Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 581-582
Cô ấy nặn ra một nụ cười với tôi, khuôn mặt tái nhợt phản chiếu ánh đèn lạnh lẽo trong thang máy, trông vô cùng khó coi. "Ta, ta sợ hãi ... Rốt cuộC, VỢ của Tề Ca đã chết một cách đáng sợ ... Ta nghe nói nếu trang điểm ăn mặc giống như quỷ, trên người có mùi thối rữa hả thi, thì quỷ sẽ ngộ nhận là đồng loại, cho nên mấy ngày nay ta đều trang điểm thành cái bộ dạng này!" Cô ấy giải thích. Cửa thang máy từ từ đóng lại, cầu thang chìm vào bóng tối, chỉ còn hai ngọn nến điện trước của nhà lão để phát ra ánh sáng đỏ mờ ảo. "Đi thôi, chúng ta mau vào đi ... Ngươi, ngươi một mình đến đây? Ngươi không sợ sao?" Cô ấy nhỏ giọng hỏi. Tôi sợ cái gì ... So với quỷ mà nói, tôi sợ người hơn. Quỷ trước sau gì cũng có biện pháp đối phó, chưa kể bên cạnh tôi còn có một đại lão của Minh Phủ nữa. Chúng tôi vừa quay đầu lại, thì có tiếng của kim loại vang lên ở cuối hành lang sau lưng chúng tôi, quay đầu lại nhìn, là một cánh cửa sổ nhỏ, trên cánh cửa an ninh phòng trộm treo cành liễu được mở ra. Là ông già mắng tôi lần trước : "Mấy đứa nhỏ các ngươi, mau cút về nhà cho ta! Đừng ở chỗ này làm ầm ĩ, các ngươi muốn chết à?" Thanh âm của ông lão này rất hùng hồn, mang theo một cổ trường khí mãnh liệt, làm da đầu tôi tê dai. Chúng tôi quay đầu lại nhìn, ông lão giận dữ đóng sập cửa sổ an ninh lại. Giang Khởi Vân hơi hơi nheo mắt hỏi: " Lão nhân này là ai?". “... Cao nhân." Tôi nhỏ giọng nói
Anh ấy hừ lạnh một tiếng: "Đúng là cao nhân, sát khí trên người hắn rất nặng!" Sát khí? Tôi nuốt nước bọt, ông lão này không phải là tội phạm chứ? Không có khả năng, mặc dù tính khí của ông lão rất hung bạo, nhưng mặt mày của ông ấy rất sắc nét, không giận tự uy, tiếng hét phẫn nộ dồn khi đan điền, thanh âm như chuông lớn, như vậy không có khả năng là tội phạm. Phương pháp xem tướng mà lão tổ tông để lại, nhất định có đạo lý. Cái gọi là tưởng từ tâm sinh, là một người tướng mạo tuy rằng không đến mức quá mơ hồ để chi phối vận mệnh cuộc đời của mình, nhưng có thể phản ánh tính cách của người đó ở một mức độ nhất định. Nếu là tội phạm, nhìn chung sẽ có cái chột dạ, đôi mắt ranh mãnh giảo hoạt, cố tình tránh ánh nhìn của người khác, chẳng hạn như cái gọi là mắt chuột đầu định, lấm la lấm lẻ, ánh mắt hung dữ .... Ông lão mắng chúng tôi hai lần, đều mang theo trường khí mạnh mẽ có thể đánh sơ xác được sự đen tối u ám, cho nên lòng tôi cho rằng, ông ấy là một cao nhân. Tiểu Tam cô nương chỉ vào cánh cửa an ninh đã mở, và cánh cửa gỗ dày nặng, nói: "Tề Ca là một nghệ sĩ, đối với những chuyện hiến tế sẽ không hiểu gì, tất cả đều do ta hỏi thăm khắp nơi, lên mạng tham khảo, mới làm ra chút bộ dáng của tế điện này..... Người nhìn xem, ta có đặt sai chỗ nào không?" Tôi nhìn hai ngọn nến điện ở hai cái lư hương, gật đầu nói :" miễn cưỡng làm đi, ta cũng không biết quỷ có biết ăn điện hay không!". Cái gọi là hương khói, chính là thuốc lá, ánh nến, hơi thở, hiện giờ khoa học tiến bộ, đổi thành đồ điện ... không biết Minh Phủ có thích hưởng thụ điện khí hay không. "Còn có nơi này, người xem ta để một chén nước trong, Ta nghe nhân gian nói, đặt nước trong trước cửa nhà có ý là để rửa sạch tai họa." Cô ấy giải thích. Kỳ thật những phong tục dân gian này mỗi nơi một khác, không biết cô ấy lên mạng tra ra bao nhiều phương pháp. "Đổ nước mà không đổ ngũ cốc cũng không có nhiều tác dụng lắm, tìm chút ngũ cốc đổ vào trong chén, bày biện cùng nhau đi!" Tôi nhắc nhở " Ngũ cốc? Trong nhà có ngũ cốc không nhỉ ? Để ta đi tìm xem ... !" Cô ấy vừa nói, vừa bước vào trong nhà. Trong nhà? Tôi âm thầm nhướng mày, nhanh như vậy mà đã nghênh ngang bước vào trong nhà, muốn đây trở thành nhà của chính mình sao? Tiểu Tam cô nương này thoạt nhìn trông như mới có hơn hai mươi tuổi, phỏng chừng cô ấy ham chơi, muốn tìm kiếm kích thích, cho nên mới bị vợ của Lão Tề kéo xuống nước, hai người dây dưa một đoạn thời gian.
