• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full NAM CHÍNH Ư,BÀ ĐÂY KHÔNG THÈM !! (1 Viewer)

  • Phần 1

1.

Tỉnh lại sau giấc ngủ tôi trở thành nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết ngôn tình.

Nam chính Cố Thần Nhiễm là nhị thiếu gia của Cố gia đế đô, đối với nữ chính Tô Nguyên Lê nhất kiến chung tình, hai người ngọt ngào như keo như sơn, tương ủ.

Bởi vì hiểu lầm nữ chính rời đi đến thành phố E, nam chính đau khổ tìm kiếm không có kết quả, gặp phải nữ phụ Trì Tiểu Tiểu có diện mạo rất giống nữ chính (cũng chính là nguyên chủ).

Ông nội đang bệnh nặng, cha mẹ thì thúc giục kết hôn, vì thế nam chính và Trì Tiểu Tiểu thỏa thuận kết hôn.

Trì Tiểu Tiểu một mình giữ phòng trống ba năm, mà nam chính cũng theo đuổi nữ chính ba năm, ba năm qua hai người phân phân hợp tương ủ rượu.

Ba năm sau nam chính về nước tìm nữ phụ ly hôn, nhưng Trì Tiểu Tiểu làm Cố phu nhân ba năm không cam lòng ly hôn, vì thế thuê người bắt cóc nữ chính.

Sau đó nam chính nổi giận, đem những vết thương trên người nữ chính đều trả lại cho Trì Tiểu Tiểu.

Cứ lặp đi lặp lại như thế, cuối cùng Trì Tiểu Tiểu chỉ còn một cách là đáp ứng ly hôn, lại bị nam chính chặt đứt tay chân, ném xuống vách núi.

Cuối cùng nam nữ chính và Mỹ Mỹ tương ủ rượu, tất cả đều vui vẻ......

Bọn họ thật hạnh phúc......

Còn tôi thật thảm......

Tôi nhìn thỏa thuận ly hôn không lên tiếng, địch không nổi, tôi bất động.

“Thấy chưa? Thấy rồi thì ký tên. "

Cố Thần Nhiễm không kiên nhẫn nói.

Tôi cầm bút ký tên, dường như anh ta không ngờ tôi lại dễ dàng đồng ý ly hôn như vậy.

“A...... Tốt nhất cô nên xem lại nội dung hiệp nghị, tránh quay đầu lại cắn tôi không buông. "

Cố Thần Nhiễm hừ lạnh.

Tôi biết rằng các điều khoản trong thỏa thuận ly hôn sẽ nhiều hơn so với thỏa thuận trước khi kết hôn, nhưng tôi không thèm nhìn.

Tôi lộ ra ánh mắt ủy khuất.

"Không quan trọng, Cố thiếu gia, chuyện cho tới bây giờ em cũng không oán ai, chỉ hận chính mình, chỉ 50 triệu liền bán cả thanh xuân của mình."

"Em không có gì lưu luyến, chỉ là căn nhà này, từng cọng cây ngọn cỏ trong căn nhà này, mỗi cái bàn, mỗi cái ghế mỗi ngày em đều nhìn thấy. Em không yên lòng nhất, chính là căn nhà này ô ô ô... căn phòng nhỏ, em luyến tiếc a..."

Tôi quay đầu lau nước mắt, khóc đến chính mình cũng tin π π π π π π π……

"Em cũng không có bạn bè gì, ba năm qua, chỉ có nó ở cùng em, em vui vẻ hay khổ sở chỉ có nó biết, mỗi ngày đều ở cùng nó, chưa từng nghĩ tới sẽ rời đi, bây giờ đã xem nó như người nhà, phòng nhỏ của em a...... Ô......"

“Đừng ầm ĩ! "

Cố Thần Nhiễm xoa xoa huyệt thái dương.

" Nếu em đã đáp ứng dứt khoát như vậy, căn nhà này liền cho em.”

“Buổi chiều Trần Lương sẽ đến tìm em.”

Anh ta xoay người rời đi.

2.

Đi ngay đây? Đi thong thả không tiễn! Có rảnh tới uống trà a!

