Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-390
Chương 390
Chương 390
Tôi có chút thông cảm với tiểu linh miêu này, cào tôi một cái, kết quả bị sự uy nghiêm của Giang Khởi Vân ép buộc, ngoan ngoãn thu mình trong vòng tay của tôi.
Giang Khởi Vân thấy tôi trộm cười, hỏi :” em cười cái gì”?
” …… Anh rất ít khi cho em thứ gì nha, cho một con vật nhỏ ở chỗ của Thiên Tôn, cái này là mượn hoa dâng phật sao”?
Giang Khởi Vân khẽ cau mày nói :” vậy em muốn cái gì? Không phải ta đã nói, em muốn cái gì cứ nói với ta sao”?
Ta vội vàng lắc đầu: ” không phải em đòi quà của anh, em chỉ muốn anh thôi”
Anh ấy khẽ cười, cúi xuống hôn môi tôi.
“Khụ khụ khụ khụ …” Một vị tiên nhân vừa mới bước đến đã bị sặc :” Đế Quân Đại Nhân thật là dịu dàng nha……”
Ta xấu hổ quá, nơi này của Tiên Gia phải đặc biệt chú ý ảnh hưởng sao?
Anh ấy tùy hứng như vậy, thật sự không tốt chút nào
Giang Khởi Vân không quan tâm lắm, gật đầu chào vị tiên nhân kia, liền kéo tôi ra khỏi cổng núi.
” Đại Tôn Thần nói, Thái Miếu ở thế gian hiện không ổn định, quyền lực thay đổi, có chút nguyên nhân cần em đi giải quyết…. Ở Đạo Tràng trêи nhân thế của Minh Phủ, Lâm Ngôn Hoan đã thiết lập một kết giới, vì phòng ngừa lực lượng mạnh mẽ của Minh Phủ can thiệp quá nhiều vào nhân gian….. Có lẽ ta đã quan tâm quá mức đến em, ít nhiều gì cũng có ảnh hưởng đến cân bằng hai giới”.
Anh ấy nhíu mày, nhỏ giọng nói,:” thật phiền toái”
Tôi cắn môi, đúng vậy, những âm binh giống như tượng đứng ở trong ngõ nhà tôi, nếu nói không ảnh hưởng đến nhân gian, sao có thể, đúng không?
” Em sẽ đi gặp Lâm Ngôn Hoan nói chuyện, nếu nguyên nhân là em, về sau em sẽ chú ý nhiều hơn chút, ……. Anh cũng không nên dùng lực lượng của Âm Phủ đến bảo vệ em, trước đây nhà em chỉ có anh trai em, nhưng bây giờ có rất nhiều người rồi, không cần phải đặc biệt bảo vệ em như vậy”. Tôi khuyên nhủ anh ấy :” những Âm Binh đó nên rút đi, nếu để thời gian dài, đối với trường khí xung quanh sẽ có ảnh hưởng”.
Anh ấy khẽ thở dài :” Tiểu Kiều có đôi khi……. Ta thật vô dụng”
” Ở dương gian ta có quá nhiều hạn chế….. Ta đối với dương gian chính là một dị loại, ta luôn phải thật cẩn thận để không thay đổi quy luật, trật tự của dương gian….. Nhưng mà vẫn không nhịn được”
Anh ấy đưa tay lên sờ má tôi: “… có rất Nhiều lúc cần em phải bảo vệ chính mình, em có oán trách ta không? Như em lúc đầu vậy, sẽ ủy khuất, sẽ cảm thấy vì sao em lại có vận mệnh như này”.
Điều này … Anh ấy nhớ rõ những điều này sao?
Thời gian đầu, tôi thật sự buồn bực, cảm thấy tại sao mình và những người khác lại không giống nhau
Người khác 16, 18 tuổi, sống vô tư thoải mái đến mức nào, ngay cả anh tôi, cũng được sống dưới ánh mặt trời, còn tôi lại ở trong mộ thất, đến khi được ở trong phòng thì bị bắt mở rộng thân thể
Loại cảm giác xấu hổ và ảo não này làm tôi sợ hãi anh ấy ….. Khi đó ….. Nói chuyện cũng hơi quá đà……
” Khởi Vân, trước đây em nói những lời đó, anh có tức giận không? Cường bạo, tra tấn, nguợc đãi, thuê t.ử ƈυиɠ….. Nhưng lời đó”?
