Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 472
Khi đan dược thất phẩm trở lên luyện thành công thì có thể xuất hiện hiện tượng thiên văn đặc thù, lúc trước mặc dù đám người Đan Độ miễn cưỡng luyện ra được đan dược thất phẩm, nhưng lại nhảy qua hai cấp mới có thể luyện thành đan dược phẩm chất kém hơn đan dược đồng cấp hạ phẩm, nên không thể dẫn động hiện tượng thiên văn.
Lần này đúng là chân chân chính chính Luyện Đan Sư thất phẩm luyện chế, đương nhiên khác nhau rất lớn.
Rất nhanh trên bầu trời mây ngũ sắc hội tụ, trên núi Hồng Vân trong đó một gã Luyện Đan Sư Diễm tộc hét lớn một tiếng “Mở”, Nguyên Anh chân hỏa bao quanh đan đỉnh trước mặt hắn toàn bộ tiêu tán, hai quả đan dược màu tím từ trong đỉnh bay lên, trên bầu trời đồng thời giáng xuống ba đạo màu sắc cầu vồng khác nhau chiếu sáng vào đan dược, hương thơm đan dược bay bốn phía, không ít tu sĩ ngửi thấy mùi thơm này mà cảm thấy tinh thần phấn chấn!
Ánh mắt của Luyện Đan Sư Diễm tộc kia rất yên tĩnh, thu hồi đan dược rồi khoanh chân ngồi trở lại chỗ cũ, tiếp tục quan sát những Luyện Đan Sư khác nhất là hai người Trịnh Quyền và Tuần Đoạn Kiên luyện đan.
Tài liệu để luyện ra đan dược thất phẩm vô cùng trân quý, cho nên Luyện Đan Sư đều chia tài liệu làm hai nửa, mỗi một lò coi như là tỉ lệ thành đan 100% thì cũng không có quá năm viên đan dược, đây đã là lệ cũ.
Cho nên người Luyện Đan Sư thất phẩm này có thể luyện chế ra hai viên đan dược cũng dẫn phát hiện tượng thiên văn cầu vồng ba màu, chứng minh tỷ lệ thành đan của hắn mặc dù không cao nhưng đan dược phẩm chất không tệ, ở một đám Luyện Đan Sư thất phẩm đã có thể được cho là trình độ trung đẳng.
Ngày đó Trịnh Quyền và Trì Tha Diệu so đấu, Trì Tha Diệu thành đan ba viên dẫn phát hiện tượng thiên văn ngũ sắc cầu vồng, lấy danh tiếng của hắn coi như là phát huy vượt qua tài nghệ , có thể nghĩ đến khó khăn khi luyện chế đan dược thất phẩm.
Đề Thiện Thượng vừa nhìn thấy một màn này cũng nhớ tới chuyện này, nhếch miệng cười nói: “Trịnh đại sư năm đó vẫn là thời điểm lục phẩm đỉnh, luyện chế đan dược thất phẩm đã ba viên thành đan dẫn phát hiện tượng thiên văn lục sắc cầu vồng, hiện tại vừa tấn nhập thất phẩm lại có hỏa linh, muốn thắng được bọn người kia. Kia quả thực dễ như trở bàn tay!”
Từng Tố vừa nghe lời này lại càng hưng phấn, tiếc hận thở dài nói: “Đáng tiếc ta không có thể tận mắt nhìn thấy tình cảnh tỷ thí của Trịnh đại sư và Trì Tha Diệu kia. . . . . . Nhưng hôm nay, nhất định càng thêm đặc sắc!”
Chuyện Trịnh Quyền vượt cấp đại thắng Trì Tha Diệu, ở Tam đại tông môn có người cố ý truyền bá, đã sớm truyền khắp đại lục Tấn Tiềm. Đương nhiên Tăng Tố cũng nghe qua.
Trên bầu trời vô số màu sắc tường vân rực rỡ cũng không giống như tên Luyện Đan Sư Diễm thị vừa rồi kia, rất nhanh, những người khác luyện chế đan dược cũng lần lượt thành công. Rất nhiều đạo màu sắc rực rỡ Hồng quang từ trên bầu trời phóng xuống, chiếu rọi cả núi Hồng Vân như mộng như ảo.
Hơn nhiều năm sau, các tu sĩ từng tận mắt nhìn thấy một màn này vẫn mãi không quên. Có thể trong cùng một lúc chứng kiến nhiều hiện tượng thiên văn cầu vồng như thế. Sợ rằng đây cũng là lần đầu tiên từ khi có đại lục Tấn Tiềm.
Trong sân mười một gã tu sĩ trừ Tuần Đoạn Kiên và Trịnh Quyền, những người còn lại cũng rối rít bày ra thành quả, thành tích tốt nhất là hai gã Luyện Đan Sư luyện thành đan bốn viên, dẫn phát cầu vồng lục sắc.
Hai người kia vừa lúc một đến từ Đan tộc một đến từ Diễm thị, cũng là tu sĩ gần ngàn tuổi, thành tựu ngày hôm nay cũng không dễ, mặc dù đối địch lẫn nhau. Nhưng tình cảnh này cũng không khỏi sinh ra mấy phần tỉnh táo tương tích ý.
Kỳ quái chính là, sau xuất hiện qua chín lần hiện tượng thiên văn cầu vồng, tường vân màu sắc rực rỡ trên bầu trời dần dần tiêu tán rồi.
Mọi người cũng không quá kinh ngạc. Bởi vì hai người Trịnh Quyền và Tuần Đoạn Kiên luyện chế đều là đan dược bát phẩm, nếu như luyện thành thì sẽ đưa tới hiện tượng thiên văn đúng là lôi kiếp mà không phải là cầu vồng đơn giản rồi.
Mấy ngày tới nay, tu sĩ tụ tập trên núi Hồng Vân không thấy giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều, mỗi người đều ở lo lắng và chờ đợi kết quả luyện đan hai người Trịnh, Tuần.
Đan dược thất phẩm hiếm thấy đã làm cho người khác giận sôi, bọn họ đời này sợ rằng chỉ lúc này có cơ hội thấy qua đan dược bát phẩm.
Hương thơm nhàn nhạt từ trong Hậu Thổ Thần Đỉnh trước mặt Tuần Đoạn Kiên bay ra, coi như là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trên đài chịu trách nhiệm chủ trì đại hội, cũng không thèm để ý hình tượng dùng sức hút khí, tu sĩ bên ngoài tràng càng hận không được để đầu tới gần đan đỉnh thượng hạng hút sạch toàn bộ đan hương.
Hương thơm của đan dược bát phẩm ngửi một cái thì rất có lợi cho thân thể.
Sắc trời chẳng biết lúc nào đã đen thấu, phía trên màn đêm mây quay cuồng , Tinh Nguyệt bị che khuất.
Ầm! Một tiếng vang thật lớn, một đạo điện quang trắng noãn như một loại lợi kiếm bổ ra bầu trời đen kịt, bổ tới Hậu Thổ thần Đỉnh trước mặt Tuần Đoạn Kiên.
Tuần Đoạn Kiên sớm có chuẩn bị, một màn hào quang lam u u bảo vệ toàn thân, lại là một tiên khí, mặc dù chỉ là trung phẩm, nhưng tiên khí trung phẩm thuần túy dùng làm phòng hộ, có lúc càng có tác dụng hơn tiên khí cao cấp.
Như hiện tại, lôi đình từ trên bầu trời đánh từng đợt xuống, nhưng Tuần Đoạn Kiên vững như núi Thái Sơn không để ý tới.
Một viên đan dược kim quang long lánh trong Hậu Thổ Thần Đỉnh chậm rãi bay lên, mỗi một đạo Thiên Lôi đánh vào trên đan dược cũng chỉ là làm cho dũ phát tinh thuần no tròn, mùi thơm cũng càng phát ra nồng đậm.
Liên tục năm đạo Kinh Lôi về sau, bầu trời mây đen hơi tản đi, ánh mắt của mọi người toàn số rơi vào một viên thuốc phía trên ——Thiên Cơ đan bát phẩm, hơn nữa còn là phẩm chất trung đẳng!
Mặt ngoài đan dược màu vàng được bao phủ một tầng sương mù nhàn nhạt màu vàng, phảng phất hiện lên hình dạng Huyền Quy.
Tuần Đoạn Kiên trân trọng giơ đan dược để ở trên khay ngọc lên cao, vẻ mặt thành kính trang nghiêm. Toàn trường yên tĩnh không biết người nào phát ra một tiếng tán thưởng đầu tiên, rất nhanh liền hóa thành một mảnh sóng triều, bao cả tòa núi Hồng Vân.
Ầm ầm !
Còn chưa chờ mọi người trì hoãn qua một hơi, không trung lại xuất hiện tiếng sấm, Trịnh Quyền cũng sắp luyện thành.
Chu Chu khẩn trương mà níu lấy tay áo Doãn Tử Chương, Trịnh Quyền mặc dù có hỏa linh, nhưng ông không tới ba trăm tuổi, kinh nghiệm luyện đan so với Tuần Đoạn Kiên qua nghìn tuổi nhất định có sự phân biệt, hơn nữa ông ấy tấn nhập thất phẩm vẫn chưa tới mười năm, Tuần Đoạn Kiên cũng đã là thất phẩm đỉnh, lại có Hậu Thổ Thần Đỉnh nơi tay, hai người thắng bại chỉ là 5:5.
Theo tiếng sấm, Xích Diễm Kim Kỳ Lân bốn vó bay lên trời, bay tới Lôi Vân ở giữa không trung.
Hô! Một viên đan dược nửa trắng nửa đen từ trong miệng Kỳ Lân thốt ra, đang cùng đạo Lôi Đình thứ nhất đụng vào nhau.
Đan dược cấp tốc xoay tròn, chung quanh tạo thành một vòng nước xoáy khí lưu, lại hút một đạo Lôi Đình này vào vòng nước xoáy bên trong!
Đây là cái tình huống gì? Trên núi, người vây xem hít sâu một hơi, một viên đan dược nho nhỏ lại có thể hấp thu Thiên Lôi. Sắc mặt Tuần Đoạn Kiên biến ảo, mơ hồ cảm thấy có chút không ổn, hừ lạnh một tiếng nói: “Giả thần giả quỷ!”
Xích Diễm Kim Kỳ Lân chính là linh thể, trực tiếp chống lại Thiên Lôi nếu không cẩn thận rất dễ dàng bị đánh tan, nhưng Trịnh Quyền người tài cao gan lớn, cũng không vội gọi về nó trở lại, ngược lại chỉ huy nó nhanh nhẹn đi xuyên thẳng qua Lôi Điện lúc đó, hướng dẫn một ít viên thuốc không được hấp thu thiên lôi.
Suốt năm đạo Thiên Lôi thoáng qua rồi biến mất, nhưng là Lôi Vân trên bầu trời không có chút dấu hiệu nào muốn tản đi, ngược lại càng phát ra nồng hậu.
Tuần Đoạn Kiên và Luyện Đan Sư Diễm tộc vẻ mặt đờ đẫn, chỉ chờ đệ lục đạo Thiên Lôi giáng xuống, tuyên bố bọn họ bị đánh bại.
Ầm!
Đạo Thiên Lôi thứ sáu không chút do dự bắn nhanh tới, hiển nhiên lần này lực lượng Thiên Lôi đã không phải là năm đạo Lôi Đình lúc trước có thể sánh bằng, vòng nước xoáy hình thành phía trên đan dược cũng không chịu tải được, tại chỗ bị đánh tan, nhưng bản thân đan dược lại càng phát ra lộ ra tia sáng chói mắt.
. . . . . .
Lần này đúng là chân chân chính chính Luyện Đan Sư thất phẩm luyện chế, đương nhiên khác nhau rất lớn.
Rất nhanh trên bầu trời mây ngũ sắc hội tụ, trên núi Hồng Vân trong đó một gã Luyện Đan Sư Diễm tộc hét lớn một tiếng “Mở”, Nguyên Anh chân hỏa bao quanh đan đỉnh trước mặt hắn toàn bộ tiêu tán, hai quả đan dược màu tím từ trong đỉnh bay lên, trên bầu trời đồng thời giáng xuống ba đạo màu sắc cầu vồng khác nhau chiếu sáng vào đan dược, hương thơm đan dược bay bốn phía, không ít tu sĩ ngửi thấy mùi thơm này mà cảm thấy tinh thần phấn chấn!
Ánh mắt của Luyện Đan Sư Diễm tộc kia rất yên tĩnh, thu hồi đan dược rồi khoanh chân ngồi trở lại chỗ cũ, tiếp tục quan sát những Luyện Đan Sư khác nhất là hai người Trịnh Quyền và Tuần Đoạn Kiên luyện đan.
Tài liệu để luyện ra đan dược thất phẩm vô cùng trân quý, cho nên Luyện Đan Sư đều chia tài liệu làm hai nửa, mỗi một lò coi như là tỉ lệ thành đan 100% thì cũng không có quá năm viên đan dược, đây đã là lệ cũ.
Cho nên người Luyện Đan Sư thất phẩm này có thể luyện chế ra hai viên đan dược cũng dẫn phát hiện tượng thiên văn cầu vồng ba màu, chứng minh tỷ lệ thành đan của hắn mặc dù không cao nhưng đan dược phẩm chất không tệ, ở một đám Luyện Đan Sư thất phẩm đã có thể được cho là trình độ trung đẳng.
Ngày đó Trịnh Quyền và Trì Tha Diệu so đấu, Trì Tha Diệu thành đan ba viên dẫn phát hiện tượng thiên văn ngũ sắc cầu vồng, lấy danh tiếng của hắn coi như là phát huy vượt qua tài nghệ , có thể nghĩ đến khó khăn khi luyện chế đan dược thất phẩm.
Đề Thiện Thượng vừa nhìn thấy một màn này cũng nhớ tới chuyện này, nhếch miệng cười nói: “Trịnh đại sư năm đó vẫn là thời điểm lục phẩm đỉnh, luyện chế đan dược thất phẩm đã ba viên thành đan dẫn phát hiện tượng thiên văn lục sắc cầu vồng, hiện tại vừa tấn nhập thất phẩm lại có hỏa linh, muốn thắng được bọn người kia. Kia quả thực dễ như trở bàn tay!”
Từng Tố vừa nghe lời này lại càng hưng phấn, tiếc hận thở dài nói: “Đáng tiếc ta không có thể tận mắt nhìn thấy tình cảnh tỷ thí của Trịnh đại sư và Trì Tha Diệu kia. . . . . . Nhưng hôm nay, nhất định càng thêm đặc sắc!”
Chuyện Trịnh Quyền vượt cấp đại thắng Trì Tha Diệu, ở Tam đại tông môn có người cố ý truyền bá, đã sớm truyền khắp đại lục Tấn Tiềm. Đương nhiên Tăng Tố cũng nghe qua.
Trên bầu trời vô số màu sắc tường vân rực rỡ cũng không giống như tên Luyện Đan Sư Diễm thị vừa rồi kia, rất nhanh, những người khác luyện chế đan dược cũng lần lượt thành công. Rất nhiều đạo màu sắc rực rỡ Hồng quang từ trên bầu trời phóng xuống, chiếu rọi cả núi Hồng Vân như mộng như ảo.
Hơn nhiều năm sau, các tu sĩ từng tận mắt nhìn thấy một màn này vẫn mãi không quên. Có thể trong cùng một lúc chứng kiến nhiều hiện tượng thiên văn cầu vồng như thế. Sợ rằng đây cũng là lần đầu tiên từ khi có đại lục Tấn Tiềm.
Trong sân mười một gã tu sĩ trừ Tuần Đoạn Kiên và Trịnh Quyền, những người còn lại cũng rối rít bày ra thành quả, thành tích tốt nhất là hai gã Luyện Đan Sư luyện thành đan bốn viên, dẫn phát cầu vồng lục sắc.
Hai người kia vừa lúc một đến từ Đan tộc một đến từ Diễm thị, cũng là tu sĩ gần ngàn tuổi, thành tựu ngày hôm nay cũng không dễ, mặc dù đối địch lẫn nhau. Nhưng tình cảnh này cũng không khỏi sinh ra mấy phần tỉnh táo tương tích ý.
Kỳ quái chính là, sau xuất hiện qua chín lần hiện tượng thiên văn cầu vồng, tường vân màu sắc rực rỡ trên bầu trời dần dần tiêu tán rồi.
Mọi người cũng không quá kinh ngạc. Bởi vì hai người Trịnh Quyền và Tuần Đoạn Kiên luyện chế đều là đan dược bát phẩm, nếu như luyện thành thì sẽ đưa tới hiện tượng thiên văn đúng là lôi kiếp mà không phải là cầu vồng đơn giản rồi.
Mấy ngày tới nay, tu sĩ tụ tập trên núi Hồng Vân không thấy giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều, mỗi người đều ở lo lắng và chờ đợi kết quả luyện đan hai người Trịnh, Tuần.
Đan dược thất phẩm hiếm thấy đã làm cho người khác giận sôi, bọn họ đời này sợ rằng chỉ lúc này có cơ hội thấy qua đan dược bát phẩm.
Hương thơm nhàn nhạt từ trong Hậu Thổ Thần Đỉnh trước mặt Tuần Đoạn Kiên bay ra, coi như là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trên đài chịu trách nhiệm chủ trì đại hội, cũng không thèm để ý hình tượng dùng sức hút khí, tu sĩ bên ngoài tràng càng hận không được để đầu tới gần đan đỉnh thượng hạng hút sạch toàn bộ đan hương.
Hương thơm của đan dược bát phẩm ngửi một cái thì rất có lợi cho thân thể.
Sắc trời chẳng biết lúc nào đã đen thấu, phía trên màn đêm mây quay cuồng , Tinh Nguyệt bị che khuất.
Ầm! Một tiếng vang thật lớn, một đạo điện quang trắng noãn như một loại lợi kiếm bổ ra bầu trời đen kịt, bổ tới Hậu Thổ thần Đỉnh trước mặt Tuần Đoạn Kiên.
Tuần Đoạn Kiên sớm có chuẩn bị, một màn hào quang lam u u bảo vệ toàn thân, lại là một tiên khí, mặc dù chỉ là trung phẩm, nhưng tiên khí trung phẩm thuần túy dùng làm phòng hộ, có lúc càng có tác dụng hơn tiên khí cao cấp.
Như hiện tại, lôi đình từ trên bầu trời đánh từng đợt xuống, nhưng Tuần Đoạn Kiên vững như núi Thái Sơn không để ý tới.
Một viên đan dược kim quang long lánh trong Hậu Thổ Thần Đỉnh chậm rãi bay lên, mỗi một đạo Thiên Lôi đánh vào trên đan dược cũng chỉ là làm cho dũ phát tinh thuần no tròn, mùi thơm cũng càng phát ra nồng đậm.
Liên tục năm đạo Kinh Lôi về sau, bầu trời mây đen hơi tản đi, ánh mắt của mọi người toàn số rơi vào một viên thuốc phía trên ——Thiên Cơ đan bát phẩm, hơn nữa còn là phẩm chất trung đẳng!
Mặt ngoài đan dược màu vàng được bao phủ một tầng sương mù nhàn nhạt màu vàng, phảng phất hiện lên hình dạng Huyền Quy.
Tuần Đoạn Kiên trân trọng giơ đan dược để ở trên khay ngọc lên cao, vẻ mặt thành kính trang nghiêm. Toàn trường yên tĩnh không biết người nào phát ra một tiếng tán thưởng đầu tiên, rất nhanh liền hóa thành một mảnh sóng triều, bao cả tòa núi Hồng Vân.
Ầm ầm !
Còn chưa chờ mọi người trì hoãn qua một hơi, không trung lại xuất hiện tiếng sấm, Trịnh Quyền cũng sắp luyện thành.
Chu Chu khẩn trương mà níu lấy tay áo Doãn Tử Chương, Trịnh Quyền mặc dù có hỏa linh, nhưng ông không tới ba trăm tuổi, kinh nghiệm luyện đan so với Tuần Đoạn Kiên qua nghìn tuổi nhất định có sự phân biệt, hơn nữa ông ấy tấn nhập thất phẩm vẫn chưa tới mười năm, Tuần Đoạn Kiên cũng đã là thất phẩm đỉnh, lại có Hậu Thổ Thần Đỉnh nơi tay, hai người thắng bại chỉ là 5:5.
Theo tiếng sấm, Xích Diễm Kim Kỳ Lân bốn vó bay lên trời, bay tới Lôi Vân ở giữa không trung.
Hô! Một viên đan dược nửa trắng nửa đen từ trong miệng Kỳ Lân thốt ra, đang cùng đạo Lôi Đình thứ nhất đụng vào nhau.
Đan dược cấp tốc xoay tròn, chung quanh tạo thành một vòng nước xoáy khí lưu, lại hút một đạo Lôi Đình này vào vòng nước xoáy bên trong!
Đây là cái tình huống gì? Trên núi, người vây xem hít sâu một hơi, một viên đan dược nho nhỏ lại có thể hấp thu Thiên Lôi. Sắc mặt Tuần Đoạn Kiên biến ảo, mơ hồ cảm thấy có chút không ổn, hừ lạnh một tiếng nói: “Giả thần giả quỷ!”
Xích Diễm Kim Kỳ Lân chính là linh thể, trực tiếp chống lại Thiên Lôi nếu không cẩn thận rất dễ dàng bị đánh tan, nhưng Trịnh Quyền người tài cao gan lớn, cũng không vội gọi về nó trở lại, ngược lại chỉ huy nó nhanh nhẹn đi xuyên thẳng qua Lôi Điện lúc đó, hướng dẫn một ít viên thuốc không được hấp thu thiên lôi.
Suốt năm đạo Thiên Lôi thoáng qua rồi biến mất, nhưng là Lôi Vân trên bầu trời không có chút dấu hiệu nào muốn tản đi, ngược lại càng phát ra nồng hậu.
Tuần Đoạn Kiên và Luyện Đan Sư Diễm tộc vẻ mặt đờ đẫn, chỉ chờ đệ lục đạo Thiên Lôi giáng xuống, tuyên bố bọn họ bị đánh bại.
Ầm!
Đạo Thiên Lôi thứ sáu không chút do dự bắn nhanh tới, hiển nhiên lần này lực lượng Thiên Lôi đã không phải là năm đạo Lôi Đình lúc trước có thể sánh bằng, vòng nước xoáy hình thành phía trên đan dược cũng không chịu tải được, tại chỗ bị đánh tan, nhưng bản thân đan dược lại càng phát ra lộ ra tia sáng chói mắt.
. . . . . .
Bình luận facebook