Nhưng rõ ràng cô ấy chỉ là ham chơi tìm kích thích, chứ không phải xuất phát từ tình đồng tính chân chính. Hơn nữa, cô ấy còn cùng tiểu bạch kiểm yếu ớt Lão Tề ở bên nhau, làm nữ chủ nhân tức hộc
máu nên làm điều ngu ngốc. Gia đình này quả nhiên là cẩu huyết kỳ ba
Vợ của Lão Tề nhảy lầu đã chết, Tiểu Tam cô nương trong lòng vừa hoảng sợ, vừa vui vẻ. Hoảng sợ vì sợ thật sự có hoàn hồn trở lại, cái chết thảm của nữ chủ nhân kia làm cô ấy lòng còn sợ hãi. Đối với vui vẻ không cần phải nói, nữ chủ nhân kia tự sát cho cô ấy một cái tiện rất lớn. Không cần phải ly hôn, hay phân chia tài sản, bằng không, với tính cách của Lão Tế, phỏng chừng sẽ có kết cục không rời khỏi nhà. Lúc này, Tiểu Tam cô nương lại nhặt được một người chồng cùng một gia sản mấy ngàn vạn, ước tính cả đời cũng không mua được một cái nhà vệ sinh, lúc này cảm thấy bản thân dễ dàng thoát khỏi mối quan hệ bí mật này, trở thành một phú hào giàu có, khó có thể che giấu được sự
hoan hô nhảy nhót ở trong lòng. Cho nên đám tang của nữ chủ nhân, cô ấy so với người khác nhiệt tình sôi nổi hơn rất nhiều. Tôi lạnh lùng nhìn cô ấy đi vào nhà bếp, kéo Giang Khởi Vân đi vào cửa chính. Giang Khởi Vân quay lại nhìn chỗ tối của hành lang, cười nói: "Rõ ràng là có cửa số, bên ngoài thành phố Tực rỡ ánh đèn, nhưng ở đây lại tối như vậy ..." Anh ấy đang nhắc nhở tôi sao, tôi gật đầu nói: "rất bình thường ... Trong phòng này có một đôi nam nữ, ai nhìn vào cũng đều phát hoả, nếu không phải sắp đặt lại âm dương, nê mặt mũi của Thiệu Nhất Hàng, thì em cũng không muốn quản!" Giang Khởi Vận cười nhẹ, nhéo mặt tôi nói :" bắt đầu có chút nóng nảy rồi sao? Thân là Tiểu Nương Nương của Minh Phủ, chỉnh đốn thuận nghịch của m Dương là một trong những chức trách của em!" "Một trong những chức trách? Có nghĩa là vẫn còn nhiều chức trách sao?" "Em nghĩ xem? Hầu hạ phu quân, sinh con nối dõi, giúp chồng nuôi dạy con cái ... Còn nhiều lắm !" Anh ấy cười cười, giơ tay điểm ba cái vào vai và trản của tôi.
Tôi sửng sốt một chút, hơi lùi về phía sau hỏi: " Làm gì vậy?" "Hai ngày nay thân thể của em là cực âm, cho em hoả mệnh hơn một chút để nhìn cho rõ, miễn không để cho âm khí, quỷ khí xâm nhiễm cơ thể ... Chuẩn bị mang thai, cần phải bảo dưỡng thân thể cho tốt!" Anh ấy cười xấu xa nói. Tên này ... tôi âm thầm nghiến răng, hoá ra anh ấy biết! Dù muốn dù không, một người đầu gối tay ấp hàng ngày đương nhiên hiểu rất rõ cơ thể của người kia. Tôi ... hai ngày nay ... đến kỳ kinh. Tôi đã trộm lên mạng tìm hiểu, có một số người sau khi sinh con khoảng hai ba tháng liền tới kỳ kinh nguyệt, có một số người là nửa năm hoặc lâu hơn chút, hầu hết đều do đứa bé bớt ăn sữa đi, thân thể dần dần khôi phục lại chu kỳ. Hai ngày vừa qua, Giang Khởi Vân đặc biệt chăm sóc tôi, hơn nữa cũng không có hành động chêu trọc gì, cũng không hề nói muôn tối chủ động ..... hắn là anh ấy đã biết chuyện này. “Đỏ mặt Trừ Tà Độ U, để ý nhéo sai chỉ quyết rồi kia!" Anh ấy cười chêu tôi. "... còn không phải do anh sao! Có anh ở đây, quỷ cũng không dám tới gần!" Tôi xoa xoa mặt, cố gắng kéo lại vẻ mặt. Tên này, lời nói đều mang theo kịch độc, lời nói âu yếm đầy ẩn ý và lộ liễu, ngày thường nói chuyện cũng mang theo tà mị ấm áp, làm cho tâm tình của tôi biến đổi đến bất ngờ. "Ừm, ta cũng nghĩ vậy ... Em cẩn thận chút, ta đi nhanh sẽ trở lại!" "Đi đâu?" “... Đi đối thân thể khác, không có Li Long kết nối m Dương, ta không thể hiện hoá thật thể, trường khí quá mạnh, sẽ có nhiều thứ không dám tới gần!" Tiểu Tam cô nương chạy từ trong bếp ra,xin lỗi nói :"... Đại sư, nơi này lâu lắm rồi không có nấu cơm, chỉ có gạo trắng, tìm không thấy ngũ cốc, phải làm sao bây giờ ...."
