiền.
Chỉ đơn giản là mua một ngôi nhà mới với ba phòng ngủ và hai sảnh.
Khi chuyển nhà thì việc tìm học sinh của mình đến giúp là điều đương nhiên.
Các học sinh ở Kim Lăng đều được Mạnh Thái Như gọi tới.
Vào lúc này, trái tim của Mạnh Thái Như nhảy lên khi không vì lý do gì mà nhìn thấy Trần Hạo cưỡi xích thố từ xa.
Tương tự như Hàn Tư Dư, cô ta cũng thích anh Bình Phàm.
Vì vậy, tất nhiên, cô ta rất nhạy cảm với Trần Hạo, rất có khả năng là Bình Phàm.
Mặc dù trời đang mưa, Trần Hạo dù vội vã nhưng vẫn đạp xe từ từ.( mé cái xe có khung cao quá đi nhanh là hỏng, chưa đc thịt Đồng Hân nữa)
Vào lúc này, từ phía Trần Hạo có ba chiếc xe liên tiếp đã đi thẳng đến cổng của khu nhà Vân Hoa .
Triệu Đồng Đồng và những người khác lần lượt bước xuống từ ba chiếc xe đó, còn có cả cha mẹ của Tần Nhã nữa.
Xe cuối cùng là Hàn Tư Dư và Đỗ Nguyệt, họ đang cầm thiết bị phát sóng trực tiếp bằng điện thoại di động.
Trần Hạo nói với Triệu Đồng Đồng về việc sắp tới này, và Triệu Đồng Đồng đương nhiên thông báo cho cha mẹ của Tần Nhã biết về việc đó.
Còn bây giờ nhiều người chặn đường ở khu nhà như vậy, chắc là do đám người Thiên Long và Địa Hổ đóng cửa để đánh chó.
Tôi nghĩ bây giờ Tần Nhã cũng đã được giải cứu bởi Thiên Long, Địa hổ cùng đám người của họ rồi.
"Dừng lại, các người định làm gì?"
Ngay khi Trần Hạo và những người khác đi ngang qua, họ đã bị vệ sĩ chặn lại.
Cha mẹ của Tần Nhã vội vàng van xin, vệ sĩ nghe nói, đây là những người đến giúp cha mẹ của cô gái cứu con gái, lúc này mới kính cẩn cho mọi người vào.
"Tư Dư bên này! Tư Dư!"
Một số cô gái nhìn thấy Hàn Tư Dư và vội vàng gọi cô đến.
Và Hàn Tư Dư không ngờ lại gặp nhiều bạn học ở đây đến vậy.
Vừa đi cùng Đỗ Nguyệt.
"Tư Dư, bạn lợi hại quá , bọn họ không cho phép ai vào, tại sao bạn lại vào được đây, điều gì đã xảy ra vậy?"
Các cô gái đều quay sang hỏi.
Hàn Tư Dư nhìn thấy cảnh tượng lớn như vậy thực sự hoảng hồn.
"Đó là một cô gái bị bắt cóc. Chúng tôi đã đến khi nhận được tin báo. Không ngờ lại có nhiều người đến giải cứu cô ấy như vậy!"
"A? Cô gái này là ai? Nhưng nhìn ba mẹ anh ta, cô ta không phải trưởng nhóm này sao?"
Một cô gái hỏi.
Mạnh Thái Như cũng tò mò nhìn Hàn Tư Dư.
Hàn Tư Dư lắc đầu: "Tôi không biết chuyện này. Chính Trần Hạo đã nói với chúng tôi biết người đã được giải cứu, nhưng đang rất hoảng sợ. Và hiện đang ở khu nhà Vân Hoa!"
"Trần Hạo?"
Mạnh Thái Như ngạc nhiên.
"Chà, cô gái này là bạn của Trần Hạo, Trần Hạo nhờ tôi giúp tìm cô ấy!"
Trong khi Hàn Tư Dư đang nói, có vẻ như đã nhận ra điều gì đó.
Cùng Mạnh Thái Như nhìn nhau một lúc, hai người đều có chút kinh ngạc.
"Hahaha, nhìn xem, Trần Hạo đã đến rồi, người còn ướt sũng nữa!"
