Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-436
Chương 436
Chap 436
Không còn nhiều thời gian nữa.
Tôi biết hắn đang rất lo lắng, lo lắng thời thời khắc khắc các nhóm dân cư trong thành phố núi Vu Vương sẽ bị tiêu diệt.
Mọi chuyện phức tạp quá, tôi cảm thấy mình không đủ khí lực, mà đế quân đại nhân mỗi ngày đều lạnh mặt, tỏ vẻ khó chịu.
Mộ Vãn Thần tạm thời ở phòng cho khách ở lầu hai, ước chừng, trước khi hắn dưỡng thương xong, Giang Khởi Vân sẽ như vậy, khuân mặt lạnh băng không muốn nói chuyện nhiều.
Tôi thử dỗ dành, nhưng hiệu quả không tốt.
Giang Khởi Vân sống nhiều năm như vậy, về tâm tư của anh ấy, tôi thật sự không biết
Thẳng thắn mà nói, nếu anh ấy nguyện ý để tôi dỗ dành, thì tôi mới có thể dỗ dành, nếu không tôi có làm như thế nào cũng là phí công vô ích.
” Khởi Vân, Đế Quân nhà tôi, xin anh đừng tức giận nữa được không…. Đầu óc em đều biến thành hồ nhão rồi, anh không giúp em thì thôi, còn cả ngày mặt lạnh, áp lực của em thật lớn”. Tôi bất lực khuyên nhủ
Anh ấy ngồi trêи cửa sổ, không trả lời tôi.
Tôi nhận mệnh đi đến chỗ anh ấy, ôm hôn, anh ấy không cự tuyệt, ngược lại còn gợi lên cụ cười nhè nhẹ :” còn đang muốn xem em biểu hiện như thế nào……”
Chỉ cần trong lòng anh ấy không có khúc mắc, tôi muốn biểu hiện như thế nào cũng có thể, ….. Đơn giản chỉ là thích nghe tôi gọi anh ấy là phu quân, thích tôi chủ động một chút.
Nhưng tôi lại không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của anh ấy, đơn giản như vậy làm sao có thể khiến anh ấy vừa lòng?
Trải nghiệm đêm nay quả thật…… Nghĩ lại mà thấy đáng sợ.
ɖâʍ tà, tà ɖâʍ……
Sáng này hôm sau, có vài bộ phận trêи cơ thể tôi sưng to đỏ hồng không nỡ nhìn thẳng, chạm vào một cái cũng sẽ đau.
Hôm nay anh ấy không rời đi sớm, mà nằm bên ngối, nói nhỏ với tôi.
“…… âm sai Đại Bảo vẫn luôn theo dõi nữ nhân họ Từ, cô ta bây giờ vẫn đang bị cách ly, quỷ sai không vào được, hẳn là có người tạo kết giới rồi”. Giang Khởi Vân thì thào.
” nhất định là công chúa Chu Hơi Thị, người đã khiến anh dung túng”
“….. Kỳ hạn 400 năm, vẫn còn hai mươi năm nữa, chẳng nhẽ cô ta đã đến cực hạn rồi sao, hừ……” Giang Khởi Vân lắc đầu.
“Cô ta định làm gì?”
“không biết.”
“…. Em hoài nghi những chuyện sảy ra chỗ của Mộ Vãn Thần cũng lên quan đến công chúa quỷ này”
” ừm, nói nghe xem nào!” Giang Khởi Vân uể oải, quấn tóc của tôi vào ngón tay chơi đùa
” cô ta có nhiều thuộc hạ quỷ như vậy, hẳn là phải có chỗ ẩn náu đi? Ở lưu vực sông Mật Giang là một pháp môn lớn nhất, Mộ Vãn Thần nói lúc hắn chạy đến, phát hiện cái thôn nhỏ kia rất nhiều người chết sống lại….. Em thấy không phải là chết sống lại, mà là bị quỷ hồn bám vào người, …… Hành thi sẽ không có đầu óc tốt để nghe hiểu được mệnh lệnh, nữ nhân tóc ngắn mang theo một nhóm người trốn ra khỏi pháp môn”.
” Nữ nhân tóc ngắn…..” Giang Khởi Vân cau mày
Là ai?
Tôi nghĩ nát đầu cũng không ra là ai.
