Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 174
Người từng đoạt giải quán quân đến từ Kim quốc, Luyện Đan Sư tam phẩm Long Thao đang đánh giá Chu Chu. Chiến tích kinh người của Chu Chu ở trận bán kết ngày đầu tiên đã truyền khắp cả Tích thành, đại hội thi đấu ngũ quốc Luyện Đan Sư cử hành nhiều năm, chưa bao giờ xuất hiện một tuyển thủ ba lần luyện đan đều có tỷ lệ 100% thành đan, thậm chí một lần cuối cùng luyện chế còn là đan dược tứ phẩm, khoa trương hơn, toàn bộ đều là phẩm chất thượng đẳng.
Chiến tích nghịch thiên như vậy, cho dù sư phụ của Long Thao, Luyện Đan Sư ngũ phẩm Tiền Lang cũng rất khó làm được, nếu như trong đó không có bất kỳ mờ ám nào, Chu Chu chắc chắn đoạt vô địch, những tuyển thủ khác hiện tại có thể thu dọn quần áo, trở về lập tức không cần lãng phí thời gian và tinh lực.
Cho nên sau khi kinh diễm qua đi, rất nhiều người cũng bắt đầu hoài nghi.
Sau khi Long Thao tận mắt nhìn thấy Chu Chu, cũng rất hoài nghi, một thôn cô không có bất kỳ tu vi nào như vậy? Nghe nói chỉ có mười sáu tuổi, nói đùa gì vậy? !
Lòng tự tin bị đả kích của Long Thao khôi phục rất nhiều, nhìn bộ dáng khẩn trương của đám người Trịnh Kiến Huy, càng thêm tin chắc mấy ngày trước Chu Chu thắng rất đáng ngờ, chỉ cần hôm nay có thể khiến cho nàng luyện đan trước mặt mọi người, nhất định có thể nhìn thấu diện mục thật của nàng!
Thời điểm các Luyện Đan Sư dự thi đang đánh giá đối thủ của nhau, tranh luận ở ghế trọng tài bên kia cũng có kết quả —— trọng tài bốn nước còn lại thái độ vô cùng cương quyết , trọng tài đại biểu Đồng quốc thậm chí chất vấn tại chỗ Trịnh Kiến Huy không chịu đáp ứng điều kiện của bọn hắn là bởi vì muốn dành cơ hội cho Chu Chu ăn gian, mà trọng tài đại biểu Kim quốc công bố nếu không đáp ứng yêu cầu của bọn họ thì sẽ mang Luyện Đan Sư dự thi của Kim quốc rời sân bỏ thi, còn lại Thiết quốc, Ngân quốc cũng có thái độ giống nhau, cuối cùng Trịnh Kiến Huy đành phải thỏa hiệp.
Sau khi đoàn trọng tài Ngũ quốc công khai tuyên bố quy tắc tranh tài mới, trong sân ngoài sân một mảnh ồn ào, không ít người đứng dậy hoan hô, tận mắt nhìn Luyện Đan Sư luyện đan, cơ hội như vậy cả đời chưa chắc có thể gặp một lần! Mặc dù vốn là ba cuộc tỷ thí sửa thành chỉ có một cuộc, nhưng như vậy hiển nhiên càng thêm kích thích, hơn nữa tỷ thí luyện đan trên Vân Đài, cho dù người xem bên ngoài sân cũng có thể thấy, đây quả thực là phúc lợi không thể tưởng tượng được!
Chu Chu nhìn trọng tài bốn nước còn lại chuẩn bị đầy đủ chỉ huy thợ mộc nhanh chóng dựng lên mười bốn đài cao cách mặt đất chừng ba trượng, càng thêm buồn bực quấn quýt: “Cả cái thang cũng không có, ta làm sao đi lên được? !”
Doãn Tử Chương mặt căng cứng không để ý nàng.
Đài cao vừa dựng xong. Bên ngoài sân bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười chói tai, một tiếng nói lớn vang lên: ” Đại hội thi đấu Ngũ quốc Luyện Đan Sư, chuyện lớn như vậy, Tây Phương ngũ quốc sao lại không thông báo cho Đan quốc chúng ta một tiếng, chẳng lẽ là tự biết mình trình độ phế vật, không dám phơi ra?”
Lời kiêu ngạo cay nghiệt này. Khách quý, trọng tài ngũ quốc cùng dân chúng tại đó người người vẻ mặt giận dữ, lại khó mà phản bác.
Tài nghệ luyện đan của Đan quốc được công nhận là cao hơn những địa phương khác trên đại lục Tấn Tiềm một khoảng lớn, nhưng kiểu làm mất mặt không chút lưu tình trước mặt mọi người này thật làm cho người ta giận sôi.
Trịnh Kiến Huy lạnh lùng nói: “Người tới chính là ‘ Linh hỏa tam quái ’? Đã biết chúng ta không hoan nghênh loại khách không mời mà đến như các ngươi, vậy thì mời trở về đi!”
Linh hỏa tam quái họ Tư Đồ, là thân tín của hoàng tộc trực hệ Đan quốc, năm xưa đại biểu Đan quốc cùng vớiTây Phương ngũ quốc tiến hành giao dịch các loại đan dược cùng pháp bảo,vô cùng quen thuộc tình huống Ngũ quốc, sau đó mặc dù quan hệ song phương chuyển biến xấu. Nhưng ba người này vẫn ở lại một trong năm nước.
Bọn họ chưa từng làm chuyện gì khác người, Ngũ quốc cũng không có ý định hoàn toàn vạch mặt với Đan quốc, cho nên cũng tùy ý bọn họ lấy thân phận tư nhân tiếp tục làm ăn.
Nhưng hôm nay bọn họ công khai tới cửa phá quán như vậy, hiển nhiên là muốn đánh vỡ sự cân bằng này rồi, Tây Phương ngũ quốc cũng sẽ không giữ mặt mũi thêm cho bọn họ.
Ba hán tử trung niên giống nhau như đúc không để ý ngăn trở xông vào hội trường, tu vi ba người cùng là Kết Đan hậu kỳ, cầm đầu chính là người vừa lên tiếng nói như chuông đồng, cũng chính là lão Đại trong Linh hỏa tam quái, hắn ngạo mạn nhìn quanh toàn trường, lớn tiếng nói: ” Nếu các ngươi công bố mời tất cả Luyện Đan Sư nhị phẩm trở lên dưới hai trăm tuổi trên đại lục Tấn Tiềm tham dự đại hội thi đấu của các ngươi, Luyện Đan Sư trẻ tuổi của Đan quốc Chúng ta cũng có thể tham dự, chúng ta đến để trợ uy cho Đan quốc chính là chuyện rất công bằng, chẳng lẽ chút rộng lượng này Tây Phương ngũ quốc cũng không có sao?”
Khách quý cùng với trọng tài Ngũ quốc sắc mặt rất khó coi. Bọn họ sớm đã ăn ý, vô luận dùng thủ đoạn gì cũng phải ngăn người Đan quốc đến đây dự thi. Linh hỏa tam quái nói như vậy, chẳng lẽ cẩn thận mấy cũng có sơ sót, vẫn bị người Đan quốc trà trộn vào trận chung kết? !
Ánh mắt không ít người đều dao động trên mấy Luyện Đan Sư tam phẩm đến từ bên ngoài tới đây dự thi cùng với Chu Chu, là người trong bọn họ? !
Chu Chu từ lúc nhìn thấy Linh hỏa tam quái đến từ Đan quốc xuất hiện, sắc mặt trắng bệch không tự chủ được nắm chặt chéo áo, trốn sau lưng doãn Tử chương, ánh mắt Doãn Tử Chương ngưng lại, lớp băng trên mặt có thể cạo được mấy tầng sương trắng.
Mặc dù Trịnh Quyền chưa từng nói rõ với bọn họ, nhưng hai người đều đoán được Đan quốc đối với Chu Chu mà nói biểu hiện cho nguy hiểm trí mạng, thậm chí Doãn Tử Chương đã suy đoán kẻ thù của Chu Chu có thể chính là người nắm quyền đan quốc, nếu như muội ấy lộ ra lai lịch không nên bại lộ, trong khoảnh khắc sẽ rước lấy tai hoạ ngập đầu.
Nhưng Trịnh Quyền cũng đã nói, bại lộ Chu Chu trước mặt thế nhân một cách thích hợp, cũng có thể làm cho kẻ thù của nàng sinh ra điểm mù, cái gọi là mờ mờ ảo ảo chính là đạo lý này, người người đều cho là chuyện vật mình quen thuộc, dễ bị loại ra ngoài danh sách hoài nghi nhất, ngược lại là an toàn nhất.
Bát Bảo Tử Vân hốt có thể mở ra bảo tàng của Băng hỏa Thần vương rất quan trọng, nhưng an toàn của tính mạng Chu Chu quan trọng hơn, có nên mạo hiểm để nàng tiếp tục dự thi hay không, Doãn Tử Chương không nắm chắc.
Trong không khí đông lạnh hội trường, Trịnh Kiến Huy trầm mặt nói: “Không biết đại biểu dự thi của quý quốc là vị nào?”
Lão đại Tư Đồ cười hắc hắc nói: “Phùng hiền chất, đi ra để các vị Tây Phương ngũ quốc quen biết một chút, ngày sau ngươi sẽ là trưởng lão của Tây Phương ngũ quốc, cơ hội giao thiệp với mọi người rất nhiều!”
Luyện Đan Sư tam phẩm đại biểu Đồng quốc dự thi, Phùng Tiên Cao chậm rãi bước ra từ trong đám người kia, đứng bên cạnh Linh hỏa tam quái.
Trọng tài đại biểu Đồng quốc há hốc mồm cứng lưỡi, chỉ vào hắn nói: “Ngươi, ngươi. . . . . .” Hắn ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ ra vấn đề ra lại từ trên người nhà. Người của bốn nước còn lại sắc không tốt nhìn chằm chằm bọn họ, thậm chí có người còn bắt đầu hoài nghi Đồng quốc tính toán cấu kết Đan quốc phản bội liên minh Tây Phương ngũ quốc.
Trọng tài Đồng quốc có khổ tự mình biết, hắn không có cách nào trách mắng đối phương giấu diếm thân phận trước mặt mọi người, bởi vì cao tầngTây Phương ngũ quốc những năm gần đây trước đại hội thi đấu Luyện Đan Sư đã ám sát quá nhiều Luyện Đan Sư Đan quốc phái tới, nếu như đối phương nhân cơ hội lôi ra chuyện này, bọn họ cũng rất khó giấu giếm.
Trịnh Kiến Huy biết bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, nhíu mày hừ nói: “Tư Đồ tiên sinh hãy nói cẩn thận, người cuối cùng đoạt giải quán quân trên đại hội thi đấu này mới có tư cách trở thành trưởng lão của Liên minh ngũ quốc, chỉ bằng hắn, hiện tại nói còn quá sớm!”
Tư Đồ A Đại ngửa mặt lên trời cười to: “Phùng hiền chất, nói một chút về số tuổi cùng phẩm cấp của ngươi, để bọn họ biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên!”
Phùng Tiên Cao ngẩng đầu lên quét nhìn Chu Chu một cái, nhàm chán nói: ” Luyện Đan Sư tứ phẩm, một trăm tám mươi hai tuổi.”
Chiến tích nghịch thiên như vậy, cho dù sư phụ của Long Thao, Luyện Đan Sư ngũ phẩm Tiền Lang cũng rất khó làm được, nếu như trong đó không có bất kỳ mờ ám nào, Chu Chu chắc chắn đoạt vô địch, những tuyển thủ khác hiện tại có thể thu dọn quần áo, trở về lập tức không cần lãng phí thời gian và tinh lực.
Cho nên sau khi kinh diễm qua đi, rất nhiều người cũng bắt đầu hoài nghi.
Sau khi Long Thao tận mắt nhìn thấy Chu Chu, cũng rất hoài nghi, một thôn cô không có bất kỳ tu vi nào như vậy? Nghe nói chỉ có mười sáu tuổi, nói đùa gì vậy? !
Lòng tự tin bị đả kích của Long Thao khôi phục rất nhiều, nhìn bộ dáng khẩn trương của đám người Trịnh Kiến Huy, càng thêm tin chắc mấy ngày trước Chu Chu thắng rất đáng ngờ, chỉ cần hôm nay có thể khiến cho nàng luyện đan trước mặt mọi người, nhất định có thể nhìn thấu diện mục thật của nàng!
Thời điểm các Luyện Đan Sư dự thi đang đánh giá đối thủ của nhau, tranh luận ở ghế trọng tài bên kia cũng có kết quả —— trọng tài bốn nước còn lại thái độ vô cùng cương quyết , trọng tài đại biểu Đồng quốc thậm chí chất vấn tại chỗ Trịnh Kiến Huy không chịu đáp ứng điều kiện của bọn hắn là bởi vì muốn dành cơ hội cho Chu Chu ăn gian, mà trọng tài đại biểu Kim quốc công bố nếu không đáp ứng yêu cầu của bọn họ thì sẽ mang Luyện Đan Sư dự thi của Kim quốc rời sân bỏ thi, còn lại Thiết quốc, Ngân quốc cũng có thái độ giống nhau, cuối cùng Trịnh Kiến Huy đành phải thỏa hiệp.
