Trong mắt Mộ Nhã Triết nghi ngờ, trong giọng nói còn lộ ra chút không vui."Không phải sai người phong tỏa canh phòng nơi này rồi sao? Sao còn có người xông tới?"
"Là em làm việc không tốt. Nhưng... Em đã phải người nghiêm ngặt trông coi, đường hàng không cũng đã phong tỏa, cũng không biết chiếc tàu chiến này có lai lịch thế nào! Bên kia đã phái người ngăn lại, nhưng bởi vì trên người mấy người kia đều mang theo vũ khí sát thương nên hiện trường nổi lên chút xung đột! Em đang chuẩn bị qua nhìn tình tình thế nào!"
Ánh mắt Mộ Nhã Triết dần trở nên thâm trầm, nét mặt cũng u ám theo.
"Cậu nói, dừng ở càng là một chiếc tàu chở hàng có trang bị vũ trang?"
"Vâng!"
"Còn có tin tức gì khả nghi nữa không?"
Lục Cận Dự trầm ngâm trong khoảng khắc, lập tức trả lời nói: "Dựa vào tình báo thì hẳn là một con thuyền chở một lượn lớn súng ống đạn dược! Theo em được biết, những con tàu như thế thường là tàu chuyên dụng chở súng ống, đầu đạn, trên tàu chở hàng đều được trang bị vũ trang quy mô lớn, những người này khí thế rất lớn, như muốn xông vào hội trường. Có điều em cũng nghi ngờ đây là một chiếc tàu vũ trang đã bị hải tặc đánh cướp! Nhưng đây cũng chỉ là nghi ngờ không có bằng chứng!"
Mộ Nhã Triết ngẩn ra.
Chỉ có những tổ chức hay thương nhân trao đổi buôn bán vũ khí súng ống quân đội mới thường chọn phương thức vận tải bằng đường biển, lấy việc vận chuyển hàng hóa từ nhà máy ra chiến trường để che giấu tai mắt người ngoài.
Nói chung, vận chuyển bằng đường biển xem như là phương thức an toàn cũng là phương thức vận chuyển được một số lượng hạng hóa lớn nhất.
Phần lớn trên tàu chờ hàng kiểu này đều có trang bị lính đánh thuê được huấn luyện nghiêm chỉnh, đảo nhỏ tư nhân mặc dù cũng trang bị các biện pháp đảm bảo an toàn nhưng nếu xảy ra xung đột với những người này, khẳng định không thể chiếm thế thượng phong!
Thuyền chiến kiểu kia, làm gì còn cái nào có lực sát thương hơn nữa?!
Nhưng tại sao lại có thuyền vũ trang xông tới đây?
Những người có thể thể tới đây đều mang thân phận không nhỏ!
Anh lập tức ra lệnh: "Cậu qua bên kia xem, nếu có tình huống gì, tùy thời báo cáo với anh!"
"Vâng! Bây giờ em liền qua bên kia."
Lục Cận Dự vừa dứt lời, liền vội vàng chạy đi.
Vân Thi Thi thấy hai người nói chuyện với nhau, vẻ mặt đều mang theo sự khẩn trương cùng đề phòng, vì vậy cô khó tránh khỏi có chút lo lắng: "Làm sao vậy?"
"Không có gì! Em đừng lo lắng."
Nhưng lời của anh vừa dứt, từ trên bầu trời xa xa liền truyền đến âm thanh máy bay may vũ trang.
Mộ Nhã Triết ngẩng đầu liền thấy một chiếc máy bay trực thăng đang tiến về phía hội trường!
Tất cả khách mời không khỏi có chút hoảng loạn.
Nhìn máy bay trực thăng lai lịch không rõ bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, tất cả mọi người đều có chút kinh hoàng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cánh quạt máy bay tạo thành gió lớn giống như cuồng phong khiến cây cối hoa cỏ ngã trái ngã phải, làn váy Vân Thi Thi cũng bị cuốn theo tung bay trong gió.
Mộ Nhã Triết lập tức bảo vệ cô sau lưng, ánh mắt rét lạnh, cảnh giác nhìn máy bay tới gần.
Máy bay chậm rãi bay tới, cửa cabin bỗng nhiên mở ra, một bóng dáng thon dài cao ngất xuất hiện ở cửa, áo khoác quân đội tuyết trắng, ở trong gió phất phơ, tà áo tung bay.
Người đàn ông một tay đỡ cửa khoang thuyền, một tay cầm mũ, tư thái không chút để ý lại càng làm nổi bật khí chất tôn quý kiêu ngạo!
Anh hơi ngẩng mặt, khuôn mặt vô cùng đẹp trai anh tuấn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Ánh mắt Mộ Nhã Triết có chút thay đổi, đối với người đàn ông đầy hơi thở xâm lược này lại càng thêm đề phòng.
Bình luận facebook