( Sao đoạn này ad lại liên tưởng đến Hề Linh Chu nhỉ)
” Nhìn anh kìa, một chút từ bi, cuối cùng cho cô ta cơ hội làm loạn”. Tôi giơ tay điểm vào trán của anh ấy :” tốt bụng cho người mù”
Anh ấy cười lạnh :” công là công, tư là tư…. cho cô ta từ bi bởi cô ta có công, có cơ duyên, kết quả thế nào tự mình cô ta chịu,cô ta chết thảm, có lẽ oán khí trước sau không thể tiêu diệt”.
Anh ấy mặc quần áo đứng lên, tôi ngồi dậy oán trách :” anh cũng thật biến thái, biến em thành như này, em mặc quần áo thế nào…. Anh lại đi thiên tử điện sao?”
” còn đi đâu được nữa? Có thần chức nhất định phải về vị trí cũ, cũng không thể bỏ trống quá lâu”
” vậy anh còn như vậy….. Như vậy…. Không biết thoả mãn!”
Giang Khởi Vân cười thành tiếng, cúi đầu đến trước mặt tôi.
Anh ấy dùng đôi môi mát lạnh, cọ cọ vào môi tôi :” ta cũng muốn không rời xa em, nhất là sau khi ân ái…. nhưng cũng không thể chết chìm trong ôn nhu hương được, nhớ kỹ, về sau nhất định ta sẽ mang khiếm khuyết gấp đôi từ từ bổ sung cho em”
Tôi sững sờ nhìn anh ấy, ai đang dỗ dành ai đây …
Ở gương trong phòng tắm, tôi nhìn thấy những vệt đỏ kêu ngạo quyên bố chiếm hữu trêи người mình, cái loại kiều diễm này có tắm gội cũng không đi được.
Anh ấy vội vàng đem tôi ” ăn” rớt, còn muốn tôi phải chủ động đưa đến miệng, từ trêи xuống dưới, từ trong ra ngoài, tôi đều cảm thấy xấu hổ đến muốn bệnh.
Anh tôi nhìn thấy tôi liền nhắc nhở :” lúc đi cầu thang cẩn thận không ngã”
Tôi buồn bực nhìn về phía anh tôi, có nhất thiết phải rõ ràng mọi thứ như vậy không?
Anh tôi cười xấu xa nói :” đã lâu không thấy em đi giống như bay thế này, chà chà, hẳn đây là dùng thể xác để dỗ dành hắn đi?”
“….. anh đừng có cười em, sớm muộn gì anh cũng sẽ thế này”
Sau khi nhương tinh, tinh thần của anh tôi tốt hơn rất nhiều, đạo trưởng Thanh Nguyên quả thật là một vị đại tông sư, lần trước lâm ngôn hoan còn thỉnh ông ấy làm kết giới, quả nhiên đạo hạnh cao thâm.
Rất nhiều người bình thường sẽ tìm một pháp sư để làm nhương tinh, nhưng hầu hết các pháp sư đều có đạo hạnh ở mức trung bình, hiệu quả kém.
Trong sân, nãi nãi đang đẩy hai tiểu bảo bảo ra phơi nắng, còn Mộ Vãn Thần đã ra khỏi giường, hắn một tay treo một tay buông, đứng cạnh xe đẩy.
Trêи mặt phủ đầy băng gạc, trông có chút đáng sợ, nhưng đôi mắt……
Tôi không biết nên mô tả ánh mắt này như thế nào….
Yêu thương, dịu dàng?
Không, không, đều không đủ để mô tả.
Đó là mang theo một tia bi thương thành kính,
Thành kính cúng bái mang theo hy vọng một sinh mệnh mới.
Không ngờ hắn lại thích trẻ con đến vậy … Trước đây cũng là, mạo hiểm xin giang khởi vân, để cứu mấy đứa trẻ trong thôn trại của luyện thi nhân.
Ngay cả khi giang khởi vân nói, những hồn phách này mang theo ɖâʍ uế, oán khí cùng lệ khí mat sinh ra, không thể trông cậy vào bọn chúng có thiện tâm quy về chính đạo.
Nhưng hắn vẫn nhất quyết cầu xin.
Hắn không thể nhìn sinh mệnh nhỏ bị tiêu vong được
Tôi bước đến cạnh hắn, thấp giọng nói :” ngươi thích trẻ con à….. về sau ngươi và vợ ngươi sinh nhiều con là được”
Hắn sững người một lúc, sự dịu dàng trong ánh mắt nhanh chóng thu lại.
