Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2
"Giang tiểu thư, cô không nhớ sao? Năm năm trước cô yêu Lệ tiên sinh, yêu đến chết đi sống lại, thậm chí.." vú Lý nói rồi ngừng lại một chút.
"Thậm chí?"
Giang Vãn phát hiên ra ký ức của mình giống như có một mảng trắng hoàn toàn trống rỗng.
"Thậm chí.. Lúc trước Lệ tiên sinh là vị hôn phu của bạn thân cô, Thư Thanh Ninh."
Lời ít mà ý nhiều.
Căn cứ những gì vú Ly kể lại, 5 năm trước Giang Vãn đoạt vị hôn phu của chính bạn thân của mình, hơn nữa đã có thai, nhưng là trong thời điểm mang thai lúc tám tháng đã xảy ra tai nạn xe cộ.
"Đứa bé kia.. không còn nữa?" Giang Vãn nhìn bụng nhỏ của mình, ngẩng đầu hỏi vú Lý.
"Đứa bé không còn nữa, đã chết rồi.." vú Lý nói.
Giang Vãn cả người mềm nhũn.
Cô trước nay cũng không biết chính mình có thể làm ra những chuyện điên cuồng như vậy.
Trong trí nhớ của cô, cô nhớ rõ chính mình cùng Thư Thanh Ninh là bạn tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cô cũng nhớ rõ lúc trước Thư Thanh Ninh hình như là có bạn trai.
Cô càng dám cam đoan, chính mình tuyệt đối không có tiếp xúc quá gần với bạn trai củaThư Thanh Ninh.
"Tôi khẳng định sẽ không làm ra loại chuyện vậy, tôi có bạn trai, tôi thực sự yêu anh ấy, Lục Vĩ Đình là bạn trai tôi, vú Lý vú cũng gặp anh ấy rồi mà!" Giang Vãn phủ nhận.
Vú Lý làm lơ "Lục Vĩ Đình" này, tận tình khuyên bảo: "Giang tiểu thư, lát nữa về nhà, cô nhất định không được cãi nhau với lão gia, nhất định phải nhịn một chút, vạn sự nhẫn nhịn."
* * *
Tầng cao nhất bệnh viện.
Lệ Mạc Sâm từ phòng bệnh đi ra, lập tức vào thang máy đi tới phòng VIP trên tầng cao nhất bệnh viện, anh thực sự rất bực bội, duỗi tay vài cái nới lỏng cà vạt.
Trong nháy mắt, Lệ Mạc Sâm đã vào phòng VIP trên tầng cao nhất, ở chỗ này, một tầng lầu chỉ có bốn phòng bệnh, có thể so sánh với phòng tổng thống xa hoa, phòng bếp, phòng khách, phòng ngủ.. Đầy đủ mọi thứ.
Lúc Lệ Mạc Sâm tới, một đám người đang canh giữ ở trước cửa phòng bệnh, mọi người đều trầm mặc, hốc mắt đỏ bừng, hiển nhiên là có chuyện gì đó đã xảy ra.
Lệ Mạc Sâm bước đi nhanh hơn, đi nhanh đẩy cửa vào phòng bệnh.
Mẹ anh cùng một số họ hàng thân thiết đều vây quanh ở bên giường bệnh.
"Mạc Sâm.."
Lệ phu nhân Chu Tuyết Vân đỏ mắt, nhường chỗ cho anh.
"Tuyết Vân.. Các ngươi đi ra ngoài trước đi.." Lệ Chấn Đình ngày xưa ở trên thương trường làm mưa làm gió, ánh mắt phảng phất vẻ tiều tụy, cả người gầy như là một khối bộ xương khô.
Lệ Chấn Đình tay run rẩy, sờ soạng cầm tay con trai Lệ Mạc Sâm.
"Ba."
"Mạc Sâm.. Ba vẫn luôn không nói cho con biết.." Lệ Chấn Đình biết thời gian của mình không còn nhiều, run rẩy một cái tay khác từ dưới gối đầu lấy ra một tấm ảnh cắt từ báo.
"Đây là cái gì?"
