Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 209
Hoắc Phi Đoạt tay pha cà phê, không nhìn Ngũ Y Y , “Em tìm tôi có chuyện gì?”
“À?” Ngũ Y Y căng lớn mắt
Đúng nha, cô chạy tới đây rốt cuộc là vì cái gì
Ngũ Y Y vỗ đầu mình, “Xem ta óc heo chưa này! Đem chuyện quan trong quên mất tiêu rồi”
Hoắc Phi Đoạt một câu hai nghĩa nói, “Em cũng không phải là óc heo, rất thông mình nha, cũng bết dùng cái thân tam đăng tàn phế đế quyến rũ tông tài Đế vương tập đang nha”
Ngũ Y Y rũ hai bả vai xuống
Vài phút sau, cô mới gom góp đủ dũng khí một hơi nói, “Tôi nói, thân thể tôi không có đến nỗi tàn phế như vậy chứ? Bạn học đều hâm mộ dáng người của tôi nha, ít nhất hơn tàn phế rất nhiều mà”
Hoắc Phi Đoạt da mặt run run, lén nở nụ cười
Hoắc Phi Đoạt ngồi trên ghế, đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn quầy rượi, nhịn không được nhăn mặt, “Nói mau! Tới tìm tôi có chuyện gì, tôi rất bận”
“Việc của ngài không phải là đi tắm sao, hừ”
“cái gì?” Hoắc Phi Đoạt lập tức thay đổi sắc mặt nhìn Ngũ Y Y, Ngũ Y Y bị sát khí lẫm liệt từ ánh mắt ái đó, lập tức ỉu xìu một cái
“Tôi nói ngài nhất định rất bận rồi…Lão tổng của tập doàn Đế Vương so với Tổng thống còn vội hơn. Ha ha ha ha”
“Không cần vòng vo, nói đi”
“A, để tôi suy nghĩ đã, rốt cuộc tới đây làm gì nhỉ?”
Ngũ Y Y khuôn mặt nhăn nhó, cô quên mục địch tới đây rồi
HOẮC Phi Đoạt thở dài, “Cố Tại Viễn….”
“A! Đúng rồi , Cố Tại Viễn! Tôi muốn phỏng vấn anh ta, nhưng anh ta không đồng ý”
“Liên quan gì đến tôi?”
Hoắc Phi Đoạt nói thật nhẹ nhàng, một bộ dạng mĩ nam đang cờ rất nhàn nhã, Ngũ Y Y bị chọc giận rất muốn vo vo cái mặt chết người kia
“Đây không phải là đi cầu ngài sao, ngài độ lượng nói với Cố Tại Viễn, để anh ta tiếp nhận phỏng vấn của tôi”
Ai, dân chủng ngheo rớt mùng tơi, cầu xin tiền lẻ không dễ dàng a, vì hai vạn tiền thưởng, cô chiêu gì cũng dùng hét rồi
“A, em hôm nay là tới cầu xin tôi giúp em. Nhưng vì cái gì em lại đặc biệt cầu xin tôi, cũng là em sờ ngực tôi, em thơm lây?”
Hoắc Phi Đoạt dáng vẻ vô tội nói
Ngụ Y Y nhất thời áy náy cực kì, thở dài nói, “Hoắc lão đại, Hoắc tổng, chú Hoắc, là tôi sai rồi, tôi ngàn sai vạn sai không nên chiếm tiện nghi của ngài a! Tôi tội đáng chết vạn lần! Van ngài, đứng nói nữa có đựơc hay không?”
Nói xong, cô liền hối hận muốn chui xuống đất cho rồi
“Em hôm nay chọc tôi hko6ng vui, tôi không muốn giúp em”Hoắc Phi Đoạt nói nói xong, nhìn Ngũ Y Y mắt liếc ra cửa
Ngũ Y Y khuôn mặt khổ sở muốn chết, nhẹo đầu nhìn Hoắc Phi Đoạt,”Vậy chú nói, làm sao để ngài có thể vui vẻ a? Làm sao ngài mới giúp tôi đây?”
“Để tôi suy nghĩ”
Ngũ Y Y nóng nảy, đi lên ôm lấy cánh tay của Hoắc Phi Đoạt, dùng sức lay a lay, “Còn muốn nghĩ cái gì, không cần suy nghĩ, chú bây giờ gọi điện cho Cố Tại Viễn, để hăn đồng ý cho tôi phỏng vấn đi”
Hoắc Phi Đoạt nhìn trên tường một chút, “Tôi bây giờ có cuộc họp”
“A? Đi họp á?”
Ngũ Y Y dúi đầu vào ngực Hoắc Phi Đoạt, tiết khí
Hoắc Phi Đoạt cố ý lôi kéo nói, “Ai có thể giúp tôi thắt cà vạt đây?”
Ngũ Y Y mất ba giây tiêu hóa, giơ tay phải lên, lấy lòng kêu lên, “A, tôi, tôi ! Tôi giúp chú”
“Em? Em biết sao?”
“Tưng làm qua”
Hoăc Phi Đoạt âm thầm hài lòng, trên miệng lại nói, “Nhớ, không được nhân cơ hội xoa đầu tôi”
Ngũ Y Y gương mặt tối lại, âm thanh buồn bực, “Bảo đảm không”
Thiệt là, Hoắc Phi Đoạt nói xong cô giống như cá thấy nước , bộ dạng sắc nữ không khác gì.