"Nhìn cậu ấy đi, tốt thật là tốt a, Tư Dư, không phải cậu vừa nói còn thích Trần Hạo sao? Cậu đến tỏ tình với anh ấy đi!"
"Cậu chết đi, thật là ngu xuẩn mới đi thổ lộ với hắn!"
Mọi người nô đùa.
"Cậu Trần !!!"
Đột nhiên, một đám vệ sĩ áo đen, đều mang theo một chiếc ô màu đen đồng loạt hô lớn.
Giọng nói rất lớn, nó dường như toàn bộ khu nhà bị chấn động đến run rẩy.
Hai vệ sĩ nữa chạy đến và che ô lên đầu Trần Hạo.
Trần Hạo lau nước mưa trên mặt và bước ra khỏi chiếc xe nhỏ màu xanh.
Còn vệ sĩ kia lập tức trùm khăn trắng xuống đất.
"Cậu Trần, người đã được cứu, nhưng vì quá sợ hãi nên đã hôn mê, ngoài ra không có thương tích gì, chỉ đang bị quản thúc tại nhà! "
Vệ sĩ nói.
"Vậy thì yên tâm rồi! Ta vào xem thử!"
Viên đá lớn trong lòng Trần Hạo cuối cùng cũng được trút xuống.
Sau đó anh ta đi về phía trước.
Vệ sĩ ở cửa cung kính đứng thành hai hàng.
Cầm ô, cùng nhau nhìn về phía Trần Hạo.
Và một số vệ sĩ khác ở cửa đã nghe tin.
Lần lượt đi qua.
Sau khi nhìn thấy Trần Hạo, liền kính cẩn đứng ở hai bên đường.
"Cậu Trần!"
Đám người khẽ cúi đầu và đồng thanh hét lên.
Hai người này hét lên cùng nhau.
Triệu Đồng Đồng cùng các nữ sinh và cha mẹ của Tần Nhã, những người đang chuẩn bị vào khu nhà đều giật mình.
Lúc này, ngạc nhiên nhìn lại Trần Hạo.
"Cậu Trần?"
"Trần Hạo ... Cậu ta là Cậu Trần sao?"
Triệu Đồng Đồng và đám nữ sinh đều bị sốc.
Danh tính đã bị lộ.
Trần Hạo cho rằng không cần phải khiêm tốn nữa, bởi vì với Triệu Đồng Đồng và những người khác, anh ấy cũng không muốn giấu giếm nữa.
Chỉ là khi Trần Hạo quay đầu lại, anh đã không khỏi sửng sốt.
Hàn Tư Dư, Mạnh Thái Như, và các bạn cùng lớp của anh ấy đều ở đó.
Lúc này, tất cả đều đang ngẩn người nhìn mình.
Tại sao tất cả họ ở đây?
Một tia bối rối đã hiện lên trên khuôn mặt của Trần Hạo.
Nhưng bây giờ, cứu người mới là quan trọng.
"Cậu Trần, ngươi tới rồi!"
Lúc này, Triệu Tử Hưng bước ra khỏi nhà và kính cẩn nói.
"Tôi đã phát hiện ra một người tên là Lý Việt cấu kết với thế lực ngầm ở Kim Lăng. Thiếu gia nhà họ Thẩm, Thẩm Khải, đã giam lỏng tiểu thư Tần Nhã. Cũng may là không có chuyện gì xảy ra. Còn nguyên nhân là Lý Việt nợ Thẩm Khải. Nói về khoản tiền, Thẩm Khải đề nghị lấy Tần Nhã ra làm
điều kiện, thời hạn là ba ngày, nếu Lý Việt không gom đủ tiền trong ba ngày, Thẩm Khải sẽ lợi dụng tiểu thư Tần Nhã! "
Triệu Tử Hưng nói về những gì mà ông biết.
Thẩm Khải đang định làm gì đó thì bị ném xuống cầu thang và bất tỉnh nhân sự.
Đây cũng là lý do khiến âm mưu bị chặn đứng.
Lý Chấn Quốc thì ép buộc Thẩm gia phải đi.
Tình huống cơ bản cũng chỉ có vậy.