"Đây là tấm hình trên tờ báo quốc tế, mặt đứa bé này.. Giống.. Rất giống con.. Lúc trước đứa bé không chết, nhất định không chết.. Giang Vãn.. Khả năng sẽ biết.. đứa bé.. Đứa bé ở nơi nào.."
"Ba!"
Lệ Mạc Sâm còn không có kịp nói cái gì, liền cảm giác được tay cha anh đột nhiên buông lỏng ra.
Mặt anh đột nhiên co rút lại, đáy mắt anh lên một tia lạnh lẽo.
Lệ Chấn Đình qua đời, mang theo cả những lời chưa nói ra đi.
Lệ Mạc Sâm mắt đỏ tươi từ phòng bệnh đi ra, mẹ anh ngay tức khắc liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, nước mắt ngăn không được, họ hàng gia quyến đều rơi nước mắt..
Mà Lệ Mạc Sâm đã đi xa mở ra tấm hình cắt từ báo kia ra, liền nhìn thấy mặt trên đăng một ảnh chụp đen trắng.
Ảnh chụp là quang cảnh Châu Âu nhưng góc phải bên dưới là một khuôn mặt một đứa bé phá lệ rõ ràng, bé trai này cùng với anh có khuôn mặt không khác biệt là bao, quả thực chính là bản sao thu nhỏ của anh.
Cho nên, Giang Vãn 5 năm trước mang thai, quả thật là con của anh.
Cách giải thích duy nhất là 5 năm trước xảy ra tai nạn xe Giang Vãn mang thai tám tháng là sinh non mà sống sót.
Nếu có sự tính ngay thời điểm Giang Vãn xảy ra tai nạn xe sau năm ngày không có bất kì tin tức gì, năm ngày này cũng đủ cô có thời gian liên hệ người xử lý tốt tất cả mọi chuyện.
Thật là một người phụ nữ lòng dạ nữ nhân! Lệ Mạc Sâm hung hăng mà nắm chặt tay!
Ngoài cửa bệnh viện, trợ lí của Lệ Mạc Sâm chờ sẵn ở trong xe Bugatti màu đen.
Lệ Mạc Sâm đi ra, Hứa Đông xuống xe mở cửa xe cho anh, người đàn ông ngồi vào rồi lạnh lùng phân phó: "Mang hết tài liệu về Giang Vãn cũng như Giang gia đến cho tôi."
"Vâng."
Hứa Đông lập tức gọi điện thoại, chỉ chốc lát, trên xe cứng nhắc đã nhận được tư liệu về Giang Vãn năm năm trở lại đây, bao gồm cả chuyện của Giang gia. Năm năm trước Giang Vãn bị đâm xe, theo báo chí lúc đó đưa tin, cô cùng đứa bé trong bụng đều đã chết. Nhưng là năm ngày sau, có người ở hiện trường vụ tai nạn xe tìm được ra xe của Giang Vãn, khi tìm được đứa bé trong bụng cô đã không thấy bóng dáng đâu.
Trước lúc hôn mê chính miệng cô thừa nhận đứa bé đã không còn.
Đêm cùng ngày Giang Vãn bị tai nạn mẹ đẻ cô đi cùng Giang Vãn, cũng là bất hạnh do tai nạn xe cộ hiện tại cô và mẹ cô vẫn cứ nằm ở bệnh viện hôn mê bất tỉnh.
Mà Giang lão gia đã ly hôn, người tái hôn cùng lại là.. mẹ củaThư Thanh Ninh.
Cho nên, Giang Vãn ngày xưa rất thân với Thư Thanh Ninh, hiện tại mẹ bạn thân thành mẹ kế Giang Vãn, mang theo con gái cùng nhau gả vào Giang gia trở thành em gái khác cha khác mẹ của cô.
Thật là cẩu huyết.
"Lệ tiên sinh, hiện tại chúng ta.."
"Đi Giang gia." Môi mỏng lạnh băng của người đàn ông phun ra ba chữ.
* * *
Xe dừng trước một biệt thự xa hoa trong nội thành, trong trí nhớ của cô Tiểu Dương Lâu đã sửa chữa lại, đổi thành biệt thự nhà vườn.
Trước cửa trồng rất nhiều hoa hồng đỏ đung đưa theo gió, ở trong ấn tượng của Giang Vãn, nơi này đã từng có những tảng lớn trồng bách hợp trắng cùng hoa diên vĩ.
Giang Vãn cảm thấy xa lạ cực kỳ.
"Giang tiểu thư, nhanh lên vào đi thôi, lão gia còn đang chờ ở bên trong." Vú Lý thúc giục nói.
Giang Vãn không lên tiếng, cô cũng muốn biết 5 năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên phải có người nói cho cô biết.
Ba cô ngồi ở trên sô pha phòng khách, bên cạnh là một người phụ nữ quý phái, cô có vài phần ấn tượng với người phụ nữ này.
Là.. Đường Tĩnh.
Cũng chính là mẹ của Thư Thanh Ninh.
Bước chân Giang Vãn ngừng ở cửa.
Mà lúc này cửa phòng ở lầu hai cũng vừa mở ra, nếu cô không có nhớ lầm thì kia là phòng của cô.
Thư Thanh Ninh từ trên lầu đi xuống dưới, trên người ăn mặc một cái váy ngủ trắng, giống như trong trí nhớ của cô tóc dài sóng vai, mái bằng, tuy để kiểu tóc này khí chất vẫn không hề giảm, chỉ là trong mắt của cô ấy lại ẩn dấu một tia phẫn hận.
"Thanh Ninh.." Giang Vãn lúng ta lúng túng mở miệng, hoàn toàn không biết trong tình huống này cô nên nói gì mới phải.
Trước khi về nhà vú Lý nói cho cô biết là năm năm trước cô yêu chính là vị hôn phu của bạn thân Thư Thanh Ninh là Lệ Mạc Sâm, hơn nữa ngủ cùng Lệ Mạc Sâm còn mang thai.
Mà hiện tại 5 năm sau cô tỉnh lại, mở mắt ra liền thấy được Lệ Mạc Sâm tỉnh lại trên giường bệnh của cô.. vú Lý còn nói, bạn thân Thư Thanh Ninh của cô ngày trước đã biến thành em gái khác cha khác mẹ của cô, mà mẹ kế lại là mẹ của bạn thân cô.
"Thậm chí?"
Giang Vãn phát hiên ra ký ức của mình giống như có một mảng trắng hoàn toàn trống rỗng.
"Thậm chí.. Lúc trước Lệ tiên sinh là vị hôn phu của bạn thân cô, Thư Thanh Ninh."
Lời ít mà ý nhiều.
Căn cứ những gì vú Ly kể lại, 5 năm trước Giang Vãn đoạt vị hôn phu của chính bạn thân của mình, hơn nữa đã có thai, nhưng là trong thời điểm mang thai lúc tám tháng đã xảy ra tai nạn xe cộ.
"Đứa bé kia.. không còn nữa?" Giang Vãn nhìn bụng nhỏ của mình, ngẩng đầu hỏi vú Lý.
"Đứa bé không còn nữa, đã chết rồi.." vú Lý nói.
Giang Vãn cả người mềm nhũn.
Cô trước nay cũng không biết chính mình có thể làm ra những chuyện điên cuồng như vậy.
Trong trí nhớ của cô, cô nhớ rõ chính mình cùng Thư Thanh Ninh là bạn tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cô cũng nhớ rõ lúc trước Thư Thanh Ninh hình như là có bạn trai.
Cô càng dám cam đoan, chính mình tuyệt đối không có tiếp xúc quá gần với bạn trai củaThư Thanh Ninh.
"Tôi khẳng định sẽ không làm ra loại chuyện vậy, tôi có bạn trai, tôi thực sự yêu anh ấy, Lục Vĩ Đình là bạn trai tôi, vú Lý vú cũng gặp anh ấy rồi mà!" Giang Vãn phủ nhận.
Vú Lý làm lơ "Lục Vĩ Đình" này, tận tình khuyên bảo: "Giang tiểu thư, lát nữa về nhà, cô nhất định không được cãi nhau với lão gia, nhất định phải nhịn một chút, vạn sự nhẫn nhịn."
* * *
Tầng cao nhất bệnh viện.
