Marvellous
Moderator
-
muon-chong-118
Chương 118
Cầm chìa khóa xe máy, đội nón bảo hiểm, Diễm phóng xe ra khỏi nhà. Đầu Diễm ong ong như muốn nổ tung, Diễm không thể tập trung vào lái xe nên mấy lần Diễm suýt đâm vào người ta, Diễm bị người đi đường chửu rủa không ngớt, lau dòng lệ chảy trên má, Diễm cố giữ bình tĩnh để lái xe đến nơi.
Chưa đầy hai mươi phút, Diễm đã lái xe đến biệt thự, Diễm không dám bấm chuông cổng cũng không dám bước vào trong, Diễm muốn đi về.
Diễm còn đang đứng ngơ ngẩn nhìn vào trong, giọng Quân vang lên.
_Cô đã đến rồi sao cô không vào đi ….!!
Diễm giật mình nhìn Quân, mặt Diễm trắng bệch, tay chân run rẩy. Quân thấy Diễm sợ hãi như thế tuy trong lòng có thương xót, lo lắng cho Diễm nhưng Diễm dám trêu tức Quân, Quân phải dạy cho Diễm biết chống đối Quân, Diễm sẽ phải nhận hậu quả gì.
Nắm lấy tay Diễm, Quân lôi Diễm vào trong, xe máy của Diễm đã có người dắt vào trong. Diễm bây giờ như một con rối, Quân muốn Diễm đi đâu, hay làm gì, Diễm cũng phải tuân theo.
Ấn Diễm ngồi xuống ghế, rót cho Diễm một ly nước, Quân giục.
_Cô uống nước đi…!!
Diễm run run cầm lấy ly nước, cố uống một ít nước, Diễm đặt xuống bàn. Diễm mệt mỏi nói.
_Anh nói điều kiện của anh đi…??
Quân mai mỉa.
_Xem ra đúng là cô đang rất vội, một người con gái như cô khiến tôi có hứng thú muốn trêu đùa…!!!
Khoanh tay, đứng dựa vào tủ, Quân cay cú hỏi.
_Để cứu được bố cô và anh trai của cô, cô sẵn sàng làm theo lời của tôi chứ…??
Diễm gật đầu như một cái máy. Quân căm hận hỏi tiếp.
_Ngay cả việc mà tôi yêu cầu cô làm trái với tình cảm của cô…??
Diễm lại gật đầu tiếp. Quân cười như điên.
_Hay lắm, cô đúng làm một người con rất có hiếu….!!
Lôi Diễm đứng dậy, Quân thấy Diễm khóc, biết là mình quá đáng khi ép Diễm làm những việc mà Diễm không muốn nhưng nếu không làm thế, Quân sẽ không bao giờ có được Diễm.
Diễm càng khóc, Quân càng cáu, nâng cằm Diễm lên, Quân đau khổ hỏi.
_Nụ cười của cô đâu rồi, tại sao khi ở bên cạnh tôi cô toàn khóc, cô nói đi, cô căm hận tôi đến thế kia à. Có phải ngay bây giờ cô muốn tôi chết đi đúng không…??
Lau hai dòng lệ trên má Diễm, Quân hỏi thật đểu.
_Để cứu họ cô sẽ làm theo mọi yêu cầu của tôi chứ…??
Quay mặt đi chỗ khác, Diễm gật đầu. Quân đã quá tức giận, hận thù trong lòng Quân đang sục sôi. Quân lôi tuột Diễm lên phòng ngủ, Diễm sợ hãi vội hất tay Quân ra. Quân quát.
_Chẳng phải cô nói là cô sẽ nghe lời tôi dù tôi có yêu cầu cô làm gì hay sao. Thế nào cô hối hận rồi đúng không…??
Diễm đứng không còn vững nữa, lòng Diễm tan nát, nước mắt nhạt nhòa. Diễm van xin Quân.
_Xin anh đừng làm thế, em không muốn…!!
Đẩy Diễm đứng sát vào tường, Quân phẫn nộ hỏi.
_Cô định làm gì cho tôi, định lấy thứ gì để trao đổi với tôi…??
Diễm im lặng nói không nên lời, đúng là Diễm không thể lấy được thứ gì để đem ra trao đổi với Quân. Quân quát
_Cô nói nhanh lên, cô định làm gì….??
Quân đấm mạnh tường.
_Nếu đã không làm gì được cho tôi thì cô đừng bao giờ mở miệng ra cầu xin tôi, thứ mà tôi muốn, cô không thể cho tôi, ngoài hai thứ đó ra tôi không cần bất cứ điều gì từ cô…!!
Quân đuổi.