“À?” Ngũ Y Y căng lớn mắt
Đúng nha, cô chạy tới đây rốt cuộc là vì cái gì
Ngũ Y Y vỗ đầu mình, “Xem ta óc heo chưa này! Đem chuyện quan trong quên mất tiêu rồi”
Hoắc Phi Đoạt một câu hai nghĩa nói, “Em cũng không phải là óc heo, rất thông mình nha, cũng bết dùng cái thân tam đăng tàn phế đế quyến rũ tông tài Đế vương tập đang nha”
Ngũ Y Y rũ hai bả vai xuống
Vài phút sau, cô mới gom góp đủ dũng khí một hơi nói, “Tôi nói, thân thể tôi không có đến nỗi tàn phế như vậy chứ? Bạn học đều hâm mộ dáng người của tôi nha, ít nhất hơn tàn phế rất nhiều mà”
Hoắc Phi Đoạt da mặt run run, lén nở nụ cười
Hoắc Phi Đoạt ngồi trên ghế, đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn quầy rượi, nhịn không được nhăn mặt, “Nói mau! Tới tìm tôi có chuyện gì, tôi rất bận”
“Việc của ngài không phải là đi tắm sao, hừ”
“cái gì?” Hoắc Phi Đoạt lập tức thay đổi sắc mặt nhìn Ngũ Y Y, Ngũ Y Y bị sát khí lẫm liệt từ ánh mắt ái đó, lập tức ỉu xìu một cái
“Tôi nói ngài nhất định rất bận rồi…Lão tổng của tập doàn Đế Vương so với Tổng thống còn vội hơn. Ha ha ha ha”
“Không cần vòng vo, nói đi”
“A, để tôi suy nghĩ đã, rốt cuộc tới đây làm gì nhỉ?”
Ngũ Y Y khuôn mặt nhăn nhó, cô quên mục địch tới đây rồi
HOẮC Phi Đoạt thở dài, “Cố Tại Viễn….”
“A! Đúng rồi , Cố Tại Viễn! Tôi muốn phỏng vấn anh ta, nhưng anh ta không đồng ý”
“Liên quan gì đến tôi?”
Hoắc Phi Đoạt nói thật nhẹ nhàng, một bộ dạng mĩ nam đang cờ rất nhàn nhã, Ngũ Y Y bị chọc giận rất muốn vo vo cái mặt chết người kia
“Đây không phải là đi cầu ngài sao, ngài độ lượng nói với Cố Tại Viễn, để anh ta tiếp nhận phỏng vấn của tôi”
Ai, dân chủng ngheo rớt mùng tơi, cầu xin tiền lẻ không dễ dàng a, vì hai vạn tiền thưởng, cô chiêu gì cũng dùng hét rồi
“A, em hôm nay là tới cầu xin tôi giúp em. Nhưng vì cái gì em lại đặc biệt cầu xin tôi, cũng là em sờ ngực tôi, em thơm lây?”
Hoắc Phi Đoạt dáng vẻ vô tội nói
Ngụ Y Y nhất thời áy náy cực kì, thở dài nói, “Hoắc lão đại, Hoắc tổng, chú Hoắc, là tôi sai rồi, tôi ngàn sai vạn sai không nên chiếm tiện nghi của ngài a! Tôi tội đáng chết vạn lần! Van ngài, đứng nói nữa có đựơc hay không?”
Nói xong, cô liền hối hận muốn chui xuống đất cho rồi
“Em hôm nay chọc tôi hko6ng vui, tôi không muốn giúp em”Hoắc Phi Đoạt nói nói xong, nhìn Ngũ Y Y mắt liếc ra cửa
Ngũ Y Y khuôn mặt khổ sở muốn chết, nhẹo đầu nhìn Hoắc Phi Đoạt,”Vậy chú nói, làm sao để ngài có thể vui vẻ a? Làm sao ngài mới giúp tôi đây?”
“Để tôi suy nghĩ”
Ngũ Y Y nóng nảy, đi lên ôm lấy cánh tay của Hoắc Phi Đoạt, dùng sức lay a lay, “Còn muốn nghĩ cái gì, không cần suy nghĩ, chú bây giờ gọi điện cho Cố Tại Viễn, để hăn đồng ý cho tôi phỏng vấn đi”
Hoắc Phi Đoạt nhìn trên tường một chút, “Tôi bây giờ có cuộc họp”
“A? Đi họp á?”
Ngũ Y Y dúi đầu vào ngực Hoắc Phi Đoạt, tiết khí
Hoắc Phi Đoạt cố ý lôi kéo nói, “Ai có thể giúp tôi thắt cà vạt đây?”
Ngũ Y Y mất ba giây tiêu hóa, giơ tay phải lên, lấy lòng kêu lên, “A, tôi, tôi ! Tôi giúp chú”
“Em? Em biết sao?”
“Tưng làm qua”
Hoăc Phi Đoạt âm thầm hài lòng, trên miệng lại nói, “Nhớ, không được nhân cơ hội xoa đầu tôi”
Ngũ Y Y gương mặt tối lại, âm thanh buồn bực, “Bảo đảm không”
Thiệt là, Hoắc Phi Đoạt nói xong cô giống như cá thấy nước , bộ dạng sắc nữ không khác gì.
Bình luận facebook