Tôi có chút hối hận.
Lúc đó tôi không hiểu lòng trắc ẩn và bao dung của anh ấy, cho rằng anh ấy thật vô tình lạnh nhạt, ngay cả khi tôi có chấp nhận, có yêu anh ấy, anh ấy vẫn như vậy, vẫn lạnh lùng lãnh đạm.
Thân thể phản kháng không được, miệng có nói bậy vài câu, anh ấy ……
Quả nhiên khẩu nghiệp có ở khắp nơi, có thể đả thương người khác, tạo nghiệp cho chính mình
” Hừ, lời nói tức giận……” Anh ấy bất lực cười cười, nhéo cằm tôi :” em chính là tâm ma của ta, ta nhận”
Tôi ôm tiểu linh miêu, tôi cảm giác tiểu linh miêu dùng móng vuốt bịt lỗ tai, thiếu chút nữa tôi ngất đi vì xấu hổ.
Anh xem đi, đến con vật nhỏ nghe còn không chịu nổi.
” Em, em, em không còn oán trách anh nữa, vốn dĩ em nên học cách bảo vệ bản thân mình, em còn hy vọng anh không nhúng tay vào việc của dương gian nữa! Nhưng bây giờ phải làm sao…… Em trở về tìm Lâm Ngôn Hoan, nói rõ với hắn, để hắn xoá bỏ kết giới kia đi, nếu như vậy sẽ khôi phục lại bình thường nhanh hơn đúng không?”
Tôi nhanh chóng đưa chủ đề trở về chuyện chính
Có một số lời nói, vẫn là nên đóng cửa lại bảo nhau thì tốt hơn
Giang Khởi Vân khẽ thở dài :” ý của Thiên Tôn là không muốn ta và Thái Miếu xã tắc có xung đột, âm dương song song hai mặt với nhau, nếu có xung đột có thể gây ra những vấn đề lớn, em hoá giải được là tốt nhất, nhưng …..”
nhưng gì?
Tôi nhìn anh ấy, dò hỏi chỉ điểm.
Anh ấy dơ tay lên, sờ sờ vành tai của tôi nói :” nhưng….. Lâm Ngôn Hoan đối với em có những ham muốn ích kỷ, cái này ta không chịu đựng được, nếu tình cảm của hắn chỉ ngừng lại ở phép lịch sự, ta vẫn có thể cùng hắn vạch rõ ranh giới, không liên quan đến nhau, nhưng nếu hắn quá đà, ta sẽ…..”
Tôi đưa tay lên, ngón tay đặt giữa môi anh ấy, nói :” em sẽ xử lý tốt….. Lâm Ngôn Hoan không phải là loại người không biết so đo tính toán, hắn làm việc, đều xuất phát từ góc độ của hắn…. Hẳn là có thể thương lượng”
Giang Khởi Vân cười cười, cầm tay tôi :” em thật sự…… Đã trưởng thành rồi”
》》》
Khi tôi tỉnh dậy, ʍôиɠ lung hơn nửa ngày, mới phát hiện ra mình đang trêи chiếc giường Nguyệt Động
Đây là….. Sao lại thế này?
” Ahhhh…..! Tiểu Kiều, cô đã tỉnh lại rồi!” Lâm Ngôn Thấm hét lên, gục mặt bên người tôi.
” Hù chết chúng tôi rồi, sao cô lại nằm ở đại điện sau núi? Chỉ có một mình cô, lúc chúng tôi tìm đc cô, còn cho rằng cô bị tập kϊƈɦ, Vân Phàm nói tôi kiểm tra thân thể của cô, xác định không bị cảm nhiễm thi độc, mới yên tâm đi một chút”
Tôi ngẩn người…. Hoá ra là thần hồn xuất khiếu….
” Cô bị ngã sao? Vừa rồi thấy đầu gối cô bị chảy máu —- ơ? Vết thương tự lành à?” Lâm ngôn thấm ngơ ngác nhìn tôi, trêи mặt xuất hiện mười vạn câu hỏi vì sao.
“Tôi không sao, anh tôi đâu?”
” Hắn vẫn đang giúp tiêu độc…. Anh trai cô thật là hung dữ nha”. Cô ấy đột nhiên cười cười, hưng phấn nói :” những người nghi ngờ hắn, bị hắn quát cho hai, ba câu không dám hé răng luôn….. Tôi cảm thấy hắn càng ngày càng men lỳ”!.
