Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 262
Ngũ Y Y nhìn cơ bụng săn chắc của Hoắc Phi Đoạt, ngay lập tức nhớ đến một màn tẩy sạch ở nơi nào đó, sợ hãi thét lên một tiếng, quay mặt lại, xấu hổ nói: “Anh đừng tẩy nữa, nhanh chóng lên đây đi, nhường chỗ này lại cho tôi sử dụng nha.”
Không biết từ lúc nào Hoắc Phi Đoạt đã kề sát sau lưng cô, hướng về bờ vai tuyết trắng của cô thổi khí nóng: “Ha ha, tôi vẫn không nói rõ là tẩy sạch chỗ nào, em lại nhạy cảm như vậy sao? Hay là…….Em đang suy nghĩ đến chỗ nào trên người tôi?”
Ầm…..
Đầu óc Ngũ Y Y tê liệt hoàn toàn rồi.
Hai quả đấm nhỏ lắc lắc trên bờ: “Tôi thật sự không nghĩ đến chỗ đó của anh!”
Hoắc Phi Đoạt cười nhẹ: “Chỗ đó là chỗ nào?”
“Không phải là khổng lồ của anh………”
Thật tốt! chữ to lớn vẫn chưa nói ra khỏi miệng, nếu không sẽ chết mất thôi.
Thật là mất mặt mà.
Hoắc Phi Đoạt vẩy vẩy vài giọt nước rơi nhẹ nhàng lên bờ vai Ngũ Y Y: “Cái gì của tôi khổng lồ? Nói mau, sao lại không nói rồi hả?”
Ngũ Y Y suýt phát điên.
Trên người cô đang quấn khăn tắm, lỏng lẻo một chút, hơi mở ra một chút, sau đó nhẹ nhàng bay khỏi người Ngũ Y Y, chìm xuống dưới nước.
Tầm mắt Hoắc Phi Đoạt nhìn xuống dưới.
Hô hấp đột nhiên bị tắt nghẽn.
Đường cong gợi cảm sau lưng cô trắng như tơ, bóng loáng mềm mại.
Cô đưa lưng về phía hắn, khăn tắm trượt xuống, lúc này mông tròn đang vểnh lên, đầy đặn như thế, gợi cảm như thế, nhìn vào thật mê người.
Bờ mông khiêu gợi kia vẫn lắc lắc bên dưới mặt nước, làm bụng dưới của hắn ngẩng cao lên.
Cái tư thế này….cũng rất mê hồn.
Vừa nghĩ đến một đoạn nóng bỏng kia, Hoắc Phi Đoạt hít một hơi thật sâu, anh trừng mắt nhìn người anh em nhỏ của mình, chỉ trong vài giây ngắn thôi, ở trong nước ngày càng lớn.
Ngũ Y Y vẫn đang đưa lưng về phía hắn, hai tay để trên bờ đan lại với nhau.
Mà chỗ khổng lồ của hắn, đã chuẩn bị toàn bộ, từ từ đến gần cô.
“Cô bé…….”
Hoắc Phi Đoạt không thể kiềm chế được thì thầm.
Hai mắt say mê ngây ngốc nhìn sau lưng Ngũ Y Y, hắn đưa tay ra theo bản năng, dùng ngón trỏ của mình lướt nhẹ lên sống lưng cô.
Ôi!
Cả người Ngũ Y Y run lên như bị điện giật.
“Anh làm gì đó? Anh lên trước đi! Tôi bảo đảm sẽ không quay đầu lại nhìn anh đâu.”
Hoắc Phi Đoạt ngắm nghía một lọn tóc của Ngũ Y Y, giọng nói như bị say rượu cất lên: “Tôi đi như thế nào? Em càng muốn như vậy……”
Ngũ Y Y nhíu mày.
Tại sao cô lại nghe âm thanh của Hoắc Phi Đoạt hơi là lạ nhỉ?
Mà giọng nói của hắn cũng kỳ lạ nữa.
Cô càng muốn thứ gì hả?
Hừ, dù sao cô cũng đang quấn khăn tắm, mà hắn đang cởi trần, hắn có gì mà cô phải sợ chứ?
Cô đỏ mặt, Hoắc lão đại không mặc cái gì cả!
Cạc cạc!
Ngũ Y Y xoay người, cô xoay người lại đối mặt với Hoắc Phi Đoạt, cố gắng nhìn mặt Hoắc Phi Đoạt, không dám nhìn xuống bên dưới người hắn.
Thật ra rất muốn nhìn xem.
“Trêu ghẹo tôi làm gì? Anh vừa mới nói cái gì hả? Tôi càng muốn thứ nào chứ?”
Người anh em nhỏ kia, chị còn đang mặc quần áo mà chú không biết xấu hổ phơi ra ngoài như vậy à?
Hoắc Phi Đoạt híp mắt lại, ngón trỏ lướt qua chóp mũi Ngũ Y Y, sau đó nhẹ nhà trượt xuống bờ môi cô, rồi từ từ trượt xuống xương quai xanh của cô.
Ngũ Y Y không thể chịu được rồi.
Hắn không thể trượt xuống nữa!
Ngũ Y Y nắm lấy tay Hoắc Phi Đoạt, trừng mắt: “Anh muốn làm gì? Ngộ nhỡ khăn tắm của tôi rớt xuống thì làm sao?”
Khăn tắm của tôi, nói thế nào lại có thể lớn như vậy được? Ha ha ha.
Giọng nói Hoắc Phi Đoạt trầm thấp mà lại khàn khàn vang lên: “Đã…...rớt…....”
Không biết từ lúc nào Hoắc Phi Đoạt đã kề sát sau lưng cô, hướng về bờ vai tuyết trắng của cô thổi khí nóng: “Ha ha, tôi vẫn không nói rõ là tẩy sạch chỗ nào, em lại nhạy cảm như vậy sao? Hay là…….Em đang suy nghĩ đến chỗ nào trên người tôi?”
Ầm…..
Đầu óc Ngũ Y Y tê liệt hoàn toàn rồi.
Hai quả đấm nhỏ lắc lắc trên bờ: “Tôi thật sự không nghĩ đến chỗ đó của anh!”
Hoắc Phi Đoạt cười nhẹ: “Chỗ đó là chỗ nào?”
“Không phải là khổng lồ của anh………”
Thật tốt! chữ to lớn vẫn chưa nói ra khỏi miệng, nếu không sẽ chết mất thôi.
Thật là mất mặt mà.
Hoắc Phi Đoạt vẩy vẩy vài giọt nước rơi nhẹ nhàng lên bờ vai Ngũ Y Y: “Cái gì của tôi khổng lồ? Nói mau, sao lại không nói rồi hả?”
Ngũ Y Y suýt phát điên.
Trên người cô đang quấn khăn tắm, lỏng lẻo một chút, hơi mở ra một chút, sau đó nhẹ nhàng bay khỏi người Ngũ Y Y, chìm xuống dưới nước.
Tầm mắt Hoắc Phi Đoạt nhìn xuống dưới.
Hô hấp đột nhiên bị tắt nghẽn.
Đường cong gợi cảm sau lưng cô trắng như tơ, bóng loáng mềm mại.
Cô đưa lưng về phía hắn, khăn tắm trượt xuống, lúc này mông tròn đang vểnh lên, đầy đặn như thế, gợi cảm như thế, nhìn vào thật mê người.
Bờ mông khiêu gợi kia vẫn lắc lắc bên dưới mặt nước, làm bụng dưới của hắn ngẩng cao lên.
Cái tư thế này….cũng rất mê hồn.
Vừa nghĩ đến một đoạn nóng bỏng kia, Hoắc Phi Đoạt hít một hơi thật sâu, anh trừng mắt nhìn người anh em nhỏ của mình, chỉ trong vài giây ngắn thôi, ở trong nước ngày càng lớn.
Ngũ Y Y vẫn đang đưa lưng về phía hắn, hai tay để trên bờ đan lại với nhau.
Mà chỗ khổng lồ của hắn, đã chuẩn bị toàn bộ, từ từ đến gần cô.
“Cô bé…….”
Hoắc Phi Đoạt không thể kiềm chế được thì thầm.
Hai mắt say mê ngây ngốc nhìn sau lưng Ngũ Y Y, hắn đưa tay ra theo bản năng, dùng ngón trỏ của mình lướt nhẹ lên sống lưng cô.
Ôi!
Cả người Ngũ Y Y run lên như bị điện giật.
“Anh làm gì đó? Anh lên trước đi! Tôi bảo đảm sẽ không quay đầu lại nhìn anh đâu.”
Hoắc Phi Đoạt ngắm nghía một lọn tóc của Ngũ Y Y, giọng nói như bị say rượu cất lên: “Tôi đi như thế nào? Em càng muốn như vậy……”
Ngũ Y Y nhíu mày.
Tại sao cô lại nghe âm thanh của Hoắc Phi Đoạt hơi là lạ nhỉ?
Mà giọng nói của hắn cũng kỳ lạ nữa.
Cô càng muốn thứ gì hả?
Hừ, dù sao cô cũng đang quấn khăn tắm, mà hắn đang cởi trần, hắn có gì mà cô phải sợ chứ?
Cô đỏ mặt, Hoắc lão đại không mặc cái gì cả!
Cạc cạc!
Ngũ Y Y xoay người, cô xoay người lại đối mặt với Hoắc Phi Đoạt, cố gắng nhìn mặt Hoắc Phi Đoạt, không dám nhìn xuống bên dưới người hắn.
Thật ra rất muốn nhìn xem.
“Trêu ghẹo tôi làm gì? Anh vừa mới nói cái gì hả? Tôi càng muốn thứ nào chứ?”
Người anh em nhỏ kia, chị còn đang mặc quần áo mà chú không biết xấu hổ phơi ra ngoài như vậy à?
Hoắc Phi Đoạt híp mắt lại, ngón trỏ lướt qua chóp mũi Ngũ Y Y, sau đó nhẹ nhà trượt xuống bờ môi cô, rồi từ từ trượt xuống xương quai xanh của cô.
Ngũ Y Y không thể chịu được rồi.
Hắn không thể trượt xuống nữa!
Ngũ Y Y nắm lấy tay Hoắc Phi Đoạt, trừng mắt: “Anh muốn làm gì? Ngộ nhỡ khăn tắm của tôi rớt xuống thì làm sao?”
Khăn tắm của tôi, nói thế nào lại có thể lớn như vậy được? Ha ha ha.
Giọng nói Hoắc Phi Đoạt trầm thấp mà lại khàn khàn vang lên: “Đã…...rớt…....”
Bình luận facebook