Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35: Chương 35
Một đường an toàn tới lối ra, lên xe mới thở dài một hơi.
Mạnh Hiểu Đông ngồi ghế lái phụ rất hưng phấn, " Tuyết tỷ, chị thật hot, chị không biết, phòng bán vé của [ Mai hoa phiến] mới được một tháng liền đột phá 2 tỉ, đứng trong tốp mười phim trong nước đạt mức phòng vé khủng."
Khương Bích Tuyết còn không biết doanh thu phòng vé cao như vậy, " Lợi hại như vậy?"
" Đúng vậy, chị không biết, gần đây rất nhiều người muốn tìm chị quay phim, nhưng không liên lạc được với chị, kịch bản Bình ca giúp chị chọn là kịch bản tốt nhất."
Nghe được tin tức như vậy, Khương Bích Tuyết có chút vui vẻ, " Khoảng thời gian này, hai người bất vất vả rồi!"
" Không vất vả!" Vương Yến Bình nhìn thoáng qua kính chiếu hậu nói: " Cô có thể trở về liền tốt rồi."
Mạnh Hiểu Đông có chút ủy khuất nói: " Tuyết tỷ, khi đó chị nói rời đi khoảng ba đến năm tháng, làm sao vừa đi liền đi tận hai năm?"
Bọn họ cũng không biết cô vừa sinh một đứa bé, cô cười cười, " Về sau cậu sẽ biết vì cái gì, hiện tại tạm thời giữ bí mật."
Mạnh Hiểu Đông lộ ra răng nanh cười cười, " Có điều, chị có thể trở về thật tốt."
Lúc này điện thoại di động của Khương Bích Tuyết kêu, màn hình hiện tên Liễu Phàm.
Liễu Phàm là tổng giám đốc của công ty mà Khương Sở Hà nắm cổ phần khống chế, thời điểm khi cô ở Canada có gặp qua hắn mấy lần, nhưng không phải rất quen.
Nguyên bản Liễu Phàm muốn tới đón cô, nhưng cô đã hẹn Vương Yến Bình cùng Mạnh Hiểu Đông cùng tụ họp, nên không có để hắn tới.
Liễu Phàm trong điện thoại hỏi: " Bích Tuyết, tới rồi sao?"
Khương Bích Tuyết lên tiếng, " Ừm, đã đến, hiện tại đang ngồi trên xe người đại diện của tôi."
" Cô chừng nào thì về biệt thự, tôi qua đón cô."
Khương Bích Tuyết nghĩ nghĩ vẫn là không nên phiền phức hắn, " Không cần, tôi để người đại diện đưa tôi về cũng được."
" Ừm, nếu có chuyện gì thì gọi điện cho tôi."
" Ừm, được."
Khương Bích Tuyết cùng Vương Yến Bình và Mạnh Hiểu Đông ba người cùng ra ngoài ăn, vừa ăn vừa nói chuyện phát sinh trong nước hai năm này.
Ví dụ như việc Vương Yến Bình mở phòng làm việc riêng đã nâng đỡ được một tiểu thịt tươi thành tiểu sinh lưu lượng.
Mạnh Hiểu Đông làm việc ở phòng làm việc của Vương Yến Bình hai năm, hiện tại có thể coi như là người đại diện.
Ví dụ như Triệu Định Vĩ năm đó bởi vì lạm dụng chức quyền cộng thêm việc thao túng cổ phiếu bị phán tù năm năm, thêm 1,2 tỉ tiền phạt, bây giờ còn đang ở trong tù.
Điện ảnh Hoa Thần hiện tại là Triệu Uyển Mai chưởng quản, mặc dù Triệu Uyển Mai cùng Hàn Thâm không có ly hôn nhưng mà hai người hiện đã ở riêng.
Lại ví dụ như Diệp Nhã Linh từ diễn viên tuyến 18 hai năm này đã thành một nữ minh tinh , năm ngoái nhờ vào một bộ phim truyền hình, tại ngành giải trí nổi lên nửa bầu trời.
Rất rất nhiều chuyện, Khương Bích Tuyết cảm thấy sau khi trở lại trong nước, mình tựa như mất đi hai năm kí ức.
Rất nhiều chuyện đều là Mạnh Hiểu Đông nói cho cô biết.
———
Cùng ngày, trên Weibo có một chút đề rất lôi cuốn——- ngẫu nhiên gặp được Khương Bích Tuyết.
Dân mạng trên Weibo nói cùng Khương Bích Tuyết chụp ảnh chung ở sân bay, đồng thời một chủ đề mượn độ hot của [ Mai hoa phiến] gần đây, rất nhanh liền lên hot search.