( Đoạn này tiểu kiều sẽ bảo hết thuốc chữa).
Tôi liếc nhìn cô ấy một cái :” cho nên, càng ngày cô càng si mê? Cô cũng không thiếu lúc bị anh tôi mắng nha….”
Lâm tiểu thư hừ một tiếng :” tôi không sợ bị mắng, từ nhỏ đến lớn, không thiếu những lúc bị anh tôi mắng, nên tôi quen rồi….”
Anh trai cô….. Tôi khẽ nhíu mày, ngẩng đầu, nghiêm túc nói :” có phải cô đã sớm biết anh trai cô đối phó với Giang…… Đối phó với chồng tôi?”
Nụ cười của cô ấy cứng lại, có chút hoảng loạn lắc đầu nói :” anh ấy không muốn đối phó với chồng cô….. Anh ấy chỉ cảm thấy, lực lượng này rất khó khống chế, sợ Tư Đồ Gia sẽ lợi dụng lực lượng này”
” Vậy lần trước cô đến quê chúng tôi, nói những lời nói đó là có mục đích gì?” Tôi nhíu mày hỏi
“Đó là …” Cô ấy tái mặt: “Đó là những gì tôi tình cờ nghe được … Anh trai tôi đã đi tìm rất nhiều cao nhân ở ẩn, tôi nghe được có một vị trong số đó nói với anh tôi, sức mạnh của âm dương đều bị Thiên Đạo kiểm soát, Tôn Thần tiên gia rất biết kính sợ quy luật, nhưng anh tôi không đồng ý với cách nói ấy, anh ấy chỉ nói, Tôn Thần Tiên gia cũng có những ham muốn ích kỷ riêng, cần phải đề phòng
…”
Cô ấy cẩn thận nhìn tôi, cầu xin nói :” Tiểu Kiều, anh tôi không nhằm vào chồng cô đâu, đừng chán gét anh ấy”
Tôi cười cười, gật đầu nói: “Ừm, tôi muốn nói chuyện với Lâm Ngôn Hoan, cô có thể hỗ trợ chuyển lời giúp tôi không?”
Dịch : fb vi vu
———————
Chương 390
Tôi có chút thông cảm với tiểu linh miêu này, cào tôi một cái, kết quả bị sự uy nghiêm của Giang Khởi Vân ép buộc, ngoan ngoãn thu mình trong vòng tay của tôi.
Giang Khởi Vân thấy tôi trộm cười, hỏi :” em cười cái gì”?
” …… Anh rất ít khi cho em thứ gì nha, cho một con vật nhỏ ở chỗ của Thiên Tôn, cái này là mượn hoa dâng phật sao”?
Giang Khởi Vân khẽ cau mày nói :” vậy em muốn cái gì? Không phải ta đã nói, em muốn cái gì cứ nói với ta sao”?
Ta vội vàng lắc đầu: ” không phải em đòi quà của anh, em chỉ muốn anh thôi”
Anh ấy khẽ cười, cúi xuống hôn môi tôi.
“Khụ khụ khụ khụ …” Một vị tiên nhân vừa mới bước đến đã bị sặc :” Đế Quân Đại Nhân thật là dịu dàng nha……”
Ta xấu hổ quá, nơi này của Tiên Gia phải đặc biệt chú ý ảnh hưởng sao?
Anh ấy tùy hứng như vậy, thật sự không tốt chút nào
Giang Khởi Vân không quan tâm lắm, gật đầu chào vị tiên nhân kia, liền kéo tôi ra khỏi cổng núi.
” Đại Tôn Thần nói, Thái Miếu ở thế gian hiện không ổn định, quyền lực thay đổi, có chút nguyên nhân cần em đi giải quyết…. Ở Đạo Tràng trêи nhân thế của Minh Phủ, Lâm Ngôn Hoan đã thiết lập một kết giới, vì phòng ngừa lực lượng mạnh mẽ của Minh Phủ can thiệp quá nhiều vào nhân gian….. Có lẽ ta đã quan tâm quá mức đến em, ít nhiều gì cũng có ảnh hưởng đến cân bằng hai giới”.
Anh ấy nhíu mày, nhỏ giọng nói,:” thật phiền toái”
Tôi cắn môi, đúng vậy, những âm binh giống như tượng đứng ở trong ngõ nhà tôi, nếu nói không ảnh hưởng đến nhân gian, sao có thể, đúng không?
” Em sẽ đi gặp Lâm Ngôn Hoan nói chuyện, nếu nguyên nhân là em, về sau em sẽ chú ý nhiều hơn chút, ……. Anh cũng không nên dùng lực lượng của Âm Phủ đến bảo vệ em, trước đây nhà em chỉ có anh trai em, nhưng bây giờ có rất nhiều người rồi, không cần phải đặc biệt bảo vệ em như vậy”. Tôi khuyên nhủ anh ấy :” những Âm Binh đó nên rút đi, nếu để thời gian dài, đối với trường khí xung quanh sẽ có ảnh hưởng”.
Anh ấy khẽ thở dài :” Tiểu Kiều có đôi khi……. Ta thật vô dụng”
” Ở dương gian ta có quá nhiều hạn chế….. Ta đối với dương gian chính là một dị loại, ta luôn phải thật cẩn thận để không thay đổi quy luật, trật tự của dương gian….. Nhưng mà vẫn không nhịn được”
Anh ấy đưa tay lên sờ má tôi: “… có rất Nhiều lúc cần em phải bảo vệ chính mình, em có oán trách ta không? Như em lúc đầu vậy, sẽ ủy khuất, sẽ cảm thấy vì sao em lại có vận mệnh như này”.
Điều này … Anh ấy nhớ rõ những điều này sao?
Thời gian đầu, tôi thật sự buồn bực, cảm thấy tại sao mình và những người khác lại không giống nhau
Người khác 16, 18 tuổi, sống vô tư thoải mái đến mức nào, ngay cả anh tôi, cũng được sống dưới ánh mặt trời, còn tôi lại ở trong mộ thất, đến khi được ở trong phòng thì bị bắt mở rộng thân thể
Loại cảm giác xấu hổ và ảo não này làm tôi sợ hãi anh ấy ….. Khi đó ….. Nói chuyện cũng hơi quá đà……
” Khởi Vân, trước đây em nói những lời đó, anh có tức giận không? Cường bạo, tra tấn, nguợc đãi, thuê t.ử ƈυиɠ….. Nhưng lời đó”?
Tôi có chút hối hận.
Lúc đó tôi không hiểu lòng trắc ẩn và bao dung của anh ấy, cho rằng anh ấy thật vô tình lạnh nhạt, ngay cả khi tôi có chấp nhận, có yêu anh ấy, anh ấy vẫn như vậy, vẫn lạnh lùng lãnh đạm.
Thân thể phản kháng không được, miệng có nói bậy vài câu, anh ấy ……
Quả nhiên khẩu nghiệp có ở khắp nơi, có thể đả thương người khác, tạo nghiệp cho chính mình
” Hừ, lời nói tức giận……” Anh ấy bất lực cười cười, nhéo cằm tôi :” em chính là tâm ma của ta, ta nhận”
Tôi ôm tiểu linh miêu, tôi cảm giác tiểu linh miêu dùng móng vuốt bịt lỗ tai, thiếu chút nữa tôi ngất đi vì xấu hổ.
Anh xem đi, đến con vật nhỏ nghe còn không chịu nổi.
” Em, em, em không còn oán trách anh nữa, vốn dĩ em nên học cách bảo vệ bản thân mình, em còn hy vọng anh không nhúng tay vào việc của dương gian nữa! Nhưng bây giờ phải làm sao…… Em trở về tìm Lâm Ngôn Hoan, nói rõ với hắn, để hắn xoá bỏ kết giới kia đi, nếu như vậy sẽ khôi phục lại bình thường nhanh hơn đúng không?”
Tôi nhanh chóng đưa chủ đề trở về chuyện chính
Có một số lời nói, vẫn là nên đóng cửa lại bảo nhau thì tốt hơn
Giang Khởi Vân khẽ thở dài :” ý của Thiên Tôn là không muốn ta và Thái Miếu xã tắc có xung đột, âm dương song song hai mặt với nhau, nếu có xung đột có thể gây ra những vấn đề lớn, em hoá giải được là tốt nhất, nhưng …..”
nhưng gì?
Tôi nhìn anh ấy, dò hỏi chỉ điểm.