_Cô đi về đi, tôi cũng không bao giờ làm phiền cô nữa. Cô hãy chờ tòa án phán quyết số phận của ông Hải và Trường đi…!!
Diễm quỳ xuống, Quân nhíu mày hỏi.
_Cô làm như thế là có ý gì…??
Vừa khóc, Diễm vừa nói.
_Em xin anh, xin anh tha cho họ, nếu phải đi tù, bố em không sống được bao lâu nữa, ông có thể chết bất cứ lúc nào, còn anh Trường đang bị suy thận giai đoạn cuối, anh ấy cũng không thể qua khỏi nếu như không được phẫu thuật, em xin anh…!!
Quân tức giận gạt tất cả những ly rượu trên bàn rơi xuống đất. Quân căm tức hét lên.
_Vậy còn bố mẹ tôi thì sao, còn tôi thì thế nào, họ có tha cho gia đình tôi khi họ tìm cách giết hại gia đình tôi không…??
Diễm ngơ ngác.
_Anh nói gì, em không hiểu…!!
Lôi Diễm đứng dậy, Quân nói đầy hận thù.
_Lẽ ra tôi nên căm hận cô, nên biến cuộc đời của cô thành địa ngục vì trong người cô đang chảy dòng máu của người đã nhẫn tâm giết chết bố mẹ tôi nhưng thật trớ trêu, tôi lại yêu cô, muốn có cô, tôi đã từng sỉ vả mình hàng trăm, hàng nghìn lần rằng đừng yêu cô đừng nghĩ về cô nữa nhưng tôi không làm được, càng cố quên cô, tôi lại càng yêu cô hơn. Có lẽ tôi đã phát điên vì tình rồi…!!
Bóp vai Diễm thật đau, Quân quát.
_Cô nói đi, giải thích đi, cô đã làm gì tôi, đã làm gì khiến tôi yêu cô nhiều như thế này, cô không những không hiểu tôi đã phải cố gắng như thế nào để không trả thù gia đình cô, không hại bố cô, hại cô, cô còn dám trêu đùa tình cảm của tôi nữa…!!
Quân căm hận nhìn Diễm.
_Bây giờ tôi không cần một người vợ như cô, nếu cô muốn họ không sao, cô nên trở thành một người tình của tôi cả đời đi thì hơn, còn nếu không, họ sẽ phải chết rũ xác trong tù, quyết định thế nào là tùy cô…!!
Cầm chìa khóa xe máy, đội nón bảo hiểm, Diễm phóng xe ra khỏi nhà. Đầu Diễm ong ong như muốn nổ tung, Diễm không thể tập trung vào lái xe nên mấy lần Diễm suýt đâm vào người ta, Diễm bị người đi đường chửu rủa không ngớt, lau dòng lệ chảy trên má, Diễm cố giữ bình tĩnh để lái xe đến nơi.
Chưa đầy hai mươi phút, Diễm đã lái xe đến biệt thự, Diễm không dám bấm chuông cổng cũng không dám bước vào trong, Diễm muốn đi về.
Diễm còn đang đứng ngơ ngẩn nhìn vào trong, giọng Quân vang lên.
_Cô đã đến rồi sao cô không vào đi ….!!
Diễm giật mình nhìn Quân, mặt Diễm trắng bệch, tay chân run rẩy. Quân thấy Diễm sợ hãi như thế tuy trong lòng có thương xót, lo lắng cho Diễm nhưng Diễm dám trêu tức Quân, Quân phải dạy cho Diễm biết chống đối Quân, Diễm sẽ phải nhận hậu quả gì.
Nắm lấy tay Diễm, Quân lôi Diễm vào trong, xe máy của Diễm đã có người dắt vào trong. Diễm bây giờ như một con rối, Quân muốn Diễm đi đâu, hay làm gì, Diễm cũng phải tuân theo.
Ấn Diễm ngồi xuống ghế, rót cho Diễm một ly nước, Quân giục.
_Cô uống nước đi…!!
Diễm run run cầm lấy ly nước, cố uống một ít nước, Diễm đặt xuống bàn. Diễm mệt mỏi nói.
_Anh nói điều kiện của anh đi…??
Quân mai mỉa.
_Xem ra đúng là cô đang rất vội, một người con gái như cô khiến tôi có hứng thú muốn trêu đùa…!!!
Khoanh tay, đứng dựa vào tủ, Quân cay cú hỏi.
_Để cứu được bố cô và anh trai của cô, cô sẵn sàng làm theo lời của tôi chứ…??
Diễm gật đầu như một cái máy. Quân căm hận hỏi tiếp.
_Ngay cả việc mà tôi yêu cầu cô làm trái với tình cảm của cô…??
Diễm lại gật đầu tiếp. Quân cười như điên.
_Hay lắm, cô đúng làm một người con rất có hiếu….!!
Lôi Diễm đứng dậy, Quân thấy Diễm khóc, biết là mình quá đáng khi ép Diễm làm những việc mà Diễm không muốn nhưng nếu không làm thế, Quân sẽ không bao giờ có được Diễm.
Diễm càng khóc, Quân càng cáu, nâng cằm Diễm lên, Quân đau khổ hỏi.
_Nụ cười của cô đâu rồi, tại sao khi ở bên cạnh tôi cô toàn khóc, cô nói đi, cô căm hận tôi đến thế kia à. Có phải ngay bây giờ cô muốn tôi chết đi đúng không…??
Lau hai dòng lệ trên má Diễm, Quân hỏi thật đểu.
_Để cứu họ cô sẽ làm theo mọi yêu cầu của tôi chứ…??
Quay mặt đi chỗ khác, Diễm gật đầu. Quân đã quá tức giận, hận thù trong lòng Quân đang sục sôi. Quân lôi tuột Diễm lên phòng ngủ, Diễm sợ hãi vội hất tay Quân ra. Quân quát.
_Chẳng phải cô nói là cô sẽ nghe lời tôi dù tôi có yêu cầu cô làm gì hay sao. Thế nào cô hối hận rồi đúng không…??
Diễm đứng không còn vững nữa, lòng Diễm tan nát, nước mắt nhạt nhòa. Diễm van xin Quân.
_Xin anh đừng làm thế, em không muốn…!!
Đẩy Diễm đứng sát vào tường, Quân phẫn nộ hỏi.
_Cô định làm gì cho tôi, định lấy thứ gì để trao đổi với tôi…??
Diễm im lặng nói không nên lời, đúng là Diễm không thể lấy được thứ gì để đem ra trao đổi với Quân. Quân quát
_Cô nói nhanh lên, cô định làm gì….??
Quân đấm mạnh tường.
_Nếu đã không làm gì được cho tôi thì cô đừng bao giờ mở miệng ra cầu xin tôi, thứ mà tôi muốn, cô không thể cho tôi, ngoài hai thứ đó ra tôi không cần bất cứ điều gì từ cô…!!
Quân đuổi.
_Cô đi về đi, tôi cũng không bao giờ làm phiền cô nữa. Cô hãy chờ tòa án phán quyết số phận của ông Hải và Trường đi…!!
Diễm quỳ xuống, Quân nhíu mày hỏi.
_Cô làm như thế là có ý gì…??
Vừa khóc, Diễm vừa nói.
_Em xin anh, xin anh tha cho họ, nếu phải đi tù, bố em không sống được bao lâu nữa, ông có thể chết bất cứ lúc nào, còn anh Trường đang bị suy thận giai đoạn cuối, anh ấy cũng không thể qua khỏi nếu như không được phẫu thuật, em xin anh…!!
Quân tức giận gạt tất cả những ly rượu trên bàn rơi xuống đất. Quân căm tức hét lên.
_Vậy còn bố mẹ tôi thì sao, còn tôi thì thế nào, họ có tha cho gia đình tôi khi họ tìm cách giết hại gia đình tôi không…??
Diễm ngơ ngác.
_Anh nói gì, em không hiểu…!!
Lôi Diễm đứng dậy, Quân nói đầy hận thù.
_Lẽ ra tôi nên căm hận cô, nên biến cuộc đời của cô thành địa ngục vì trong người cô đang chảy dòng máu của người đã nhẫn tâm giết chết bố mẹ tôi nhưng thật trớ trêu, tôi lại yêu cô, muốn có cô, tôi đã từng sỉ vả mình hàng trăm, hàng nghìn lần rằng đừng yêu cô đừng nghĩ về cô nữa nhưng tôi không làm được, càng cố quên cô, tôi lại càng yêu cô hơn. Có lẽ tôi đã phát điên vì tình rồi…!!
Bóp vai Diễm thật đau, Quân quát.
_Cô nói đi, giải thích đi, cô đã làm gì tôi, đã làm gì khiến tôi yêu cô nhiều như thế này, cô không những không hiểu tôi đã phải cố gắng như thế nào để không trả thù gia đình cô, không hại bố cô, hại cô, cô còn dám trêu đùa tình cảm của tôi nữa…!!
Quân căm hận nhìn Diễm.
_Bây giờ tôi không cần một người vợ như cô, nếu cô muốn họ không sao, cô nên trở thành một người tình của tôi cả đời đi thì hơn, còn nếu không, họ sẽ phải chết rũ xác trong tù, quyết định thế nào là tùy cô…!!
Bình luận facebook