Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-240
Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
“Quản lý Vương, điện thoại của tôi đã tắt máy!”
Trần Lâm chạy nhanh về phía trước Vương Tiểu Chương.
Còn đám Đinh Hạo và những người khác cũng đang đi sau Trần Lâm.
Cô ta sợ chuyện thuê xe lần này lại bị bại lộ nữa.
Nhưng cô ta càng sợ điều gì thì điều đó càng đến nhanh.
Lý Thi Hàm thực sự không thể tin rằng chiếc Mercedes-Benz này là của Trần Hạo. Mọi người đều không hề biết rằng, mỗi khi Trần Hạo khoe khoang sự giàu có của mình, thì mỗi câu nói đều như một cái gai đâm vào tim Lý Thi Hàm.
Mang đến một nỗi đau nhói lòng.
Vì vậy, khi gặp người phụ nữ kia, cô ta không chỉ muốn nghe rõ ràng mà còn phải hỏi thật rõ ràng.
Cô ta liền bỏ qua Trần Hạo, chạy đến trước mặt Vương Tiểu Chương, và liếc nhìn Trần Lâm một cái lạnh lùng:
"Ồh, Trần Lâm, cô sợ cái gì vậy?"
"Vương quản lý à, xin hỏi chiếc xe này do Trần Lâm thuê đúng không?
" Không phải, không phải! ”
Trần Lâm vội vàng nói, rồi nháy mắt với quản lý Vương.
Quản lý Vương cũng nhìn ra vấn đề và định che dấu nó.
Lý Thi Hàm nhanh tay giật lấy hợp đồng và mở nó ra xem.
Lý Thi Hàm liền tức khắc cười lớn: "Hahahaha, xe thuê thật đấy, trời ạ, Đinh Hạo, đến đây mà xem, cô Khương cậu Trương, nói cho cô nghe một chuyện rất thú vị. Hôm nay tôi cùng Đinh Hạo đang uống cà phê." "Và sau đó có cô gái tên Trần Lâm ..."
Lý Thi Hàm cho mọi người xem hợp đồng thuê xe của Trần Lâm và cô ta kể về một chuyện ở quán cà phê lúc sáng.
Hừ!
Ai bảo vừa rồi Trần Hạo đã tát một cái gáo lạnh vào mặt mọi người?
Và nó đã kích động sự ghen tị của Đinh Hạo.
Không cần nghĩ cũng biết lúc này Đinh Hạo lại hối hận vì để mất Trần Lâm.
Nhưng tất cả mọi người đều nhìn thấy Lâm Y Y ôm lấy Trần Hạo, nên cũng không có cách nào cho hắn ta mất mặt.
Mình chỉ có thể bắt đầu từ hợp đồng cho thuê xe này.
Dù sao, Trần Hạo là tay sai của Cậu Hoàng Cậu Bạch, biết Lâm Y Y là cũng đúng thôi.
Còn chuyện thuê xe thì Trần Lâm có gì để giải thích.
Dù sao thì chiếc xe này cũng không phải do Trần Hạo mua, trong lòng Lý Thi Hàm thật sự rất vui vẻ, thoải mái, cảm giã lúc trước như bị núi đè, nhưng hiện tại không còn cảm giác đó nữa.
"Trần Lâm, hóa ra cô thật sự thuê chiếc Mercedes- Benz G500 này? Không ngờ cô lại giả tạo như vậy!"
Đinh Hạo ánh mắt khinh thường nhìn Trần Lâm.
Trần Lâm cúi đầu bật khóc: “xin lỗi Đinh Hạo, thực sự xin lỗi, tôi không cố ý nói dối cậu!”
“Haha, người thuê Trần Lâm, chứng minh thư được viết rõ ràng như vậy, để xem ai là chủ nhân chiếc xe này. Ai… hả? Trần Hạo? ”
Lý Thi Hàm sau khi lật sang trang của bản hợp đồng, thì choáng váng đến ngu người. ( ngu như con cu)
“Cái này, cái này… có nhầm lẫn không?” Lý Thi Hàm trợn to hai mắt mồm thì mở to đến mức có thể nhét vừa 1 con cú )
Trần Lâm cũng ngẩng đầu lên.
"Cậu Trần, cậu cũng đang ở đây à! Xin lỗi, tôi mải nói chuyện với cô Trần Lâm mà không để ý cậu!"
Vương Tiểu
"Cậu Trần, cậu cũng đang ở đây à! Xin lỗi, tôi mải nói chuyện với cô Trần Lâm mà không để ý cậu!"
Vương Tiểu Chương lúc này nhìn thấy Trần Hạo đang đứng một bên.
Ngạc nhiên liền đi qua.
“Không sao đâu, quản lý Vương, nhân tiện, tôi ký tên rồi có thể lái xe đi được không?”
Trần Hạo bật cười.
“Tất nhiên là được Cậu Trần, nhưng cậu có cần kiểm tra lại không?”
“Không cần đâu tôi đã ở trên chiếc xe này một ngày nay, không có vấn đề gì cả!”
Trần Hạo nói.
Sau đó bước đến Lý Thi Hàm đang sững sờ.
Sau đó lấy hợp đồng và ký tên của mình vào.
“Cậu… Đây thật sự là xe của cậu sao?”
Lý Thi Hàm nhìn Trần Hạo hỏi.
Bây giờ cô ta tiến lại đứng rất với Trần Hạo, từ khi tốt nghiệp cấp 3 xong, cô ta chưa bao giờ đứng gần với Trần Hạo như thế này.
Lúc này, trong lòng Lý Thi Hàm thật sự đã đánh đổ một bình ngũ vị hương, không thể nào mà chịu đựng được.
"Cô nghĩ là của ai? Tôi đã nói, đây là xe của tôi, không ai trong số các người tin!" Trần Hạo đánh mắt nhìn Lý Thi Hàm.
Sau đó anh vỗ vai Trần Lâm đang sững sờ, “Đi thôi, để tôi đưa cậu về nhà trước!”
“Ừ, Trần Hạo, cậu có thể đưa tôi đến nhà ga, tối nay tôi đã mua vé về huyện Bình An!”
Trần Lâm ngơ ngác nói.
Đó thực sự là một sắp xếp bất ngờ của Trần Hạo.( khiến cho bọn họ sốc tụt quần)
Đồng thời, vẻ mặt giả vờ của Trần Hạo chỉ đơn giản là hơi vui mừng.
Nhưng, không biết tại sao, Trần Lâm không còn cảm giác với Đinh Hạo nữa, mà có một sự kích động khác từ trong lòng.
"Cậu Trần, xe của cậu trị giá hai triệu tệ phải không? Thật là tuyệt vời!"
Trương Lãng lúc này đang xem thấy náo nhiệt nên bước tới, cười với Trần Hạo.
Anh ta nghĩ, không cần biết người khác có chế nhạo Trần Hạo như thế nào.
Nhưng Trần Hạo quen Lâm Y Y và còn lái một chiếc xe hơi sang trọng, điều này có thể giải thích mọi khúc mắc.
Biến kẻ thù thành bạn của chính mình không bao giờ là một điều bất xấu.
“Hơn hai triệu tệ!”
Trần Hạo cười nhạt nhìn anh ta.
Hai người bắt tay nhau.
Đúng lúc này, di động của Trương Lãng đột nhiên vang lên.
"Này ba? Được rồi, con hiểu rồi, con về ngay!"
Trương Lãng cúp điện thoại: "Cậu Trần tôi hiện tại có chuyện gấp nên đi trước. Lâm Đông Nhiên Nhiên xin lỗi không thể đưa các cậu tới nhà ga. Ba tôi bảo tôi về gấp! ”
Nói xong, anh lại chào Trần Hạo, rồi lái xe đi.
“Hả?”
Khương Nhiên Nhiên giật mình.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Ban đầu tại bữa tiệc, Trương Lãng, Cậu Trương đã đồng ý lái chiếc BMW 7 Series của anh ta để đưa họ đi.
Bởi vì khi đến Lâm Đông ngượng ngùng lúng túng vì không biết lái xe đi tới, cho nên hai người bắt ô tô đi tới.
Vào Lúc này Trần Hạo đã lên xe nổ máy chuẩn bị xuất phát, Trần Lâm tự nhiên chạy tọt ngồi vào vị trí phụ lái.