Tôi theo Tiểu Tam cô nương vào bếp, lật xem chỉ thấy một hộp gạo trắng nhỏ, không biết đã cất đi từ khi nào, giờ bị Cô ấy tìm được, đặt lên bồn rửa tay. Vừa lục lọi, tôi vừa hỏi: " người nhà của nữ chủ nhân kia sao không đến?" "Ah? Ta không biết rõ sự tình lắm ... lúc trước chỉ nghe cô ấy nói. Hình như cha mẹ cô ấy qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, người thân đều thèm muốn tài sản của cô ấy, nên từ lâu đã không thèm đếm xỉa đến cô ấy!" Tiểu Tam Cô nương nói. Tôi liếc mắt nhìn cô ấy, cô ấy mím miệng làm ra vẻ đàng hoàng đoan trang, nhưng có như thế nào cũng không thể giấu được vẻ thô tục tham lam trong đôi mắt. “Ai nói cho người, trang điểm giống nữ quỷ là có thể bảo toàn bình an?" Tôi nhíu mày. Cô ấy tự giác lùi lại hai bước, cười nói: " Cũng là ta lên mạng học được ...." " Những lời nói khoác lác trên mạng người cũng tin sao?" "cái đó ... Không phải do ta không quen biết cao nhân chuyên nghiệp, thật sự mà nói, đại sự,
ngày thường, chúng ta có chuyện gì đó đều muôn thinh pháp sư, những căn bản là sẽ không tới ngưỡng cửa! Cho nên, ta nói Tề Ca tìm pháp sự tới nhìn xem ...." Trong vòng tròn của chúng tôi, phần lớn đều là kinh doanh mà quen biết nhau, cũng là người quen giới thiệu người quen, bằng hữu giới thiệu bằng hữu, hoặc là những người có chút danh tiếng, nghe được tiếng tăm mà đến. Chẳng có mấy người dại dột cầm cây gậy trúc chọn cờ vải đi rêu rao khắp nơi, " thiết miệng đoan thiên hạ, xem tướng biết hoa phúc." Ngày nay, trên mạng có rất nhiều người “tự mình xem bệnh”, không bệnh cũng cảm thấy bản. thân bị bệnh nặng, Phong Thủy m Dương cũng vậy, huyền diệu khó giải thích, kết hợp khoa học, triết học cùng nhân, tinh, tâm lý đồ vật, cần phải linh hoạt học hỏi, điều chỉnh cho phù hợp với điều kiện địa phương, chỉ ở trên mạng thì có thể nhìn thấy cái gì? Tôi thu hồi tầm mắt, cúi đầu lấy một gói mì từ trong tủ lạnh ra, bẻ một ít mì rồi từ từ chia vào trong chén “Ngươi làm gì vậy?" Tiểu Tam cô nương tò mò hỏi. "... Mi này làm bằng kiều mạch, cũng là một trong năm loại ngũ cốc, có bao nhiêu dùng bấy
nhiều!" Tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt nữ quỷ của cô ấy, nên không ngẩng đầu, mà chỉ trả lời có lệ. "Ôi! Ngươi thật thông minh, còn cần ta làm gì nữa không? Ngươi xem, bày biện ở phòng thờ như vậy đã được chưa?" Cô ấy có chút vội vàng nói. Tôi liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ trên tường, kim giờ và kim phút đã hiển thị 23 giờ, chỉ có kim giây đang từ giây số 45 nhanh chóng đến gần số 0. Tiểu Tam cô nương căng thẳng đến mức hô hấp nặng nề, tôi chuẩn bị tốt thủ thế Gông Quỷ Quyết, nếu có gì ngoài ý muốn, tôi liền niệm chú gông quỷ.
Ting, ting, ting .... Ting Giờ tý đã đến 23 giờ. Tiểu Tam cô nương che miệng chờ 23 giờ đã đến Tôi đợi một lúc, nhìn thấy kim giây tích tắc tiến về phía trước, không có gì xảy ra trong phòng, cũng không có trường khí dị thường nào.
Tiểu Tam cô nương thở phào nhẹ nhõm: "Là do ta quá căng thẳng đi ... dù sao đây cũng là mê tín phong kiến ... Haha, haha ..." Tôi vỗ vỗ sợi mì trên tay, nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy, người chưa từng nghe qua, lòng nghi ngờ sinh quỷ ám sao? Không làm chuyện trái với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, ngươi sợ cái gì sao?" Mặt cô ấy đơ ra, Nếu tôi không phải là một pháp sư, phỏng chừng cô ấy muốn cùng tôi cãi nhau. “Ta ... ta đi vệ sinh." Cô ấy ngượng ngùng cố nặn ra một nụ cười khó coi Tôi bưng chén gạo trắng và chén mì nước ra trước cửa, bởi vì bảy đêm đầu không được đóng cửa, cho nên cửa phòng trộm và cửa trong đều được mở ra. Tôi khom lưng đặt hai cái chén xuống, đèn điện hai bên cửa bất chợt lóe sáng. Sau lưng tôi đột nhiên ớn lạnh, tôi quay đầu lại, một chiếc váy đỏ như máu lướt qua sau lưng
tôi.
Huyết y
Không phải màu đỏ rực hay mặc thường ngày, mà là màu đỏ máu tươi bị ngưng đọng lại chuyển sang màu đỏ sậm.
Đến rồi sao? Da thịt quanh người tôi bị Cơn lạnh lẽo này đâm vào, tôi lập tức nhéo Gống Quỷ Quyết, chú ngữ còn chưa kịp niệm xong, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói ồm ồm :" Tiểu Nương Nương, xin hạ thủ lưu tình!" Tôi bàng hoàng, ai gọi tôi? !
Tôi quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa, trong bóng tối dày đặc nổi lên hai khuôn mặt đen, một lớn một nhỏ, là hai vị quỷ sai. Người nói là quỷ sai có vóc dáng khá lớn, bên cạnh hắn là một tiểu quỷ sai, thoạt nhìn trông như một tiểu linh động. Đại quỷ sai cười nói: "Tiểu Nương Nương, xin hãy hạ thủ lưu tình, nữ nhân này ở trước mặt Thành Hoàng Gia của chúng ta khóc lóc kể lể kêu oan, Thành Hoàng Gia dựa theo luật của m Ty, để cho cô ấy bảy ngày đầu hồi hồn trở về cắt đứt tưởng niệm, ta đang chờ hai người phụ trách áp giải đến đây, không biết Tiếu Nương Nương cũng ở đây, có chút va chạm, xin thứ tội!" Mi mắt tôi khẽ giật, Thành Hoàng Gia ở đây thật không thể tin được, hắn còn là Phúc Linh Minh Vương độc nhất thiên hạ, là thần chỉ Minh Phủ được Thái Miếu Xã Tắc của nhân gian hiến tế mấy trăm năm, là thần chỉ điển hình mà được người sống phong tước hiệu, ở m ly cũng là Lão Vương Gia độc nhất vô nhị. “ Hai người đã áp giải cô ấy đến đây, nói như vậy sẽ không để cô ấy đi sát hại tính mạng người
khác, đúng không?" Tôi hỏi. Đại quỷ sai thành thật cười nói: "Đương nhiên, nếu cô ấy sát hại tính mạng người khác, chúng ta lập tức sẽ cầu cô ấy đi, hơn nữa sẽ nghiêm trị, viết rõ tội nghiệp rồi đưa cô ấy đến đường ác quỷ!" Tôi quay đầu lại nhìn căn phòng, Tiểu Tam cô nương bước ra khỏi phòng tắm, lập tức đi đến phòng làm việc.
Tôi trở lại phòng khách, nói nhỏ: " Nếu hai người ở chỗ này, ta sẽ tạm thời nghỉ ngơi!" "Haha, đừng lo lắng, Tiểu Nương Nương, cứ giao cho chúng ta, người ngồi nghỉ ngơi đi, nhưng
đừng để động thai khí." TÔI......Mẹ kiếp ... Lời đồn rốt cuộc đã chuyển thành cái dạng gi rồi. Tôi hận đến nghiến răng, thuận tay cầm một thanh số cô la trên bàn trà, răng rắc bóp nó thành hai mảnh, tưởng tượng đó là Tiểu Đồng Tử tham ăn nơi nơi truyền tin đồn kia.
Hít một hơi thật sâu, mắt tôi rơi vào chiếc bàn thờ dựng trong góc tường, một tấm ảnh của nữ
chủ nhân trước khi sống đã được rửa thành ảnh trắng đen rồi đặt lặng lẽ ở đó, hương nên cũng là điện, phía trước bày rất nhiều đồ ăn, chay mặn đều có, nhưng vừa nhìn cũng biết đó là cơm hộp. Tôi nhìn qua các món, có bạch tuộc hấp, heo hấp, hành lá cuộn ... được bày biện khá đẹp mắt, còn có rau trộn, trong chén kia hẳn là thịt bò sốt đi? Sốt ... thịt bò?! Tôi sững sờ trong giây lát, hết sức tức giận, luôn có người ngu ngốc nhưng tự cho mình là
đúng, không hiểu biết liền lên mạng tra, tra đến nửa mùa, nhìn thấy một số thứ hữu dụng liền tôn sùng đó là chân lý, còn chi tiết thì lại không thèm để ý. Cống phẩm xác thật là có chay mặn kết hợp, gia vị phong phú, nhưng vậy cũng có kiêng kỵ. Thịt bò và thịt ngựa là một điều cấm kỵ! Có ngu ngốc không? Chẳng nhẽ không biết m ly có đầu trâu mặt ngựa sao? Tôi xoay người lập tức muốn gọi Tiểu Tam cô nương đến lấy chén này xuống - dù sao cũng là cô ấy đặt lên. Vừa quay người lại, tôi nhìn thấy bóng dáng của nữ chủ nhân huyết y biến mất ở ô cửa của phòng làm việc, cô ấy đi vào sao? Cùng lúc đó, trong phòng làm việc truyền ra thanh âm của đồ vật rơi vỡ, một cuộc cãi vã dữ dội
đã nổ ra"Ngươi đủ rồi! Ngươi đừng tưởng ta không biết người làm cái gì!"
Anh ấy hừ lạnh một tiếng: "Đúng là cao nhân, sát khí trên người hắn rất nặng!" Sát khí? Tôi nuốt nước bọt, ông lão này không phải là tội phạm chứ? Không có khả năng, mặc dù tính khí của ông lão rất hung bạo, nhưng mặt mày của ông ấy rất sắc nét, không giận tự uy, tiếng hét phẫn nộ dồn khi đan điền, thanh âm như chuông lớn, như vậy không có khả năng là tội phạm. Phương pháp xem tướng mà lão tổ tông để lại, nhất định có đạo lý. Cái gọi là tưởng từ tâm sinh, là một người tướng mạo tuy rằng không đến mức quá mơ hồ để chi phối vận mệnh cuộc đời của mình, nhưng có thể phản ánh tính cách của người đó ở một mức độ nhất định. Nếu là tội phạm, nhìn chung sẽ có cái chột dạ, đôi mắt ranh mãnh giảo hoạt, cố tình tránh ánh nhìn của người khác, chẳng hạn như cái gọi là mắt chuột đầu định, lấm la lấm lẻ, ánh mắt hung dữ .... Ông lão mắng chúng tôi hai lần, đều mang theo trường khí mạnh mẽ có thể đánh sơ xác được sự đen tối u ám, cho nên lòng tôi cho rằng, ông ấy là một cao nhân. Tiểu Tam cô nương chỉ vào cánh cửa an ninh đã mở, và cánh cửa gỗ dày nặng, nói: "Tề Ca là một nghệ sĩ, đối với những chuyện hiến tế sẽ không hiểu gì, tất cả đều do ta hỏi thăm khắp nơi, lên mạng tham khảo, mới làm ra chút bộ dáng của tế điện này..... Người nhìn xem, ta có đặt sai chỗ nào không?" Tôi nhìn hai ngọn nến điện ở hai cái lư hương, gật đầu nói :" miễn cưỡng làm đi, ta cũng không biết quỷ có biết ăn điện hay không!". Cái gọi là hương khói, chính là thuốc lá, ánh nến, hơi thở, hiện giờ khoa học tiến bộ, đổi thành đồ điện ... không biết Minh Phủ có thích hưởng thụ điện khí hay không. "Còn có nơi này, người xem ta để một chén nước trong, Ta nghe nhân gian nói, đặt nước trong trước cửa nhà có ý là để rửa sạch tai họa." Cô ấy giải thích. Kỳ thật những phong tục dân gian này mỗi nơi một khác, không biết cô ấy lên mạng tra ra bao nhiều phương pháp. "Đổ nước mà không đổ ngũ cốc cũng không có nhiều tác dụng lắm, tìm chút ngũ cốc đổ vào trong chén, bày biện cùng nhau đi!" Tôi nhắc nhở " Ngũ cốc? Trong nhà có ngũ cốc không nhỉ ? Để ta đi tìm xem ... !" Cô ấy vừa nói, vừa bước vào trong nhà. Trong nhà? Tôi âm thầm nhướng mày, nhanh như vậy mà đã nghênh ngang bước vào trong nhà, muốn đây trở thành nhà của chính mình sao? Tiểu Tam cô nương này thoạt nhìn trông như mới có hơn hai mươi tuổi, phỏng chừng cô ấy ham chơi, muốn tìm kiếm kích thích, cho nên mới bị vợ của Lão Tề kéo xuống nước, hai người dây dưa một đoạn thời gian.
Nhưng rõ ràng cô ấy chỉ là ham chơi tìm kích thích, chứ không phải xuất phát từ tình đồng tính chân chính. Hơn nữa, cô ấy còn cùng tiểu bạch kiểm yếu ớt Lão Tề ở bên nhau, làm nữ chủ nhân tức hộc
máu nên làm điều ngu ngốc. Gia đình này quả nhiên là cẩu huyết kỳ ba
Vợ của Lão Tề nhảy lầu đã chết, Tiểu Tam cô nương trong lòng vừa hoảng sợ, vừa vui vẻ. Hoảng sợ vì sợ thật sự có hoàn hồn trở lại, cái chết thảm của nữ chủ nhân kia làm cô ấy lòng còn sợ hãi. Đối với vui vẻ không cần phải nói, nữ chủ nhân kia tự sát cho cô ấy một cái tiện rất lớn. Không cần phải ly hôn, hay phân chia tài sản, bằng không, với tính cách của Lão Tế, phỏng chừng sẽ có kết cục không rời khỏi nhà. Lúc này, Tiểu Tam cô nương lại nhặt được một người chồng cùng một gia sản mấy ngàn vạn, ước tính cả đời cũng không mua được một cái nhà vệ sinh, lúc này cảm thấy bản thân dễ dàng thoát khỏi mối quan hệ bí mật này, trở thành một phú hào giàu có, khó có thể che giấu được sự
hoan hô nhảy nhót ở trong lòng. Cho nên đám tang của nữ chủ nhân, cô ấy so với người khác nhiệt tình sôi nổi hơn rất nhiều. Tôi lạnh lùng nhìn cô ấy đi vào nhà bếp, kéo Giang Khởi Vân đi vào cửa chính. Giang Khởi Vân quay lại nhìn chỗ tối của hành lang, cười nói: "Rõ ràng là có cửa số, bên ngoài thành phố Tực rỡ ánh đèn, nhưng ở đây lại tối như vậy ..." Anh ấy đang nhắc nhở tôi sao, tôi gật đầu nói: "rất bình thường ... Trong phòng này có một đôi nam nữ, ai nhìn vào cũng đều phát hoả, nếu không phải sắp đặt lại âm dương, nê mặt mũi của Thiệu Nhất Hàng, thì em cũng không muốn quản!" Giang Khởi Vận cười nhẹ, nhéo mặt tôi nói :" bắt đầu có chút nóng nảy rồi sao? Thân là Tiểu Nương Nương của Minh Phủ, chỉnh đốn thuận nghịch của m Dương là một trong những chức trách của em!" "Một trong những chức trách? Có nghĩa là vẫn còn nhiều chức trách sao?" "Em nghĩ xem? Hầu hạ phu quân, sinh con nối dõi, giúp chồng nuôi dạy con cái ... Còn nhiều lắm !" Anh ấy cười cười, giơ tay điểm ba cái vào vai và trản của tôi.
Tôi sửng sốt một chút, hơi lùi về phía sau hỏi: " Làm gì vậy?" "Hai ngày nay thân thể của em là cực âm, cho em hoả mệnh hơn một chút để nhìn cho rõ, miễn không để cho âm khí, quỷ khí xâm nhiễm cơ thể ... Chuẩn bị mang thai, cần phải bảo dưỡng thân thể cho tốt!" Anh ấy cười xấu xa nói. Tên này ... tôi âm thầm nghiến răng, hoá ra anh ấy biết! Dù muốn dù không, một người đầu gối tay ấp hàng ngày đương nhiên hiểu rất rõ cơ thể của người kia. Tôi ... hai ngày nay ... đến kỳ kinh. Tôi đã trộm lên mạng tìm hiểu, có một số người sau khi sinh con khoảng hai ba tháng liền tới kỳ kinh nguyệt, có một số người là nửa năm hoặc lâu hơn chút, hầu hết đều do đứa bé bớt ăn sữa đi, thân thể dần dần khôi phục lại chu kỳ. Hai ngày vừa qua, Giang Khởi Vân đặc biệt chăm sóc tôi, hơn nữa cũng không có hành động chêu trọc gì, cũng không hề nói muôn tối chủ động ..... hắn là anh ấy đã biết chuyện này. “Đỏ mặt Trừ Tà Độ U, để ý nhéo sai chỉ quyết rồi kia!" Anh ấy cười chêu tôi. "... còn không phải do anh sao! Có anh ở đây, quỷ cũng không dám tới gần!" Tôi xoa xoa mặt, cố gắng kéo lại vẻ mặt. Tên này, lời nói đều mang theo kịch độc, lời nói âu yếm đầy ẩn ý và lộ liễu, ngày thường nói chuyện cũng mang theo tà mị ấm áp, làm cho tâm tình của tôi biến đổi đến bất ngờ. "Ừm, ta cũng nghĩ vậy ... Em cẩn thận chút, ta đi nhanh sẽ trở lại!" "Đi đâu?" “... Đi đối thân thể khác, không có Li Long kết nối m Dương, ta không thể hiện hoá thật thể, trường khí quá mạnh, sẽ có nhiều thứ không dám tới gần!" Tiểu Tam cô nương chạy từ trong bếp ra,xin lỗi nói :"... Đại sư, nơi này lâu lắm rồi không có nấu cơm, chỉ có gạo trắng, tìm không thấy ngũ cốc, phải làm sao bây giờ ...."