Đuổi Cố Thần Nhiễm đi, tâm tình tôi vô cùng sung sướng.

Dựa vào sô pha, mở ti vi, xem<<Chân Hoàn truyện>>tôi thích xem nhất.

Ai, có đôi khi cuộc sống chính là đơn giản như vậy, một cái sô pha, một cái TV, một bộ<<Chân Hoàn truyện>>......

Hắc hắc hắc......

Buổi chiều trợ lý của Cố Thần Nhiễm tới.

“Trì tiểu thư, trên đơn ly hôn có năm trăm triệu và hai căn hộ, còn có biệt thự này đã sang tên toàn bộ cho cô.”

Tôi ra vẻ kinh ngạc: "Thì ra... anh ta cho tôi nhiều như vậy sao..."

Làm bộ làm tịch lau nước mắt.

"Nếu sớm biết... trợ lý Trần... thay tôi cám ơn anh ấy... Sau này, hai chúng tôi không nợ nhau..."

Trần Lương cười ha ha:

"Được được...... Ha ha......Ba giờ chiều tổng giám đốc chờ cô ở cửa cục dân chính, làm giấy ly hôn, sau đó về nhà cũ ăn cơm tối, do cô tự mình giải thích với tiên sinh và phu nhân.”

Cẩu nam nhân, hắn đề nghị ly hôn sao hắn không đi giải thích.

“Được, tôi biết rồi.”

Trần Lương đi rồi, tôi mở tủ quần áo ra.

Váy trắng, váy trắng, áo len trắng, áo khoác trắng......

Tại sao tất cả quần áo đều là màu trắng?

Không, vẫn may mắn vì còn có quần màu đen ...

Tôi tùy tiện mặc một bộ, chuẩn bị đi cục dân chính.

Đến cục dân chính, Cố Thần Nhiễm đã ở cửa.

Trong quá trình làm giấy chứng nhận, Cố Thần Nhiễm muốn cười lại vì duy trì vẻ mặt lạnh lùng, biểu tình thập phần quỷ dị.

A, nam nhân......

Làm xong giấy chứng nhận......

Người anh em, muốn cười thì cười đi, dù sao biểu tình này của cậu...... rất xấu.

Tôi lên xe trước anh một bước.

"Không ngại tôi cùng ngồi chứ, tôi đón xe tới.”

Cố Thần Nhiễm còn đắm chìm trong vui sướng, không quản tôi.

Đến nhà cũ Cố gia, tôi lặng lẽ nói với hắn:

"Tôi sẽ không nói cho người khác biết Cố đại tổng giám đốc đem khóe miệng nhếch lên trời~"

Sau đó liền nhảy xuống xe.

Cố Thần Nhiễm cảm thấy căng thẳng, mặt đen lại : “Trì Tiểu Tiểu!”

Hôm nay là một ngày tốt......

“Vào đi,Tiểu Tiểu con về rồi. "

Mẹ Cố cực kỳ vui vẻ.

" Vừa vặn, hôm nay anh trai con...... "

Thấy Cố Thần Nhiễm, mẹ Cố ngây ra một chút.

" Xú tiểu tử, còn biết trở về!”

“Mẹ... "

Cố Thần Nhiễm đỡ trán, lại nhìn tôi một cái.

“Dì, dì đừng kích động...”

“Con, con gọi ta là gì?"

“Bé cưng, con tha thứ cho ta đi, lần trước trộm uống trà sữa của con là ta không đúng, con như thế nào trở mặt liền không nhận người, ai u uy~"

“Dì à, dì......”

Mẹ Cố kéo tay tôi......

“Mẹ, con và Trì Tiểu Tiểu đã ly hôn rồi.”

3.

Mẹ Cố sửng sốt thật lâu......

Trong phòng không ai nói chuyện.

"Bé cưng, đừng khổ sở, a, cũ không đi mới không đến, chỉ là ta thiếu một người con dâu tốt như vậy~ô ô ô~"

Mẹ Cố ôm tôi.

Nhìn bà ấy khổ sở như vậy, tôi cũng đau lòng.

"Dì à, không sao đâu..."

“Không được gọi ta là dì, ô ô... gọi chị, từ hôm nay trở đi, chị chính là chị gái ruột của em!"

“Lão Cố, mang hai chai rượu tới đây, tôi và em gái tôi uống một chai.”

“Các người đừng ở đây nữa, đi ăn cơm đi, không cần để ý đến chúng tôi. "

Mẹ Cố kéo tôi ra ban công nhỏ.……

"Hoàng thiên tại thượng, hậu thổ tại hạ, ta, Trần Thu Lệ!"

“Tôi, Trì Tiểu Tiểu!"

“Kết làm tỷ muội, không cầu cùng năm cùng tháng cùng ngày sinh, cũng không cầu cùng năm cùng tháng cùng ngày chết!”

Tôi bưng ly rượu: "Chị, như vậy cũng quá độc ác rồi.”

Mẹ Cố lắc lắc, vỗ vỗ vai tôi: "Không sao, hai ta mãi mãi là chị em, uống đi!"

"Em gái, em yên tâm, lát nữa chị cho người tìm mười mấy soái ca đến, để cho tên cặn bã kia hối hận!"……

Anh trai Cố Thần Nhiễm đi tới: "Mẹ, đừng uống nữa, ba cho mẹ ngủ.”

“Vừa vặn, con trai, giới thiệu cho con một chút, đây là em gái mẹ, gọi là dì út! "

Mẹ Cố ôm tôi:" Em gái, đây là con trai chị.”

Tôi mơ mơ màng màng nhìn hắn.

"Không đúng nha chị, con trai của chị nào có đẹp như vậy!"

"Ai, người đẹp, là cháu trai lớn của em Cố Thần Kỳ, người xấu chính là cháu trai thứ hai của em."

“Chị nói cho em biết, cháu trai lớn của em, dáng vẻ tuấn tú, còn là quân nhân!”

“Vậy sao? Cháu trai lớn có tiền đồ a.”

“Cháu thứ hai thì không được, suốt ngày không về nhà, bộ dạng còn xấu xí.”

Cố Thần Nhiễm đang định tới nghe vậy liền xoay người trở về.

" Ba, ba tự đi gọi mẹ đi.”

Trong lúc mẹ Cố nhiệt tình giới thiệu cháu trai lớn với tôi, ba Cố đã đi tới.

“Thu Lệ a~trở về phòng ngủ đi, được không? “

“Không được, tôi muốn ngủ cùng em gái tôi! Anh hôm nay tự mình ngủ đi.”

“ Ngoan!”

Ba Cố đỡ bà dậy, kéo Cố Thần Kỳ lại:

"Ai nha, ba không có mẹ không được, để Thần Kỳ ở bên con bé đi.”

Mẹ Cố cúi đầu nhìn tôi, ngẩng đầu nhìn anh, lại nhìn tôi, lại nhìn anh.

“Được!"

Vỗ vỗ vai Cố Thần Kỳ.

"Con trai, hầu hạ dì con tốt, hầu hạ không tốt thì trả tiền nha.”

Ba Cố ôm bà về phòng:

"Ai nha, cái gì mà trả tiền mà không trả tiền, về ngủ đi...”

Tôi nhìn Cố Thần Kỳ, Cố Thần Kỳ nhìn tôi......

"Anh là ai?" tôi chỉ vào anh ta.

“Tôi là Cố Thần Kỳ."

“Ồ..." Tôi đứng lên.

"Tên anh thật dễ nghe”, tôi ôm cổ anh.

"Người cũng rất đẹp."

"Anh đẹp trai, có để ý nếu tôi hôn anh không?"

Không đợi anh trả lời, tôi liền ngửa đầu hôn lên, nhưng bị anh che miệng lại.

“Muốn tôi gọi Cố Thần Nhiễm tới không? Bây giờ có lẽ cô càng muốn hôn anh ấy.”

“Tìm hắn làm gì?"

Tay của tôi đưa đến trước ngực anh.

"Anh đẹp trai như vậy, tôi làm sao sẽ tìm người khác~"

“Khụ...... "

Cố Thần Kỳ có chút chống đỡ không được.

"Quá muộn rồi, nên đi ngủ...”

“Được, "tôi cười tủm tỉm nhìn anh.

" Chúng ta đi đâu ngủ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom