Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13: Sau tiết hai, chờ anh ở phòng học thuật
Tieba? Chẳng lẽ có ai đăng chuyện cô đưa trà sữa cho Cố Tử Húc?
Lục Du Y mở điện thoại, mở Tieba ra.
“Lục Du Y?” Trương Khả Phàm họp xong lại đây, thấy mọi người ra ngoài hết, chỉ không thấy Lục Du Y đâu, đến tìm cô.
Lục Du Y nhìn về phía cửa, “Chờ tớ một chút, tớ với bộ trưởng còn chút chuyện.”
“Ngại quá, em gái chờ thêm chút nữa nhé, bọn chị nói mấy câu thôi, rất nhanh.”
“Vâng, được ạ.” Trương Khả Phàm liền đóng cửa lại.
“Thật ra chị cũng không có gì để nói, là về chuyện của chị Hướng Tâm Di, em đừng để trong lòng, chị ấy, ặc, có thể do tính tình không được tốt cho lắm, nói hơi quá.” Kim Văn Văn gương mặt áy náy.
Lời xin lỗi này làm Lục Du Y cảm thấy quái ngượng ngùng.
“Em không sao, chị, thực sự em chuẩn bị không được tốt cho lắm.”
Kim Văn Văn cười cười, “Ừ, nói chung đừng để trong lòng, chúng ta vẫn là người một nhà tương thân tương ái, mọi người vẫn muốn làm việc với nhau.”
“Vâng.” Lục Du Y gật gù.
“Được rồi, không có chuyện gì, em về đi, về chuẩn bị cẩn thận một chút, nộp một phần đưa cho Cố Tử Húc, có gì không hiểu có thể hỏi cậu ấy, ặc——” có lẽ thấy gương mặt lạnh lùng của Cố Tử Húc dọa sợ thành viên, Kim Văn Văn lại bỏ thêm một câu, “Hỏi chị cũng được.”
“Dạ, cảm ơn chị.”
Trên đường về ký túc xá, Lục Du Y lấy điện thoại bắt đầu lướt Tieba, sau đó nhìn thấy một bài đăng, 【Nhà ăn phía Tây có một nữ sinh đưa trà sữa cho Cố Tử Húc, Cố Tử Húc nhận rồi】
Bên trong chủ topic miêu tả đại khái chuyện đã xảy ra, cũng kèm thêm một tấm hình, bức ảnh từ chụp từ phía Lục Du Y qua, Cố Tử Húc lộ nửa mặt, Lục Du Y chỉ lộ ra bóng lưng, có điều cô đang đeo cái cặp kia, người quen vừa nhìn vào cũng biết là cô.
“Trời ơi thế nào chứ, thì ra tớ lên Tieba.” Lục Du Y lắc đầu, chẳng trách Hướng Tâm Di hôm nay nhằm vào cô, nhất định đã thấy bài đăng này, hơn nữa cái cặp kia của cô cũng rất dễ nhận biết, dù liên hoan hay họp cô đều mang theo.
“Tieba gì cơ?” Trương Khả Phàm nghe tiếng nhìn sang.
“A, cậu nhìn xem, nhà ăn phía Tây có một nữ sinh đưa trà sữa cho Cố Tử Húc, Cố Tử Húc nhận rồi.
Tấm hình này, chậc, làm kiểu gì mà chân tớ ngắn như vậy? Tuy tớ không cao, nhưng tỉ lệ cơ thể cũng không tệ lắm mà!”
“Thân ái, sự chú ý của cậu đặt không đúng chỗ rồi!” Trương Khả Phàm thẹn thùng, nhận lấy điện thoại Lục Du Y nhìn vài lần, lại hỏi: “Vừa rồi bộ trưởng của cậu giữ cậu lại không phải về việc này chứ?”
“Khỏi phải nói, quá mất mặt, buổi họp hôm nay tớ bị Hướng Tâm Di oán giận, tớ thấy tám phần mười là do chuyện này.” Lục Du Y vung tay, vẻ mặt không muốn nhắc lại.
“Hướng Tâm Di thích Cố Tử Húc à?” Trương Khả Phàm thấy rất có hứng thú, cảm giác lại nghe được chuyện bát quái.
“Trực giác của tớ nói cho tớ như vậy, vả lại, chân dài của chúng tớ người gặp người thích!”
“Được được được, chân dài các cậu người gặp người thích, Hướng Tâm Di trách cậu cái này, chân dài các cậu không giúp cậu sao?”