Tôi theo Tiểu Tam cô nương vào bếp, lật xem chỉ thấy một hộp gạo trắng nhỏ, không biết đã cất đi từ khi nào, giờ bị Cô ấy tìm được, đặt lên bồn rửa tay. Vừa lục lọi, tôi vừa hỏi: " người nhà của nữ chủ nhân kia sao không đến?" "Ah? Ta không biết rõ sự tình lắm ... lúc trước chỉ nghe cô ấy nói. Hình như cha mẹ cô ấy qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, người thân đều thèm muốn tài sản của cô ấy, nên từ lâu đã không thèm đếm xỉa đến cô ấy!" Tiểu Tam Cô nương nói. Tôi liếc mắt nhìn cô ấy, cô ấy mím miệng làm ra vẻ đàng hoàng đoan trang, nhưng có như thế nào cũng không thể giấu được vẻ thô tục tham lam trong đôi mắt. “Ai nói cho người, trang điểm giống nữ quỷ là có thể bảo toàn bình an?" Tôi nhíu mày. Cô ấy tự giác lùi lại hai bước, cười nói: " Cũng là ta lên mạng học được ...." " Những lời nói khoác lác trên mạng người cũng tin sao?" "cái đó ... Không phải do ta không quen biết cao nhân chuyên nghiệp, thật sự mà nói, đại sự,
ngày thường, chúng ta có chuyện gì đó đều muôn thinh pháp sư, những căn bản là sẽ không tới ngưỡng cửa! Cho nên, ta nói Tề Ca tìm pháp sự tới nhìn xem ...." Trong vòng tròn của chúng tôi, phần lớn đều là kinh doanh mà quen biết nhau, cũng là người quen giới thiệu người quen, bằng hữu giới thiệu bằng hữu, hoặc là những người có chút danh tiếng, nghe được tiếng tăm mà đến. Chẳng có mấy người dại dột cầm cây gậy trúc chọn cờ vải đi rêu rao khắp nơi, " thiết miệng đoan thiên hạ, xem tướng biết hoa phúc." Ngày nay, trên mạng có rất nhiều người “tự mình xem bệnh”, không bệnh cũng cảm thấy bản. thân bị bệnh nặng, Phong Thủy m Dương cũng vậy, huyền diệu khó giải thích, kết hợp khoa học, triết học cùng nhân, tinh, tâm lý đồ vật, cần phải linh hoạt học hỏi, điều chỉnh cho phù hợp với điều kiện địa phương, chỉ ở trên mạng thì có thể nhìn thấy cái gì? Tôi thu hồi tầm mắt, cúi đầu lấy một gói mì từ trong tủ lạnh ra, bẻ một ít mì rồi từ từ chia vào trong chén “Ngươi làm gì vậy?" Tiểu Tam cô nương tò mò hỏi. "... Mi này làm bằng kiều mạch, cũng là một trong năm loại ngũ cốc, có bao nhiêu dùng bấy
nhiều!" Tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt nữ quỷ của cô ấy, nên không ngẩng đầu, mà chỉ trả lời có lệ. "Ôi! Ngươi thật thông minh, còn cần ta làm gì nữa không? Ngươi xem, bày biện ở phòng thờ như vậy đã được chưa?" Cô ấy có chút vội vàng nói. Tôi liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ trên tường, kim giờ và kim phút đã hiển thị 23 giờ, chỉ có kim giây đang từ giây số 45 nhanh chóng đến gần số 0. Tiểu Tam cô nương căng thẳng đến mức hô hấp nặng nề, tôi chuẩn bị tốt thủ thế Gông Quỷ Quyết, nếu có gì ngoài ý muốn, tôi liền niệm chú gông quỷ.
Ting, ting, ting .... Ting Giờ tý đã đến 23 giờ. Tiểu Tam cô nương che miệng chờ 23 giờ đã đến Tôi đợi một lúc, nhìn thấy kim giây tích tắc tiến về phía trước, không có gì xảy ra trong phòng, cũng không có trường khí dị thường nào.
Tiểu Tam cô nương thở phào nhẹ nhõm: "Là do ta quá căng thẳng đi ... dù sao đây cũng là mê tín phong kiến ... Haha, haha ..." Tôi vỗ vỗ sợi mì trên tay, nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy, người chưa từng nghe qua, lòng nghi ngờ sinh quỷ ám sao? Không làm chuyện trái với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, ngươi sợ cái gì sao?" Mặt cô ấy đơ ra, Nếu tôi không phải là một pháp sư, phỏng chừng cô ấy muốn cùng tôi cãi nhau. “Ta ... ta đi vệ sinh." Cô ấy ngượng ngùng cố nặn ra một nụ cười khó coi Tôi bưng chén gạo trắng và chén mì nước ra trước cửa, bởi vì bảy đêm đầu không được đóng cửa, cho nên cửa phòng trộm và cửa trong đều được mở ra. Tôi khom lưng đặt hai cái chén xuống, đèn điện hai bên cửa bất chợt lóe sáng. Sau lưng tôi đột nhiên ớn lạnh, tôi quay đầu lại, một chiếc váy đỏ như máu lướt qua sau lưng
tôi.
Huyết y
Không phải màu đỏ rực hay mặc thường ngày, mà là màu đỏ máu tươi bị ngưng đọng lại chuyển sang màu đỏ sậm.