Hai năm này, Khương Bích Tuyết tựa như mai danh ẩn tích, không có một chút tin tức nào liên quan tới cô.
Sau khi [ Mai hoa phiến] công chiếu, độ hot tăng cao, các công ty truyền thông, cùng các chương trình hoạt động tống nghệ, cũng không thấy cô xuất hiện.
Cho nên Khương Bích Tuyết vừa xuất hiện trước tần mắt của công chúng, lập tức liền trở thành đề tài đề nghị luận.
A : Sau [ Ngự tiên truyện], Khương Bích Tuyết liền chưa từng xuất hiện qua, tôi còn tưởng cô ấy lui vòng nữa.
B: Bích Tuyết có thể trở về thật quá tốt, kỹ thuật diễn của cô ấy rất tốt, ngàn vạn không thể lãng phí.
C : Tôi đoán Bích Tuyết bởi vì lúc trước ly hôn, cho nên bị tổn thương, hai năm nay mới không có tin tức, hi vọng cô ấy đã thoát khỏi bóng tối.
D: Nữ thần rốt cuộc đã trở về, thật là cao hứng! Hống hống hống!
.....
Cao ốc tập đoàn Hàn thị.
" Kent, cô ấy rốt cuộc đã trở lại!" Tần Hằng nửa tựa trên bàn làm việc của Hàn Thanh Từ, có chút câu lên khoé môi nói.
Hàn Thanh Từ ngồi trên ghế sa lông, nhìn chằm chằm tấm hình trên weibo thật lâu, trên hình có hai người, nhưng hắn cố ý phóng to người đeo kính đen full màn hình.
" Cô ấy gầy!" Hàn Thanh Từ khàn khàn nói.
Tần Hằng cảm khái: " Nam nhân đều đối với người không chiếm được nhớ mãi không quên, câu nói này , quả nhiên không sai."
———
Lần này Khương Bích Tuyết trở về, thời gian rất cấp bách, [ Nữ vương tài chính] năm ngày nữa là khởi động máy, cô vừa trở về, ngày hôm sau liền gặp mặt đạo diễn, để làm quen trước một chút.
Mấy ngày kế tiếp, Vương Yến Bình an bài tốt lịch trình cho cô.
Cô biến mất trong vòng hai năm, lúc đầu nhiệt độ còn không có, nhưng mượn nhiệt độ đang hot của [ Mai hoa phiến], mấy ngày tiếp theo liền tham gia hoạt động cùng phỏng vấn, lộ mặt một lần.
Hôm sau còn có một buổi tiệc tối, cơ hồ nửa cái ngành giải trí đều tham gia, Vương Yến Bình cũng vì cô mà an bài tốt.
Mạnh Hiểu Đông trong văn phòng của Vương Yến Bình hô to: " Lễ phục! Lễ phục! Bình ca! Lễ phục của Tuyết tỷ còn chưa có chuẩn bị."
Khương Bích Tuyết nâng trán, " Hiểu Đông , đừng kích động, lễ phục tuỳ tiện mua một bộ là được."
" Như vậy sao được, Tuyết tỷ, chị bây giờ là một minh tinh đang hồng , có mặt trên buổi tiệc tối này, lễ phục nhất định phải là hàng thiết kế mới được." Mạnh Hiểu Đông gấp đến độ xoay quanh, sứt đầu mẻ trán, " Nếu không để em liên hệ với nhãn hàng, để bọn họ đưa lễ phục mới nhất tới, nhưng sợ thời gian không kịp."
Khương Bích Tuyết có chút buồn cười, " Hiểu Đông, không cần, tiệc tối như này, không có truyền thông tham gia, coi như tôi tuỳ tiện mặc một cái áo cũng không có ai nói gì."
" Tuyết tỷ, chị tuyệt đối đừng có như vậy!"
Vương Yến Bình ngồi trên ghế da, hai chân dựng ở trên bàn làm việc, hít một hơi khói, " Bích Tuyết, tôi cảm thấy cô mặc sườn xám xuất hiện, nhất định sẽ hấp dẫn ánh mắt của người khác."
Khương Bích Tuyết đột nhiên nghĩ tới, " Nói mới nhớ, tôi có một kiện sườn xám, chẳng qua hai năm không có mặc."
Mạnh Hiểu Đông bác bỏ, " Không không không, hai năm không có mặc không thể mặc, em vẫn là thu xếp để bên nhãn hiệu đưa tới đi."
Khương Bích Tuyết cảm thấy sau khi Mạnh Hiểu Đông lên làm người đại diện so với trước kia có chút khác biệt, " Hiểu Đông, tôi cảm giác qua hai năm, cậu động một chút lại phô trương , lãng phí lên rồi?"
" Tuyết tỷ cái này không gọi là phô trương lãng phí, làm minh tinh, đây là nhất định, sư phụ đã dạy em như vậy."
Khương Bích Tuyết tò mò, " Ai là sư phụ cậu?"
Mạnh Hiểu Đông chỉ chỉ Vương Yến Bình đang ngồi đầu bàn làm việc hút thuốc, " Anh ấy!"
Khương Bích Tuyết xém chút nữa hộc máu, chẳng qua ngẫm lại cũng không có gì.
Mạnh Hiểu Đông hai năm này đi theo bên người Vương Yến Bình làm việc, cũng chỉ có Vương Yến Bình có thể dạy hắn chuyện này.
Vương Yến Bình lúc trước đối với hắn là trạng thái nuôi thả, nhưng đối với hắn hiện tại lại là thủ hạ rất nghiêm ngặt, yêu cầu cũng rất cao, Mạnh Hiểu Đông hai năm này cũng được huấn luyện ra.
Việc lễ phục giải cho Mạnh Hiểu Đông, Khương Bích Tuyết về nhà trước.
Trong nhà chỉ có cô cùng bảo mẫu, bảo mẫu là Liễu Phàm thu xếp tới cho cô.
Liễu Phàm là tổng giám đốc của công ty mà Khương gia làm cổ phần khống chế, đối với cô là con gái chủ tịch cũng coi như là tận tâm tận lực, ngẫu nhiên cũng sẽ gọi điện thoại quan tâm một chút.
" Bích Tuyết, tối mai trong vòng có tiệc tối, cô có đi không?" Liễu Phàm ở trong điện thoại hỏi.
Khương Bích Tuyết tựa ở bên ngoài ban công trả lời, " Có đi, sao vậy?"
" Vậy tôi đi chung với cô."
Khương Bích Tuyết nghĩ nghĩ, " Tiệc tối phần lớn đều là người trong vòng, tôi sợ anh sẽ ngại."
" Không ngại, Khương đổng đầu tư tác phẩm truyền hình điện ảnh, tôi trước đi tiệc tối làm quen mặt trước, về sau đi con đường này sẽ càng thuận lợi hơn."
" Ừm." Khương Bích Tuyết lên tiếng, Khương Sở Hà để Liễu Phàm tiến quân vào ngành điện ảnh, đơn giản cũng là vì cô.
Người cha này của cô, thật đúng là không một giây một phút nào không vì cô mà suy nghĩ.
Sau khi Mạnh Hiểu Đông lên làm người đại diện, mặc dù khuôn mặt vẫn là khuôn mặt em bé kia, nhưng thiết lập vẫn là rất đáng tin cậy.
Xế chiều hôm tiệc tối , hắn thu xếp một nhãn hàng đưa lễ phục tới cửa.
Là một kiện sườn xám màu đỏ đã qua cải biến, sườn xám dài tới đầu gối, bên ngoài là một tầng sa mỏng cùng màu, chiều dài đến mắt cá chân.
Khương Bích Tuyết thử một chút, rất vừa vặn.
Liễu Phàm lái xe đến đón cô , Khương Bích Tuyết không nghĩ tới hắn lại qua sớm nửa tiếng.
Trang điểm thay quần áo xong, cô cầm một chiếc ví màu đỏ, giẫm lên giày cao gót đi xuống lầu.
Liễu Phàm ngồi trên ghế sa lông chờ cô, thấy cô xuống thì đứng dậy, cười thân sĩ.
Khương Bích Tuyết nói: " Thật xin lỗi đã để anh chờ lâu."
Liễu Phàm nói: " Là vinh hạnh của tôi."
Bọn họ xuất phát có chút sớm, đi vào tiệc tối, người tới vẫn chưa được một nửa.
Thoáng nhìn thấy mấy người quen, Khương Bích Tuyết liền nói với Liễu Phàm bên cạnh, " Có mấy bằng hữu, tôi qua chào hỏi trước."
Liễu Phàm minh bạch ý tứ của cô, " Vậy cô qua đi, đợi chút nữa tôi lại tìm cô tụ họp."
" Được." Khương Bích Tuyết lấy một ly rượu trên khay của nhân viên phục vụ, hướng về phía đạo diễn Vương Hàng đi qua.
" Vương đạo, đã lâu không gặp."
Vương Hàng đạo diễn quay đầu lại, thấy là Khương Bích Tuyết, hắn vui vẻ ra mặt, " Nha, nguyên lại là Bích Tuyết a! Hai năm trước cô quay xong phim liền mai danh ẩn tích, bây giờ rốt cuộc cũng đã trở lại rồi?"
