Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
Giang Vãn chờ ở cổng trường, Tây Bảo rất nhanh liền từ bên trong đi ra.
"Lệ Giang Hữu, tạm biệt, ngày mai đến sớm chút nha!"
"Lệ Giang Hữu, đó là mẹ cậu sao, thật xinh đẹp nha."
"Lệ Giang Hữu, ngày mai môn tiếng Anh có thảo luận theo tổ, cậu có thể cùng một tổ với mình hay không?"
Giang Vãn đứng ở một bên, nhìn cậu bé từ bên trong đi ra, bị một đám bé gái bao vây quanh, thiếu chút nữa xì một tiếng cười ra.
Đứa nhỏ này, mới năm tuổi, liền nghiễm nhiên đã biến thành tiêu điểm trong trường học!
Bất quá không thể không nói, dáng vẻ của Tây Bảo, thật đúng là cùng với người đàn ông kia kia giống nhau như đúc, cậu bé hoàn mỹ kế thừa gen của Lệ Mạc Sâm.
"Mommy!"
Cậu bé vẫn luôn lạnh mặt không phản ứng những bé gái đó, nhưng mà thấy được Giang Vãn đứng ngoài cổng trường, nháy mắt chân ngắn nhỏ hướng Giang Vãn chạy tới!
Giang Vãn ngồi xổm xuống, vững chắc ôm lấy con trai, ở trên mặt cậu bé hôn một cái, hỏi: "Hôm nay buổi tối, mommy đưa con đi xem phim được không?"
"Xem phim? Mommy muốn đưa con đi xem phim sao? Quá tuyệt vời!" Tây Bảo rất là vui vẻ, rốt cuộc vẫn là đứa trẻ, đối với mấy thứ này còn đặc biệt cảm thấy hứng thú, Tây Bảo rất thích rạp chiếu phim, chỉ là, từ đi theo bên cạnh daddy, daddy vẫn luôn không có thời gian đưa cậu bé đi rạp chiếu phim!
"Đi thôi, chúng ta hôm nay ăn cơm bên ngoài, sau đó tới rạp chiếu phim, được không?" Giang Vãn cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Tây Bảo.
"Mommy, daddy cũng đi sao? Chúng ta có cùng daddy nói một tiếng hay không?" Tây Bảo đương nhiên không biết tráng thái xấu hổ đêm qua, buổi sáng hôm nay, chỉ có daddy rời giường tới nói cho cậu bé mommy ngày hôm qua nghỉ ngơi không tốt, còn đang ngủ.
Không đề cập tới Lệ Mạc Sâm còn tốt, nhắc tới Lệ Mạc Sâm, khuôn mặt nhỏ của Giang Vãn liền nhiễm một tầng nhàn nhạt ửng đỏ, giống như cô mỗi lần một nhắm mắt lại, là có thể nhớ tới được đường cong thân thể Lệ Mạc Sâm ở trong bóng đêm hết sức gợi cảm, còn có --
Đêm qua, trên người hắn truyền đến độ ấm cực nóng.
"Mommy, chúng ta có nên nói cho daddy một chút không?" Tây Bảo lại hỏi một lần: "Mommy?"
"Hả?" Giang Vãn hồi thần lại, cô đứng lên, "Không cần, xem phim là việc nhỏ, không cần nói cho daddy của con, chúng ta một lát sẽ về nhà."
"Dạ, cũng được." Tây Bảo nghĩ nghĩ cũng phải liền cũng không hề nhiều lời, cậu hiện tại liền muốn cùng mommy đi rạp chiếu phim xem phim.
Vì thế, lòng hiếu kỳ của cậu bé dấy lên, lải nhải hỏi: "Mommy, là phim gì? Chiếu về chuyện gì vậy?"
"À.. Là tiểu vương tử, là một quyển sách cải biên lại, Tây Bảo xem qua quyển sách này chưa?"
"Xem qua xem qua!"
"Chính là câu chuyện này.."
Hai mẹ con một đường đi tới rạp chiếu phim rẽ vào nhà hàng gần nhất ăn vài thứ lót dạ, phim cũng sắp mở màn, bọn họ liền ở trước cửa rạp chiếu phim chờ khu chờ đợi.
Mà bên kia, Lệ Mạc Sâm sau khi ta sở, nhìn nhìn đồng hồ, đã 5 giờ rưỡi, Giang Vãn có lẽ đã đón Tây Bảo về nhà.
Lệ Mạc Sâm xách theo áo khoác rời đi, nhưng mà lúc anh trở về tiểu khu, cửa nhà Giang Vãn vẫn đóng chặt chặt.
Lệ Mạc Sâm cố ý ở cửa đứng một lúc, bên trong vẫn cứ một chút thanh âm đều không có.
Tức khắc, Lệ Mạc Sâm có chút không vui, nâng tay lên muốn gõ cửa, nhưng mà tay ngừng ở giữa không trung, anh do dự một hồi.
Anh gõ cửa làm cái gì, có vẻ rất là cố tình, tựa như da mặt anh dày nhự cọ cơm.
Nhưng mà nghe không thấy tiếng động bên trong, không thể xác định người phụ nữ này ở nhà hay không, mà Tây Bảo hôm nay thế nhưng cũng không có gửi tin nhắn cho anh, Lệ Mạc Sâm trong lòng lại có chút không thoải mái.
Tính ra rốt cuộc Tây Bảo là con anh, anh lo lắng cho con trai là đương nhiên.
Lệ Mạc Sâm đứng ở hành lang hẹp, bực bội hắng giọng, sau đó nâng tay lên gõ gõ cửa nhà Giang Vãn.
Không đáp lại.
"Con trai?" Lệ Mạc Sâm nhíu mày, trong lòng thế nhưng toát ra một chút bất an.
Bên trong vẫn cứ một chút thanh âm cũng không có.
Lệ Mạc Sâm sắc mặt tức khắc có chút không vui, lấy di động ra, gọi điện thoại cho Tây Bảo.
"Tút!"
Tây Bảo ôm bắp rang chờ phim mở màn, mười lăm phút này thật là dài đăng đẳng, Tây Bảo nghe thấy được di động của mình chấn động, thấy điện báo nhắc nhở, có chút vui vẻ: "Mommy, là điện thoại của daddy!"
"Đừng nghe!" Giang Vãn đang uống Coca, nghe thấy giọng Tây Bảo thiếu chút nữa bị sặc.
Tây Bảo trừng mắt, có chút khó hiểu nhìn cô, không rõ mommy phản ứng như thế nào sẽ lớn như vậy.
"Daddy của con.." Giang Vãn khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, xả ra một cái lý do: "Daddy của con ngày thường quản con nghiêm như vậy, nhất định sẽ không thích mommy đưa con đến nơi này, còn ăn loại rác rưởi thực phẩm này.."
Tây Bảo nghĩ nghĩ, cũng đúng, giống như đi theo bên cạnh daddy, chưa từng có xem qua phim không nói, daddy cũng chưa từng có cho mua cho cậu khoai lát bắp rang..
"Vâng, mommy, con tắt máy đây, chờ sau khi chúng ta xem phim xong, về nhà lại nói cho daddy." Tây Bảo hiểu chuyện gật gật đầu, quyết đoán đem di động tắt máy.
"Reng!"
Tiếp theo nháy mắt, di động của Giang Vãn cũng vang lên.
Tây Bảo thò lại gần nhìn thoáng qua, vẫn là số daddy.
Giang Vãn cắn ống hút, cũng dứt khoát lưu loát đưa điện thoại di động tắt máy!
Sau đó, Giang Vãn nhìn đôi mắt trông mong của Tây Bảo, đem một ly Coca khác đưa qua: "Uống đi, sau khi về nhà không cần nói cho daddy của con biết!"
Tây Bảo nhìn một cái đôi mắt nhỏ như viết "con hiểu được", quả thực đem Giang Vãn manh hóa.
Thời gian cùng Tây Bảo ở chung, so với cùng Lệ Mạc Sâm ở chung thoải mái hơn nhiều!
Mà Lệ Mạc Sâm, cầm di động đứng ở ngoài cửa, điện thoại của hai mẹ con, không có một ai gọi được!
Lệ Mạc Sâm thử một lần nữa--
"Xin chào, số máy quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy, xin quý khách gọi lại sau"
Giọng nữ máy móc lạnh băng truyền đến.
Lệ Mạc Sâm mặt đều có chút lạnh, vừa rồi còn có chuông, tiếp theo nháy mắt liền hoàn toàn tắt máy.
Không cần nhiều lời, nhất định là hai mẹ con này thông đồng!
Lệ Mạc Sâm có chút bực bội, loại cảm giác này bị Giang Vãn cùng Tây Bảo làm cho chẳng hay biết gì, làm anh có chút chịu không nổi!
Vì thế, Lệ Mạc Sâm trực tiếp gọi Tô Thanh: "Lập tức tra cho tôi một chút Giang Vãn cùng Lệ Giang Hữu ở nơi nào!"
Tô Thanh vốn dĩ đang tăng ca xử lý hợp đồng sự vụ, cô phát hiện, mấy ngày gần đây, trước kia ông chủ thường xuyên tăng ca cuồng công việc, hiện tại mỗi ngày đều là buổi chiều 5 giờ đúng giờ từ văn phòng bỏ của chạy lấy người, cho nên, công việc của cô tức khắc bận rộn hơn rất nhiều.
Cô nghe được giọng nói của ông chủ có chút tức giận, đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó mới phản ứng lại: "Vâng, Lệ tổng, tôi liền giúp ngài tra một chút!"
Hóa ra Lệ tổng gần đây về nhà sớm, là đi bồi nhi tử..
Mà Giang Vãn, cùng Lệ tổng là cái quan hệ gì..
Tô Thanh cũng không dám nghĩ nhiều, chạy nhanh mở ra máy tính tra vị trí của người thừa kế nhỏ của công ty, lúc trước Lệ Mạc Sâm lúc đưa di động cho con trai, bởi vì lo lắng vấn đề an toàn cho con trai, liền ở bên trong trang GPS cài phần mềm định vị.
Tô Thanh nhìn mặt trên biểu hiện tiểu điểm đỏ, lập tức cùng ông chủ một năm một mười hội báo: "Lệ tổng, tiểu thiếu gia ở rạp chiếu phim trên tầng thượng trung tâm thương mại thành phố Thịnh Kinh."
Rạp chiếu phim?
Lệ Mạc Sâm mày lại nhíu lại. Người phụ nữ kia mang theo Tây Bảo đi xem phim, mà căn bản là không có thông báo cho anh một tiếng?
"Lệ Giang Hữu, tạm biệt, ngày mai đến sớm chút nha!"
"Lệ Giang Hữu, đó là mẹ cậu sao, thật xinh đẹp nha."
"Lệ Giang Hữu, ngày mai môn tiếng Anh có thảo luận theo tổ, cậu có thể cùng một tổ với mình hay không?"
Giang Vãn đứng ở một bên, nhìn cậu bé từ bên trong đi ra, bị một đám bé gái bao vây quanh, thiếu chút nữa xì một tiếng cười ra.
Đứa nhỏ này, mới năm tuổi, liền nghiễm nhiên đã biến thành tiêu điểm trong trường học!
Bất quá không thể không nói, dáng vẻ của Tây Bảo, thật đúng là cùng với người đàn ông kia kia giống nhau như đúc, cậu bé hoàn mỹ kế thừa gen của Lệ Mạc Sâm.
"Mommy!"
Cậu bé vẫn luôn lạnh mặt không phản ứng những bé gái đó, nhưng mà thấy được Giang Vãn đứng ngoài cổng trường, nháy mắt chân ngắn nhỏ hướng Giang Vãn chạy tới!
Giang Vãn ngồi xổm xuống, vững chắc ôm lấy con trai, ở trên mặt cậu bé hôn một cái, hỏi: "Hôm nay buổi tối, mommy đưa con đi xem phim được không?"
"Xem phim? Mommy muốn đưa con đi xem phim sao? Quá tuyệt vời!" Tây Bảo rất là vui vẻ, rốt cuộc vẫn là đứa trẻ, đối với mấy thứ này còn đặc biệt cảm thấy hứng thú, Tây Bảo rất thích rạp chiếu phim, chỉ là, từ đi theo bên cạnh daddy, daddy vẫn luôn không có thời gian đưa cậu bé đi rạp chiếu phim!
"Đi thôi, chúng ta hôm nay ăn cơm bên ngoài, sau đó tới rạp chiếu phim, được không?" Giang Vãn cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Tây Bảo.
"Mommy, daddy cũng đi sao? Chúng ta có cùng daddy nói một tiếng hay không?" Tây Bảo đương nhiên không biết tráng thái xấu hổ đêm qua, buổi sáng hôm nay, chỉ có daddy rời giường tới nói cho cậu bé mommy ngày hôm qua nghỉ ngơi không tốt, còn đang ngủ.
Không đề cập tới Lệ Mạc Sâm còn tốt, nhắc tới Lệ Mạc Sâm, khuôn mặt nhỏ của Giang Vãn liền nhiễm một tầng nhàn nhạt ửng đỏ, giống như cô mỗi lần một nhắm mắt lại, là có thể nhớ tới được đường cong thân thể Lệ Mạc Sâm ở trong bóng đêm hết sức gợi cảm, còn có --
Đêm qua, trên người hắn truyền đến độ ấm cực nóng.
"Mommy, chúng ta có nên nói cho daddy một chút không?" Tây Bảo lại hỏi một lần: "Mommy?"
"Hả?" Giang Vãn hồi thần lại, cô đứng lên, "Không cần, xem phim là việc nhỏ, không cần nói cho daddy của con, chúng ta một lát sẽ về nhà."
"Dạ, cũng được." Tây Bảo nghĩ nghĩ cũng phải liền cũng không hề nhiều lời, cậu hiện tại liền muốn cùng mommy đi rạp chiếu phim xem phim.
Vì thế, lòng hiếu kỳ của cậu bé dấy lên, lải nhải hỏi: "Mommy, là phim gì? Chiếu về chuyện gì vậy?"
"À.. Là tiểu vương tử, là một quyển sách cải biên lại, Tây Bảo xem qua quyển sách này chưa?"
"Xem qua xem qua!"
"Chính là câu chuyện này.."
Hai mẹ con một đường đi tới rạp chiếu phim rẽ vào nhà hàng gần nhất ăn vài thứ lót dạ, phim cũng sắp mở màn, bọn họ liền ở trước cửa rạp chiếu phim chờ khu chờ đợi.
Mà bên kia, Lệ Mạc Sâm sau khi ta sở, nhìn nhìn đồng hồ, đã 5 giờ rưỡi, Giang Vãn có lẽ đã đón Tây Bảo về nhà.
Lệ Mạc Sâm xách theo áo khoác rời đi, nhưng mà lúc anh trở về tiểu khu, cửa nhà Giang Vãn vẫn đóng chặt chặt.
Lệ Mạc Sâm cố ý ở cửa đứng một lúc, bên trong vẫn cứ một chút thanh âm đều không có.
Tức khắc, Lệ Mạc Sâm có chút không vui, nâng tay lên muốn gõ cửa, nhưng mà tay ngừng ở giữa không trung, anh do dự một hồi.
Anh gõ cửa làm cái gì, có vẻ rất là cố tình, tựa như da mặt anh dày nhự cọ cơm.
Nhưng mà nghe không thấy tiếng động bên trong, không thể xác định người phụ nữ này ở nhà hay không, mà Tây Bảo hôm nay thế nhưng cũng không có gửi tin nhắn cho anh, Lệ Mạc Sâm trong lòng lại có chút không thoải mái.
Tính ra rốt cuộc Tây Bảo là con anh, anh lo lắng cho con trai là đương nhiên.
Lệ Mạc Sâm đứng ở hành lang hẹp, bực bội hắng giọng, sau đó nâng tay lên gõ gõ cửa nhà Giang Vãn.
Không đáp lại.
"Con trai?" Lệ Mạc Sâm nhíu mày, trong lòng thế nhưng toát ra một chút bất an.
Bên trong vẫn cứ một chút thanh âm cũng không có.
Lệ Mạc Sâm sắc mặt tức khắc có chút không vui, lấy di động ra, gọi điện thoại cho Tây Bảo.
"Tút!"
Tây Bảo ôm bắp rang chờ phim mở màn, mười lăm phút này thật là dài đăng đẳng, Tây Bảo nghe thấy được di động của mình chấn động, thấy điện báo nhắc nhở, có chút vui vẻ: "Mommy, là điện thoại của daddy!"
"Đừng nghe!" Giang Vãn đang uống Coca, nghe thấy giọng Tây Bảo thiếu chút nữa bị sặc.