Anh ấy dơ tay lên, sờ sờ vành tai của tôi nói :” nhưng….. Lâm Ngôn Hoan đối với em có những ham muốn ích kỷ, cái này ta không chịu đựng được, nếu tình cảm của hắn chỉ ngừng lại ở phép lịch sự, ta vẫn có thể cùng hắn vạch rõ ranh giới, không liên quan đến nhau, nhưng nếu hắn quá đà, ta sẽ…..”
Tôi đưa tay lên, ngón tay đặt giữa môi anh ấy, nói :” em sẽ xử lý tốt….. Lâm Ngôn Hoan không phải là loại người không biết so đo tính toán, hắn làm việc, đều xuất phát từ góc độ của hắn…. Hẳn là có thể thương lượng”
Giang Khởi Vân cười cười, cầm tay tôi :” em thật sự…… Đã trưởng thành rồi”
》》》
Khi tôi tỉnh dậy, ʍôиɠ lung hơn nửa ngày, mới phát hiện ra mình đang trêи chiếc giường Nguyệt Động
Đây là….. Sao lại thế này?
” Ahhhh…..! Tiểu Kiều, cô đã tỉnh lại rồi!” Lâm Ngôn Thấm hét lên, gục mặt bên người tôi.
” Hù chết chúng tôi rồi, sao cô lại nằm ở đại điện sau núi? Chỉ có một mình cô, lúc chúng tôi tìm đc cô, còn cho rằng cô bị tập kϊƈɦ, Vân Phàm nói tôi kiểm tra thân thể của cô, xác định không bị cảm nhiễm thi độc, mới yên tâm đi một chút”
Tôi ngẩn người…. Hoá ra là thần hồn xuất khiếu….
” Cô bị ngã sao? Vừa rồi thấy đầu gối cô bị chảy máu —- ơ? Vết thương tự lành à?” Lâm ngôn thấm ngơ ngác nhìn tôi, trêи mặt xuất hiện mười vạn câu hỏi vì sao.
“Tôi không sao, anh tôi đâu?”
” Hắn vẫn đang giúp tiêu độc…. Anh trai cô thật là hung dữ nha”. Cô ấy đột nhiên cười cười, hưng phấn nói :” những người nghi ngờ hắn, bị hắn quát cho hai, ba câu không dám hé răng luôn….. Tôi cảm thấy hắn càng ngày càng men lỳ”!.
( Đoạn này tiểu kiều sẽ bảo hết thuốc chữa).
Tôi liếc nhìn cô ấy một cái :” cho nên, càng ngày cô càng si mê? Cô cũng không thiếu lúc bị anh tôi mắng nha….”
Lâm tiểu thư hừ một tiếng :” tôi không sợ bị mắng, từ nhỏ đến lớn, không thiếu những lúc bị anh tôi mắng, nên tôi quen rồi….”
Anh trai cô….. Tôi khẽ nhíu mày, ngẩng đầu, nghiêm túc nói :” có phải cô đã sớm biết anh trai cô đối phó với Giang…… Đối phó với chồng tôi?”
Nụ cười của cô ấy cứng lại, có chút hoảng loạn lắc đầu nói :” anh ấy không muốn đối phó với chồng cô….. Anh ấy chỉ cảm thấy, lực lượng này rất khó khống chế, sợ Tư Đồ Gia sẽ lợi dụng lực lượng này”
” Vậy lần trước cô đến quê chúng tôi, nói những lời nói đó là có mục đích gì?” Tôi nhíu mày hỏi
“Đó là …” Cô ấy tái mặt: “Đó là những gì tôi tình cờ nghe được … Anh trai tôi đã đi tìm rất nhiều cao nhân ở ẩn, tôi nghe được có một vị trong số đó nói với anh tôi, sức mạnh của âm dương đều bị Thiên Đạo kiểm soát, Tôn Thần tiên gia rất biết kính sợ quy luật, nhưng anh tôi không đồng ý với cách nói ấy, anh ấy chỉ nói, Tôn Thần Tiên gia cũng có những ham muốn ích kỷ riêng, cần phải đề phòng
…”
Cô ấy cẩn thận nhìn tôi, cầu xin nói :” Tiểu Kiều, anh tôi không nhằm vào chồng cô đâu, đừng chán gét anh ấy”
Tôi cười cười, gật đầu nói: “Ừm, tôi muốn nói chuyện với Lâm Ngôn Hoan, cô có thể hỗ trợ chuyển lời giúp tôi không?”
Dịch : fb vi vu
———————