Khương lễ phép cười một tiếng, " Trước đó quả thật có chút việc, không thể trở về tham gia tuyên truyền phim, tôi ở đây bồi tội với Vương đạo."
Vương Hàng nói: " Bồi tội thì thôi, lần tiếp theo chúng ta lại hợp tác, cô cũng không thể lại cho tôi leo cây đâu."
Nghe được Vương Hàng nói lần tiếp theo hợp tác , nội tâm Khương Bích Tuyết có chút vui mừng, " Tốt, tôi cũng rất chờ mong có thể cùng Vương đạo hợp tác lần nữa."
Cùng Vương Hàng đạo diễn trò chuyện vài câu, uống một chút rượu, cô lại đi qua cùng mấy diễn viên đã từng hợp tác hàn huyên vài câu.
Bên ngoài hội trường, một chiếc Rolls-Royce dừng lại trước cửa, từ cửa phía sau bước xuống một nam nhân, dáng người cao gầy, mái tóc màu nâu uốn lệch phân, tay phải cắm trong túi quần, hướng cửa hội trường đi vào.
Tại lối vào, Diệp Nhã Linh cũng vừa tới, cô mặc một bộ lễ phục màu trắng, trên đầu dùng trân châu làm vật trang trí, ăn mặc thanh thuần, phối hợp với khuôn mặt đẹp tự nhiên, nghiễm nhiên hoà hợp đến kì lạ, dường như có thể lấn át hết hoa thơ mà cỏ lạ trong bữa tiệc tối này.
" Hàn tổng." Diệp Nhã Linh nhìn thấy Hàn Thanh Từ, trên mặt mang theo ý cười.
Dưới tình huống có người ngoài, cô ta luôn gọi Hàn Thanh Từ là Hàn tổng, lúc chỉ có hai người với nhau thì lại gọi Thanh Từ ca ca.
Hai người vừa vặn gặp nhau, liền cùng nhau đi vào.
Diệp Nhã Linh là nữ minh tinh đang hồng, lại đi cùng tổng giám đốc của Hàn thị, lúc hai người xuất hiện ở cửa, lập tức trở thành tiêu điểm.
Tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị - Hàn Thanh Từ, là người đàn ông mà mọi minh tinh mơ ước , cao, soái , nhiều tiền, nam nhân như vậy trên trời dưới đất không tìm được mấy người.
Mà Diệp Nhã Linh lại là nữ thần thanh thuần trong mắt các trạch nam , trong vòng hai năm nổi hồng nửa bầu trời giải trí, không ai không biết, không ai không hay.
Hai người bọn họ đồng thời xuất hiện, khiến không ít người nghị luận.
Bên kia Khương Bích Tuyết đang hàn huyên cùng Tống Vân Trạch , quay đầu lại nhìn, vừa hay nhìn thấy Hàn Thanh Từ cùng Diệp Nhã Linh một chỗ.
Thấy vậy, thần sắc cô dừng một chút, cùng lúc đó, Hàn Thanh Từ cũng nhìn qua phía cô bên này.
Cô thu hồi ánh mắt, thong dong quay người, dự định đi chào hỏi đạo diễn mới.
" Bích Tuyết!"
Vừa mới đi được một đoạn, nghe thấy thành âm gọi cô, Khương Bích Tuyết trong lòng run sợ lại rung động, cô lạnh nhạt quay đầu, chống lại ánh mắt nóng bỏng của Hàn Thanh Từ, trong lúc nhất thời, cảm xúc ngổn ngang.
" Đã lâu không gặp." Giọng nói của cô tràn đầy khách sáo cùng xa cách.
Ánh mắt Hàn Thanh Từ từ đầu đến cuối đều rơi trên người cô, đối mặt với sự xa cách của cô, hắn không biết nên đáp tiếp như thế nào, " Xác thực, đã lâu không gặp."
Hai năm lẻ hai tháng.
Hắn nhớ rất rõ.
Khương Bích Tuyết nhìn về sau lưng Hàn Thanh Từ không xa, Diệp Nhã Linh đang đi tới, cô cảm thấy chồng trước cùng vợ trước vẫn là không nên tiếp xúc quá nhiều, nói không chính xác chính là sợ bị người bên cạnh hắn hiện tại hiểu nhầm, thế là thức thời tìm một cái cớ, " Tôi muốn cùng Khắc đạo chào hỏi, xin lỗi không tiếp được."
Không đợi Hàn Thanh Từ trả lời, cô bưng cocktail liền rời đi.
Mạnh Hiểu Đông ngồi ghế lái phụ rất hưng phấn, " Tuyết tỷ, chị thật hot, chị không biết, phòng bán vé của [ Mai hoa phiến] mới được một tháng liền đột phá 2 tỉ, đứng trong tốp mười phim trong nước đạt mức phòng vé khủng."
Khương Bích Tuyết còn không biết doanh thu phòng vé cao như vậy, " Lợi hại như vậy?"
" Đúng vậy, chị không biết, gần đây rất nhiều người muốn tìm chị quay phim, nhưng không liên lạc được với chị, kịch bản Bình ca giúp chị chọn là kịch bản tốt nhất."
Nghe được tin tức như vậy, Khương Bích Tuyết có chút vui vẻ, " Khoảng thời gian này, hai người bất vất vả rồi!"
" Không vất vả!" Vương Yến Bình nhìn thoáng qua kính chiếu hậu nói: " Cô có thể trở về liền tốt rồi."
Mạnh Hiểu Đông có chút ủy khuất nói: " Tuyết tỷ, khi đó chị nói rời đi khoảng ba đến năm tháng, làm sao vừa đi liền đi tận hai năm?"
Bọn họ cũng không biết cô vừa sinh một đứa bé, cô cười cười, " Về sau cậu sẽ biết vì cái gì, hiện tại tạm thời giữ bí mật."
Mạnh Hiểu Đông lộ ra răng nanh cười cười, " Có điều, chị có thể trở về thật tốt."
Lúc này điện thoại di động của Khương Bích Tuyết kêu, màn hình hiện tên Liễu Phàm.
Liễu Phàm là tổng giám đốc của công ty mà Khương Sở Hà nắm cổ phần khống chế, thời điểm khi cô ở Canada có gặp qua hắn mấy lần, nhưng không phải rất quen.
Nguyên bản Liễu Phàm muốn tới đón cô, nhưng cô đã hẹn Vương Yến Bình cùng Mạnh Hiểu Đông cùng tụ họp, nên không có để hắn tới.
Liễu Phàm trong điện thoại hỏi: " Bích Tuyết, tới rồi sao?"
Khương Bích Tuyết lên tiếng, " Ừm, đã đến, hiện tại đang ngồi trên xe người đại diện của tôi."
" Cô chừng nào thì về biệt thự, tôi qua đón cô."
Khương Bích Tuyết nghĩ nghĩ vẫn là không nên phiền phức hắn, " Không cần, tôi để người đại diện đưa tôi về cũng được."
" Ừm, nếu có chuyện gì thì gọi điện cho tôi."
" Ừm, được."
Khương Bích Tuyết cùng Vương Yến Bình và Mạnh Hiểu Đông ba người cùng ra ngoài ăn, vừa ăn vừa nói chuyện phát sinh trong nước hai năm này.
Ví dụ như việc Vương Yến Bình mở phòng làm việc riêng đã nâng đỡ được một tiểu thịt tươi thành tiểu sinh lưu lượng.
Mạnh Hiểu Đông làm việc ở phòng làm việc của Vương Yến Bình hai năm, hiện tại có thể coi như là người đại diện.
Ví dụ như Triệu Định Vĩ năm đó bởi vì lạm dụng chức quyền cộng thêm việc thao túng cổ phiếu bị phán tù năm năm, thêm 1,2 tỉ tiền phạt, bây giờ còn đang ở trong tù.
Điện ảnh Hoa Thần hiện tại là Triệu Uyển Mai chưởng quản, mặc dù Triệu Uyển Mai cùng Hàn Thâm không có ly hôn nhưng mà hai người hiện đã ở riêng.
Lại ví dụ như Diệp Nhã Linh từ diễn viên tuyến 18 hai năm này đã thành một nữ minh tinh , năm ngoái nhờ vào một bộ phim truyền hình, tại ngành giải trí nổi lên nửa bầu trời.
Rất rất nhiều chuyện, Khương Bích Tuyết cảm thấy sau khi trở lại trong nước, mình tựa như mất đi hai năm kí ức.
Rất nhiều chuyện đều là Mạnh Hiểu Đông nói cho cô biết.
———
Cùng ngày, trên Weibo có một chút đề rất lôi cuốn——- ngẫu nhiên gặp được Khương Bích Tuyết.
Dân mạng trên Weibo nói cùng Khương Bích Tuyết chụp ảnh chung ở sân bay, đồng thời một chủ đề mượn độ hot của [ Mai hoa phiến] gần đây, rất nhanh liền lên hot search.