Tây Bảo trừng mắt, có chút khó hiểu nhìn cô, không rõ mommy phản ứng như thế nào sẽ lớn như vậy.
"Daddy của con.." Giang Vãn khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, xả ra một cái lý do: "Daddy của con ngày thường quản con nghiêm như vậy, nhất định sẽ không thích mommy đưa con đến nơi này, còn ăn loại rác rưởi thực phẩm này.."
Tây Bảo nghĩ nghĩ, cũng đúng, giống như đi theo bên cạnh daddy, chưa từng có xem qua phim không nói, daddy cũng chưa từng có cho mua cho cậu khoai lát bắp rang..
"Vâng, mommy, con tắt máy đây, chờ sau khi chúng ta xem phim xong, về nhà lại nói cho daddy." Tây Bảo hiểu chuyện gật gật đầu, quyết đoán đem di động tắt máy.
"Reng!"
Tiếp theo nháy mắt, di động của Giang Vãn cũng vang lên.
Tây Bảo thò lại gần nhìn thoáng qua, vẫn là số daddy.
Giang Vãn cắn ống hút, cũng dứt khoát lưu loát đưa điện thoại di động tắt máy!
Sau đó, Giang Vãn nhìn đôi mắt trông mong của Tây Bảo, đem một ly Coca khác đưa qua: "Uống đi, sau khi về nhà không cần nói cho daddy của con biết!"
Tây Bảo nhìn một cái đôi mắt nhỏ như viết "con hiểu được", quả thực đem Giang Vãn manh hóa.
Thời gian cùng Tây Bảo ở chung, so với cùng Lệ Mạc Sâm ở chung thoải mái hơn nhiều!
Mà Lệ Mạc Sâm, cầm di động đứng ở ngoài cửa, điện thoại của hai mẹ con, không có một ai gọi được!
Lệ Mạc Sâm thử một lần nữa--
"Xin chào, số máy quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy, xin quý khách gọi lại sau"
Giọng nữ máy móc lạnh băng truyền đến.
Lệ Mạc Sâm mặt đều có chút lạnh, vừa rồi còn có chuông, tiếp theo nháy mắt liền hoàn toàn tắt máy.
Không cần nhiều lời, nhất định là hai mẹ con này thông đồng!
Lệ Mạc Sâm có chút bực bội, loại cảm giác này bị Giang Vãn cùng Tây Bảo làm cho chẳng hay biết gì, làm anh có chút chịu không nổi!
Vì thế, Lệ Mạc Sâm trực tiếp gọi Tô Thanh: "Lập tức tra cho tôi một chút Giang Vãn cùng Lệ Giang Hữu ở nơi nào!"
Tô Thanh vốn dĩ đang tăng ca xử lý hợp đồng sự vụ, cô phát hiện, mấy ngày gần đây, trước kia ông chủ thường xuyên tăng ca cuồng công việc, hiện tại mỗi ngày đều là buổi chiều 5 giờ đúng giờ từ văn phòng bỏ của chạy lấy người, cho nên, công việc của cô tức khắc bận rộn hơn rất nhiều.
Cô nghe được giọng nói của ông chủ có chút tức giận, đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó mới phản ứng lại: "Vâng, Lệ tổng, tôi liền giúp ngài tra một chút!"
Hóa ra Lệ tổng gần đây về nhà sớm, là đi bồi nhi tử..
Mà Giang Vãn, cùng Lệ tổng là cái quan hệ gì..
Tô Thanh cũng không dám nghĩ nhiều, chạy nhanh mở ra máy tính tra vị trí của người thừa kế nhỏ của công ty, lúc trước Lệ Mạc Sâm lúc đưa di động cho con trai, bởi vì lo lắng vấn đề an toàn cho con trai, liền ở bên trong trang GPS cài phần mềm định vị.
Tô Thanh nhìn mặt trên biểu hiện tiểu điểm đỏ, lập tức cùng ông chủ một năm một mười hội báo: "Lệ tổng, tiểu thiếu gia ở rạp chiếu phim trên tầng thượng trung tâm thương mại thành phố Thịnh Kinh."
Rạp chiếu phim?
Lệ Mạc Sâm mày lại nhíu lại. Người phụ nữ kia mang theo Tây Bảo đi xem phim, mà căn bản là không có thông báo cho anh một tiếng?