Lâm Đông nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu nói: "Nhiên Nhiên, nếu không chúng ta đi gọi tãi đi thôi?"
"Đi đi( đi cái con củ cẹc) ? Cậu chỉ biết đi thôi à. Nhìn cậu này. Mua xe r
"Đi đi( đi cái con củ cẹc) ? Cậu chỉ biết đi thôi à. Nhìn cậu này. Mua xe rồi còn không được lái ra ngoài. Bây giờ người ta có xe đặc biệt đến đón. Còn Tôi phải đi taxi hứ!"
Khương Nhiên Nhiên hai mắt đỏ bừng vì xấu hổ.
Thật sự, cái thiệt thòi khi không có tiền hôm nay cô đã được cảm nhận nó.
“Lên xe của tôi, tôi sẽ đưa cô đến nhà ga!”
Trần Hạo đeo kính râm vào, mỉm cười khoái trí.
Không phải anh muốn giúp Khương Nhiên Nhiên, nhưng ở nhà hàng này cứ thế ngoảnh mặt bỏ đi thì thật không hay.
Khương Nhiên Nhiên ngẩng mặt lên nhìn Trần Hạo, cắn môi ẫm ức ngồi lên.
Lúc này, nhìn Trần Lâm đang ngồi trên ghế phụ, cô vô cớ cảm thấy vô cùng ghen tị.
Nếu không có điều gì xảy ra, không phải chỗ đó là mình ngồi sao?
“Moẹ kiếp, ngồi đi, chút nữa tôi sẽ trả thù cho cậu!”
Lâm Động thầm rủa.
"Này này! làm gì vậy?"
Trần Hạo nhìn Lâm Đông.
“Mẹ kiếp, tôi lên xe!”
“Tôi nói họ là cô ấy và cô ấy, không phải cậu à Cậu Lâm . Khi nhìn cậu tôi lại nhớ tới số tiền đó. Đừng quên trả lại tiền cho tôi. Sắp đến hạn rồi! ”
Trần Hạo trực tiếp khóa cửa lại.
Haizzz, lần trước chủ động giúp hắn, vậy mà hôm nay mình lại chế giễu hắn, lại không cho hắn lên xe?
Trong đầu không mình có vui không chứ?
Trần Hạo nghĩ.
Lúc này, không nhìn đám đông nữa, anh ta liền phóng xe đi.
Lý Thi Hàm nhìn chiếc xe đang rời đi.
Trái tim như muốn vỡ ra thành trăm mảnh.
Thời còn học cấp ba, Trần Hạo không phải quan tâm đến bản thân mình nhất sao? Mình phải ôn bài, bỏ bữa, dù trời mưa cậu ta cũng chạy đi mua đồ ăn cho mình.
Và Trần Hạo nhìn mình với ánh mắt rất quan tâm sao.
Cho dù đã ba năm không gặp, cũng giống như lần trước, Trần Hạo nhìn cô, Trần Hạo cũng quan tâm đến cô khi nhìn thấy sao.
Nhưng lần này ... ánh mắt thờ ơ và lạnh lùng không để ý đến mình của Trần Hạo khiến Lý Thi Hàm rất rất là khó chịu.
Bởi vì Trần Hạo dường như không thèm liếc nhìn bản thân mình một cái, từ khi cầm bản hợp đồng đến khi lái xe đi?
Sau khi Trần Hạo đưa họ đến nhà ga, vì còn chuyện Tần Nhã, anh ấy không quay lại, mà trực tiếp thuê một khách sạn ở lại.
Cũng chính đêm đó Trần Hạo nhận được một cuộc gọi video, cuộc gọi video này được kết nối thông qua kênh bí mật của gia tộc và chỉ những thành viên cốt lõi của gia đình họ Trần mới có.
Và nhìn vào phần nhận xét của đoạn video này, Trần Hạo rung động ngồi bật dậy khỏi giường, và vội vàng bấm kết nối ...
Nguồn
Nguyễn Phong - Group Zalo:
MỞ Mắt Thấy Thần Tài- Free Cập Nhật Nhanh Nhất
Tham gia
Group Truyện VIP trên Facebook để liên tục cập nhật Miễn PHÍ thông tin vàchương mới nhất của truyện nhé. Tại địa chỉ: https://www.facebook.com/groups/doctruyenhot
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
“Quản lý Vương, điện thoại của tôi đã tắt máy!”
Trần Lâm chạy nhanh về phía trước Vương Tiểu Chương.
Còn đám Đinh Hạo và những người khác cũng đang đi sau Trần Lâm.
Cô ta sợ chuyện thuê xe lần này lại bị bại lộ nữa.
Nhưng cô ta càng sợ điều gì thì điều đó càng đến nhanh.
Lý Thi Hàm thực sự không thể tin rằng chiếc Mercedes-Benz này là của Trần Hạo. Mọi người đều không hề biết rằng, mỗi khi Trần Hạo khoe khoang sự giàu có của mình, thì mỗi câu nói đều như một cái gai đâm vào tim Lý Thi Hàm.
Mang đến một nỗi đau nhói lòng.
Vì vậy, khi gặp người phụ nữ kia, cô ta không chỉ muốn nghe rõ ràng mà còn phải hỏi thật rõ ràng.
Cô ta liền bỏ qua Trần Hạo, chạy đến trước mặt Vương Tiểu Chương, và liếc nhìn Trần Lâm một cái lạnh lùng:
"Ồh, Trần Lâm, cô sợ cái gì vậy?"
"Vương quản lý à, xin hỏi chiếc xe này do Trần Lâm thuê đúng không?
" Không phải, không phải! ”
Trần Lâm vội vàng nói, rồi nháy mắt với quản lý Vương.
Quản lý Vương cũng nhìn ra vấn đề và định che dấu nó.
Lý Thi Hàm nhanh tay giật lấy hợp đồng và mở nó ra xem.
Lý Thi Hàm liền tức khắc cười lớn: "Hahahaha, xe thuê thật đấy, trời ạ, Đinh Hạo, đến đây mà xem, cô Khương cậu Trương, nói cho cô nghe một chuyện rất thú vị. Hôm nay tôi cùng Đinh Hạo đang uống cà phê." "Và sau đó có cô gái tên Trần Lâm ..."
Lý Thi Hàm cho mọi người xem hợp đồng thuê xe của Trần Lâm và cô ta kể về một chuyện ở quán cà phê lúc sáng.
Hừ!
Ai bảo vừa rồi Trần Hạo đã tát một cái gáo lạnh vào mặt mọi người?
Và nó đã kích động sự ghen tị của Đinh Hạo.
Không cần nghĩ cũng biết lúc này Đinh Hạo lại hối hận vì để mất Trần Lâm.
Nhưng tất cả mọi người đều nhìn thấy Lâm Y Y ôm lấy Trần Hạo, nên cũng không có cách nào cho hắn ta mất mặt.
Mình chỉ có thể bắt đầu từ hợp đồng cho thuê xe này.
Dù sao, Trần Hạo là tay sai của Cậu Hoàng Cậu Bạch, biết Lâm Y Y là cũng đúng thôi.
Còn chuyện thuê xe thì Trần Lâm có gì để giải thích.
Dù sao thì chiếc xe này cũng không phải do Trần Hạo mua, trong lòng Lý Thi Hàm thật sự rất vui vẻ, thoải mái, cảm giã lúc trước như bị núi đè, nhưng hiện tại không còn cảm giác đó nữa.
"Trần Lâm, hóa ra cô thật sự thuê chiếc Mercedes- Benz G500 này? Không ngờ cô lại giả tạo như vậy!"
Đinh Hạo ánh mắt khinh thường nhìn Trần Lâm.
Trần Lâm cúi đầu bật khóc: “xin lỗi Đinh Hạo, thực sự xin lỗi, tôi không cố ý nói dối cậu!”
“Haha, người thuê Trần Lâm, chứng minh thư được viết rõ ràng như vậy, để xem ai là chủ nhân chiếc xe này. Ai… hả? Trần Hạo? ”
Lý Thi Hàm sau khi lật sang trang của bản hợp đồng, thì choáng váng đến ngu người. ( ngu như con cu)
“Cái này, cái này… có nhầm lẫn không?” Lý Thi Hàm trợn to hai mắt mồm thì mở to đến mức có thể nhét vừa 1 con cú
Trần Lâm cũng ngẩng đầu lên.
"Cậu Trần, cậu cũng đang ở đây à! Xin lỗi, tôi mải nói chuyện với cô Trần Lâm mà không để ý cậu!"
Vương Tiểu
"Cậu Trần, cậu cũng đang ở đây à! Xin lỗi, tôi mải nói chuyện với cô Trần Lâm mà không để ý cậu!"
Vương Tiểu Chương lúc này nhìn thấy Trần Hạo đang đứng một bên.
Ngạc nhiên liền đi qua.
“Không sao đâu, quản lý Vương, nhân tiện, tôi ký tên rồi có thể lái xe đi được không?”
Trần Hạo bật cười.
“Tất nhiên là được Cậu Trần, nhưng cậu có cần kiểm tra lại không?”
“Không cần đâu tôi đã ở trên chiếc xe này một ngày nay, không có vấn đề gì cả!”
Trần Hạo nói.
Sau đó bước đến Lý Thi Hàm đang sững sờ.
Sau đó lấy hợp đồng và ký tên của mình vào.
“Cậu… Đây thật sự là xe của cậu sao?”
Lý Thi Hàm nhìn Trần Hạo hỏi.
Bây giờ cô ta tiến lại đứng rất với Trần Hạo, từ khi tốt nghiệp cấp 3 xong, cô ta chưa bao giờ đứng gần với Trần Hạo như thế này.
Lúc này, trong lòng Lý Thi Hàm thật sự đã đánh đổ một bình ngũ vị hương, không thể nào mà chịu đựng được.
"Cô nghĩ là của ai? Tôi đã nói, đây là xe của tôi, không ai trong số các người tin!" Trần Hạo đánh mắt nhìn Lý Thi Hàm.
Sau đó anh vỗ vai Trần Lâm đang sững sờ, “Đi thôi, để tôi đưa cậu về nhà trước!”
“Ừ, Trần Hạo, cậu có thể đưa tôi đến nhà ga, tối nay tôi đã mua vé về huyện Bình An!”
Trần Lâm ngơ ngác nói.
Đó thực sự là một sắp xếp bất ngờ của Trần Hạo.( khiến cho bọn họ sốc tụt quần)
Đồng thời, vẻ mặt giả vờ của Trần Hạo chỉ đơn giản là hơi vui mừng.
Nhưng, không biết tại sao, Trần Lâm không còn cảm giác với Đinh Hạo nữa, mà có một sự kích động khác từ trong lòng.
"Cậu Trần, xe của cậu trị giá hai triệu tệ phải không? Thật là tuyệt vời!"
Trương Lãng lúc này đang xem thấy náo nhiệt nên bước tới, cười với Trần Hạo.
Anh ta nghĩ, không cần biết người khác có chế nhạo Trần Hạo như thế nào.
Nhưng Trần Hạo quen Lâm Y Y và còn lái một chiếc xe hơi sang trọng, điều này có thể giải thích mọi khúc mắc.
Biến kẻ thù thành bạn của chính mình không bao giờ là một điều bất xấu.
“Hơn hai triệu tệ!”
Trần Hạo cười nhạt nhìn anh ta.
Hai người bắt tay nhau.
Đúng lúc này, di động của Trương Lãng đột nhiên vang lên.
"Này ba? Được rồi, con hiểu rồi, con về ngay!"
Trương Lãng cúp điện thoại: "Cậu Trần tôi hiện tại có chuyện gấp nên đi trước. Lâm Đông Nhiên Nhiên xin lỗi không thể đưa các cậu tới nhà ga. Ba tôi bảo tôi về gấp! ”
Nói xong, anh lại chào Trần Hạo, rồi lái xe đi.
“Hả?”
Khương Nhiên Nhiên giật mình.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Ban đầu tại bữa tiệc, Trương Lãng, Cậu Trương đã đồng ý lái chiếc BMW 7 Series của anh ta để đưa họ đi.
Bởi vì khi đến Lâm Đông ngượng ngùng lúng túng vì không biết lái xe đi tới, cho nên hai người bắt ô tô đi tới.
Vào Lúc này Trần Hạo đã lên xe nổ máy chuẩn bị xuất phát, Trần Lâm tự nhiên chạy tọt ngồi vào vị trí phụ lái.
Lâm Đông nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu nói: "Nhiên Nhiên, nếu không chúng ta đi gọi tãi đi thôi?"
"Đi đi( đi cái con củ cẹc) ? Cậu chỉ biết đi thôi à. Nhìn cậu này. Mua xe r
"Đi đi( đi cái con củ cẹc) ? Cậu chỉ biết đi thôi à. Nhìn cậu này. Mua xe rồi còn không được lái ra ngoài. Bây giờ người ta có xe đặc biệt đến đón. Còn Tôi phải đi taxi hứ!"
Khương Nhiên Nhiên hai mắt đỏ bừng vì xấu hổ.
Thật sự, cái thiệt thòi khi không có tiền hôm nay cô đã được cảm nhận nó.
“Lên xe của tôi, tôi sẽ đưa cô đến nhà ga!”
Trần Hạo đeo kính râm vào, mỉm cười khoái trí.
Không phải anh muốn giúp Khương Nhiên Nhiên, nhưng ở nhà hàng này cứ thế ngoảnh mặt bỏ đi thì thật không hay.
Khương Nhiên Nhiên ngẩng mặt lên nhìn Trần Hạo, cắn môi ẫm ức ngồi lên.
Lúc này, nhìn Trần Lâm đang ngồi trên ghế phụ, cô vô cớ cảm thấy vô cùng ghen tị.
Nếu không có điều gì xảy ra, không phải chỗ đó là mình ngồi sao?
“Moẹ kiếp, ngồi đi, chút nữa tôi sẽ trả thù cho cậu!”
Lâm Động thầm rủa.
"Này này! làm gì vậy?"
Trần Hạo nhìn Lâm Đông.
“Mẹ kiếp, tôi lên xe!”
“Tôi nói họ là cô ấy và cô ấy, không phải cậu à Cậu Lâm . Khi nhìn cậu tôi lại nhớ tới số tiền đó. Đừng quên trả lại tiền cho tôi. Sắp đến hạn rồi! ”
Trần Hạo trực tiếp khóa cửa lại.
Haizzz, lần trước chủ động giúp hắn, vậy mà hôm nay mình lại chế giễu hắn, lại không cho hắn lên xe?
Trong đầu không mình có vui không chứ?
Trần Hạo nghĩ.
Lúc này, không nhìn đám đông nữa, anh ta liền phóng xe đi.
Lý Thi Hàm nhìn chiếc xe đang rời đi.
Trái tim như muốn vỡ ra thành trăm mảnh.
Thời còn học cấp ba, Trần Hạo không phải quan tâm đến bản thân mình nhất sao? Mình phải ôn bài, bỏ bữa, dù trời mưa cậu ta cũng chạy đi mua đồ ăn cho mình.
Và Trần Hạo nhìn mình với ánh mắt rất quan tâm sao.
Cho dù đã ba năm không gặp, cũng giống như lần trước, Trần Hạo nhìn cô, Trần Hạo cũng quan tâm đến cô khi nhìn thấy sao.
Nhưng lần này ... ánh mắt thờ ơ và lạnh lùng không để ý đến mình của Trần Hạo khiến Lý Thi Hàm rất rất là khó chịu.
Bởi vì Trần Hạo dường như không thèm liếc nhìn bản thân mình một cái, từ khi cầm bản hợp đồng đến khi lái xe đi?
Sau khi Trần Hạo đưa họ đến nhà ga, vì còn chuyện Tần Nhã, anh ấy không quay lại, mà trực tiếp thuê một khách sạn ở lại.
Cũng chính đêm đó Trần Hạo nhận được một cuộc gọi video, cuộc gọi video này được kết nối thông qua kênh bí mật của gia tộc và chỉ những thành viên cốt lõi của gia đình họ Trần mới có.
Và nhìn vào phần nhận xét của đoạn video này, Trần Hạo rung động ngồi bật dậy khỏi giường, và vội vàng bấm kết nối ...
Nguồn
Nguyễn Phong - Group Zalo:
MỞ Mắt Thấy Thần Tài- Free Cập Nhật Nhanh Nhất
Tham gia
Group Truyện VIP trên Facebook để liên tục cập nhật Miễn PHÍ thông tin vàchương mới nhất của truyện nhé. Tại địa chỉ: https://www.facebook.com/groups/doctruyenhot