Hai năm này, Khương Bích Tuyết tựa như mai danh ẩn tích, không có một chút tin tức nào liên quan tới cô.
Sau khi [ Mai hoa phiến] công chiếu, độ hot tăng cao, các công ty truyền thông, cùng các chương trình hoạt động tống nghệ, cũng không thấy cô xuất hiện.
Cho nên Khương Bích Tuyết vừa xuất hiện trước tần mắt của công chúng, lập tức liền trở thành đề tài đề nghị luận.
A : Sau [ Ngự tiên truyện], Khương Bích Tuyết liền chưa từng xuất hiện qua, tôi còn tưởng cô ấy lui vòng nữa.
B: Bích Tuyết có thể trở về thật quá tốt, kỹ thuật diễn của cô ấy rất tốt, ngàn vạn không thể lãng phí.
C : Tôi đoán Bích Tuyết bởi vì lúc trước ly hôn, cho nên bị tổn thương, hai năm nay mới không có tin tức, hi vọng cô ấy đã thoát khỏi bóng tối.
D: Nữ thần rốt cuộc đã trở về, thật là cao hứng! Hống hống hống!
.....
Cao ốc tập đoàn Hàn thị.
" Kent, cô ấy rốt cuộc đã trở lại!" Tần Hằng nửa tựa trên bàn làm việc của Hàn Thanh Từ, có chút câu lên khoé môi nói.
Hàn Thanh Từ ngồi trên ghế sa lông, nhìn chằm chằm tấm hình trên weibo thật lâu, trên hình có hai người, nhưng hắn cố ý phóng to người đeo kính đen full màn hình.
" Cô ấy gầy!" Hàn Thanh Từ khàn khàn nói.
Tần Hằng cảm khái: " Nam nhân đều đối với người không chiếm được nhớ mãi không quên, câu nói này , quả nhiên không sai."
———
Lần này Khương Bích Tuyết trở về, thời gian rất cấp bách, [ Nữ vương tài chính] năm ngày nữa là khởi động máy, cô vừa trở về, ngày hôm sau liền gặp mặt đạo diễn, để làm quen trước một chút.
Mấy ngày kế tiếp, Vương Yến Bình an bài tốt lịch trình cho cô.
Cô biến mất trong vòng hai năm, lúc đầu nhiệt độ còn không có, nhưng mượn nhiệt độ đang hot của [ Mai hoa phiến], mấy ngày tiếp theo liền tham gia hoạt động cùng phỏng vấn, lộ mặt một lần.
Hôm sau còn có một buổi tiệc tối, cơ hồ nửa cái ngành giải trí đều tham gia, Vương Yến Bình cũng vì cô mà an bài tốt.
Mạnh Hiểu Đông trong văn phòng của Vương Yến Bình hô to: " Lễ phục! Lễ phục! Bình ca! Lễ phục của Tuyết tỷ còn chưa có chuẩn bị."
Khương Bích Tuyết nâng trán, " Hiểu Đông , đừng kích động, lễ phục tuỳ tiện mua một bộ là được."
" Như vậy sao được, Tuyết tỷ, chị bây giờ là một minh tinh đang hồng , có mặt trên buổi tiệc tối này, lễ phục nhất định phải là hàng thiết kế mới được." Mạnh Hiểu Đông gấp đến độ xoay quanh, sứt đầu mẻ trán, " Nếu không để em liên hệ với nhãn hàng, để bọn họ đưa lễ phục mới nhất tới, nhưng sợ thời gian không kịp."
Khương Bích Tuyết có chút buồn cười, " Hiểu Đông, không cần, tiệc tối như này, không có truyền thông tham gia, coi như tôi tuỳ tiện mặc một cái áo cũng không có ai nói gì."
" Tuyết tỷ, chị tuyệt đối đừng có như vậy!"
Vương Yến Bình ngồi trên ghế da, hai chân dựng ở trên bàn làm việc, hít một hơi khói, " Bích Tuyết, tôi cảm thấy cô mặc sườn xám xuất hiện, nhất định sẽ hấp dẫn ánh mắt của người khác."
Khương Bích Tuyết đột nhiên nghĩ tới, " Nói mới nhớ, tôi có một kiện sườn xám, chẳng qua hai năm không có mặc."
Mạnh Hiểu Đông bác bỏ, " Không không không, hai năm không có mặc không thể mặc, em vẫn là thu xếp để bên nhãn hiệu đưa tới đi."
Khương Bích Tuyết cảm thấy sau khi Mạnh Hiểu Đông lên làm người đại diện so với trước kia có chút khác biệt, " Hiểu Đông, tôi cảm giác qua hai năm, cậu động một chút lại phô trương , lãng phí lên rồi?"
" Tuyết tỷ cái này không gọi là phô trương lãng phí, làm minh tinh, đây là nhất định, sư phụ đã dạy em như vậy."
Khương Bích Tuyết tò mò, " Ai là sư phụ cậu?"
Mạnh Hiểu Đông chỉ chỉ Vương Yến Bình đang ngồi đầu bàn làm việc hút thuốc, " Anh ấy!"
Khương Bích Tuyết xém chút nữa hộc máu, chẳng qua ngẫm lại cũng không có gì.
Mạnh Hiểu Đông hai năm này đi theo bên người Vương Yến Bình làm việc, cũng chỉ có Vương Yến Bình có thể dạy hắn chuyện này.
Vương Yến Bình lúc trước đối với hắn là trạng thái nuôi thả, nhưng đối với hắn hiện tại lại là thủ hạ rất nghiêm ngặt, yêu cầu cũng rất cao, Mạnh Hiểu Đông hai năm này cũng được huấn luyện ra.
Việc lễ phục giải cho Mạnh Hiểu Đông, Khương Bích Tuyết về nhà trước.
Trong nhà chỉ có cô cùng bảo mẫu, bảo mẫu là Liễu Phàm thu xếp tới cho cô.
Liễu Phàm là tổng giám đốc của công ty mà Khương gia làm cổ phần khống chế, đối với cô là con gái chủ tịch cũng coi như là tận tâm tận lực, ngẫu nhiên cũng sẽ gọi điện thoại quan tâm một chút.
" Bích Tuyết, tối mai trong vòng có tiệc tối, cô có đi không?" Liễu Phàm ở trong điện thoại hỏi.
Khương Bích Tuyết tựa ở bên ngoài ban công trả lời, " Có đi, sao vậy?"
" Vậy tôi đi chung với cô."
Khương Bích Tuyết nghĩ nghĩ, " Tiệc tối phần lớn đều là người trong vòng, tôi sợ anh sẽ ngại."
" Không ngại, Khương đổng đầu tư tác phẩm truyền hình điện ảnh, tôi trước đi tiệc tối làm quen mặt trước, về sau đi con đường này sẽ càng thuận lợi hơn."
" Ừm." Khương Bích Tuyết lên tiếng, Khương Sở Hà để Liễu Phàm tiến quân vào ngành điện ảnh, đơn giản cũng là vì cô.
Người cha này của cô, thật đúng là không một giây một phút nào không vì cô mà suy nghĩ.
Sau khi Mạnh Hiểu Đông lên làm người đại diện, mặc dù khuôn mặt vẫn là khuôn mặt em bé kia, nhưng thiết lập vẫn là rất đáng tin cậy.
Xế chiều hôm tiệc tối , hắn thu xếp một nhãn hàng đưa lễ phục tới cửa.
Là một kiện sườn xám màu đỏ đã qua cải biến, sườn xám dài tới đầu gối, bên ngoài là một tầng sa mỏng cùng màu, chiều dài đến mắt cá chân.
Khương Bích Tuyết thử một chút, rất vừa vặn.
Liễu Phàm lái xe đến đón cô , Khương Bích Tuyết không nghĩ tới hắn lại qua sớm nửa tiếng.
Trang điểm thay quần áo xong, cô cầm một chiếc ví màu đỏ, giẫm lên giày cao gót đi xuống lầu.
Liễu Phàm ngồi trên ghế sa lông chờ cô, thấy cô xuống thì đứng dậy, cười thân sĩ.
Khương Bích Tuyết nói: " Thật xin lỗi đã để anh chờ lâu."
Liễu Phàm nói: " Là vinh hạnh của tôi."
Bọn họ xuất phát có chút sớm, đi vào tiệc tối, người tới vẫn chưa được một nửa.
Thoáng nhìn thấy mấy người quen, Khương Bích Tuyết liền nói với Liễu Phàm bên cạnh, " Có mấy bằng hữu, tôi qua chào hỏi trước."
Liễu Phàm minh bạch ý tứ của cô, " Vậy cô qua đi, đợi chút nữa tôi lại tìm cô tụ họp."
" Được." Khương Bích Tuyết lấy một ly rượu trên khay của nhân viên phục vụ, hướng về phía đạo diễn Vương Hàng đi qua.
" Vương đạo, đã lâu không gặp."
Vương Hàng đạo diễn quay đầu lại, thấy là Khương Bích Tuyết, hắn vui vẻ ra mặt, " Nha, nguyên lại là Bích Tuyết a! Hai năm trước cô quay xong phim liền mai danh ẩn tích, bây giờ rốt cuộc cũng đã trở lại rồi?"
Khương lễ phép cười một tiếng, " Trước đó quả thật có chút việc, không thể trở về tham gia tuyên truyền phim, tôi ở đây bồi tội với Vương đạo."
Vương Hàng nói: " Bồi tội thì thôi, lần tiếp theo chúng ta lại hợp tác, cô cũng không thể lại cho tôi leo cây đâu."
Nghe được Vương Hàng nói lần tiếp theo hợp tác , nội tâm Khương Bích Tuyết có chút vui mừng, " Tốt, tôi cũng rất chờ mong có thể cùng Vương đạo hợp tác lần nữa."
Cùng Vương Hàng đạo diễn trò chuyện vài câu, uống một chút rượu, cô lại đi qua cùng mấy diễn viên đã từng hợp tác hàn huyên vài câu.
Bên ngoài hội trường, một chiếc Rolls-Royce dừng lại trước cửa, từ cửa phía sau bước xuống một nam nhân, dáng người cao gầy, mái tóc màu nâu uốn lệch phân, tay phải cắm trong túi quần, hướng cửa hội trường đi vào.
Tại lối vào, Diệp Nhã Linh cũng vừa tới, cô mặc một bộ lễ phục màu trắng, trên đầu dùng trân châu làm vật trang trí, ăn mặc thanh thuần, phối hợp với khuôn mặt đẹp tự nhiên, nghiễm nhiên hoà hợp đến kì lạ, dường như có thể lấn át hết hoa thơ mà cỏ lạ trong bữa tiệc tối này.
" Hàn tổng." Diệp Nhã Linh nhìn thấy Hàn Thanh Từ, trên mặt mang theo ý cười.
Dưới tình huống có người ngoài, cô ta luôn gọi Hàn Thanh Từ là Hàn tổng, lúc chỉ có hai người với nhau thì lại gọi Thanh Từ ca ca.
Hai người vừa vặn gặp nhau, liền cùng nhau đi vào.
Diệp Nhã Linh là nữ minh tinh đang hồng, lại đi cùng tổng giám đốc của Hàn thị, lúc hai người xuất hiện ở cửa, lập tức trở thành tiêu điểm.
Tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị - Hàn Thanh Từ, là người đàn ông mà mọi minh tinh mơ ước , cao, soái , nhiều tiền, nam nhân như vậy trên trời dưới đất không tìm được mấy người.
Mà Diệp Nhã Linh lại là nữ thần thanh thuần trong mắt các trạch nam , trong vòng hai năm nổi hồng nửa bầu trời giải trí, không ai không biết, không ai không hay.
Hai người bọn họ đồng thời xuất hiện, khiến không ít người nghị luận.
Bên kia Khương Bích Tuyết đang hàn huyên cùng Tống Vân Trạch , quay đầu lại nhìn, vừa hay nhìn thấy Hàn Thanh Từ cùng Diệp Nhã Linh một chỗ.
Thấy vậy, thần sắc cô dừng một chút, cùng lúc đó, Hàn Thanh Từ cũng nhìn qua phía cô bên này.
Cô thu hồi ánh mắt, thong dong quay người, dự định đi chào hỏi đạo diễn mới.
" Bích Tuyết!"
Vừa mới đi được một đoạn, nghe thấy thành âm gọi cô, Khương Bích Tuyết trong lòng run sợ lại rung động, cô lạnh nhạt quay đầu, chống lại ánh mắt nóng bỏng của Hàn Thanh Từ, trong lúc nhất thời, cảm xúc ngổn ngang.
" Đã lâu không gặp." Giọng nói của cô tràn đầy khách sáo cùng xa cách.
Ánh mắt Hàn Thanh Từ từ đầu đến cuối đều rơi trên người cô, đối mặt với sự xa cách của cô, hắn không biết nên đáp tiếp như thế nào, " Xác thực, đã lâu không gặp."
Hai năm lẻ hai tháng.
Hắn nhớ rất rõ.
Khương Bích Tuyết nhìn về sau lưng Hàn Thanh Từ không xa, Diệp Nhã Linh đang đi tới, cô cảm thấy chồng trước cùng vợ trước vẫn là không nên tiếp xúc quá nhiều, nói không chính xác chính là sợ bị người bên cạnh hắn hiện tại hiểu nhầm, thế là thức thời tìm một cái cớ, " Tôi muốn cùng Khắc đạo chào hỏi, xin lỗi không tiếp được."
Không đợi Hàn Thanh Từ trả lời, cô bưng cocktail liền rời đi.
Bình luận facebook