Trần Hạo không quan tâm đến Triệu Đồng Đồng, Mạnh Thái Như, Hàn Tư Dư, những người đang sửng sốt, đi vào và xem xét.
Trái tim của Trần Hạo hoàn toàn thoải mái cho đến khi Tần Nhã đang hôn mê, được xe y tế đưa đi.
Đợi khi Trần Hạo bước ra khỏi tòa nhà.
Triệu Đồng Đồng và Mạnh Thái Như đều đến.
Nhìn Trần Hạo, ngay lập tức cảm thấy rất lạ.
"Trời ơi, Trần Hạo là Cậu Trần Kim Lăng ! Trời ơi !! Trời ơi! Tôi chết mất!"
Cô gái tên tiểu Vân cắn môi tiếc nuối.
Chưa kể những cô gái và chàng trai khác.
Mạnh Thái Như và Hàn Tư Dư càng khó thở hơn.
"Thì ra người đã giúp tôi thực ra là Trần Hạo! Thiếu gia giàu có mà mình tìm kiếm bấy lâu đều là ở trong lớp mình, và còn ở gần như vậy!"
Về phần Hàn Tư Dư, điện thoại di động trong tay cô cầm không vững nữa, trực tiếp rơi xuống đất.
Vì lúc này trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng.
Trần Hạo hít một hơi và bước tới nhặt điện thoại của Hàn Tư Dư và trả lại cho cô.
"Tôi không ngờ rằng tất cả mọi người đều ở đây, cô giáo, cô đang làm gì ở đây?"
Trần Hạo hỏi với một nụ cười nhạt.
"Chúng tớ đang chuyển nhà cho cô giáo, không, không, chúng tớ đang chuyển đến nhà cô giáo! vừa chuyển xong nên cô giáo mời chúng tớ ăn tối!"
Một cô gái đỏ mặt nói.
"Ồ, đúng vậy, lên xe của tôi tôi đưa cậu về!"
Trần Hạo nói gì đó.
Ngay lập tức, một vệ sĩ ra mở cửa.
Trần Hạo lên xe và rời đi trước ...
Ở lại lâu hơn, Trần Hạo không biết phải nói gì ...
"Thực sự là anh ấy!"
Hàn Tư Dư run rẩy nhìn bóng lưng Trần Hạo và muốn nói gì đó.
"Lâm Lâm, đừng rầu rĩ nữa, nhìn xem, hôm nay khu nhà này xảy ra chuyện gì vậy? Nhiều người như vậy?"
Vào lúc này, một nhóm hai ba cô gái cũng từ bên trong đi ra.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, một cô gái vội vàng đứng lại thất thần, hình như vừa khóc, cô gái tên Lâm Lâm ...
Thông báo từ BQT: TruyenVIP tổng hợp từ rất nhiều nguồn mục đích đưa đến cho độc giả các bản dịch tốt nhất và nhanh nhất. Hiện tại mình không biết chính xác chủ sỡ hữu của các bản dịch được đăng. Nếu tác giả nào muốn đăng bản dịch truyện hoặc chương truyện + truyện lên TruyenVIP thì có thể email tới cho chúng mình ở:
[email protected] + Tụi mình sẽ đăng kèm những thông tin của dịch giả cùng với nhóm hoạt động (Zalo - Telegram) để bạn đọc có thể trực tiếp vào nhóm để cùng đọc - cùng chia sẽ ủng hộ....
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
Chương 232 : bại lộ thân phận
Biên soạn: NGUYỄN DUY
Edit: TRỊNH VIẾT TIẾN
"Khốn kiếp, đó không phải là Trần Hạo sao?"
Một số chàng trai đã nhận ra Trần Hạo.
"Đúng, đúng là cậu ta, trời ơi, sao cậu ta lại đạp xe đạp trong khi trời đang mưa như thế này?"
"Không phải nói cậu ta trúng số sao, haha, tớ còn tưởng rằng cậu ta sẽ ngồi lên thứ khác chứ,( con dream tàu chẳng hạn) không ngờ lại vẫn tệ hại như vậy!"
"Đúng vậy, nhưng trong lớp chúng ta,ai biết rằng cậu ta trúng số, tôi đã thầm thích cậu ta đấy, haha!"