Lệ Mạc Sâm từ phòng bệnh đi ra, lập tức vào thang máy đi tới phòng VIP trên tầng cao nhất bệnh viện, anh thực sự rất bực bội, duỗi tay vài cái nới lỏng cà vạt.
Trong nháy mắt, Lệ Mạc Sâm đã vào phòng VIP trên tầng cao nhất, ở chỗ này, một tầng lầu chỉ có bốn phòng bệnh, có thể so sánh với phòng tổng thống xa hoa, phòng bếp, phòng khách, phòng ngủ.. Đầy đủ mọi thứ.
Lúc Lệ Mạc Sâm tới, một đám người đang canh giữ ở trước cửa phòng bệnh, mọi người đều trầm mặc, hốc mắt đỏ bừng, hiển nhiên là có chuyện gì đó đã xảy ra.
Lệ Mạc Sâm bước đi nhanh hơn, đi nhanh đẩy cửa vào phòng bệnh.
Mẹ anh cùng một số họ hàng thân thiết đều vây quanh ở bên giường bệnh.
"Mạc Sâm.."
Lệ phu nhân Chu Tuyết Vân đỏ mắt, nhường chỗ cho anh.
"Tuyết Vân.. Các ngươi đi ra ngoài trước đi.." Lệ Chấn Đình ngày xưa ở trên thương trường làm mưa làm gió, ánh mắt phảng phất vẻ tiều tụy, cả người gầy như là một khối bộ xương khô.
Lệ Chấn Đình tay run rẩy, sờ soạng cầm tay con trai Lệ Mạc Sâm.
"Ba."
"Mạc Sâm.. Ba vẫn luôn không nói cho con biết.." Lệ Chấn Đình biết thời gian của mình không còn nhiều, run rẩy một cái tay khác từ dưới gối đầu lấy ra một tấm ảnh cắt từ báo.
"Đây là cái gì?"
"Đây là tấm hình trên tờ báo quốc tế, mặt đứa bé này.. Giống.. Rất giống con.. Lúc trước đứa bé không chết, nhất định không chết.. Giang Vãn.. Khả năng sẽ biết.. đứa bé.. Đứa bé ở nơi nào.."
"Ba!"
Lệ Mạc Sâm còn không có kịp nói cái gì, liền cảm giác được tay cha anh đột nhiên buông lỏng ra.
Mặt anh đột nhiên co rút lại, đáy mắt anh lên một tia lạnh lẽo.
Lệ Chấn Đình qua đời, mang theo cả những lời chưa nói ra đi.
Lệ Mạc Sâm mắt đỏ tươi từ phòng bệnh đi ra, mẹ anh ngay tức khắc liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, nước mắt ngăn không được, họ hàng gia quyến đều rơi nước mắt..
Mà Lệ Mạc Sâm đã đi xa mở ra tấm hình cắt từ báo kia ra, liền nhìn thấy mặt trên đăng một ảnh chụp đen trắng.
Ảnh chụp là quang cảnh Châu Âu nhưng góc phải bên dưới là một khuôn mặt một đứa bé phá lệ rõ ràng, bé trai này cùng với anh có khuôn mặt không khác biệt là bao, quả thực chính là bản sao thu nhỏ của anh.
Cho nên, Giang Vãn 5 năm trước mang thai, quả thật là con của anh.
Cách giải thích duy nhất là 5 năm trước xảy ra tai nạn xe Giang Vãn mang thai tám tháng là sinh non mà sống sót.
Nếu có sự tính ngay thời điểm Giang Vãn xảy ra tai nạn xe sau năm ngày không có bất kì tin tức gì, năm ngày này cũng đủ cô có thời gian liên hệ người xử lý tốt tất cả mọi chuyện.
Thật là một người phụ nữ lòng dạ nữ nhân! Lệ Mạc Sâm hung hăng mà nắm chặt tay!
Ngoài cửa bệnh viện, trợ lí của Lệ Mạc Sâm chờ sẵn ở trong xe Bugatti màu đen.
Lệ Mạc Sâm đi ra, Hứa Đông xuống xe mở cửa xe cho anh, người đàn ông ngồi vào rồi lạnh lùng phân phó: "Mang hết tài liệu về Giang Vãn cũng như Giang gia đến cho tôi."
"Vâng."
Hứa Đông lập tức gọi điện thoại, chỉ chốc lát, trên xe cứng nhắc đã nhận được tư liệu về Giang Vãn năm năm trở lại đây, bao gồm cả chuyện của Giang gia. Năm năm trước Giang Vãn bị đâm xe, theo báo chí lúc đó đưa tin, cô cùng đứa bé trong bụng đều đã chết. Nhưng là năm ngày sau, có người ở hiện trường vụ tai nạn xe tìm được ra xe của Giang Vãn, khi tìm được đứa bé trong bụng cô đã không thấy bóng dáng đâu.
Trước lúc hôn mê chính miệng cô thừa nhận đứa bé đã không còn.
Đêm cùng ngày Giang Vãn bị tai nạn mẹ đẻ cô đi cùng Giang Vãn, cũng là bất hạnh do tai nạn xe cộ hiện tại cô và mẹ cô vẫn cứ nằm ở bệnh viện hôn mê bất tỉnh.
Mà Giang lão gia đã ly hôn, người tái hôn cùng lại là.. mẹ củaThư Thanh Ninh.
Cho nên, Giang Vãn ngày xưa rất thân với Thư Thanh Ninh, hiện tại mẹ bạn thân thành mẹ kế Giang Vãn, mang theo con gái cùng nhau gả vào Giang gia trở thành em gái khác cha khác mẹ của cô.
Thật là cẩu huyết.
"Lệ tiên sinh, hiện tại chúng ta.."
"Đi Giang gia." Môi mỏng lạnh băng của người đàn ông phun ra ba chữ.
* * *
Xe dừng trước một biệt thự xa hoa trong nội thành, trong trí nhớ của cô Tiểu Dương Lâu đã sửa chữa lại, đổi thành biệt thự nhà vườn.
Trước cửa trồng rất nhiều hoa hồng đỏ đung đưa theo gió, ở trong ấn tượng của Giang Vãn, nơi này đã từng có những tảng lớn trồng bách hợp trắng cùng hoa diên vĩ.
Giang Vãn cảm thấy xa lạ cực kỳ.
"Giang tiểu thư, nhanh lên vào đi thôi, lão gia còn đang chờ ở bên trong." Vú Lý thúc giục nói.
Giang Vãn không lên tiếng, cô cũng muốn biết 5 năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên phải có người nói cho cô biết.
Ba cô ngồi ở trên sô pha phòng khách, bên cạnh là một người phụ nữ quý phái, cô có vài phần ấn tượng với người phụ nữ này.
Là.. Đường Tĩnh.
Cũng chính là mẹ của Thư Thanh Ninh.
Bước chân Giang Vãn ngừng ở cửa.
Mà lúc này cửa phòng ở lầu hai cũng vừa mở ra, nếu cô không có nhớ lầm thì kia là phòng của cô.
Thư Thanh Ninh từ trên lầu đi xuống dưới, trên người ăn mặc một cái váy ngủ trắng, giống như trong trí nhớ của cô tóc dài sóng vai, mái bằng, tuy để kiểu tóc này khí chất vẫn không hề giảm, chỉ là trong mắt của cô ấy lại ẩn dấu một tia phẫn hận.
"Thanh Ninh.." Giang Vãn lúng ta lúng túng mở miệng, hoàn toàn không biết trong tình huống này cô nên nói gì mới phải.
Trước khi về nhà vú Lý nói cho cô biết là năm năm trước cô yêu chính là vị hôn phu của bạn thân Thư Thanh Ninh là Lệ Mạc Sâm, hơn nữa ngủ cùng Lệ Mạc Sâm còn mang thai.
Mà hiện tại 5 năm sau cô tỉnh lại, mở mắt ra liền thấy được Lệ Mạc Sâm tỉnh lại trên giường bệnh của cô.. vú Lý còn nói, bạn thân Thư Thanh Ninh của cô ngày trước đã biến thành em gái khác cha khác mẹ của cô, mà mẹ kế lại là mẹ của bạn thân cô.