” ….. Không biết thư cổ có nhận chủ nhân hay không, thật là một rủi ro lớn, nếu không thử sẽ không biết, nếu cô ấy không chịu nổi thì sao……”
Tôi cứng họng, ừ thì ai dám đảm bảo 100%.
“ Lạc quan lên… Ta chính là một bài học đây.” Tôi chỉ vào bản thân.
Anh tôi cắn bánh bao phụ hoạ nói :” đúng vậy, chi bằng ngươi nghĩ cách làm vợ ngươi xin chết đi, để đền bù cho cô ấy phải dùng miệng cùng ngươi bạch bạch bạch…… Ngươi xem, em rể ta hiện tại hận là không thể đặt trong miệng của tiểu kiều”.
Lời này là đùa giỡn, nhưng tôi lại có chút chột dạ, tối qua Giang Khởi Vân đã vội vàng cho ăn tôi
Anh tôi tiếp tục phun trào nói :” các ngươi là thần chỉ, là đại vu vương, tất cả kỹ thuật đều kém đến muốn bệnh, chỉ biết có đấu đá lung tung, thật sự cho rằng mình không phải là người có thể lực tốt! Mộ Vãn Thần ta có một cái ổ cứng có video dạy học, ngươi có thể tùy tiện xem, đừng nói là huynh đệ ta lại không trượng nghĩa”
” ….. Hắn còn đang dưỡng thương, anh đừng làm cho hắn máu dồn lên não, miệng vết thương vỡ toang thì phải làm sao!” Tôi âm thầm nghiến răng.
Anh tôi ôm bụng cười xấu xa.
Trong tiệm có người yếu ớt hét lên :” Mộ đương gia có ở nhà không…..”
Anh trai tôi quay đầu lại hỏi: “ngươi là ai?”
” Đương gia, là ta…. Người trong nhà gọi ta là A Kỳ”.
Anh tôi vỗ trán :” ồ ồ, thứ lỗi, ta không nhớ rõ lắm, hình như ngươi có mở một công ty đen trắng đúng không?”
Công ty đen trắng … Đây là một cách nói uyển chuyển, chính là ngành sản xuất mai táng và linh cữu, nhà chúng tôi, về cơ bản, hầu hết đều giao tế với người chết.
Dịch : vi vu
———————
Chap 436
Không còn nhiều thời gian nữa.
Tôi biết hắn đang rất lo lắng, lo lắng thời thời khắc khắc các nhóm dân cư trong thành phố núi Vu Vương sẽ bị tiêu diệt.
Mọi chuyện phức tạp quá, tôi cảm thấy mình không đủ khí lực, mà đế quân đại nhân mỗi ngày đều lạnh mặt, tỏ vẻ khó chịu.
Mộ Vãn Thần tạm thời ở phòng cho khách ở lầu hai, ước chừng, trước khi hắn dưỡng thương xong, Giang Khởi Vân sẽ như vậy, khuân mặt lạnh băng không muốn nói chuyện nhiều.
Tôi thử dỗ dành, nhưng hiệu quả không tốt.
Giang Khởi Vân sống nhiều năm như vậy, về tâm tư của anh ấy, tôi thật sự không biết
Thẳng thắn mà nói, nếu anh ấy nguyện ý để tôi dỗ dành, thì tôi mới có thể dỗ dành, nếu không tôi có làm như thế nào cũng là phí công vô ích.
” Khởi Vân, Đế Quân nhà tôi, xin anh đừng tức giận nữa được không…. Đầu óc em đều biến thành hồ nhão rồi, anh không giúp em thì thôi, còn cả ngày mặt lạnh, áp lực của em thật lớn”. Tôi bất lực khuyên nhủ
Anh ấy ngồi trêи cửa sổ, không trả lời tôi.
Tôi nhận mệnh đi đến chỗ anh ấy, ôm hôn, anh ấy không cự tuyệt, ngược lại còn gợi lên cụ cười nhè nhẹ :” còn đang muốn xem em biểu hiện như thế nào……”
Chỉ cần trong lòng anh ấy không có khúc mắc, tôi muốn biểu hiện như thế nào cũng có thể, ….. Đơn giản chỉ là thích nghe tôi gọi anh ấy là phu quân, thích tôi chủ động một chút.
Nhưng tôi lại không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của anh ấy, đơn giản như vậy làm sao có thể khiến anh ấy vừa lòng?
Trải nghiệm đêm nay quả thật…… Nghĩ lại mà thấy đáng sợ.
ɖâʍ tà, tà ɖâʍ……
Sáng này hôm sau, có vài bộ phận trêи cơ thể tôi sưng to đỏ hồng không nỡ nhìn thẳng, chạm vào một cái cũng sẽ đau.
Hôm nay anh ấy không rời đi sớm, mà nằm bên ngối, nói nhỏ với tôi.
“…… âm sai Đại Bảo vẫn luôn theo dõi nữ nhân họ Từ, cô ta bây giờ vẫn đang bị cách ly, quỷ sai không vào được, hẳn là có người tạo kết giới rồi”. Giang Khởi Vân thì thào.
” nhất định là công chúa Chu Hơi Thị, người đã khiến anh dung túng”
“….. Kỳ hạn 400 năm, vẫn còn hai mươi năm nữa, chẳng nhẽ cô ta đã đến cực hạn rồi sao, hừ……” Giang Khởi Vân lắc đầu.
“Cô ta định làm gì?”
“không biết.”
“…. Em hoài nghi những chuyện sảy ra chỗ của Mộ Vãn Thần cũng lên quan đến công chúa quỷ này”
” ừm, nói nghe xem nào!” Giang Khởi Vân uể oải, quấn tóc của tôi vào ngón tay chơi đùa
” cô ta có nhiều thuộc hạ quỷ như vậy, hẳn là phải có chỗ ẩn náu đi? Ở lưu vực sông Mật Giang là một pháp môn lớn nhất, Mộ Vãn Thần nói lúc hắn chạy đến, phát hiện cái thôn nhỏ kia rất nhiều người chết sống lại….. Em thấy không phải là chết sống lại, mà là bị quỷ hồn bám vào người, …… Hành thi sẽ không có đầu óc tốt để nghe hiểu được mệnh lệnh, nữ nhân tóc ngắn mang theo một nhóm người trốn ra khỏi pháp môn”.
” Nữ nhân tóc ngắn…..” Giang Khởi Vân cau mày
Là ai?
Tôi nghĩ nát đầu cũng không ra là ai.
( Sao đoạn này ad lại liên tưởng đến Hề Linh Chu nhỉ)
” Nhìn anh kìa, một chút từ bi, cuối cùng cho cô ta cơ hội làm loạn”. Tôi giơ tay điểm vào trán của anh ấy :” tốt bụng cho người mù”
Anh ấy cười lạnh :” công là công, tư là tư…. cho cô ta từ bi bởi cô ta có công, có cơ duyên, kết quả thế nào tự mình cô ta chịu,cô ta chết thảm, có lẽ oán khí trước sau không thể tiêu diệt”.
Anh ấy mặc quần áo đứng lên, tôi ngồi dậy oán trách :” anh cũng thật biến thái, biến em thành như này, em mặc quần áo thế nào…. Anh lại đi thiên tử điện sao?”
” còn đi đâu được nữa? Có thần chức nhất định phải về vị trí cũ, cũng không thể bỏ trống quá lâu”
” vậy anh còn như vậy….. Như vậy…. Không biết thoả mãn!”
Giang Khởi Vân cười thành tiếng, cúi đầu đến trước mặt tôi.
Anh ấy dùng đôi môi mát lạnh, cọ cọ vào môi tôi :” ta cũng muốn không rời xa em, nhất là sau khi ân ái…. nhưng cũng không thể chết chìm trong ôn nhu hương được, nhớ kỹ, về sau nhất định ta sẽ mang khiếm khuyết gấp đôi từ từ bổ sung cho em”
Tôi sững sờ nhìn anh ấy, ai đang dỗ dành ai đây …
Ở gương trong phòng tắm, tôi nhìn thấy những vệt đỏ kêu ngạo quyên bố chiếm hữu trêи người mình, cái loại kiều diễm này có tắm gội cũng không đi được.
Anh ấy vội vàng đem tôi ” ăn” rớt, còn muốn tôi phải chủ động đưa đến miệng, từ trêи xuống dưới, từ trong ra ngoài, tôi đều cảm thấy xấu hổ đến muốn bệnh.
Anh tôi nhìn thấy tôi liền nhắc nhở :” lúc đi cầu thang cẩn thận không ngã”
Tôi buồn bực nhìn về phía anh tôi, có nhất thiết phải rõ ràng mọi thứ như vậy không?
Anh tôi cười xấu xa nói :” đã lâu không thấy em đi giống như bay thế này, chà chà, hẳn đây là dùng thể xác để dỗ dành hắn đi?”