Một nhóm các cô gái bắt đầu thảo luận.
Và nhóm nam và nữ này không phải là người ngoài cuộc, họ là một tá bạn học của Trần Hạo ở trường đại học.
Giáo viên Mạnh đương nhiên là Mạnh Thái Như.
Hôm nay, Mạnh Thái Như lại chuyển từ nhà công chức đến một ngôi nhà mới.
Căn hộ ở Vân Hoa là một căn hộ cao cấp giá khoảng 25.000 tệ.
Mạnh Thái Như đã mở cửa hàng buôn bán của riêng mình khi đang là giáo viên đại học. Ngoài việc kinh doanh vi mô, Hàn Tư Dư đã giúp thúc đẩy quảng bá.
Do đó, cô ấy cũng kiếm được khá nhiều tiền.
Chỉ đơn giản là mua một ngôi nhà mới với ba phòng ngủ và hai sảnh.
Khi chuyển nhà thì việc tìm học sinh của mình đến giúp là điều đương nhiên.
Các học sinh ở Kim Lăng đều được Mạnh Thái Như gọi tới.
Vào lúc này, trái tim của Mạnh Thái Như nhảy lên khi không vì lý do gì mà nhìn thấy Trần Hạo cưỡi xích thố từ xa.
Tương tự như Hàn Tư Dư, cô ta cũng thích anh Bình Phàm.
Vì vậy, tất nhiên, cô ta rất nhạy cảm với Trần Hạo, rất có khả năng là Bình Phàm.
Mặc dù trời đang mưa, Trần Hạo dù vội vã nhưng vẫn đạp xe từ từ.( mé cái xe có khung cao quá đi nhanh là hỏng, chưa đc thịt Đồng Hân nữa)
Vào lúc này, từ phía Trần Hạo có ba chiếc xe liên tiếp đã đi thẳng đến cổng của khu nhà Vân Hoa .
Triệu Đồng Đồng và những người khác lần lượt bước xuống từ ba chiếc xe đó, còn có cả cha mẹ của Tần Nhã nữa.
Xe cuối cùng là Hàn Tư Dư và Đỗ Nguyệt, họ đang cầm thiết bị phát sóng trực tiếp bằng điện thoại di động.
Trần Hạo nói với Triệu Đồng Đồng về việc sắp tới này, và Triệu Đồng Đồng đương nhiên thông báo cho cha mẹ của Tần Nhã biết về việc đó.
Còn bây giờ nhiều người chặn đường ở khu nhà như vậy, chắc là do đám người Thiên Long và Địa Hổ đóng cửa để đánh chó.
Tôi nghĩ bây giờ Tần Nhã cũng đã được giải cứu bởi Thiên Long, Địa hổ cùng đám người của họ rồi.
"Dừng lại, các người định làm gì?"
Ngay khi Trần Hạo và những người khác đi ngang qua, họ đã bị vệ sĩ chặn lại.
Cha mẹ của Tần Nhã vội vàng van xin, vệ sĩ nghe nói, đây là những người đến giúp cha mẹ của cô gái cứu con gái, lúc này mới kính cẩn cho mọi người vào.
"Tư Dư bên này! Tư Dư!"
Một số cô gái nhìn thấy Hàn Tư Dư và vội vàng gọi cô đến.
Và Hàn Tư Dư không ngờ lại gặp nhiều bạn học ở đây đến vậy.
Vừa đi cùng Đỗ Nguyệt.
"Tư Dư, bạn lợi hại quá , bọn họ không cho phép ai vào, tại sao bạn lại vào được đây, điều gì đã xảy ra vậy?"
Các cô gái đều quay sang hỏi.
Hàn Tư Dư nhìn thấy cảnh tượng lớn như vậy thực sự hoảng hồn.
"Đó là một cô gái bị bắt cóc. Chúng tôi đã đến khi nhận được tin báo. Không ngờ lại có nhiều người đến giải cứu cô ấy như vậy!"
"A? Cô gái này là ai? Nhưng nhìn ba mẹ anh ta, cô ta không phải trưởng nhóm này sao?"
Một cô gái hỏi.
Mạnh Thái Như cũng tò mò nhìn Hàn Tư Dư.
Hàn Tư Dư lắc đầu: "Tôi không biết chuyện này. Chính Trần Hạo đã nói với chúng tôi biết người đã được giải cứu, nhưng đang rất hoảng sợ. Và hiện đang ở khu nhà Vân Hoa!"
"Trần Hạo?"
Mạnh Thái Như ngạc nhiên.
"Chà, cô gái này là bạn của Trần Hạo, Trần Hạo nhờ tôi giúp tìm cô ấy!"
Trong khi Hàn Tư Dư đang nói, có vẻ như đã nhận ra điều gì đó.
Cùng Mạnh Thái Như nhìn nhau một lúc, hai người đều có chút kinh ngạc.
"Hahaha, nhìn xem, Trần Hạo đã đến rồi, người còn ướt sũng nữa!"
"Nhìn cậu ấy đi, tốt thật là tốt a, Tư Dư, không phải cậu vừa nói còn thích Trần Hạo sao? Cậu đến tỏ tình với anh ấy đi!"
"Cậu chết đi, thật là ngu xuẩn mới đi thổ lộ với hắn!"
Mọi người nô đùa.
"Cậu Trần !!!"
Đột nhiên, một đám vệ sĩ áo đen, đều mang theo một chiếc ô màu đen đồng loạt hô lớn.
Giọng nói rất lớn, nó dường như toàn bộ khu nhà bị chấn động đến run rẩy.
Hai vệ sĩ nữa chạy đến và che ô lên đầu Trần Hạo.
Trần Hạo lau nước mưa trên mặt và bước ra khỏi chiếc xe nhỏ màu xanh.
Còn vệ sĩ kia lập tức trùm khăn trắng xuống đất.
"Cậu Trần, người đã được cứu, nhưng vì quá sợ hãi nên đã hôn mê, ngoài ra không có thương tích gì, chỉ đang bị quản thúc tại nhà! "
Vệ sĩ nói.
"Vậy thì yên tâm rồi! Ta vào xem thử!"
Viên đá lớn trong lòng Trần Hạo cuối cùng cũng được trút xuống.
Sau đó anh ta đi về phía trước.
Vệ sĩ ở cửa cung kính đứng thành hai hàng.
Cầm ô, cùng nhau nhìn về phía Trần Hạo.
Và một số vệ sĩ khác ở cửa đã nghe tin.
Lần lượt đi qua.
Sau khi nhìn thấy Trần Hạo, liền kính cẩn đứng ở hai bên đường.
"Cậu Trần!"
Đám người khẽ cúi đầu và đồng thanh hét lên.
Hai người này hét lên cùng nhau.
Triệu Đồng Đồng cùng các nữ sinh và cha mẹ của Tần Nhã, những người đang chuẩn bị vào khu nhà đều giật mình.
Lúc này, ngạc nhiên nhìn lại Trần Hạo.
"Cậu Trần?"
"Trần Hạo ... Cậu ta là Cậu Trần sao?"
Triệu Đồng Đồng và đám nữ sinh đều bị sốc.
Danh tính đã bị lộ.
Trần Hạo cho rằng không cần phải khiêm tốn nữa, bởi vì với Triệu Đồng Đồng và những người khác, anh ấy cũng không muốn giấu giếm nữa.
Chỉ là khi Trần Hạo quay đầu lại, anh đã không khỏi sửng sốt.
Hàn Tư Dư, Mạnh Thái Như, và các bạn cùng lớp của anh ấy đều ở đó.
Lúc này, tất cả đều đang ngẩn người nhìn mình.
Tại sao tất cả họ ở đây?
Một tia bối rối đã hiện lên trên khuôn mặt của Trần Hạo.
Nhưng bây giờ, cứu người mới là quan trọng.
"Cậu Trần, ngươi tới rồi!"
Lúc này, Triệu Tử Hưng bước ra khỏi nhà và kính cẩn nói.