Sau khi đoàn trọng tài Ngũ quốc công khai tuyên bố quy tắc tranh tài mới, trong sân ngoài sân một mảnh ồn ào, không ít người đứng dậy hoan hô, tận mắt nhìn Luyện Đan Sư luyện đan, cơ hội như vậy cả đời chưa chắc có thể gặp một lần! Mặc dù vốn là ba cuộc tỷ thí sửa thành chỉ có một cuộc, nhưng như vậy hiển nhiên càng thêm kích thích, hơn nữa tỷ thí luyện đan trên Vân Đài, cho dù người xem bên ngoài sân cũng có thể thấy, đây quả thực là phúc lợi không thể tưởng tượng được!
Chu Chu nhìn trọng tài bốn nước còn lại chuẩn bị đầy đủ chỉ huy thợ mộc nhanh chóng dựng lên mười bốn đài cao cách mặt đất chừng ba trượng, càng thêm buồn bực quấn quýt: “Cả cái thang cũng không có, ta làm sao đi lên được? !”
Doãn Tử Chương mặt căng cứng không để ý nàng.
Đài cao vừa dựng xong. Bên ngoài sân bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười chói tai, một tiếng nói lớn vang lên: ” Đại hội thi đấu Ngũ quốc Luyện Đan Sư, chuyện lớn như vậy, Tây Phương ngũ quốc sao lại không thông báo cho Đan quốc chúng ta một tiếng, chẳng lẽ là tự biết mình trình độ phế vật, không dám phơi ra?”
Lời kiêu ngạo cay nghiệt này. Khách quý, trọng tài ngũ quốc cùng dân chúng tại đó người người vẻ mặt giận dữ, lại khó mà phản bác.
Tài nghệ luyện đan của Đan quốc được công nhận là cao hơn những địa phương khác trên đại lục Tấn Tiềm một khoảng lớn, nhưng kiểu làm mất mặt không chút lưu tình trước mặt mọi người này thật làm cho người ta giận sôi.
Trịnh Kiến Huy lạnh lùng nói: “Người tới chính là ‘ Linh hỏa tam quái ’? Đã biết chúng ta không hoan nghênh loại khách không mời mà đến như các ngươi, vậy thì mời trở về đi!”
Linh hỏa tam quái họ Tư Đồ, là thân tín của hoàng tộc trực hệ Đan quốc, năm xưa đại biểu Đan quốc cùng vớiTây Phương ngũ quốc tiến hành giao dịch các loại đan dược cùng pháp bảo,vô cùng quen thuộc tình huống Ngũ quốc, sau đó mặc dù quan hệ song phương chuyển biến xấu. Nhưng ba người này vẫn ở lại một trong năm nước.
Bọn họ chưa từng làm chuyện gì khác người, Ngũ quốc cũng không có ý định hoàn toàn vạch mặt với Đan quốc, cho nên cũng tùy ý bọn họ lấy thân phận tư nhân tiếp tục làm ăn.
Nhưng hôm nay bọn họ công khai tới cửa phá quán như vậy, hiển nhiên là muốn đánh vỡ sự cân bằng này rồi, Tây Phương ngũ quốc cũng sẽ không giữ mặt mũi thêm cho bọn họ.
Ba hán tử trung niên giống nhau như đúc không để ý ngăn trở xông vào hội trường, tu vi ba người cùng là Kết Đan hậu kỳ, cầm đầu chính là người vừa lên tiếng nói như chuông đồng, cũng chính là lão Đại trong Linh hỏa tam quái, hắn ngạo mạn nhìn quanh toàn trường, lớn tiếng nói: ” Nếu các ngươi công bố mời tất cả Luyện Đan Sư nhị phẩm trở lên dưới hai trăm tuổi trên đại lục Tấn Tiềm tham dự đại hội thi đấu của các ngươi, Luyện Đan Sư trẻ tuổi của Đan quốc Chúng ta cũng có thể tham dự, chúng ta đến để trợ uy cho Đan quốc chính là chuyện rất công bằng, chẳng lẽ chút rộng lượng này Tây Phương ngũ quốc cũng không có sao?”
Khách quý cùng với trọng tài Ngũ quốc sắc mặt rất khó coi. Bọn họ sớm đã ăn ý, vô luận dùng thủ đoạn gì cũng phải ngăn người Đan quốc đến đây dự thi. Linh hỏa tam quái nói như vậy, chẳng lẽ cẩn thận mấy cũng có sơ sót, vẫn bị người Đan quốc trà trộn vào trận chung kết? !