Đến rồi sao? Da thịt quanh người tôi bị Cơn lạnh lẽo này đâm vào, tôi lập tức nhéo Gống Quỷ Quyết, chú ngữ còn chưa kịp niệm xong, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói ồm ồm :" Tiểu Nương Nương, xin hạ thủ lưu tình!" Tôi bàng hoàng, ai gọi tôi? !
Tôi quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa, trong bóng tối dày đặc nổi lên hai khuôn mặt đen, một lớn một nhỏ, là hai vị quỷ sai. Người nói là quỷ sai có vóc dáng khá lớn, bên cạnh hắn là một tiểu quỷ sai, thoạt nhìn trông như một tiểu linh động. Đại quỷ sai cười nói: "Tiểu Nương Nương, xin hãy hạ thủ lưu tình, nữ nhân này ở trước mặt Thành Hoàng Gia của chúng ta khóc lóc kể lể kêu oan, Thành Hoàng Gia dựa theo luật của m Ty, để cho cô ấy bảy ngày đầu hồi hồn trở về cắt đứt tưởng niệm, ta đang chờ hai người phụ trách áp giải đến đây, không biết Tiếu Nương Nương cũng ở đây, có chút va chạm, xin thứ tội!" Mi mắt tôi khẽ giật, Thành Hoàng Gia ở đây thật không thể tin được, hắn còn là Phúc Linh Minh Vương độc nhất thiên hạ, là thần chỉ Minh Phủ được Thái Miếu Xã Tắc của nhân gian hiến tế mấy trăm năm, là thần chỉ điển hình mà được người sống phong tước hiệu, ở m ly cũng là Lão Vương Gia độc nhất vô nhị. “ Hai người đã áp giải cô ấy đến đây, nói như vậy sẽ không để cô ấy đi sát hại tính mạng người
khác, đúng không?" Tôi hỏi. Đại quỷ sai thành thật cười nói: "Đương nhiên, nếu cô ấy sát hại tính mạng người khác, chúng ta lập tức sẽ cầu cô ấy đi, hơn nữa sẽ nghiêm trị, viết rõ tội nghiệp rồi đưa cô ấy đến đường ác quỷ!" Tôi quay đầu lại nhìn căn phòng, Tiểu Tam cô nương bước ra khỏi phòng tắm, lập tức đi đến phòng làm việc.
Tôi trở lại phòng khách, nói nhỏ: " Nếu hai người ở chỗ này, ta sẽ tạm thời nghỉ ngơi!" "Haha, đừng lo lắng, Tiểu Nương Nương, cứ giao cho chúng ta, người ngồi nghỉ ngơi đi, nhưng
đừng để động thai khí." TÔI......Mẹ kiếp ... Lời đồn rốt cuộc đã chuyển thành cái dạng gi rồi. Tôi hận đến nghiến răng, thuận tay cầm một thanh số cô la trên bàn trà, răng rắc bóp nó thành hai mảnh, tưởng tượng đó là Tiểu Đồng Tử tham ăn nơi nơi truyền tin đồn kia.
Hít một hơi thật sâu, mắt tôi rơi vào chiếc bàn thờ dựng trong góc tường, một tấm ảnh của nữ
chủ nhân trước khi sống đã được rửa thành ảnh trắng đen rồi đặt lặng lẽ ở đó, hương nên cũng là điện, phía trước bày rất nhiều đồ ăn, chay mặn đều có, nhưng vừa nhìn cũng biết đó là cơm hộp. Tôi nhìn qua các món, có bạch tuộc hấp, heo hấp, hành lá cuộn ... được bày biện khá đẹp mắt, còn có rau trộn, trong chén kia hẳn là thịt bò sốt đi? Sốt ... thịt bò?! Tôi sững sờ trong giây lát, hết sức tức giận, luôn có người ngu ngốc nhưng tự cho mình là
đúng, không hiểu biết liền lên mạng tra, tra đến nửa mùa, nhìn thấy một số thứ hữu dụng liền tôn sùng đó là chân lý, còn chi tiết thì lại không thèm để ý. Cống phẩm xác thật là có chay mặn kết hợp, gia vị phong phú, nhưng vậy cũng có kiêng kỵ. Thịt bò và thịt ngựa là một điều cấm kỵ! Có ngu ngốc không? Chẳng nhẽ không biết m ly có đầu trâu mặt ngựa sao? Tôi xoay người lập tức muốn gọi Tiểu Tam cô nương đến lấy chén này xuống - dù sao cũng là cô ấy đặt lên. Vừa quay người lại, tôi nhìn thấy bóng dáng của nữ chủ nhân huyết y biến mất ở ô cửa của phòng làm việc, cô ấy đi vào sao? Cùng lúc đó, trong phòng làm việc truyền ra thanh âm của đồ vật rơi vỡ, một cuộc cãi vã dữ dội
đã nổ ra"Ngươi đủ rồi! Ngươi đừng tưởng ta không biết người làm cái gì!"
Last edited: