• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Món Nợ Ngọt Ngào (5 Viewers)

  • Chương 40

Đêm khuya, khu phố chìm trong bóng tốt rợn người. Ánh sáng của mấy bóng đèn đường cũng tắt ngúm từ bao giờ chỉ để lại không gian tối om như hũ nút. Cơn gió đêm hè thổi lướt qua khiến những chiếc lá trên cành va chạm vào nhau tạo ra từng đợt rì rào. Một không gian quen thuộc đến nỗi tôi có thể đếm được từng chiếc lá trên cây.

Tôi đứng trước cánh cổng sắt to lớn oai nghiêm bảo vệ căn nhà sơn trắng xinh đẹp. Nơi đây, tôi và Minh, đã trải qua bao cuộc đối đầu không lí do, những lần đánh nhau bất phân thắng bại. Nhưng trên hết, đó là sự vô tư, thanh thản mà bây giờ tôi có quay lại cũng không thể níu giữ được.

Nhưng mong sao, trong tâm trí của Minh, sẽ còn những kí ức tốt đẹp đó và cả tôi, Lâm Vũ Quỳnh này nữa.

Tôi đứng một mình, trơ trọi giữa không gian u tối, tĩnh mịch.

Tôi chờ Minh về, để gặp anh ấy lần cuối và nói lời từ biệt a? Không phải đâu, chỉ là tôi có một số chuyện cần giải quyết trước khi tôi đi xa thôi.

Và đính chính, tôi và Minh chắc chắn sẽ gặp lại, dù sớm hay muộn, chắc chắn phải gặp lại, cho dù có là tôi đi tìm cậu ta chăng nữa.

Nhưng đến lúc tôi sắp gục xuống vì đôi chân không còn khả năng đứng vững nổi thì Minh mới về. Đợi hắn hàng mấy tiếng trời, cảm nhận giống như một con ngốc vậy, một con ngốc tội nghiệp.

Ừ, ngốc thì sao chứ?

Từ chiếc xe Taxi, Minh bước xuống, cậu ta vẫn rất luôn phong cách, rất đẹp trai, rất thu hút nữa.

Nhìn thấy tôi, anh ta đứng khựng lại, đôi mắt màu nâu hút hồn nhìn tôi xoáy sâu. Không gian im lặng, hai chúng tôi cũng vậy, im lặng nhìn nhau, như có rất nhiều điều muốn nói với nhau nhưng không tài nào nói ra được.

- Cô đến đây làm gì.- Minh lên tiếng trước, phá tan bầu không khi nặng nề.

Tôi kéo chiếc vali nặng trịch kéo tới gần hắn. Dù thế nào thì thái độ của Minh liệu có thờ ơ quá không.

- Vài tiếng nữa tôi bay qua Mỹ rồi.- Tôi nở nụ cười rất tươi.

Nhưng anh ta đâu biết, đằng sau nụ cười rạng rỡ này của tôi, tôi đang nghĩ gì chứ? Anh ta có thể đoán được không? Không thể nào, đến tôi tôi còn không hiểu nổi mình đang nghĩ cái gì nữa là...

- Cô đi Mỹ, liên quan gì đến tôi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom