Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 163
Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Lúc An Nguyên Phi nhìn khuôn mặt sau khi tẩy trang của Tô Yên, đã thấy có chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới cô gái này là một em gái trong sáng ngọt ngào như vậy.
Lớp trang điểm dày cộm mắt đen mỏ đỏ đêm qua, đã che lấp đi bộ dáng sạch sẽ vốn có.
Lực chú ý của cô hoàn toàn đặt vào bàn cơm, nhưng vẫn có thể nhận ra những ánh mắt đang nhìn về phía mình.
Ngẩng đầu, nhìn lại, sau đó chớp chớp mắt, giọng nói mềm mại hỏi, "Chúng ta ăn cơm được chưa?"
An Nguyên Phi không nhịn được nói, cô gái này thật là lạ lùng.
Vậy nên nhỏ giọng trao đổi với Quyền Từ, "Cô gái nhỏ nhắn đáng yêu như thế, cậu đừng đánh người ta chết sớm quá đó."
Quyền Từ không nói gì, đôi mắt phượng nheo lại.
Đáng yêu?
Mí mắt giật giật.
Chuyện tối hôm qua anh vẫn nhớ rất rõ.
Có thể dự cảm được nguy hiểm tới gần, tránh thoát được nòng súng đoạt mạng của tay súng bắn tỉa, đẩy anh ra nhưng cũng chỉ bị trầy da.
Đây không phải là chuyện mà một cô gái đáng yêu có thể làm được.
Quyền Từ vân vê ngón tay, như đang suy nghĩ về điều gì đó.
········
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, Tô Yên và Quyền Từ đã chung chăn chung gối một tháng.
Người ngoài mà nghe, chắc chắn đều đinh ninh tình cảm của hai người nếu không phải củi khô lửa bốc, cũng tới tiểu kiểu nước chảy thong thả.
Thật ra, ứ có tiến triển mẹ gì hết á!
Quyền Từ hôm nào cũng về vào buổi tối, mặc kệ muộn bao nhiêu, đều vào phòng tắm rửa xong vào giường ôm cô ngủ.
Sáng hôm sau sẽ rời đi.
Còn Tô Yên, nhập vào cơ thể của người ta, đồng thời phải tiếp nhận luôn công việc của cô ấy, chạy tới chạy lui các đoàn phim, tranh thủ xí slot nữ phụ số N, được lộ mặt, lên hình.
Một tháng này, số lần nói chuyện giữa hai người có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Tiểu Hoa nhìn ba cánh sao xám xịt trên đầu ký chủ nhà mình.
Ngay lập tức sốt vó lên.
Không đúng, ngủ với nhau một tháng rồi, sao chút phản ứng hóa học gì cũng không có thế? Thiếu xúc tác hay nhiệt độ thế???
Vào một buổi chiều nào đó, nhìn Tô Yên mặc một bộ đồ dành cho cung nữ, Tiểu Hoa không nhịn được hỏi, "Ký chủ, sao không thấy ngài vội vàng chút nào thế?"
Tô Yên liếm môi, lột vỏ chiếc kẹo dâu sữa trong tay ra rồi nhét vào miệng.
Bổ vì trong miệng đang bận ăn, nên giọng nói có chút mơ hồ, không rõ, "Có sao đâu."
Có chỗ ăn chỗ ngủ, ngoại trừ việc Quyền Từ đêm nào cũng ôm cô đi ngủ, thì tất cả đều ok con dê hết.
Mấy ngày nay Tiểu Hoa luôn lên mạng coi ngôn tình máu tró bla bla, cuối cùng đã đúc kết được kinh nghiệm xương máu, "Ký chủ nếu ngài muốn tiếp cận được với Quyền Từ thì phải có tương tác!"
Mùi dâu và sữa tràn ngập trong miệng.
Một người một hệ thống nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nam có chút dẹo, "Ai, tôi tìm cô nãy giờ, thì ra là trốn ở đây à, đi mau."
Đó là một người đàn ông, trang điểm theo lối trung tính, trong hành động cử chỉ đều có chút nữ tính, tóm gọn là dẹo.
Hắn ta đi tới, tay giơ ra theo kiểu hoa lan chỉ, muốn kéo Tô Yên đi.
Tô Yên lùi về sau một bước, tránh khỏi tay hắn ta, đứng dậy, "Có chuyện gì không?"
Người này tên là Kevin, người đại diện của Tô Yên.
Kevin thấy Tô Yên vẫn mặc đồ diễn, hai đầu lông mày nhăn lại, cực kì ghét bỏ, "Cô còn dám hỏi tôi?! Sáng nay tôi đã gửi tin nhắn cho cô rồi, tối hôm nay sẽ tham gia một bữa tiệc, tại sao vẫn ngồi ở đây hả?"
Vừa dứt lời, không thèm đợi Tô Yên nói tiếp, đã bận rộn lo lắng nói: "Nhanh lên nhanh lên, chậm chạp như thế làm sao mà kịp!"
Tô Yên nhìn bộ đồ diễn mình vừa thay cách đây không lâu, "Nhưng, cảnh tiếp theo còn chưa quay mà...."
Chưa nói xong, đã bị người đại diện đánh gãy, "Một bộ phim ba xu rẻ tiền sao có thể quan trọng bằng tiệc rượu được?! Thất thấn làm gì nữa?! Không quay nữa, nhanh lên cho tôi!"