Lục Du Y dừng lại, sau nghĩ lại một hồi, lẩm bẩm, “Nên tính là giúp tớ đi, ừ, hẳn là vậy.” Nặng nề gật đầu một cái, như để tự tin vào suy nghĩ của mình, “Chân dài chúng tớ bảo tớ nộp một phần chuẩn bị cho anh ấy, lúc đó dưới tình huống kia, để tớ không phải xấu hổ như vậy.”
Nghe Lục Du Y nói xong, Trương Khả Phàm ha ha cười lớn, làm không ít người qua đường liếc mắt nhìn.
Cố gắng nén cười, Trương Khả Phàm nói: “Bảo cậu nộp bài chuẩn bị cho anh ta là giải vây cho cậu? Quả nhiên là nữ sinh đang yêu… Có điều cậu đưa cho anh ta như thế nào? Gửi trên QQ?”
“Đương nhiên là không! Cơ hội tốt như vậy sao tớ có thể không nắm chặt! Lục Du Y híp mắt, nhìn nơi sơn màu xanh đậm xa kia, nhìn màu xanh lá cả người đều thoải mái!
Đưa bài chuẩn bị là một cơ hội vô cùng tốt để thấy Cố Tử Húc!
Lục Du Y thấy điều này đặc biệt ăn khớp với suy nghĩ “vụng trộm” trước kia của cô, trong lúc gặp riêng Cố Tử Húc, có thể mang cho hắn một ly trà sữa!
Trùng hợp buổi chiều thứ sáu lại không có lớp, Lục Du Y chờ trong ký túc xá chẳm chỉ viết bản chuẩn bị, viết bằng tay.
Nếu như dùng bản in điện tử, Cố Tử Húc chắc chắn sẽ cảm thấy cô cố tình làm vậy để gặp anh ấy, vì rõ ràng có thể gửi bản điện tử cho hắn, nếu vậy, cô tiện thể viết xong cái kia, còn có thể để Cố Tử Húc thưởng thức nét chữ uyển chuyển của cô, ha ha ha!
Lục Du Y đã đặc biệt xem qua thời khóa biểu của Cố Tử Húc, khóa học của Cố Tử Húc chỉ kéo dài đến tiết hai buổi chiều, chờ tới lúc cô đã viết xong bản chuẩn bị, Cố Tử Húc đúng lúc tan học!
Vì không biết Cố Tử Húc có hoạt động gì hay không, Lục Du Y đã gửi tin nhắn cho hắn từ rất sớm.
【Bộ trưởng chân dài, buổi chiều anh rảnh không? Em muốn đưa bản chuẩn bị cho anh, sau còn một chút vấn đề muốn nhờ anh chỉ bảo.】
Cố Tử Húc trả lời: 【Sau tiết hai, chờ anh ở phòng học thuật.】
Phần học thuật này là gian trà phía sau thư viện, phong cách vô cùng đẹp, rất nhiều anh chị bàn bạc công việc, việc quan trọng đều sẽ hẹn ở chỗ này.
Đương nhiên, ở đây cũng là điểm hẹn tốt, có thể cùng đàn anh chân dài đi phòng học thuật… Có thể nói là chờ mong cực kỳ!
Trước khi đi phòng học thuật, Lục Du Y đặc biệt đi nhà ăn phía Tây mua một ly trà sữa đậu đỏ, sau đó sớm tới phòng học thuật, còn chưa muốn cho đàn anh chờ, nhỡ đàn anh đã gọi đồ rồi thì làm sao? Nhưng mà cô mua trà sữa rồi!
Bây giờ là giờ lên lớp, phòng học thuật cũng không có quá nhiều người, trong đó còn phát một ít bài tình ca du dương, lâu lâu còn truyền tới tiếng chuông gió lanh lảnh.
Lục Du Y chống cằm, ngán ngẩm nhìn hàng xe đạp ngoài cửa kính, nhìn một hai người học sinh tình cờ đi ngang qua……
Năm phút sau khi chuông tan học vang lên, Cố Tử Húc xuất hiện ở cửa.
Từ lúc hắn đi vào cửa kính, Lục Du Y đã chú ý tới hắn, dáng người cao ngất, mặc áo liền mũ màu xám, quần vận động màu đen, còn đeo cặp trên lưng, người cao to, làm không ít người liếc mắt.
Nhiều người nhìn anh ấy như vậy……muốn âm thầm đưa trà sữa…… xem ra chưa phải dễ dàng……
Lục Du Y đứng lên vẫy tay phía Cố Tử Húc, Cố Tử Húc đi đến.
“Bản chuẩn bị đâu?” Cố Tử Húc cởi cặp để một bên, rồi ngồi xuống.
“Ờ đây ở đây.” Lục Du Y nhanh chóng mở tài liệu đưa cho Cố Tử Húc, sau đó đưa cho Cố Tử Húc ly trà sữa đậu đỏ trên bàn, “Đàn anh, cái này cho anh.”
Nói xong, Lục Du Y dè dặt quan sát biểu cảm của Cố Tử Húc, cô đã mua một ly trà sữa đậu đỏ, vì tới phòng học tập ngồi một chút không gọi một ít thì không còn gì để nói, nhưng mà Cố Tử Húc lại thích uống trà sữa khuôn viên phía Tây, nhìn đóng gói ly trà sữa kia của Cố Tử Húc, lại nhìn lại đồ uống của mình đựng trong ly thủy tinh, ặc…… Anh ấy sẽ không cho rằng cô tiếc tiền mua đồ mắc tiền cho anh ấy đúng không?
“Khuôn viên phía Tây?” Cố Tử Húc ngước mắt, con ngươi đen nhánh không biết cất giấu tâm tình gì bên trong.
“À, vâng,” Lục Du Y gật đầu, “Đàn anh anh xem anh có muốn ăn chút gì sao? Em đi gọi.” Không thể để cho đàn anh chân dài thấy cô ki bo bủn xỉn được, cô rất là hào phóng, dù sao cũng là tiền lời viết lách từ Internet, cô cam lòng vì mĩ nhân dùng tiền!
“Không phải nói em đừng mua sao?” Cố Tử Húc cau mày, hình như có phần khó chịu.
Lục Du Y đột nhiên cảm thấy bối rối, cô há miệng, một lát sau mới lầm bầm: “Không phải anh thích uống sao!”
Cố Tử Húc cười một tiếng, giọng nói tựa hồ dường như bất đắc dĩ, hắn nói: “Quên đi.”
Lục Du Y thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Cố Tử Húc nói: “Em viết tay?”
Biết Cố Tử Húc không hề tức giận, Lục Du Y lại phấn chấn, mặt mày cô hớn hở, “Đúng vậy, để tỏ lòng thành ý của em, em đã đặc biệt viết tay, một nét một vạch đều thấm đẫm thành kính cùng chăm chú của em, anh nhìn đi, chữ này, khoảng cách dòng này, dấu chấm này, rất tỉ mỉ! Có phải thấy em cừ khôi lắm đúng không? Có một thành viên như em có tự hào không?”
Cố Tử Húc nhướng mày ngắm Lục Du Y một chút, “Anh xem nội dung trước đã.”
Lục Du Y mở điện thoại, mở Tieba ra.
“Lục Du Y?” Trương Khả Phàm họp xong lại đây, thấy mọi người ra ngoài hết, chỉ không thấy Lục Du Y đâu, đến tìm cô.
Lục Du Y nhìn về phía cửa, “Chờ tớ một chút, tớ với bộ trưởng còn chút chuyện.”
“Ngại quá, em gái chờ thêm chút nữa nhé, bọn chị nói mấy câu thôi, rất nhanh.”
“Vâng, được ạ.” Trương Khả Phàm liền đóng cửa lại.
“Thật ra chị cũng không có gì để nói, là về chuyện của chị Hướng Tâm Di, em đừng để trong lòng, chị ấy, ặc, có thể do tính tình không được tốt cho lắm, nói hơi quá.” Kim Văn Văn gương mặt áy náy.
Lời xin lỗi này làm Lục Du Y cảm thấy quái ngượng ngùng.
“Em không sao, chị, thực sự em chuẩn bị không được tốt cho lắm.”
Kim Văn Văn cười cười, “Ừ, nói chung đừng để trong lòng, chúng ta vẫn là người một nhà tương thân tương ái, mọi người vẫn muốn làm việc với nhau.”
“Vâng.” Lục Du Y gật gù.
“Được rồi, không có chuyện gì, em về đi, về chuẩn bị cẩn thận một chút, nộp một phần đưa cho Cố Tử Húc, có gì không hiểu có thể hỏi cậu ấy, ặc——” có lẽ thấy gương mặt lạnh lùng của Cố Tử Húc dọa sợ thành viên, Kim Văn Văn lại bỏ thêm một câu, “Hỏi chị cũng được.”
“Dạ, cảm ơn chị.”
Trên đường về ký túc xá, Lục Du Y lấy điện thoại bắt đầu lướt Tieba, sau đó nhìn thấy một bài đăng, 【Nhà ăn phía Tây có một nữ sinh đưa trà sữa cho Cố Tử Húc, Cố Tử Húc nhận rồi】
Bên trong chủ topic miêu tả đại khái chuyện đã xảy ra, cũng kèm thêm một tấm hình, bức ảnh từ chụp từ phía Lục Du Y qua, Cố Tử Húc lộ nửa mặt, Lục Du Y chỉ lộ ra bóng lưng, có điều cô đang đeo cái cặp kia, người quen vừa nhìn vào cũng biết là cô.
“Trời ơi thế nào chứ, thì ra tớ lên Tieba.” Lục Du Y lắc đầu, chẳng trách Hướng Tâm Di hôm nay nhằm vào cô, nhất định đã thấy bài đăng này, hơn nữa cái cặp kia của cô cũng rất dễ nhận biết, dù liên hoan hay họp cô đều mang theo.
“Tieba gì cơ?” Trương Khả Phàm nghe tiếng nhìn sang.
“A, cậu nhìn xem, nhà ăn phía Tây có một nữ sinh đưa trà sữa cho Cố Tử Húc, Cố Tử Húc nhận rồi.
Tấm hình này, chậc, làm kiểu gì mà chân tớ ngắn như vậy? Tuy tớ không cao, nhưng tỉ lệ cơ thể cũng không tệ lắm mà!”
“Thân ái, sự chú ý của cậu đặt không đúng chỗ rồi!” Trương Khả Phàm thẹn thùng, nhận lấy điện thoại Lục Du Y nhìn vài lần, lại hỏi: “Vừa rồi bộ trưởng của cậu giữ cậu lại không phải về việc này chứ?”
“Khỏi phải nói, quá mất mặt, buổi họp hôm nay tớ bị Hướng Tâm Di oán giận, tớ thấy tám phần mười là do chuyện này.” Lục Du Y vung tay, vẻ mặt không muốn nhắc lại.
“Hướng Tâm Di thích Cố Tử Húc à?” Trương Khả Phàm thấy rất có hứng thú, cảm giác lại nghe được chuyện bát quái.
“Trực giác của tớ nói cho tớ như vậy, vả lại, chân dài của chúng tớ người gặp người thích!”
“Được được được, chân dài các cậu người gặp người thích, Hướng Tâm Di trách cậu cái này, chân dài các cậu không giúp cậu sao?”
Lục Du Y dừng lại, sau nghĩ lại một hồi, lẩm bẩm, “Nên tính là giúp tớ đi, ừ, hẳn là vậy.” Nặng nề gật đầu một cái, như để tự tin vào suy nghĩ của mình, “Chân dài chúng tớ bảo tớ nộp một phần chuẩn bị cho anh ấy, lúc đó dưới tình huống kia, để tớ không phải xấu hổ như vậy.”
Nghe Lục Du Y nói xong, Trương Khả Phàm ha ha cười lớn, làm không ít người qua đường liếc mắt nhìn.
Cố gắng nén cười, Trương Khả Phàm nói: “Bảo cậu nộp bài chuẩn bị cho anh ta là giải vây cho cậu? Quả nhiên là nữ sinh đang yêu… Có điều cậu đưa cho anh ta như thế nào? Gửi trên QQ?”
“Đương nhiên là không! Cơ hội tốt như vậy sao tớ có thể không nắm chặt! Lục Du Y híp mắt, nhìn nơi sơn màu xanh đậm xa kia, nhìn màu xanh lá cả người đều thoải mái!
Đưa bài chuẩn bị là một cơ hội vô cùng tốt để thấy Cố Tử Húc!
Lục Du Y thấy điều này đặc biệt ăn khớp với suy nghĩ “vụng trộm” trước kia của cô, trong lúc gặp riêng Cố Tử Húc, có thể mang cho hắn một ly trà sữa!
Trùng hợp buổi chiều thứ sáu lại không có lớp, Lục Du Y chờ trong ký túc xá chẳm chỉ viết bản chuẩn bị, viết bằng tay.
Nếu như dùng bản in điện tử, Cố Tử Húc chắc chắn sẽ cảm thấy cô cố tình làm vậy để gặp anh ấy, vì rõ ràng có thể gửi bản điện tử cho hắn, nếu vậy, cô tiện thể viết xong cái kia, còn có thể để Cố Tử Húc thưởng thức nét chữ uyển chuyển của cô, ha ha ha!
Lục Du Y đã đặc biệt xem qua thời khóa biểu của Cố Tử Húc, khóa học của Cố Tử Húc chỉ kéo dài đến tiết hai buổi chiều, chờ tới lúc cô đã viết xong bản chuẩn bị, Cố Tử Húc đúng lúc tan học!
Vì không biết Cố Tử Húc có hoạt động gì hay không, Lục Du Y đã gửi tin nhắn cho hắn từ rất sớm.
【Bộ trưởng chân dài, buổi chiều anh rảnh không? Em muốn đưa bản chuẩn bị cho anh, sau còn một chút vấn đề muốn nhờ anh chỉ bảo.】
Cố Tử Húc trả lời: 【Sau tiết hai, chờ anh ở phòng học thuật.】
Phần học thuật này là gian trà phía sau thư viện, phong cách vô cùng đẹp, rất nhiều anh chị bàn bạc công việc, việc quan trọng đều sẽ hẹn ở chỗ này.
Đương nhiên, ở đây cũng là điểm hẹn tốt, có thể cùng đàn anh chân dài đi phòng học thuật… Có thể nói là chờ mong cực kỳ!
Trước khi đi phòng học thuật, Lục Du Y đặc biệt đi nhà ăn phía Tây mua một ly trà sữa đậu đỏ, sau đó sớm tới phòng học thuật, còn chưa muốn cho đàn anh chờ, nhỡ đàn anh đã gọi đồ rồi thì làm sao? Nhưng mà cô mua trà sữa rồi!
Bây giờ là giờ lên lớp, phòng học thuật cũng không có quá nhiều người, trong đó còn phát một ít bài tình ca du dương, lâu lâu còn truyền tới tiếng chuông gió lanh lảnh.
Lục Du Y chống cằm, ngán ngẩm nhìn hàng xe đạp ngoài cửa kính, nhìn một hai người học sinh tình cờ đi ngang qua……
Năm phút sau khi chuông tan học vang lên, Cố Tử Húc xuất hiện ở cửa.
Từ lúc hắn đi vào cửa kính, Lục Du Y đã chú ý tới hắn, dáng người cao ngất, mặc áo liền mũ màu xám, quần vận động màu đen, còn đeo cặp trên lưng, người cao to, làm không ít người liếc mắt.
Nhiều người nhìn anh ấy như vậy……muốn âm thầm đưa trà sữa…… xem ra chưa phải dễ dàng……
Lục Du Y đứng lên vẫy tay phía Cố Tử Húc, Cố Tử Húc đi đến.
“Bản chuẩn bị đâu?” Cố Tử Húc cởi cặp để một bên, rồi ngồi xuống.
“Ờ đây ở đây.” Lục Du Y nhanh chóng mở tài liệu đưa cho Cố Tử Húc, sau đó đưa cho Cố Tử Húc ly trà sữa đậu đỏ trên bàn, “Đàn anh, cái này cho anh.”
Nói xong, Lục Du Y dè dặt quan sát biểu cảm của Cố Tử Húc, cô đã mua một ly trà sữa đậu đỏ, vì tới phòng học tập ngồi một chút không gọi một ít thì không còn gì để nói, nhưng mà Cố Tử Húc lại thích uống trà sữa khuôn viên phía Tây, nhìn đóng gói ly trà sữa kia của Cố Tử Húc, lại nhìn lại đồ uống của mình đựng trong ly thủy tinh, ặc…… Anh ấy sẽ không cho rằng cô tiếc tiền mua đồ mắc tiền cho anh ấy đúng không?
“Khuôn viên phía Tây?” Cố Tử Húc ngước mắt, con ngươi đen nhánh không biết cất giấu tâm tình gì bên trong.
“À, vâng,” Lục Du Y gật đầu, “Đàn anh anh xem anh có muốn ăn chút gì sao? Em đi gọi.” Không thể để cho đàn anh chân dài thấy cô ki bo bủn xỉn được, cô rất là hào phóng, dù sao cũng là tiền lời viết lách từ Internet, cô cam lòng vì mĩ nhân dùng tiền!
“Không phải nói em đừng mua sao?” Cố Tử Húc cau mày, hình như có phần khó chịu.
Lục Du Y đột nhiên cảm thấy bối rối, cô há miệng, một lát sau mới lầm bầm: “Không phải anh thích uống sao!”
Cố Tử Húc cười một tiếng, giọng nói tựa hồ dường như bất đắc dĩ, hắn nói: “Quên đi.”
Lục Du Y thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Cố Tử Húc nói: “Em viết tay?”
Biết Cố Tử Húc không hề tức giận, Lục Du Y lại phấn chấn, mặt mày cô hớn hở, “Đúng vậy, để tỏ lòng thành ý của em, em đã đặc biệt viết tay, một nét một vạch đều thấm đẫm thành kính cùng chăm chú của em, anh nhìn đi, chữ này, khoảng cách dòng này, dấu chấm này, rất tỉ mỉ! Có phải thấy em cừ khôi lắm đúng không? Có một thành viên như em có tự hào không?”
Cố Tử Húc nhướng mày ngắm Lục Du Y một chút, “Anh xem nội dung trước đã.”