Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65
Lệ Mạc Sâm nắm chặt di động, vốn định phân phó Tô Thanh lập tức đi đón Tây Bảo về nhà, nhưng anh nghĩ đi nghĩ lại, lời nói tới bên miệng lại thay đổi: "Bọn họ muốn xem chính là cái phim gì?"
Tô Thanh lại sửng sốt một chút, loại vấn đề này không nên là vấn đề tổng tài sẽ hỏi a! Nhưng Tô Thanh không dám nhiều lời, vẫn là lập tức tra thời gian chiếu phim cho Lệ Mạc Sâm rồi báo cáo: "Lệ tổng, nửa giờ nữa, trừ bỏ một bộ khoa học viễn tưởng động tác phiến cùng phim tình yêu nước ngoài, chính là một bộ phim hoạt hình tiểu vương tử, tiểu thiếu gia hẳn là sẽ xem bộ phim hoạt hình này."
"Mấy giờ mở màn?"
"Lệ tổng, tiểu vương tử là 7 giờ mười phút tối mở màn."
Tô Thanh giọng nói mới dứt, Lệ Mạc Sâm nhìn nhìn thời gian, còn có hai mươi phút phim liền mở màn, Lệ Mạc Sâm lạnh giọng phân phó nói: "Đặt cho tôi một vé."
"A, Lệ tổng?" Tô Thanh hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề, Lệ tổng sao thời điểm này lại đi xem ở loại rạp chiếu phim bình dân này..
"Vé xem phim." Lệ Mạc Sâm lại lặp lại một lần nữa.
"A.. Vâng, vâng, Lệ tổng, tôi hiện tại liền đặt cho ngài!"
Tô Thanh cúp điện thoại, cảm thấy tổng tài hiện tại quá khác thường!
Chỉ chốc lát sau, Lệ Mạc Sâm liền có được vé điện tử.
"Mommy, sắp kiểm vé, vé xem phim ở bên kia sao?"
Tây Bảo cắn ống hút Coca, tay nhỏ chỉ chỉ phía trước trên màn hình lớn biểu hiện thời gian kiểm phiếu.
"Vé xem phim, mẹ tìm xem, ở trong túi của mẹ." Giang Vãn đem khoai lát trong tay đặt ở trên bàn, cúi đầu đi mở túi.
Mà lúc này, cửa kính rạp chiếu phim bị đẩy ra, có người kinh hô lên --
"Trời ạ, người đàn ông kia thật soái, không phải là minh tinh đi!"
"Tuệ Tuệ mau nhìn đi, người đàn ông kia thật sự giống đi ra từ trong phim, quả thực chính là hình mẫu lý tưởng của tôi!"
"Kia cũng quá đẹp đi, so với ảnh đế Lục Vĩ Đình còn soái hơn!"
"Này nếu là bạn trai tôi, tôi về sau không bao giờ theo đuổi ai nữa.."
"..."
"Mommy.."
Người xung quanh thanh đột nhiên sôi trào lên.
Tây Bảo buông coca trong tay xuống, nuốt nuốt nước miếng, khẽ meo meo mà kéo Giang Vãn đang vùi đầu tìm vé.
"Xảy ra chuyện gì Tây.."
Chữ Bảo còn chưa nói ra, Giang Vãn vừa nhấc đầu, nhìn người đàn ông đứng ở cửa, liền ngây ngẩn cả người.
Lệ Mạc Sâm trên người như cũ là vạn năm bất biến áo sơmi thẳng, vẻ cấm dục cao lãnh, cà vạt hợp quy tắc, quần tây bao vây lấy chân dài thon dài hữu lực của anh, sau anh là đám người hỗn loạn, nhưng anh đứng ở nơi đó, lại là như vậy dẫn nhân chú mục..
Chỉ là, Lệ Mạc Sâm giữa đôi mày đẹp nhíu lại --
Rạp chiếu phim này, đối với Lệ Mạc Sâm mà nói cũng không phải là cái nơi tốt đẹp gì, người nhiều không nói, trong không khí còn bay một mùi bắp rang cùng trà sữa rẻ tiền.
Người phụ nữ kia, liền mang theo con của anh đến nơi này?
"Daddy!"
Tây Bảo thấy Lệ Mạc Sâm, hiển nhiên rất là cao hứng, cậu bé từ ghế trên nhảy xuống, bay nhanh hướng tới Lệ Mạc Sâm chạy qua.
Lệ Mạc Sâm gợi lên môi, trên mặt không vui nhận thấy được Tây Bảo đảo qua, anh cong hạ eo, tư thế soái khí một tay đem Tây Bảo ôm lên.
Tức khắc, chung quanh tiếng kinh diễm biến thành một mảnh ai oán --
"A a a a đều có con rồi! Ta quả thực muốn làm mẹ kế cho con anh ta!"
"Ba ba soái còn chưa tính, con trai thế nhưng cũng đẹp như thế, vợ anh ta là người như thế nào đầu thai a."
"Quả thực quá làm người ta đố kỵ đi! Tôi cảm thấy tôi muốn thở không nổi, thật thương tâm, thất tình."
"Tôi còn hiện tại có thể chờ con của anh ấy hai mươi năm!"
* * *
Mà Giang Vãn ngồi yên tại chỗ, thẳng đến khi Lệ Mạc Sâm ôm Tây Bảo đi tới trước mặt, Giang Vãn mới như ở trong mộng mới tỉnh.
Cô nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, giọng nói có chút lắp bắp: "Anh.. anh như thế nào lại tới?"
Rõ ràng cô cùng Tây Bảo đều tắt máy a!
Ngay từ đầu Giang Vãn còn trực giác mách bảo có phải Tây Bảo bán đứng cô hay không, nhưng mà cô nhìn Tây Bảo phản ứng vui vẻ bất ngờ như vậy, căn bản không giống như là Tây Bảo làm..
"Tiện đường đến xem." Lệ Mạc Sâm môi mỏng khẽ mở, ở bên cạnh cô như không có gì ngồi xuống.
Giang Vãn cho rằng, Lệ Mạc Sâm là tới thị sát công việc, rốt cuộc rạp chiếu phim nơi thương trường, là thuộc về sản nghiệp của tập đoàn Thịnh Kinh.
"Vậy Lệ tổng, tôi đưa Tây Bảo đi xem phim trước. Hẹn gặp lại."
Giang Vãn như trốn tránh, từ túi lấy ra hai tấm vé, sau đó nhìn về phía Tây Bảo: "Tây Bảo, đi thôi, vào kiểm phiếu."
"Vâng!" Tây Bảo cũng không biết daddy vì cái gì sẽ đột nhiên xuất hiện ở rạp chiếu phim, nhưng mà ở trong lòng Tây Bảo, giờ phút này, phim hiển nhiên so với daddy quan trọng hơn nhiều, Tây Bảo từ trên đùi Lệ Mạc Sâm nhảy xuống, khuôn mặt nhỏ mềm thò lại gần hôn anh một ngụm, bê bắp rang trên bàn: "Daddy, buổi tối gặp nha!"
Lệ Mạc Sâm ngồi ở ghế trên, nhìn cậu bé nhảy nhót dắt lấy tay Giang Vãn, mẹ con hai người bài đội đi vào kiểm phiếu..
Giang Vãn lôi kéo Tây Bảo, sau khi kiểm xong vé vào phòng chiếu phim, bởi vì là hàng ghế VIP, bên trong người cũng không nhiều lắm, ghế dựa đều là sô pha, thật rộng mở thoải mái.
Ảnh đại sảnh vẫn là một mảnh hắc ám, Tây Bảo quy quy củ củ ngồi ở mặt trên chờ phim bắt đầu chiếu.
Liền ở ngay lúc này, một đạo hơi thở quen thuộc truyền đến, ngay sau đó, sô pha giật giật, một người ngồi ở bên cạnh Giang Vãn!
Cô quay đầu vừa thấy --
Là Lệ Mạc Sâm!
"Daddy!" Tây Bảo cũng thấy người đàn ông bên cạnh, nhưng phim đã bắt đầu truyền phát tin quảng cáo, Tây Bảo vươn ngón trỏ để ở môi trước làm cái động tác "suỵt" : "Daddy, xem phim nha!"
Giang Vãn trong tay còn cầm bắp rang: "Anh.."
Lệ Mạc Sâm biểu tình cùng ngữ khí thập phần tự nhiên: "Tôi không thể tới xem phim sao? Không nói tiếng nào mang theo con trai tôi đi, liền điện thoại cũng không nghe?"
Giang Vãn nghe thấy lời này của anh, như có một loại cảm giác bị dỗi, cô thấy phim còn chưa mở màn, thấp giọng giải thích một câu: "Vé là bạn tôi cho, tôi vừa lúc có thời gian đưa Tây Bảo tới xem, loại việc nhỏ này, tôi cho rằng không cần phải nói."
"Chuyện của cô cùng Tây Bảo, đều không tính là việc nhỏ." Lệ Mạc Sâm đè thấp giọng, ngữ khí lại không được xía vào: "Về sau bất luận có chuyện gì, nói cho tôi, tôi sẽ bớt ra chút thời gian."
"Ừm." Giang Vãn lúng ta lúng túng đáp một câu, cảm thấy cứ kì lạ chỗ nào ý.
"Nam hay nữ?" Lệ Mạc Sâm truy hỏi.
"Cái gì?" Giang Vãn trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
"Người bạn cho cô vé." Lệ Mạc Sâm trong lòng có chút không thoải mái, ánh anh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm Giang Vãn, trong lòng tựa như có một con dã thú thức tỉnh.
"Ách.. Nữ, Trương Lâm, cũng là trợ lý của Tô Ni." Giang Vãn cảm thấy chính mình giải thích hoàn toàn không cần thiết, nam hay nữ, anh quản cái quái gì?
Nhưng mà cô vẫn là nhịn mà giải thích một câu.
Lệ Mạc Sâm lúc này mới yên tâm, tâm tình cũng nhẹ đi một ít.
Giang Vãn cảm thấy có chút mất tự nhiên, ho khan vài tiếng, hướng Tây Bảo bên kia xê dịch. Lệ Mạc Sâm ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, tên phim xuất hiện, là tiểu vương tử.
Tô Thanh lại sửng sốt một chút, loại vấn đề này không nên là vấn đề tổng tài sẽ hỏi a! Nhưng Tô Thanh không dám nhiều lời, vẫn là lập tức tra thời gian chiếu phim cho Lệ Mạc Sâm rồi báo cáo: "Lệ tổng, nửa giờ nữa, trừ bỏ một bộ khoa học viễn tưởng động tác phiến cùng phim tình yêu nước ngoài, chính là một bộ phim hoạt hình tiểu vương tử, tiểu thiếu gia hẳn là sẽ xem bộ phim hoạt hình này."
"Mấy giờ mở màn?"
"Lệ tổng, tiểu vương tử là 7 giờ mười phút tối mở màn."
Tô Thanh giọng nói mới dứt, Lệ Mạc Sâm nhìn nhìn thời gian, còn có hai mươi phút phim liền mở màn, Lệ Mạc Sâm lạnh giọng phân phó nói: "Đặt cho tôi một vé."
"A, Lệ tổng?" Tô Thanh hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề, Lệ tổng sao thời điểm này lại đi xem ở loại rạp chiếu phim bình dân này..
"Vé xem phim." Lệ Mạc Sâm lại lặp lại một lần nữa.
"A.. Vâng, vâng, Lệ tổng, tôi hiện tại liền đặt cho ngài!"
Tô Thanh cúp điện thoại, cảm thấy tổng tài hiện tại quá khác thường!
Chỉ chốc lát sau, Lệ Mạc Sâm liền có được vé điện tử.
"Mommy, sắp kiểm vé, vé xem phim ở bên kia sao?"
Tây Bảo cắn ống hút Coca, tay nhỏ chỉ chỉ phía trước trên màn hình lớn biểu hiện thời gian kiểm phiếu.
"Vé xem phim, mẹ tìm xem, ở trong túi của mẹ." Giang Vãn đem khoai lát trong tay đặt ở trên bàn, cúi đầu đi mở túi.
Mà lúc này, cửa kính rạp chiếu phim bị đẩy ra, có người kinh hô lên --
"Trời ạ, người đàn ông kia thật soái, không phải là minh tinh đi!"
"Tuệ Tuệ mau nhìn đi, người đàn ông kia thật sự giống đi ra từ trong phim, quả thực chính là hình mẫu lý tưởng của tôi!"
"Kia cũng quá đẹp đi, so với ảnh đế Lục Vĩ Đình còn soái hơn!"
"Này nếu là bạn trai tôi, tôi về sau không bao giờ theo đuổi ai nữa.."
"..."
"Mommy.."
Người xung quanh thanh đột nhiên sôi trào lên.
Tây Bảo buông coca trong tay xuống, nuốt nuốt nước miếng, khẽ meo meo mà kéo Giang Vãn đang vùi đầu tìm vé.
"Xảy ra chuyện gì Tây.."
Chữ Bảo còn chưa nói ra, Giang Vãn vừa nhấc đầu, nhìn người đàn ông đứng ở cửa, liền ngây ngẩn cả người.
Lệ Mạc Sâm trên người như cũ là vạn năm bất biến áo sơmi thẳng, vẻ cấm dục cao lãnh, cà vạt hợp quy tắc, quần tây bao vây lấy chân dài thon dài hữu lực của anh, sau anh là đám người hỗn loạn, nhưng anh đứng ở nơi đó, lại là như vậy dẫn nhân chú mục..
Chỉ là, Lệ Mạc Sâm giữa đôi mày đẹp nhíu lại --
Rạp chiếu phim này, đối với Lệ Mạc Sâm mà nói cũng không phải là cái nơi tốt đẹp gì, người nhiều không nói, trong không khí còn bay một mùi bắp rang cùng trà sữa rẻ tiền.
Người phụ nữ kia, liền mang theo con của anh đến nơi này?
"Daddy!"
Tây Bảo thấy Lệ Mạc Sâm, hiển nhiên rất là cao hứng, cậu bé từ ghế trên nhảy xuống, bay nhanh hướng tới Lệ Mạc Sâm chạy qua.
Lệ Mạc Sâm gợi lên môi, trên mặt không vui nhận thấy được Tây Bảo đảo qua, anh cong hạ eo, tư thế soái khí một tay đem Tây Bảo ôm lên.
Tức khắc, chung quanh tiếng kinh diễm biến thành một mảnh ai oán --
"A a a a đều có con rồi! Ta quả thực muốn làm mẹ kế cho con anh ta!"
"Ba ba soái còn chưa tính, con trai thế nhưng cũng đẹp như thế, vợ anh ta là người như thế nào đầu thai a."
"Quả thực quá làm người ta đố kỵ đi! Tôi cảm thấy tôi muốn thở không nổi, thật thương tâm, thất tình."
"Tôi còn hiện tại có thể chờ con của anh ấy hai mươi năm!"
* * *
Mà Giang Vãn ngồi yên tại chỗ, thẳng đến khi Lệ Mạc Sâm ôm Tây Bảo đi tới trước mặt, Giang Vãn mới như ở trong mộng mới tỉnh.
Cô nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, giọng nói có chút lắp bắp: "Anh.. anh như thế nào lại tới?"
Rõ ràng cô cùng Tây Bảo đều tắt máy a!
Ngay từ đầu Giang Vãn còn trực giác mách bảo có phải Tây Bảo bán đứng cô hay không, nhưng mà cô nhìn Tây Bảo phản ứng vui vẻ bất ngờ như vậy, căn bản không giống như là Tây Bảo làm..
"Tiện đường đến xem." Lệ Mạc Sâm môi mỏng khẽ mở, ở bên cạnh cô như không có gì ngồi xuống.
Giang Vãn cho rằng, Lệ Mạc Sâm là tới thị sát công việc, rốt cuộc rạp chiếu phim nơi thương trường, là thuộc về sản nghiệp của tập đoàn Thịnh Kinh.
"Vậy Lệ tổng, tôi đưa Tây Bảo đi xem phim trước. Hẹn gặp lại."
Giang Vãn như trốn tránh, từ túi lấy ra hai tấm vé, sau đó nhìn về phía Tây Bảo: "Tây Bảo, đi thôi, vào kiểm phiếu."
"Vâng!" Tây Bảo cũng không biết daddy vì cái gì sẽ đột nhiên xuất hiện ở rạp chiếu phim, nhưng mà ở trong lòng Tây Bảo, giờ phút này, phim hiển nhiên so với daddy quan trọng hơn nhiều, Tây Bảo từ trên đùi Lệ Mạc Sâm nhảy xuống, khuôn mặt nhỏ mềm thò lại gần hôn anh một ngụm, bê bắp rang trên bàn: "Daddy, buổi tối gặp nha!"
Lệ Mạc Sâm ngồi ở ghế trên, nhìn cậu bé nhảy nhót dắt lấy tay Giang Vãn, mẹ con hai người bài đội đi vào kiểm phiếu..
Giang Vãn lôi kéo Tây Bảo, sau khi kiểm xong vé vào phòng chiếu phim, bởi vì là hàng ghế VIP, bên trong người cũng không nhiều lắm, ghế dựa đều là sô pha, thật rộng mở thoải mái.
Ảnh đại sảnh vẫn là một mảnh hắc ám, Tây Bảo quy quy củ củ ngồi ở mặt trên chờ phim bắt đầu chiếu.
Liền ở ngay lúc này, một đạo hơi thở quen thuộc truyền đến, ngay sau đó, sô pha giật giật, một người ngồi ở bên cạnh Giang Vãn!
Cô quay đầu vừa thấy --
Là Lệ Mạc Sâm!
"Daddy!" Tây Bảo cũng thấy người đàn ông bên cạnh, nhưng phim đã bắt đầu truyền phát tin quảng cáo, Tây Bảo vươn ngón trỏ để ở môi trước làm cái động tác "suỵt" : "Daddy, xem phim nha!"
Giang Vãn trong tay còn cầm bắp rang: "Anh.."
Lệ Mạc Sâm biểu tình cùng ngữ khí thập phần tự nhiên: "Tôi không thể tới xem phim sao? Không nói tiếng nào mang theo con trai tôi đi, liền điện thoại cũng không nghe?"
Giang Vãn nghe thấy lời này của anh, như có một loại cảm giác bị dỗi, cô thấy phim còn chưa mở màn, thấp giọng giải thích một câu: "Vé là bạn tôi cho, tôi vừa lúc có thời gian đưa Tây Bảo tới xem, loại việc nhỏ này, tôi cho rằng không cần phải nói."
"Chuyện của cô cùng Tây Bảo, đều không tính là việc nhỏ." Lệ Mạc Sâm đè thấp giọng, ngữ khí lại không được xía vào: "Về sau bất luận có chuyện gì, nói cho tôi, tôi sẽ bớt ra chút thời gian."
"Ừm." Giang Vãn lúng ta lúng túng đáp một câu, cảm thấy cứ kì lạ chỗ nào ý.
"Nam hay nữ?" Lệ Mạc Sâm truy hỏi.
"Cái gì?" Giang Vãn trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
"Người bạn cho cô vé." Lệ Mạc Sâm trong lòng có chút không thoải mái, ánh anh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm Giang Vãn, trong lòng tựa như có một con dã thú thức tỉnh.
"Ách.. Nữ, Trương Lâm, cũng là trợ lý của Tô Ni." Giang Vãn cảm thấy chính mình giải thích hoàn toàn không cần thiết, nam hay nữ, anh quản cái quái gì?
Nhưng mà cô vẫn là nhịn mà giải thích một câu.
Lệ Mạc Sâm lúc này mới yên tâm, tâm tình cũng nhẹ đi một ít.
Giang Vãn cảm thấy có chút mất tự nhiên, ho khan vài tiếng, hướng Tây Bảo bên kia xê dịch. Lệ Mạc Sâm ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, tên phim xuất hiện, là tiểu vương tử.