Beta: Ư Ư
Lúc An Nguyên Phi nhìn khuôn mặt sau khi tẩy trang của Tô Yên, đã thấy có chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới cô gái này là một em gái trong sáng ngọt ngào như vậy.
Lớp trang điểm dày cộm mắt đen mỏ đỏ đêm qua, đã che lấp đi bộ dáng sạch sẽ vốn có.
Lực chú ý của cô hoàn toàn đặt vào bàn cơm, nhưng vẫn có thể nhận ra những ánh mắt đang nhìn về phía mình.
Ngẩng đầu, nhìn lại, sau đó chớp chớp mắt, giọng nói mềm mại hỏi, "Chúng ta ăn cơm được chưa?"
An Nguyên Phi không nhịn được nói, cô gái này thật là lạ lùng.
Vậy nên nhỏ giọng trao đổi với Quyền Từ, "Cô gái nhỏ nhắn đáng yêu như thế, cậu đừng đánh người ta chết sớm quá đó."
Quyền Từ không nói gì, đôi mắt phượng nheo lại.
Đáng yêu?
Mí mắt giật giật.
Chuyện tối hôm qua anh vẫn nhớ rất rõ.
Có thể dự cảm được nguy hiểm tới gần, tránh thoát được nòng súng đoạt mạng của tay súng bắn tỉa, đẩy anh ra nhưng cũng chỉ bị trầy da.
Đây không phải là chuyện mà một cô gái đáng yêu có thể làm được.
Quyền Từ vân vê ngón tay, như đang suy nghĩ về điều gì đó.
········
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, Tô Yên và Quyền Từ đã chung chăn chung gối một tháng.
Người ngoài mà nghe, chắc chắn đều đinh ninh tình cảm của hai người nếu không phải củi khô lửa bốc, cũng tới tiểu kiểu nước chảy thong thả.
Thật ra, ứ có tiến triển mẹ gì hết á!
Quyền Từ hôm nào cũng về vào buổi tối, mặc kệ muộn bao nhiêu, đều vào phòng tắm rửa xong vào giường ôm cô ngủ.
Sáng hôm sau sẽ rời đi.
Còn Tô Yên, nhập vào cơ thể của người ta, đồng thời phải tiếp nhận luôn công việc của cô ấy, chạy tới chạy lui các đoàn phim, tranh thủ xí slot nữ phụ số N, được lộ mặt, lên hình.
Một tháng này, số lần nói chuyện giữa hai người có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Tiểu Hoa nhìn ba cánh sao xám xịt trên đầu ký chủ nhà mình.
Ngay lập tức sốt vó lên.
Không đúng, ngủ với nhau một tháng rồi, sao chút phản ứng hóa học gì cũng không có thế? Thiếu xúc tác hay nhiệt độ thế???
Vào một buổi chiều nào đó, nhìn Tô Yên mặc một bộ đồ dành cho cung nữ, Tiểu Hoa không nhịn được hỏi, "Ký chủ, sao không thấy ngài vội vàng chút nào thế?"
Tô Yên liếm môi, lột vỏ chiếc kẹo dâu sữa trong tay ra rồi nhét vào miệng.
Bổ vì trong miệng đang bận ăn, nên giọng nói có chút mơ hồ, không rõ, "Có sao đâu."
Có chỗ ăn chỗ ngủ, ngoại trừ việc Quyền Từ đêm nào cũng ôm cô đi ngủ, thì tất cả đều ok con dê hết.
Mấy ngày nay Tiểu Hoa luôn lên mạng coi ngôn tình máu tró bla bla, cuối cùng đã đúc kết được kinh nghiệm xương máu, "Ký chủ nếu ngài muốn tiếp cận được với Quyền Từ thì phải có tương tác!"
Mùi dâu và sữa tràn ngập trong miệng.
Một người một hệ thống nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nam có chút dẹo, "Ai, tôi tìm cô nãy giờ, thì ra là trốn ở đây à, đi mau."
Đó là một người đàn ông, trang điểm theo lối trung tính, trong hành động cử chỉ đều có chút nữ tính, tóm gọn là dẹo.
Hắn ta đi tới, tay giơ ra theo kiểu hoa lan chỉ, muốn kéo Tô Yên đi.
Tô Yên lùi về sau một bước, tránh khỏi tay hắn ta, đứng dậy, "Có chuyện gì không?"
Người này tên là Kevin, người đại diện của Tô Yên.
Kevin thấy Tô Yên vẫn mặc đồ diễn, hai đầu lông mày nhăn lại, cực kì ghét bỏ, "Cô còn dám hỏi tôi?! Sáng nay tôi đã gửi tin nhắn cho cô rồi, tối hôm nay sẽ tham gia một bữa tiệc, tại sao vẫn ngồi ở đây hả?"
Vừa dứt lời, không thèm đợi Tô Yên nói tiếp, đã bận rộn lo lắng nói: "Nhanh lên nhanh lên, chậm chạp như thế làm sao mà kịp!"
Tô Yên nhìn bộ đồ diễn mình vừa thay cách đây không lâu, "Nhưng, cảnh tiếp theo còn chưa quay mà...."
Chưa nói xong, đã bị người đại diện đánh gãy, "Một bộ phim ba xu rẻ tiền sao có thể quan trọng bằng tiệc rượu được?! Thất thấn làm gì nữa?! Không quay nữa, nhanh lên cho tôi!"
Bình luận facebook