Ánh mắt không ít người đều dao động trên mấy Luyện Đan Sư tam phẩm đến từ bên ngoài tới đây dự thi cùng với Chu Chu, là người trong bọn họ? !
Chu Chu từ lúc nhìn thấy Linh hỏa tam quái đến từ Đan quốc xuất hiện, sắc mặt trắng bệch không tự chủ được nắm chặt chéo áo, trốn sau lưng doãn Tử chương, ánh mắt Doãn Tử Chương ngưng lại, lớp băng trên mặt có thể cạo được mấy tầng sương trắng.
Mặc dù Trịnh Quyền chưa từng nói rõ với bọn họ, nhưng hai người đều đoán được Đan quốc đối với Chu Chu mà nói biểu hiện cho nguy hiểm trí mạng, thậm chí Doãn Tử Chương đã suy đoán kẻ thù của Chu Chu có thể chính là người nắm quyền đan quốc, nếu như muội ấy lộ ra lai lịch không nên bại lộ, trong khoảnh khắc sẽ rước lấy tai hoạ ngập đầu.
Nhưng Trịnh Quyền cũng đã nói, bại lộ Chu Chu trước mặt thế nhân một cách thích hợp, cũng có thể làm cho kẻ thù của nàng sinh ra điểm mù, cái gọi là mờ mờ ảo ảo chính là đạo lý này, người người đều cho là chuyện vật mình quen thuộc, dễ bị loại ra ngoài danh sách hoài nghi nhất, ngược lại là an toàn nhất.
Bát Bảo Tử Vân hốt có thể mở ra bảo tàng của Băng hỏa Thần vương rất quan trọng, nhưng an toàn của tính mạng Chu Chu quan trọng hơn, có nên mạo hiểm để nàng tiếp tục dự thi hay không, Doãn Tử Chương không nắm chắc.
Trong không khí đông lạnh hội trường, Trịnh Kiến Huy trầm mặt nói: “Không biết đại biểu dự thi của quý quốc là vị nào?”
Lão đại Tư Đồ cười hắc hắc nói: “Phùng hiền chất, đi ra để các vị Tây Phương ngũ quốc quen biết một chút, ngày sau ngươi sẽ là trưởng lão của Tây Phương ngũ quốc, cơ hội giao thiệp với mọi người rất nhiều!”
Luyện Đan Sư tam phẩm đại biểu Đồng quốc dự thi, Phùng Tiên Cao chậm rãi bước ra từ trong đám người kia, đứng bên cạnh Linh hỏa tam quái.
Trọng tài đại biểu Đồng quốc há hốc mồm cứng lưỡi, chỉ vào hắn nói: “Ngươi, ngươi. . . . . .” Hắn ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ ra vấn đề ra lại từ trên người nhà. Người của bốn nước còn lại sắc không tốt nhìn chằm chằm bọn họ, thậm chí có người còn bắt đầu hoài nghi Đồng quốc tính toán cấu kết Đan quốc phản bội liên minh Tây Phương ngũ quốc.
Trọng tài Đồng quốc có khổ tự mình biết, hắn không có cách nào trách mắng đối phương giấu diếm thân phận trước mặt mọi người, bởi vì cao tầngTây Phương ngũ quốc những năm gần đây trước đại hội thi đấu Luyện Đan Sư đã ám sát quá nhiều Luyện Đan Sư Đan quốc phái tới, nếu như đối phương nhân cơ hội lôi ra chuyện này, bọn họ cũng rất khó giấu giếm.
Trịnh Kiến Huy biết bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, nhíu mày hừ nói: “Tư Đồ tiên sinh hãy nói cẩn thận, người cuối cùng đoạt giải quán quân trên đại hội thi đấu này mới có tư cách trở thành trưởng lão của Liên minh ngũ quốc, chỉ bằng hắn, hiện tại nói còn quá sớm!”
Tư Đồ A Đại ngửa mặt lên trời cười to: “Phùng hiền chất, nói một chút về số tuổi cùng phẩm cấp của ngươi, để bọn họ biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên!”
Phùng Tiên Cao ngẩng đầu lên quét nhìn Chu Chu một cái, nhàm chán nói: ” Luyện Đan Sư tứ phẩm, một trăm tám mươi hai tuổi.”
Bình luận facebook