“….. anh đừng có cười em, sớm muộn gì anh cũng sẽ thế này”
Sau khi nhương tinh, tinh thần của anh tôi tốt hơn rất nhiều, đạo trưởng Thanh Nguyên quả thật là một vị đại tông sư, lần trước lâm ngôn hoan còn thỉnh ông ấy làm kết giới, quả nhiên đạo hạnh cao thâm.
Rất nhiều người bình thường sẽ tìm một pháp sư để làm nhương tinh, nhưng hầu hết các pháp sư đều có đạo hạnh ở mức trung bình, hiệu quả kém.
Trong sân, nãi nãi đang đẩy hai tiểu bảo bảo ra phơi nắng, còn Mộ Vãn Thần đã ra khỏi giường, hắn một tay treo một tay buông, đứng cạnh xe đẩy.
Trêи mặt phủ đầy băng gạc, trông có chút đáng sợ, nhưng đôi mắt……
Tôi không biết nên mô tả ánh mắt này như thế nào….
Yêu thương, dịu dàng?
Không, không, đều không đủ để mô tả.
Đó là mang theo một tia bi thương thành kính,
Thành kính cúng bái mang theo hy vọng một sinh mệnh mới.
Không ngờ hắn lại thích trẻ con đến vậy … Trước đây cũng là, mạo hiểm xin giang khởi vân, để cứu mấy đứa trẻ trong thôn trại của luyện thi nhân.
Ngay cả khi giang khởi vân nói, những hồn phách này mang theo ɖâʍ uế, oán khí cùng lệ khí mat sinh ra, không thể trông cậy vào bọn chúng có thiện tâm quy về chính đạo.
Nhưng hắn vẫn nhất quyết cầu xin.
Hắn không thể nhìn sinh mệnh nhỏ bị tiêu vong được
Tôi bước đến cạnh hắn, thấp giọng nói :” ngươi thích trẻ con à….. về sau ngươi và vợ ngươi sinh nhiều con là được”
Hắn sững người một lúc, sự dịu dàng trong ánh mắt nhanh chóng thu lại.
” ….. Không biết thư cổ có nhận chủ nhân hay không, thật là một rủi ro lớn, nếu không thử sẽ không biết, nếu cô ấy không chịu nổi thì sao……”
Tôi cứng họng, ừ thì ai dám đảm bảo 100%.
“ Lạc quan lên… Ta chính là một bài học đây.” Tôi chỉ vào bản thân.
Anh tôi cắn bánh bao phụ hoạ nói :” đúng vậy, chi bằng ngươi nghĩ cách làm vợ ngươi xin chết đi, để đền bù cho cô ấy phải dùng miệng cùng ngươi bạch bạch bạch…… Ngươi xem, em rể ta hiện tại hận là không thể đặt trong miệng của tiểu kiều”.
Lời này là đùa giỡn, nhưng tôi lại có chút chột dạ, tối qua Giang Khởi Vân đã vội vàng cho ăn tôi
Anh tôi tiếp tục phun trào nói :” các ngươi là thần chỉ, là đại vu vương, tất cả kỹ thuật đều kém đến muốn bệnh, chỉ biết có đấu đá lung tung, thật sự cho rằng mình không phải là người có thể lực tốt! Mộ Vãn Thần ta có một cái ổ cứng có video dạy học, ngươi có thể tùy tiện xem, đừng nói là huynh đệ ta lại không trượng nghĩa”
” ….. Hắn còn đang dưỡng thương, anh đừng làm cho hắn máu dồn lên não, miệng vết thương vỡ toang thì phải làm sao!” Tôi âm thầm nghiến răng.
Anh tôi ôm bụng cười xấu xa.
Trong tiệm có người yếu ớt hét lên :” Mộ đương gia có ở nhà không…..”
Anh trai tôi quay đầu lại hỏi: “ngươi là ai?”
” Đương gia, là ta…. Người trong nhà gọi ta là A Kỳ”.
Anh tôi vỗ trán :” ồ ồ, thứ lỗi, ta không nhớ rõ lắm, hình như ngươi có mở một công ty đen trắng đúng không?”
Công ty đen trắng … Đây là một cách nói uyển chuyển, chính là ngành sản xuất mai táng và linh cữu, nhà chúng tôi, về cơ bản, hầu hết đều giao tế với người chết.
Dịch : vi vu
———————