"Tôi đã phát hiện ra một người tên là Lý Việt cấu kết với thế lực ngầm ở Kim Lăng. Thiếu gia nhà họ Thẩm, Thẩm Khải, đã giam lỏng tiểu thư Tần Nhã. Cũng may là không có chuyện gì xảy ra. Còn nguyên nhân là Lý Việt nợ Thẩm Khải. Nói về khoản tiền, Thẩm Khải đề nghị lấy Tần Nhã ra làm
điều kiện, thời hạn là ba ngày, nếu Lý Việt không gom đủ tiền trong ba ngày, Thẩm Khải sẽ lợi dụng tiểu thư Tần Nhã! "
Triệu Tử Hưng nói về những gì mà ông biết.
Thẩm Khải đang định làm gì đó thì bị ném xuống cầu thang và bất tỉnh nhân sự.
Đây cũng là lý do khiến âm mưu bị chặn đứng.
Lý Chấn Quốc thì ép buộc Thẩm gia phải đi.
Tình huống cơ bản cũng chỉ có vậy.
Trần Hạo không quan tâm đến Triệu Đồng Đồng, Mạnh Thái Như, Hàn Tư Dư, những người đang sửng sốt, đi vào và xem xét.
Trái tim của Trần Hạo hoàn toàn thoải mái cho đến khi Tần Nhã đang hôn mê, được xe y tế đưa đi.
Đợi khi Trần Hạo bước ra khỏi tòa nhà.
Triệu Đồng Đồng và Mạnh Thái Như đều đến.
Nhìn Trần Hạo, ngay lập tức cảm thấy rất lạ.
"Trời ơi, Trần Hạo là Cậu Trần Kim Lăng ! Trời ơi !! Trời ơi! Tôi chết mất!"
Cô gái tên tiểu Vân cắn môi tiếc nuối.
Chưa kể những cô gái và chàng trai khác.
Mạnh Thái Như và Hàn Tư Dư càng khó thở hơn.
"Thì ra người đã giúp tôi thực ra là Trần Hạo! Thiếu gia giàu có mà mình tìm kiếm bấy lâu đều là ở trong lớp mình, và còn ở gần như vậy!"
Về phần Hàn Tư Dư, điện thoại di động trong tay cô cầm không vững nữa, trực tiếp rơi xuống đất.
Vì lúc này trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng.
Trần Hạo hít một hơi và bước tới nhặt điện thoại của Hàn Tư Dư và trả lại cho cô.
"Tôi không ngờ rằng tất cả mọi người đều ở đây, cô giáo, cô đang làm gì ở đây?"
Trần Hạo hỏi với một nụ cười nhạt.
"Chúng tớ đang chuyển nhà cho cô giáo, không, không, chúng tớ đang chuyển đến nhà cô giáo! vừa chuyển xong nên cô giáo mời chúng tớ ăn tối!"
Một cô gái đỏ mặt nói.
"Ồ, đúng vậy, lên xe của tôi tôi đưa cậu về!"
Trần Hạo nói gì đó.
Ngay lập tức, một vệ sĩ ra mở cửa.
Trần Hạo lên xe và rời đi trước ...
Ở lại lâu hơn, Trần Hạo không biết phải nói gì ...
"Thực sự là anh ấy!"
Hàn Tư Dư run rẩy nhìn bóng lưng Trần Hạo và muốn nói gì đó.
"Lâm Lâm, đừng rầu rĩ nữa, nhìn xem, hôm nay khu nhà này xảy ra chuyện gì vậy? Nhiều người như vậy?"
Vào lúc này, một nhóm hai ba cô gái cũng từ bên trong đi ra.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, một cô gái vội vàng đứng lại thất thần, hình như vừa khóc, cô gái tên Lâm Lâm ...
Thông báo từ BQT: TruyenVIP tổng hợp từ rất nhiều nguồn mục đích đưa đến cho độc giả các bản dịch tốt nhất và nhanh nhất. Hiện tại mình không biết chính xác chủ sỡ hữu của các bản dịch được đăng. Nếu tác giả nào muốn đăng bản dịch truyện hoặc chương truyện + truyện lên TruyenVIP thì có thể email tới cho chúng mình ở:
[email protected] + Tụi mình sẽ đăng kèm những thông tin của dịch giả cùng với nhóm hoạt động (Zalo - Telegram) để bạn đọc có thể trực tiếp vào nhóm để cùng đọc - cùng chia sẽ ủng hộ....
Bình luận facebook